Tả Khâu Vịnh cũng không định ra tay vội, cứ để yên thích thú nhìn Lý Hỏa Vượng giãy dụa.
“Lý Hỏa Vượng à, trước đây ngươi đã gây không ít rắc rối cho ta, trước đây ta không đối phó ngươi, chỉ là không để ý thôi, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể hoành hành được lâu đâu?
“Lý sư huynh! Ngươi sao rồi, không sao chứ?"
Thấy Lý Hỏa Vượng gặp nạn, Bạch Linh Miểu lập tức thoát khỏi đại quân không thể nói ra, đến bên cạnh hắn vội vàng dìu đỡ hắn, không để hắn ngã xuống.
Trong lúc dìu đỡ, Bạch Linh Miểu đưa tay đến sau đầu của Lý Hỏa Vượng, trực tiếp đập một tấm hồng trung vào trong đầu Lý Hỏa Vượng.
Cảm thấy đột nhiên trong đầu truyền ra thông tin, Lý Hỏa Vượng bỗng trừng mở to đôi mắt, vô cùng chấn hãi nhìn thiếu nữ bên cạnh.
“Lý sư huynh, rốt cuộc ngươi thế nào rồi? Ngươi đừng dọa ta sợ.
Bạch Linh Miểu khóc ướt đẫm khăn che mắt, vẻ mặt nàng vô cùng bị thương.
"Hừ!"
Tả Khâu Vịnh nhìn cảnh này, vẻ mặt lập tức đầy chê ghét:
“Yên tâm đi, chốc nữa cho các ngươi cùng nhau lên đường, cùng đầu thai.
Lý Hỏa Vượng chồng chất thương tích đột nhiên khẽ bật cười, trong tiếng cười tràn đầy đắc ý và chế nhạo.
"Ngươi thực sư tưởng mình thắng chắc rồi sao? Ngươi thực sự cho rằng một mình ta chạy đến đây, tốn sức với ngươi lâu như vậy, là để đợi cái chết chắc?"
"Ừm?"
Tả Khâu Vịnh tỏ vẻ mặt nghi hoặc, nhìn kỹ Lý Hỏa Vượng trước mặt, bất kể nhìn thế nào thì tên nhóc này cũng không phải là đối thủ của mình, hắn có bản lĩnh gì mà dám nói lời này?
“Ngươi và Vô Sanh Lão Mẫu có khúc mắc, ngươi đã làm ầm ĩ lớn như vậy, tưởng Vô Sanh Lão Mẫu không phòng bị chắc? Biết điệu hổ ly sơn là thế nào không? Ngươi đến đây thì chỗ khác sẽ không có ai trông coi.
Lý Hỏa Vượng ôm hông Bạch Linh Miếu, cười đắc ý.
Tả Khâu Vịnh nghi hoặc, hắn vung tay phải, mười mấy cây kim kèm sợi chỉ lập tức đâm vào trong cơ thể tàn tạ của Lý Hỏa Vượng, đóng chặt hắn tại chỗ.
Hắn nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng, quan sát kỹ một lúc, dùng khăn tay che miệng ngúng nguẩy cười khẽ.
“Ta nghe nói ngươi có chút quan hệ với Tọa Vong Đạo, nhưng ngươi muốn dùng cách này để lừa ta, cũng thật coi thường người khác quá rồi đấy, nhóc con, ta ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm đấy.
Lý Hỏa Vượng ôm bụng cười điên cuồng.
“Hahaha! Được! Ngươi nghĩ được như vậy là tốt nhất, dù sao Ti Mệnh ra tay, bây giờ ngươi chạy về sợ rằng cũng không kịp"
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, trời đất biển đổi, Lý Hỏa Vượng nhạy cảm cảm nhận nỗi được đau đớn trên người mình biến mất, hơn nữa không chỉ có đau đớn biến mất, mà thối rữa cũng biến mất.
Thiên tai, hơn nữa còn là hai thiên tai của thiên đạo biến mất.
"Hahaha!"
Lý Hỏa Vượng đưa tay ra chỉ vào Tả Khâu Vịnh phá lên cười lớn.
“Tên thái giám đáng chết! Thế nào, lần này tin rồi chứ, lần này ta thắng rồi!"
Đúng lúc Tả Khâu Vịnh tỏ vẻ mặt u ám, lại một thiên đạo nữa biến mát, lần này là từ bi.
Lúc này Tả Khâu Vịnh không ngồi vững được nữa, hắn giật một tay, sợi chỉ dài trong cơ thể Lý Hỏa Vượng nhanh chóng giao nhau, cả cơ thể Lý Hỏa Vượng lập tức bị cắt thành mấy đoạn.
Thậm chí ngay cả tâm bàn của Vô Sanh Lão Mẫu như Bạch Linh Miểu mà hắn cũng không kịp quan tâm, dường như có thứ gì đó còn quan trọng hơn nàng, lập tức nhảy lên lưng rồng vượt mây chạy về hướng đông.
Tả Khâu Vịnh rút chạy, lại thêm trời đất biến đổi, bất kỳ ai cũng biết có biến cố lớn xảy ra, đại quân không thể nói ra và tâm bàn mặt hồ ly lập tức rời khỏi theo Tả Khâu Vịnh.
Chỉ lúc sau gần đó chỉ còn lại Bạch Linh Miểu và mảnh xác của Lý Hỏa Vượng.
Một mảnh da người nhẹ bay chui ra từ trong mảnh xác, hơn nữa nhanh chóng to dần lên, hắn hút hết toàn bộ cái bóng rơi vãi xung quanh vào trong miệng, Lý Hỏa Vượng sống lại.
Bạch Linh Miểu khoanh hai tay trước ngực, nói với Lý Hỏa Vượng.
“Xem đi, thiên đạo khác, bọn họ có thể gọi thì đến, đuổi thì đi, dối trá vô cùng, còn thiên đạo này, chỉ có Tọa Vong Đạo chúng ta mới sử dụng linh hoạt được! Cho dù lợi hại thế nào cũng sẽ bị mắc bẫy"
Lý Hỏa Vượng cúi người nhặt Tích Cốt Kiếm trong vũng máu lên.
“Mau rút đi, chẳng may Tả Khâu Vịnh biết, ta chỉ đang mượn thiên tai để lừa hắn, đến lúc đó muốn chạy cũng không chạy nổi."
Vừa nãy chỉ là trò lừa gạt, Lý Hỏa Vượng mượn thiên tai để ép lui Tả Khâu Vịnh.
Vô Sanh Lão Mẫu vốn không ra tay, thậm chí Lý Hỏa Vượng cũng không biết Tả Khâu Vịnh căng thẳng như vậy là đang sợ cái gì.
Hắn nhanh chóng chém ra khe nứt thông đến Đại Lương, hai người lập tức về đến Đại Lương qua khe nứt. So với Thiên Trần Quốc và cả Đại Tề hỗn loạn, thì Đại Lương vô cùng bình yên, hiện giờ hắn về đến ngự hoa viên Đại Lương, một vài nương nương đang ngắm hoa thưởng trà với các cung nữ thái giám hầu hạ bên cạnh. Lý Hỏa Vượng khỏa thân xuất hiện đã cắt đứt sự bình yên ở bên này, tiếng la hét vang lên không ngừng.
1025 chữ