Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 360




Tơ đỏ đầy trời lần thứ hai công phá kiếm quang vàng phòng ngự, như cáilới to khép lại, nghiền nát. Thân hình Đường Phật Lệ phong chủ ThiênKiếm phong mới tụ tập lại lần nữa bị cắt thành mảnh nhỏ cỡ bàn tay rớtxuống.

Nhưng đây lại là một hóa thân.

Dù là bị cắt thành ngàn vạn nhưng không một giọt máu nào rơi xuống,không biết thân thể Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong làm bằngtài liệu gì mà như người thật, rất quái dị.

Giọng Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong kiêu ngạo, lạnh lùng mơ hồ vang lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Khí sư thúc, ta sắp nhìn ra huyền bí trong kiếm pháp của ngươi!

Lão quái vật Khí Thanh Sam lạnh lùng quát một tiếng, ánh sáng đỏ quayngược về như bị cá voi hút nước, nhập vào trường kiếm rượu. Thì ra từngánh sáng đỏ là lão quái vật Khí Thanh Sam chém kiếm nhanh kích phát rakiếm quang.

Có thể khống chế kiếm quang đến mức độ tùy tâm, mềm mại như sợi tơ, biến hóa vô cớ, thần bí khó lường, phát ra lại có thể thu về như thuật tiêntrong truyền thuyết, đủ thấy tạo nghệ của lão quái vật Khí Thanh Samtrong kiếm thuật đạt đến tình trạng khó tin.

Đối diện sát khí sắc bén của lão quái vật Khí Thanh Sam, Đường Phật Lệphong chủ Thiên Kiếm phong hoàn toàn trong thế phòng thủ, hai chiêu bịgã chặt hai hóa thân, có thể nói là tổn thất thảm trọng.

Dù Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong hoàn toàn yếu thế nhưng không lùi bước.

Bởi vì...

Vù vù vù vù vù!

Một luồng sáng lạnh sắc bén bỗng bắn ra cách lão quái vật Khí Thanh Samgần mười thước, nhanh như chớp xuyên qua người gã, tạc nổ tung.

Nhưng ánh sáng lạnh chỉ xuyên qua tàn ảnh của lão quái vật Khí Thanh Sam.

Cùng lúc đó, chân thân lão quái vật Khí Thanh Sam đi tới nơi lóe ánhsáng lạnh đâm ra một kiếm, có tiếng hét thảm, giọt máu rơi đầy trời. Một người vô hình gần như trong suốt nhanh chóng bay đi.

Lão quái vật Khí Thanh Sam không đuổi theo.

Bởi vì cùng lúc đó, một chưởng ấn huyền khí to lớn từ trên trời giángxuống như vuốt thần ma nghiền áp hướng Ẩn Kiếm Phong có Đinh Hạo.

- Muốn chết!

Huyết kiếm rung lên, ánh sáng đỏ đầy trời lại bắn ra nuốt chưởng ấn huyền khí.

Một thanh âm lạnh lùng vang trong hư không:

- Ha ha ha ha ha ha! Nhiều người muốn giết hắn, ngươi bảo vệ hắn đượckhông? Ha ha ha ha ha ha! Lão quái vật Khí Thanh Sam, hôm nay giết đồ đệ của ngươi trước mặt ngươi cho ngươi nếm nỗi đau năm xưa!

Trên bầu trời Ẩn Kiếm Phong xuất hiện các siêu cường giả bí ẩn.

Căng thẳng, hồi hộp, chỉ mành treo chuông.

Huyền nghi huyền nghi huyền nghi!

Một mình lão quái vật Khí Thanh Sam có thể bảo vệ Đinh Hạo thuận lợi vượt qua kiếp nạn vách tường thiên nhân không?

Là ai mà vênh váo công nhiên giết Đinh Hạo đang độ kiếp trong Vấn Kiếm tông?

Khi lão quái vật Khí Thanh Sam bị bám giữ, từng luồng trường kiếm vèovèo giáng xuống Ẩn Kiếm Phong hóa thành sát thủ mặc áo đen điên cuồnggiết hướng thiếu niên nhập định.

Vương Tuyệt Phong xấu xa cầm kiếm to huyền khí sải bước nghênh đón, mắt bắn ra sát ý.

* * *

Nam bộ Tuyết Châu, Thần Giao Đàm.

Ao nước xanh biếc như một viên bảo thạch to khảm giữa dãy núi.

Thần Giao Đàm này là nơi rất nổi tiếng trong trăm dặm, vì dưới đáy aosâu thẳm không đáy có một đám giao long đại yêu, sinh sản trăm năm, sốlượng nhiều, thực lực cường đại, xưng bá một phương, tùy ý cướp bóc sinh linh, nhân loại xung quanh, không ai dám chọc.

Mặt trời lên cao.

Mặt trời ấm áp chiếu rọi, ao nước xanh biếc nổi lên khí lạnh sương mùnhư ảo mộng, nhiệt độ bốn phía lạnh giá, tĩnh lặng khiến người hốthoảng.

Lúc này bên ao có tiếng nước dao động.

Một thiếu nữ xinh đẹp mặc giáp mềm màu đỏ ngồi trên ngọc thạch trắng bên bờ Thần Giao Đàm, đôi chân trắng hơn ngọc thạch duỗi ra chạm vào mặtnước, sóng gợn lăn tăn.

Thiếu nữ đẹp đến không chân thật.

Da thịt trắng như ngọc không có tỳ vết, non mềm búng ra sữa, ngọc cốtbăng cơ, băng thanh ngọc khiết, khi sương thắng tuyết, thu thủy là môingọc là xương. Thiếu nữ như dao trì tiên rớt xuống trần gian, lại nhưquỷ núi có trí tuệ. Tóc đen dài như mây đen, đôi mắt trong suốt có ýkiến. Thiếu nữ như người trong tranh, không tồn tại trong thế gian.

Ở nơi nguy hiểm thế này thiếu nữ nhàn nhã như không hiểu thế gian hiểm ác.

Thiếu nữ ngâm nga khúc nhạc nào đó, thanh âm trong trẻo êm tai như ngọcchâu rớt xuống đàn ngọc. Thiếu nữ cởi nút giáp mềm màu đỏ, cởi áo ra lộthân hình đẹp như ngọc.

Da như bạch ngọc khiến người nhìn si mê, trong rừng núi yên tĩnh làm xung quanh mât đi màu sắc.

Tí tách!

Một dòng máu đỏ dọc theo cánh tay thiếu nữ áo đỏ xinh đẹpthấm vào Thần Giao Đàm.

Khi áo giáp đỏ cởi xuống thấy rõ trên lưng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp cóvết thương kinh khủng, sâu tận xương, máu thịt lật ra ngoài, rất là ghêngười. Máu tuôn như suối nhuộm đỏ nửa cánh tay thiếu nữ.

Càng quái dị là có đoàn khói xanh lượn lờ miệng vết thương, nhuộm tấm lưng trắng thành màu xanh.

Đây là vết thương rất nặng.

Nhưng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp như chưa từng phát hiện, mặc cho máu chảy, sương xanh khuếch tán. Thiếu nữ bình tĩnh nhìn Thần Giao Đàm như đangchờ cái gì.

Bỗng nhiên...

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cột nước thô to bắn lên cao, có bóng người bên trong. Tiếng cười êm nhưchuông reo, một cô bép hấn điều ngọc mài nhảy lên mấy chục thước tới bên cạnh thiếu nữ, há mồm nhảy mũi.

Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp mỉm cười hỏi:

- Đã xác nhận chết hết chưa?

- Hì hì, lớn nhỏ mười một xà giao có trí tuệ đều chết hết. Hi hi, tỷ tỷ, ngươi ra tay độc thật, coi chừng sau này không gả đi được.

Cô bé cột hai sừng, cỡ hai, ba tuổi, trắng trẻo, mập mạp, nhưng nói chuyện hơi trưởng thành sớm.

Tiếng ùng ục vang lên, Thần Giao Đàm yên tĩnh sôi trào. Thần Giao Đàmmàu xanh biến thành đỏ thắm, vang tiếng nổ điếc tai, một con xà giao batrăm thước nhảy lên nặng nề đập xuống mặt nước.

Nhìn kỹ thì đây là con đại yêu khổng lồ dài cỡ băm trăm thước, nó đãchết, vị trí bảy tấc bụng thủng một lõ to cỡ miệng chén đã cướp mất sựsống của nó.