Khi thi triển Võng Thiên Bảo Hạo ở Đại Tề, họ có thể trốn đến Thiên Trần Quốc, đã như vậy thì mình thi triển Võng Thiên Bảo Hạo ở Thiên Trần Quốc, để xem lần này họ trốn thế nào!
Cùng với Tích Cốt Kiếm phía sau Lý Hỏa Vượng được tu thành một Lý Hỏa Vượng khác, phi cang trong lòng hắn mất dần.
Trời đất xuất hiện dị tượng, Lý Hỏa Vượng cảm thấy một luồng khí tức ở bên ngoài bầu trời đang nhìn mình, đó là ánh nhìn của Đấu Mỗ, hắn sắp đến rồi!
Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, một cây kim kèm theo sợi chỉ bay đến với tốc độ cực nhanh, bay lên bay xuống trước mặt Lý Hỏa Vượng, chỉ trong một hơi thở đã khâu toàn bộ mắt mũi miệng của Lý Hỏa Vượng lại.
Cứ vậy một cây kim châm bình thường không thể bình thường hơn dễ dàng cắt ngang hành động của Lý Hỏa Vượng, những đám mây không ngừng cuồn cuộn trong không trung cũng nhanh chóng biến mất.
Toàn thân Lý Hỏa Vượng run lên, cùng với cơ thể phát lực, máu văng khắp nơi, hắn giật mạnh sợi chỉ khâu cái miệng của hắn.
“Là ai!"
Khi hắn giật sợi chỉ khâu chặt mắt hắn ra, cuối cùng Lý Hỏa Vượng đã nhìn rõ là ai làm.
Kim long mà hắn đã từng thấp thoáng nhìn thấy, lúc này lại như gia súc, kéo một chiếc xe ngựa bay trên bầu trời.
Đây là hình tượng gần với thần tiên nhất mà Lý Hỏa Vượng nhìn thấy ở thế giới hoang đường này, cưỡi mây đạp gió thực sự.
Cùng với miếng vải voan mỏng màu hồng bay ra từ cửa sổ của xe cuối cùng Lý Hỏa Vượng có thị lực cực tốt đã nhìn thấy phải như thế nào mới có vật cưỡi cao quý như vậy.
Đó là một quái nhân mặt tròn, môi đỏ bóng mặt hồng, mặc lụa xanh, rất khó nói hắn là đàn ông hay đàn bà, dáng vẻ uốn éo với ngón tay tạo hình hoa sen cầm kim trông giống với thái giám trong cung.
Nhìn con rồng kéo xe ngựa đó, không nói cũng biết thân phận của đối phương, người này chính là cung phụng Tả Khâu Vịnh của Thiên Trần Quốc!
Chiếc xe ngựa lượn mấy vòng trong không trung, rồi chậm rãi đáp xuống, giọng nói the thé vang lên từ bên giọng.
“Ôi a, này! Thật đúng là trăm nghe không bằng một thấy, thì ra ngươi là Lý Hỏa Vượng? Quả nhiên là nhân tài"
Nhìn đại quân không thể nói ra vây xung quanh mình, rồi lại nhìn tên mặt hồ ly đi cà kheo không còn hành động phía xa, Lý Hỏa Vượng lên tiếng nói cách qua tấm vải mỏng màu hồng.
“Trước đây ngươi đã nghe nói đến ta ư?"
“Ừm! Đã từng nghe không ít! Nhưng đó đã là câu chuyện rất lâu trước đây rồi"
Cửa xe được mở ra, Tả Khâu Vịnh ôm một cô gái tuyệt sắc từ bên trong đi ra.
Tả Khâu Vịnh nheo mắt cười với Lý Hỏa Vượng.
“Lý Hỏa Vượng à! Ta muốn nói chuyện với ngươi"
Lý Hỏa Vượng lạnh lùng cười một tiếng, nhìn sang kẻ địch xung quanh mình.
“Đã đến mức này rồi, còn cần phải nói chuyện sao?"
Tuy vẻ mặt vô cùng bình tĩnh tự nhiên, nhưng lúc này Lý Hỏa Vượng có thể cảm nhận rõ ràng khoảng cách giữa hai bên.
Lúc này trong đầu hắn chỉ đang nghĩ, mình phải thoát thân về Đại Lương, mượn long khí rồi lên Bạch Ngọc Đình bằng cách nào.
Cục diện như bây giờ, nếu muốn lật ngược tình hình thì phải mượn dùng năng lực của Lý Tai!
“Ây da, đừng nói vậy mà, đã gặp nhau đây, đương nhiên có thể nói chuyện thì đừng động tay động chân mà!"
Tả Vịnh Khâu rút chiếc khăn tay màu hồng ra từ tay áo, vờ lau mồ hôi không có thực trên trán.
“Ngươi ấy à, ngươi gọi cả thánh nữ Bạch Liên Giáo đến đây, mấy người chúng ta ngồi nói chuyện tử tế.
Lý Hỏa Vượng gật đầu hào sảng đồng ý.
“Được, ngươi đợi ở đây một lúc, ta quay về gọi thánh nữ Bạch Liên Giáo đến."
Nói xong, hắn rút Tích Cốt Kiếm, nhanh chóng chém ra một đường khe nứt định quay về Đại Lương.
Nhưng hắn đến trước mặt khe nứt định chui vào, liền sau đó, tên mặt hồ ly ở một bên nháy mí mắt, một cái lỗ thay thế khe nứt thông đến Đại Lương.
Khi Lý Hỏa Vượng đi ra từ cái lỗ, thì phát hiện mình gần ngay trong gang tấc với Tả Khâu Vịnh.
“Đáng ghét! Nói đi, có phải ngươi quay về thì sẽ không định quay lại đây không?"
Tả Khâu Vịnh giơ khăn tay, nhẹn nhàng dúi lên lồng ngực của Lý Hỏa Vượng.
“Như vậy không được! Nếu ngươi quay về, thì e rằng Vô Sanh Lão Mẫu đó sẽ không đến.
Lần này Lý Hỏa Vượng vô cùng nghiêm túc nhìn tên quái gở đó một lượt.
“Ngươi có biết thánh nữ Bạch Liên Giáo mà các ngươi muốn giết có quan hệ thế nào với ta không?"
“Ta thật không biết, làm sao, ngươi rất thân với nàng ta sao?"
“Ừm, rất thân, nàng là vợ ta, cho nên ngươi muốn đối phó nàng, nghĩa là đang đối phó ta, chuyện này không không cần thương lượng. Ngoài ra.
Lý Hỏa Vượng nói đến đây rồi hơi dừng lại, nhìn Tả Khâu Vịnh trước mặt nói tiếp.
"Ngoài ra, ta thực sự muốn biết, cung phụng Thiên Trần Quốc như ngươi rốt cuộc có lợi hại như lời đồn không!"
Vừa dứt lời, Lý Hỏa Vượng đâm Tích Cốt Kiếm vào lồng ngực của đối phương.
1015 chữ