Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn đưa tay ra với đối phương. Dù sao sau này họ có liên lạc với nhau hay không thật sự rất khó nói:
"Rất vui được gặp ngươi."
Tuy nhiên, đối mặt với bàn tay vươn ra của Lý Hỏa Vượng, Ba Thịnh Thanh không đưa tay ra đón lấy mà đưa mắt về phía Dương Na.
Lý Hỏa Vượng lập tức cau mày lại. Hắn nhẹ nhàng đẩy chân phải trên mặt đất, chặn tầm nhìn của đối phương.
"Vừa rồi ngươi tới tìm Thanh Vượng Lai có chuyện gì sao?"
Ba Thịnh Thanh không có trả lời câu hỏi này, mà là trực tiếp chuyển đề tài:
"Những chuyện gần đây đều do ngươi nhúng tay vào phải không?"
Đối phương không trả lời câu hỏi của mình, đương nhiên Lý Hỏa Vượng cũng không muốn trả lời câu hỏi của đối phương. Hắn cứ như vậy dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn chằm chằm đối phương.
“Chuyện này ngươi không nên tham gia vào"
Hiển nhiên Ba Thịnh Thanh biết chút gì đó.
"Ha, lời này của ngươi giống như là ta không tham gia vào thì có thể không đến xỉa đến vậy"
"Không phải ta muốn cưỡng ép nhúng tay vào mà là họ ra tay với ta trước. Nếu như ngươi không biết ta đã trải qua những gì, vậy thì tốt nhất đừng có vội vàng đưa ra ý kiến với ta Khi Ba Thịnh Thanh khẽ vặn cổ tay một cái, chiếc xe mô tô dưới thân hắn đột nhiên gầm lên:
"Lên đi, chị của ta muốn gặp ngươi.
“Chị của ngươi?"
Lý Hỏa Vượng nhất thời không phản ứng lại kịp. Người chị này chui ra từ đâu vậy. Hình như đây là lần đầu tiên hắn gặp người này, sao lại làm như rất quen thuộc với mình vậy.
Ba Thịnh Thanh không trả lời mà trực tiếp lái mô tô đi về phía trước.
Ngay khi Lý Hỏa Vương còn đang do dự, Dương Na ở bên cạnh đột nhiên nói:
"Hỏa Vượng, ngươi đừng đi, người này thoạt nhìn không giống người tốt.
"Ta biết, nhưng mà...
Lý Hỏa Vượng không có cách nào có thể đem lời trong lòng nói ra được. Ánh mắt của đối phương một chút quen thuộc như có như không, cảm giác này trước nay hắn chưa từng có.
“Đi thôi, chúng ta đi xem trước đi, xe tải ta còn chơi được, còn sợ chiếc xe mô tô nhỏ này của hắn sao?"
Lý Hỏa Vượng cưỡi liên chiếc xe đạp công cộng của mình.
Hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng người này, chỉ cần xe mô tô của đối phương chạy tới nơi quá vắng vẻ không người ở thì hắn sẽ quay người rời đi.
Nhưng điều khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy ngoài ý muốn chính là Ba Thịnh Thanh không đi đến chỗ vắng vẻ mà trực tiếp lái xe mô tô của mình vào một con đường dành cho người đi bộ đông đúc.
Lý Hỏa Vượng thấy tiệm xăm của Ba Thịnh Thanh tại lầu hai của một cửa hàng trên phố đi bộ. Tiệm xăm này tên là Huyết Xã Hỏa.
Người này có một cái tên kỳ lạ, tên cửa tiệm cũng kỳ lạ luôn.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng có chút do dự không biết có nên dẫn theo Dương Na vào nơi nguy hiểm như này không, nàng đã lấy điện thoại từ trong túi xách ra.
"Hỏa Vượng, nếu ngươi muốn đi, ta cũng sẽ không ngăn cản. Ta ở tầng hai đối diện quay phim canh chừng ngươi.
Nếu như thấy tình hình không ổn thì ta lập tức báo cảnh sát, báo cho Thanh Vượng Lai họ nữa.
“Được"
Cảm giác được cảm giác an toàn mà thanh mã tấu sau lưng mang lại cho mình, Lý Hỏa Vượng yên tâm đi về phía cầu thang.
Cửa hàng của Ba Thịnh Thanh không khác gì một cửa hàng xăm bình thường, khắp nơi đều có ảnh chụp hình xăm lớn nhỏ, giống như những tác phẩm nghệ thuật bằng da người, treo đầy khắp cửa hàng.
Các gian phòng trong cửa hàng được vây lại bằng vải đen. Bên trong vang lên tiếng rè rè, hình như có người đang xăm mình bên trong.
Ba Thịnh Thanh ném chiếc chìa khóa xe mô tô trong tay lên quầy, nhìn cũng không thèm nhìn Lý Hỏa Vượng một cái mà trực tiếp đi về phía một gian phòng.
Tiếng rè rè dừng lại vài giây sau đó lại vang lên. Một người từ trong phòng đi ra, người đó không phải Ba Thịnh Thanh, mà là một người phụ nữ ngậm điếu thuốc nơi khóe miệng.
Một người phụ nữ gầy gò cũng có hình xăm hình bụi gai trên mặt và trên cổ giống như Ba Thịnh Thanh. Nhưng điểm tương phản giữa hai người là một người xăm bên trái còn một người xăm bên phải. Nhưng mà nàng khác với cái đầu trọc của Ba Thịnh Thanh là hình xăm trên mặt nàng trực tiếp xăm đến gần nửa vùng da đầu bên trái, còn những chỗ khác bị che phủ bởi mái tóc nhuộm màu xám trắng. Người phụ nữ đeo khuyên lông mày ở bên trái, hai cái tai đeo đủ loại hoa tai khác nhau, hiển nhiên nàng đã bấm rất nhiều lỗ tai từ trên xuống dưới, phấn đánh mắt và môi đều là màu đậm, cả người mặc nguyên một cây đen. Nếu không có những thứ này, chỉ nhìn từ ngoại hình thì tướng mạo của người phụ nữ này cũng không tệ. Thấy phần giữa lông mày của nàng và Ba Thịnh Thanh có chút giống nhau, Lý Hỏa Vượng đoán rằng người trước mặt mình hẳn là người chị mà đối phương đã nhắc đến trước đó.
Trong khi Lý Hỏa Vượng đang đánh giá đối phương, nàng cũng đang quan sát Lý Hỏa Vượng. Trong lúc nhất thời, hai người đều không nói một lời nào.
Lý Hỏa Vượng cực kỳ chắc chắn đây là lần đầu tiên hắn gặp người này, nhưng đối phương cũng giống như Ba Thịnh Thanh, đều cho hắn một cảm giác quen thuộc trước nay chưa từng có.
"Ngươi là chị gái của Ba Thịnh Thanh sao? Nghe nói ngươi muốn gặp ta? Ngươi biết ta sao? Trước đây chúng ta đã từng gặp nhau chưa?"
Đối phương duỗi ra hai ngón tay có móng tay màu đen kẹp lấy điếu thuốc, phả khói lên mặt Lý Hỏa Vượng:
"Mẹ kiếp, ngươi nói lời này giống như muốn ngủ với ta vậy.
Cảm giác quen thuộc lập tức biến mất. Cho dù là hành động hay là giọng điệu của đối phương đều khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy vô cùng khó chịu.
1141 chữ