“Không ổn! Sao thím không đến! Chắc không phải nàng gặp nguy hiểm rồi chứ? Ta phải mau chóng chạy ra ngoài, đưa nàng cùng chạy trốn!"
“Ban la yết đế! Ma ha vạn la nhận lợi!"
Cùng với tiếng niệm chú khó hiểu vang lên, Lý Tuế lập tức cảm thấy đầu đau như búa bổ, dường như có thứ gì đó đang luồn chui trong đầu.
Nàng muốn phản kích, nhưng hình như đối phương đã có chuẩn bị, khiến Lý Tuế không nhìn được thứ gì trong màn tối đen này, lúc này thậm chí nàng cũng không nhìn thấy ai muốn giết mình.
“Thím ơi! Cứu ta... cứu ta với..."
Lý Tuế cố hết sức lực cuối cùng lao ra khỏi thư phòng.
Nhưng khi nàng lần mò chạy qua, xúc tu sắp chạm đến cánh cửa, cả không gian trong thư phòng liền bị kéo dài ra, cánh cửa vừa nãy còn gần ngay trong gang tấc mà giờ còn xa hơn chân trời.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên phần lưng Lý Tuế đau dữ dội, cơ thể không chịu kiểm soát của nàng cứng đờ, đợi nàng sờ tay lên lồng ngực, phát hiện chỗ đó xuất hiện một cái lỗ xuyên thủng qua lưng.
“Ta không thể chết! Ta còn phải cứu cha ta!"
Lý Tuế nghĩ đến đây, xúc tu toàn thân lập tức chui ra từ trong cơ thể tàn tạ.
Nhưng liền sau đó, Lý Tuế cảm thấy xúc tu toàn thân mình bị kéo lại, giật mạnh khắp bốn phương tám hướng.
Cùng với tiếng da thịt bị xé rách vang lên, máu bắn tung tóe, trong phòng lập tức yên tĩnh.
Ba người này sớm đã biết hết tất cả năng lực của Lý Tuế, tất cả phản ứng của Lý Tuế đều trong vòng dự đoán của bọn họ.
“Ca, nó đã chết chưa?"
Một giọng nữ vang lên trong bóng tối.
Đèn chùm bị tắt dần được thắp sáng trở lại, đại ca trong ba người rất bất mãn trách móc tam đệ của mình.
“Phá đến vỡ tan hết thế làm gì! Ngươi biết nếu đem bán những thứ này, có thể đáng bao nhiêu đan dương thọnguyên chất không?"
Cô gái ở bên cạnh vội vàng khuyên giải huynh đệ của mình.
“Ca, mau dọn dẹp sạch sẽ chỗ này đi, đừng ồn nữa, đây là thư phòng của đại nhân đấy.
"Hay là mời đại nhân đến xem qua?"
“Không cần đâu, Ti Thiên Giám đại nhân lương thiện không nhìn được những thứ này"
Tên đại ca lấy ra một cái túi vải vá chằng chít giật mạnh, lập tức toàn bộ máu thịt dưới đất bị hút vào trong. Ba người mau chóng ra đi ra, sau khi tôn kính hành lễ với thư phòng của Tả Khâu Vịnh, vội vàng rời khỏi nơi này. Đợi ra khỏi nơi ở của Ti Thiên Giám đại nhân, ba người lập tức vui mừng hớn hở, việc lần này phát tài rồi.
"Vật này là do đại nhân thưởng cho chúng ta, đừng khoe khoang ra ngoài, chẳng may bị Trương Sĩ Đức biết, nói không chừng sẽ hỏng việc, giải tán trước đã, từng người đi một, tập trung ở chỗ cũ ngoài thành"
Nghe thấy lời này, tam đệ tỏ phẫn nộ bất bình, dường như có mâu thuẫn gì với người đó.
“Ta không tin, hắn còn dám ăn cướp ngay ở Ti chắc? Nhìn bộ dạng của hắn, người không biết còn cho rằng Giám Thiên Ti do hắn quản lý cơ đấy.
“Không cần thiết bực tức với loại người đó, bây giờ chúng ta là tâm phúc của đại nhân, không bao lâu nữa huynh muội chúng ta cho hắn cụp đuôi làm người trong Ti! Giải tán!"
Nghe thấy lời của đại ca, hai người liền gập đầu, lập tức chia nhau rời khỏi Giám Thiên Ti từ các lối ra khác nhau. Tên đại ca vác đồ rất dễ bị để ý, hắn cũng cố hết sức né tránh cẩn mật hơn, cho đến khi trời tối mới đến được nơi tập trung.
Đó là ngôi miếu cũ, nhưng chỉ có hai huynh muội biết, phía dưới cái miếu cũ này là một cái hang lớn được một con chuột tinh quái đào ra.
Khi hắn vác cái túi đó đi xuống từ cái lỗ đó, hai huynh muội liền vội vàng lên đón.
“Ca, sao ngươi đến chậm thế, nếu không phải huynh muội ruột, ta còn tưởng huynh cầm đồ bỏ chạy rồi đấy” Đúng lúc hai người vừa tiếp xúc, tên đại ca há miệng, mấy cái xúc tu màu đen phẳng dẹt lập tức chui ra từ trong, rồi chui vào lỗ mắt mũi miệng tai của muội muội mình.
“Tại sao các ngươi muốn giết ta!"
Tên đại ca tức giận gào lên, cái túi trên lưng hắn nhúc nhích, Lý Tuế chưa chết.
Nhân lúc họ không đề phòng, nàng đánh lén được một người, một người cuối cùng còn lại muốn chạy nhưng không kịp nữa, cuối cùng bị xúc tu phẳng dẹt nuốt chửng.
Sau khi tất cả kết thúc, tên đại ca đưa tay lôi cái túi trên lưng xuống, để lộ cái lỗ lớn giữ cái túi và lưng mình. Không biết cái túi đã bị xuyên thủng một lỗ từ bao giờ, xúc tu của Lý Tuế thông qua cái lỗ đó, không biết đã chui vào lan toàn thân đại ca từ lúc nào.
Nói một cách chính xác, bây giờ người này chính là Lý Tuế, ký chủ mới của Hắc Thái Tuế.
Cơ thể của đại ca mà Lý Tuế kiểm soát loạng choạng ngã xuống đất, hắn nghẹn ngào giật cái túi sau lưng mình, mảnh thi thể đầm đìa máu rơi ra lả tả.
Cái bóng trên mảnh thi thể bị Lý Tuế hút đi, xúc tu mỏng nhẹ của nó lại được căng phồng lên.
Lý Tuế điều khiển cơ thể mới, tìm được da người khô cuộn lại từ trong mảnh thi thể, đó là da người của cha.
Hắn tặng cho mình để tự giữ mạng, hắn nói thế gian này, ngoài mẹ ra thì người hắn không yên tâm nhất chính là mình...
1052 chữ