Đào Hôn Chỉ Nam

Đào Hôn Chỉ Nam - Chương 6: Thanh mai trúc mã (1)





Nhắc tới duyên phận thanh mai trúc mã của Cevi và Claire, hai vị mẫu thân có nói bao nhiêu cũng không hết.


Lúc trước, phu nhân Geruisi và vương hậu Anna cùng nhau mang thai, ngày dự sinh của Claire là 22 tháng 6, ngày dự sinh của Cevi là 29 tháng 6, vốn dĩ phải hơn kém nhau một tuần mới đúng, kết quả hai đứa nhỏ đều bị sinh non, cùng ra đời vào ngày 21 tháng 6 —- ngày đó vừa vặn là ngày cuối cùng của chòm sao Song Tử, vào rạng sáng còn có mưa sao băng Song Tử rất hiếm gặp, giống như có một loại duyên phận kỳ diệu đã gắn kết hai người họ lại với nhau vậy.


Trước năm 1 tuổi, mỗi ngày hai đứa nhỏ đều vật lộn với nhau trêи giường, nắm tay nhỏ của Cevi luôn có thể chuẩn xác đập trúng mục tiêu là cái mũi của Claire, Claire lại thích lăn qua lăn lại trêи giường của Cevi, tìm cách gần gũi với Cevi. Đợi đến khi hai người đều học được cách đi đường, nói chuyện, Claire vẫn thích đi theo Cevi như trước, đối với mỗi một chuyện Cevi làm đều tràn ngập cảm giác tò mò, sau khi về nhà liền tìm mọi cách bắt chước một chút.


Tất cả sách Cevi đọc nó đều ghi nhớ tên, sau khi về nhà phải tìm ra xem một lần —- tuy rằng nó hoàn toàn đọc không hiểu.


Món đồ chơi mà nó thích cũng sẽ chủ động đưa cho Cevi chơi, đáng tiếc, Cevi lại chẳng có chút hứng thú gì với mấy món đồ chơi này.


Geruisi nhìn con trai mỗi ngày đều theo sau Cevi, không nhịn được cảm thán. “Claire rất thích gần gũi với Cevi, nó và em trai còn không thân như vậy.”


Anna nghi hoặc nói. “Em trai? Đúng rồi, mình còn chưa được gặp con trai thứ Omega của cậu, nghe nói rất đẹp, Claire không thích nó sao?”


Geruisi lắc lắc đầu. “Lúc ở nhà Claire thích ngồi một mình trong phòng chơi đồ chơi hơn, đoạn thời gian trước nó còn thường xuyên gặp ác mộng, nói là trong mộng có rất nhiều máu, cả thế giới đều là màu đỏ. Mình sợ nó miên man suy nghĩ, cho nên mới dẫn nó đến hoàng cung chơi đùa với Cevi.”


Vương hậu Anna nghe đến đó, không khỏi lo lắng. “Nó còn chưa đến ba tuổi, sao lại mơ giấc mơ kỳ quái vậy chứ?”


Geruisi cau mày nói. “Mình cũng không biết, vì chuyện đó mình còn đến gặp một số chuyên gia xin tư vấn, bọn họ đều nói rất khó giải thích rõ ràng cảnh trong mơ. Có thể là do sinh non, lúc Claire sinh ra cũng bị thiếu máu nghiêm trọng, phải trải qua một lần cấp cứu, Alpha vừa sinh ra đã cấp cứu, cũng không phải chuyện tốt gì.”


Vương hậu Anna cầm lấy tay bạn tốt, an ủi. “Cậu cũng đừng suy nghĩ nhiều. Cậu xem, hiện tại Claire rất khỏe mạnh, nhất định sẽ bình an lớn lên thôi. Chỉ là gặp chút ác mộng, có lẽ cũng không quá nghiêm trọng đâu?”


“Ừ, nghe nói trẻ con có thể thấy một số thứ không nên thấy, mình nghĩ, chờ nó lớn hơn một chút sẽ dần dần tốt hơn.” Geruisi cười cười, nói. “Đúng rồi vương hậu, qua sinh nhật ba tuổi của Claire, mình sẽ đưa nó đến chỗ thầy giáo học tập, không thể đến thăm cậu nữa.”


Vương hậu Anna gật gật đầu. “Mình biết, Cevi cũng phải dời ra ngoài ở.”


Dựa theo quy định của đế quốc, trẻ con trước năm ba tuổi đều ở cùng một chỗ với mẹ, sau khi qua sinh nhật ba tuổi sẽ bắt đầu đi học, đế quốc cũng không thiết lập hệ thống nhà trẻ, giáo ɖu͙ƈ sơ cấp trong hai năm này, đều là mời giáo sư đến dạy kèm ở nhà. Thầy giáo sẽ dạy cho đứa trẻ những chữ cái, con số và ngôn ngữ đơn giản, vào năm 5 tuổi sẽ cùng tới trường đi học.


Sinh nhật ba tuổi của hai đứa nhỏ rất nhanh sẽ đến, trong thời gian từ ba đến năm tuổi bọn họ sẽ phải học tập cùng thầy giáo, trước năm 5 tuổi chính thức nhập học sẽ không có cơ hội gặp mặt nhau.


Claire đã sớm biết được tin tức này từ chỗ mẹ mình, trong lòng hiểu rõ hôm nay là ngày cuối cùng được đến hoàng cung gặp Cevi, vì vậy nó liền tỉ mỉ chuẩn bị một món quà cho Cevi, đôi mắt trông mong nhìn Cevi, nói. “Đây là quà cho cậu, là tranh tôi tự tay vẽ, cho cậu làm kỷ niệm.”


Cevi nhận lấy nhìn nhìn, phát hiện trong hình là hai đứa nhỏ đang tay nắm tay, tên của bức tranh này là “Người bạn tốt nhất”, trêи đầu hai đứa nhỏ còn được chú thích rõ ràng: Claire (Alpha), Cevi (Omega?)


—- Phía sau chữ Omega thế nhưng lại có thêm một dấu chấm hỏi.


Cevi nhận lấy bức tranh, sắc mặt cứng ngắc nói. “Cảm ơn.”


Claire còn rất nghiêm túc nói. “Mẹ tớ nói hai năm nữa chúng ta mới có thể gặp mặt, hai năm này nếu cậu có nhớ tớ, thì hãy xem bức tranh này.”




Hắn thật sự không có hứng thú xem loại tranh vẽ con nít này, hơn nữa, phía sau Omega lại có thêm dấu chấm hỏi là thế nào hả?


Ngày đó lúc rời khỏi hoàng cung, Claire biết sẽ không thể gặp mặt trong hai năm, rõ ràng rất luyến tiếc người bạn nhỏ này, cứ quay đầu lại nhìn Cevi.


Tuy rằng Cevi luôn bị nó làm phiền suốt cả ngày, nhưng thấy đứa bé kia cứ vừa bước vừa quay đầu lại nhìn mình, Cevi cũng không khỏi có chút mềm lòng —- Mặc kệ như thế nào, hai người bọn họ cũng coi như cùng lớn lên từ nhỏ, hơn nữa Claire đối với hắn rất tốt, ngày nào cũng mang mấy món đồ chơi kỳ kỳ quái quái cho hắn, cho dù Cevi có không thích, cũng không thể phủ nhận thứ tâm ý đơn thuần này của nó. Trong quan niệm của trẻ con, Claire rõ ràng đã coi hắn là bạn tốt, hắn cũng không thể biểu hiện quá lạnh lùng, để tránh bị mọi người hoài nghi.


Sau này có hai năm không thể gặp mặt tên nhóc này, Cevi nghĩ nghĩ. liền nói. “Claire, tôi cũng tặng cậu một món quà.”


Hai mắt Claire sáng ngời. “Quà gì vậy?”


Cevi đặt một khối đá màu đỏ sáng lấp lánh vào tay Claire, nói. “Cái này cho cậu.”


Claire lập tức nhận lấy, còn nghiêm túc nói. “Tôi nhất định sẽ bảo quản thật tốt.”


Dứt lời, lại bước tới một bước, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt Cevi. “Cảm ơn cậu, Cevi.”


Cevi. “……”


Kháo, sớm biết vậy đã không tiễn nó, thằng nhóc này bôi hết nước miếng lên mặt hắn rồi.


***


Đêm đó sau khi về nhà, Claire ngồi trêи ghế salon, cầm hòn đá màu đỏ Cevi đưa cho lật qua lật lại nghiên cứu cẩn thận, nghiên cứu nửa ngày cũng không biết tảng đá kia có tác dụng gì. Thượng tướng Byron hiếm khi trở về từ Quân bộ thấy con trai cầm thứ gì đó trong tay, nhíu mày hỏi. “Ai đưa cho con vậy?”


Claire có chút sợ người cha lãnh khốc nghiêm túc này, thành thật trả lời. “Là đại vương tử cho con.”


Thượng tướng Byron cầm bảo thạch lên cẩn thận xem xét, sau đó mới trả lại cho Claire, ngữ khí bình tĩnh nói. “Đây là tinh thạch chứa đồ dung lượng lớn rất hiếm thấy, chỉ sản xuất ở chòm sao Thiên Cầm, có thể làm không gian dự trữ của cơ giáp trí năng. Món quà đại vương tử tặng con rất quý giá, cẩn thận đừng để mất.”


“Vâng!” Claire lập tức ôm bảo thạch vào trong ngực, thật cẩn thận cất đi, thầm nghĩ: Cevi thật là tốt với nó, đưa cho nó món quà quý giá như vậy.


Kỳ thật trong tay Cevi còn có vài khối tinh thạch dự trữ như vậy, đều là mấy người bệ hạ, vương thúc đưa cho, Cevi chọn khối màu đỏ này đưa cho Claire, là bởi vì hắn đã sớm biết được giá trị của khối tinh thạch này qua các loại tư liệu —- Tinh thạch sản xuất ở chòm sao Thiên Cầm có thể dùng làm kho dự trữ cơ giáp mang theo bên người, dựa theo diện tích của không gian dự trữ có thể đánh giá được giá trị và cấp bậc của tinh thạch, khối Cevi chọn là khối có dung lượng dự trữ lớn nhất, tất nhiên là vô giá. Nhóm Alpha sau này khi lớn lên sẽ có được cơ giáp của riêng mình, kho dự trữ cơ giáp này, tương lai Claire nhất định sẽ phải dùng tới.


Cevi không thể giống Claire đưa cho đối phương một vài món đồ chơi nho nhỏ ngây thơ được, cho nên mới muốn tặng thứ gì đó thực dụng hơn.


Ngày 21 tháng 6 năm đó, ngày cuối cùng của chòm sao Song Tử, trong hoàng cung đế quốc và nhà của tướng quân Byron đều tổ chức sinh nhật cho hai đứa nhỏ, Cevi và Claire cùng lên ba tuổi. Sáng sớm hôm sau, Cevi được vương hậu Anna đưa đến cung điện riêng của mình, cung điện đã trước bày trí xong từ lâu, đợi đến khi vương tử ba tuổi sẽ bắt đầu một mình sống ở đó, đương nhiên, cũng có quản gia trí năng chăm sóc toàn bộ sinh hoạt hàng ngày cho hắn.


Vừa vào cung điện, quản gia trí năng liền mở miệng nói. “Hoan nghênh trở về, chủ nhân.”


Thanh âm thế nhưng lại là một giọng trẻ con non nớt, chênh lệch rất lớn với âm giọng ngự tỷ trong tẩm cung của Anna, Cevi tò mò hỏi. “Ngươi tên là gì?”


Quản gia nói. “Xin chủ nhân đặt cho ta một cái tên.”


Cevi nghĩ nghĩ, nói. “Gọi ngươi là Tạp Tạp được không?”


“Vâng, chủ nhân.”


Nghe một đứa bé nghiêm túc nói chuyện có chút buồn cười, Cevi ngồi trong chốc lát, không nhịn được hỏi. “Sao thầy giáo của ta còn chưa đến?”


Bên tai lập tức vang lên một thanh âm nam nhân nhu hòa. “Đừng nóng vội, ta đến rồi đây.”


Cevi. “……”


Ngầng đẩu vừa nhìn, liền đối diện với ánh mắt đầy ý cười của Berg, Cevi có chút kinh ngạc hỏi. “Sao lại là người a, vương thúc?”


Berg đi đến ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn hắn nói. “Không được sao? Ta tự mình đến đây dạy con, đáng lẽ con phải thấy vinh hạnh mới đúng.”


Cevi. “……”


Dứt lời, Berg liền lấy một cái máy đọc điện tử lớn bằng bàn tay đặt trước mặt Cevi, mở trang thứ nhất ra nói. “Đây là những văn tự thường dùng nhất trong đế quốc, con hãy chọn tất cả những hình con biết ra, ta sẽ sắp xếp kế hoạch học tập cho con.”


Cevi có chút khó xử nhìn đám văn tự trước mặt, mấy chữ đó hắn đều nhận được, nhưng hắn lại không thể chọn hết ra để tránh bị vương thúc nghi ngờ, nghĩ nghĩ, đành phải tùy tiện chọn vài từ đơn giản, chính là bệ hạ, vương hậu, tên của mình, cùng với mấy thứ hay tiếp xúc như sô pha, giường chiếu linh tinh gì đó, tất cả đều rất thông dụng.


Berg nhìn hắn một cái, hỏi. “Chỉ nhận được từng đó?”


Cevi gật đầu. “Vâng.”


Berg cười sờ sờ đầu hắn, nói. “Trong thời gian nửa năm, con phải học được hết toàn bộ, ta sẽ dạy cho con.”


Cevi lại gật gật đầu. “Vâng.”


Khoảng thời gian nửa năm này trôi qua vô cùng buồn chán, bởi vì mỗi ngày Cevi đều phải diễn trò, hắn giả vờ bản thân không biết chữ, còn phải giả vờ ngây thơ đưa ra một vài vấn đề với thầy giáo, lúc này Cevi mới phát hiện, diễn tốt vai một đứa bé kỳ thật cũng không dễ dàng, cũng may vương thúc không hề hoài nghi hắn, kiên nhẫn giải thích hàm nghĩa từng từ cho hắn.


Kỳ thật Berg là một thầy giáo rất tốt, vô cùng kiên nhẫn đối với trẻ con, giảng bài cũng thật dễ hiểu. Tuy rằng hầu hết nội dung bài học Cevi đều đã thông thạo, nhưng hắn cũng học được thêm không ít tri thức trước đây chưa biết.


Vị vương thúc này rất tài hoa, lúc giảng bài không hề cứng nhắc chút nào, hắn sẽ giản lược rất nhiều tri thức ngữ pháp và văn tự thành những điển tích thú vị, Cevi vẫn còn xa lạ với thế giới này, cũng rất hứng thú nghe hắn kể. Hơn nữa, Berg còn có rất nhiều nghiên cứu về lĩnh vực chế tạo cơ giáp, vì vậy thường xuyên kể chút chuyện liên quan đến cơ giáp trí năng, Cevi cảm thấy hứng thú nhất đối với những thứ đó, mỗi lần đều nghe cực kỳ nghiêm túc. Hắn rất thích vị vương thúc này, luôn cảm thấy trêи người vương thúc Berg có loại cảm giác thoải mái khiến người ta yên tâm.



Trong hai năm, ngoại trừ bệ hạ thỉnh thoảng sẽ đến kiểm tra thành quả học tập của Cevi, vương hậu thỉnh thoảng đến thăm Cevi ra, phần lớn thời gian Cevi đều ở cùng một chỗ với vương thúc Berg, mà ngay cả chuyện mẫu hậu lại mang thai sinh hạ tam công chúa Danielle cũng là nghe từ vương thúc Berg.


Tam công chúa lại là một Omega, nghe nói tiếng khóc vô cùng lớn, chắc hẳn là một cô bé hoạt bát.


Cevi rất vui vì có thêm một em gái, mà Berg lại thở dài, nói. “Liên tục ba nhóc Omega, áp lực của mẹ con nhất định rất lớn. Khả năng sinh sản trong đời của Omega có hạn, bà ấy là vương hậu, phải sinh một vương tử Alpha cho bệ hạ để kế thừa vương vị.”


Chẳng trách vương hậu Anna lại buồn bực không vui, hiển nhiên sinh ra ba đứa nhỏ Omega liên tục đã khiến bà cảm thấy rất áp lực, hơn nữa sinh con sẽ tạo thành thương tổn nhất định đối với thân thể Omega, cần thời gian để hồi phục, hầu hết thời gian bà đều sống trong vương cung sinh con dưỡng cái, vài năm ngắn ngủi đã sinh ba đứa nhỏ, gặp gỡ với người ngoài cũng chỉ có phu nhân Geruisi bạn tốt của bà.


Nghĩ đến đây, Cevi không khỏi có chút đau lòng cho mẹ mình.


Vào ban đêm, hắn liền chạy đến tẩm cung của vương hậu thăm bà, Anna nhìn thấy Cevi, lập tức mỉm cười đi tới, nói. “Mới có một thời gian ngắn không thấy, Cevi của chúng ta lại cao lên rồi.”


Khóe mắt bà dường như lấp lánh ánh nước, Cevi vươn bàn tay nhỏ bé xoa xoa giúp bà, quan tâm hỏi. “Mẫu hậu, thân thể người có khỏe không?”


Anna cảm động ôm Cevi lên. “Ta rất khỏe.”


Đúng lúc bệ hạ cũng đến thăm tam công chúa, thấy Cevi ở đó liền hỏi. “Cevi, con và Berg học tập thế nào rồi? Học hết nội dung trong sách rồi chứ?”


Cevi nói. “Vâng, chỉ còn một quyển cuối cùng thôi.”


Anna thả Cevi xuống dưới, hỏi. “Bệ hạ, có phải hôn sự của Berg đã định rồi không?”


Trand gật đầu. “Đợi qua sinh nhật năm tuổi của Cevi, kết thúc khóa dạy học của Berg, hôn lễ sẽ được tổ chức vào mùa thu.”


Cevi. “……”


Cevi đã sớm được mở rộng tam quan lập tức phản ứng lại được —- Vương thúc Berg hiển nhiên cũng bị bệ hạ kết đôi với một Alpha để đánh dấu sinh đứa nhỏ rồi!


~~~OvO~~~


Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:


Khi Claire vẽ tranh: Cevi (Omega?)


Đọc đến đây thì thân phận của tiểu công đã vô cùng rõ ràng, cảnh trong mơ của hắn chính là tai nạn xe cộ ở chương 1.