“Đây... đây là thứ gì đây?"
Thân Bổn Ưu mặt đầy khiếp sợ nhìn cây đại thụ Thanh Đồng sau lưng Lý Hỏa Vượng.
Lúc này, Ngao Ma Yết gần như đã biến thành thịt băm, cả người hắn đều bị treo trên cây đại thụ, những miếng thịt treo ở cành trên không ngừng đứt ra cùng với máu loãng chảy xuống cành dưới.
Vốn là cây đại thụ Thanh Đồng tỏa ra kim quang được bao phủ bởi một lớp thịt sống, nhìn từ thấp đến cao vừa cổ quái lại nguy nga.
Đây là Chước Long Tru Tiên trận. Dù bản thân bị bao vây nhưng vẫn còn đường thoát!
Lý Hỏa Vượng hiểu bản thân ở chỗ này đánh bao lâu cũng vô nghĩa, huống chi mười hai Đại Vu chưa chắc có thể địch lại mình, cho dù hiện tại có đánh lại cũng không thể giết được họ.
Nếu họ bắt đầu ra tay từ bên dưới vậy mình phải nghĩ biện pháp từ phía trên.
Nhìn thấy hành động của Lý Hỏa Vượng, các Đại Vu trên thuyền không thể ngồi yên được nữa, họ trực tiếp giẫm lên chất lỏng bảy màu xông về phía hắn.
Nhưng cây đại thụ Thanh Đồng này đã được Lý Hỏa Vượng tu chân ra, muốn phá hủy trận Chước Long Tru Tiên sợ là đã quá muộn rồi.
"Tuế Tuế! Tay!"
Bốn xúc tu của Lý Tuế chui ra từ dưới nách của Lý Hỏa Vượng, dưới cái nhìn soi mói của Lý Hỏa Vượng, mặt trước của bốn xúc tu nhanh chóng bắt đầu tách ra trở thành bốn bàn tay người.
Hình ảnh cách Huyễn Tẫn chết hiện lên trong đầu Lý Hỏa Vượng, Lý Hỏa Vượng điều động sáu cánh tay của mình, nhanh chóng bắt pháp quyết theo Huyễn Tẫn.
Khi trận pháp bắt đầu, những đám mây đen trên bầu trời đang mưa như trút nước dường như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, tạo ra một khe hở cực kỳ đen kịt, càng ngày càng kéo rộng ra.
Lý Hỏa Vượng nhìn thấy nó, đây chính là con đường đi đến Bạch Ngọc Kinh!
Lúc này, đầu của Lý Tuế được một cái xúc tu dài chống đỡ, chui ra khỏi đạo bào của Lý Hỏa Vượng, một xúc tu bên trái đang cầm một thanh kiếm Đồng Tiền, một xúc tu bên phải cuốn lấy ba lá bùa đi theo ra ngoài.
Các xúc tu nhanh chóng xoắn lại, khi kiếm Đồng Tiền trực tiếp gõ xuyên qua ba lá bùa, Lý Tuế bắt đầu niệm chú dưới sự hướng dẫn của Lý Hỏa Vượng. "Phàm hàng xích túc, cấp đạp thiên môn, âm yêu chi khí, xâm phạm Nam Dương."
Ngay khi Lý Tuế vừa dứt lời, Lý Hỏa Vượng, Vũ Sư Cung còn có trên người của Áo Cảnh chúng bắt đầu mọc vảy rồng và vuốt rồng. Hơn nữa máu thịt cũng bắt đầu tăng trưởng nhất định.
Hai chiếc sừng rồng xoắn dính máu cắt xuyên qua da trán của Lý Hỏa Vượng càng ngày càng dài.
Ngược lại, Ngao Ma Yết trên đại thụ Thanh Đồng nhanh chóng khô quắt lại trông như đèn cạn dầu vậy. Nếu không phải có Thiên Đạo tử vong thì sợ là thứ này sớm đã chết rồi.
Nhưng vào lúc này, công kích của Pháp Giáo đã ập đến, nước biển xung quanh vốn đen kịt nhanh chóng dâng lên sóng lớn, bất ngờ bao phủ lấy về phía Lý Hỏa Vượng bên này.
Tuy nhiên, khi nước biển rút đi, trên người họ lại không phải chịu ảnh hưởng gì. Những mối đe dọa không kịp tránh trong quá khứ lúc này hoàn toàn miễn dịch sau khi họ hít long khí.
Giờ phút này, mây đen trên bầu trời đã hoàn toàn kéo dài ra hai bên. Một vòng tròn đen kịt đang chậm rãi xoắn ốc trên người Lý Hỏa Vượng. Dù rất xa nhưng hơi thở sợ hãi tản ra xung quanh khiến mọi người đều kinh hồn bạt vía, muốn chạy trốn theo bản năng. "Ngao Chi Môn mở rồi! Nhanh đi đi!"
Bành Long Đằng xuất hiện bên cạnh Lý Hỏa Vượng, tóm lấy hắn ném mạnh về phía khe hở màu đen trên bầu trời.
Nhìn thấy chuyển động của Lý Hỏa Vượng, mười hai Đại Vu của Pháp Giáo đồng thời bay về phía hắn, cố gắng ngăn cản hắn lại.
Thấy họ hành động như vậy, Lý Hỏa Vương ngược lại chỉ cười. Quả nhiên khi thấy hắn đi Bạch Ngọc Kinh quấy rối, những người này thật sự bắt đầu nôn nóng rồi!
Điều này vô hình trung cũng chứng minh suy đoán của họ là chính xác, họ sợ bản thân đi lên trên sẽ trực tiếp giải quyết gốc rễ vấn đề!
Các loại pháp khí và phép thần thông khác nhau liên tục tấn công lên người Lý Hỏa Vượng từ xa. Nhưng Lý Hỏa Vượng lúc này đã hít phải long khí căn bản không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Nhìn thấy một vị Đại Vu đứng trước mặt Lý Hỏa Vượng, một con chân long trông giống như rồng đang nhảy múa từ bên dưới lao ra, trực tiếp quấn lấy nửa người dưới của Đại Vu, giọng nói của Vũ Sư Cung vang lên từ miệng của con rồng đang nhảy múa kia: "Nhanh đii! Ta giúp ngươi ngăn cản họ!"
Mà bên dưới, Thân Bổn Ưu lúc này đang đứng dưới cây Thanh Đồng. Nàng cởi bỏ quần áo trên người, sau đó lại lột bỏ da thịt trên người, cuối cùng trút bỏ máu thịt của trên người mình, mà mỗi tầng đều có mạch máu thông nhau.
Ngay sau đó, từ chính giữa nỗi thống khổ mà Thân Bổn Ưu lúc này phải chịu đựng, một cuốn sách tên “Thăng thiên sách” đã ra đời.
“Lần này coi như ta nợ các ngươi!"
Bành Long Đằng lại xuất hiện sau lưng Lý Hỏa Vượng, tóm lấy hắn rồi dùng hết sức ném về phía khe nứt đen kịt trên bầu trời.
Bỏ lại sự cản trở của Vũ Sư Cung và Áo Cảnh Giáo, Lý Hỏa Vượng tiếp tục tăng tốc, áp sát về phía Ngao Chi Môn: "Nhanh lên! Nhanh hơn nữa! Nhanh hơn nữa!"
Khi Lý Hỏa Vượng trực tiếp đi vào trong khe nứt trên bầu trời, cả bầu trời lập tức đóng lại, cơn mưa lớn lâu ngày trực tiếp bao phủ xuống.
Sau đó xảy ra chuyện gì, Lý Hỏa Vượng cũng không còn biết nữa. Hắn bay càng cao hơn ở trong tầng mây.
Sau khi xuyên qua những đám mây, Lý Hỏa Vượng tiếp tục bay về phía bầu trời bên ngoài các vì sao. Mà khi hắn lần nữa vượt qua những vì sao kia, Lý Hỏa Vượng liền nhìn thấy một số thứ quen thuộc, một số quái vật kinh khủng nhiễu sóng nhưng hắn lại nói không rõ được.
Tiếp cận với Bồ Tát máu thịt không mắt, trên cơ thể không rõ đường nét không ngừng vươn những xúc tu màu hồng run rẩy như thể đang hút thứ gì đó xung quanh.
1232 chữ