Đào Hôn Chỉ Nam

Đào Hôn Chỉ Nam - Chương 48: Trúng tuyển




Kỳ thật đối với chuyện Claire phát hiện ra cơ giáp cấp S, tướng quân Byron cũng là nửa tin nửa ngờ, tướng quân của các quân đoàn khác đều không ở thủ đô, ông không thể tưởng tượng được có ai lại âm thầm chế tạo cơ giáp cấp S, hơn nữa còn không đăng ký ở hiệp hội cơ giáp, sau đó dám trắng trợn chạy tới thủ đô. Giải thích hợp lý nhất đối với chuyện này là, hệ thống của Lam Tinh xuất hiện sai sót, có thể đã đoán nhầm cấp bậc của cơ giáp.



Gần đây thủ đô cũng không xảy ra chuyện lớn gì, tướng quân Byron cũng không tiếp tục lãng phí thời gian truy tìm tung tích của đài cơ giáp kia nữa, ra lệnh cho quân đoàn Tinh Thần cẩn thận củng cố công tác phòng thủ.



Cevi an toàn hoàn thành nhiệm vụ trở về học viện Ellen, sáng sớm hôm sau lại đúng giờ đi vào phòng học, chuyện hắn đưa thuốc ức chế đến thủ đô suốt đêm, cũng chỉ có một số ít người biết.



Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, tháng 9, học viện Sao Paulo ở thủ đô khai giảng, Claire và Carlos lại lên một lớp, hai người vẫn cùng nhau ôn tập chương trình tuyển sinh vào trường quân đội, tính toán sau khi qua sinh nhật 16 tuổi sẽ tham dự vào cuộc thi của Quân bộ. Mà Cevi và Edean vẫn tiếp tục ở lại học viện Ellen học tập những kiến thức sinh lý buồn tẻ của Omega.



Bảo bảo Alpha thứ hai của thượng tướng Reger và Randy cũng được Randy đón về nhà, không giống với Edean im lặng nhu thuận, thằng nhóc này vô cùng nghịch ngợm, luôn lăn qua lăn lại trêи giường trẻ con Reger mua tới, cánh tay nhỏ bé mập mạp nhìn thấy cái gì cũng muốn túm lấy, một đôi mắt to màu nâu sẫm xinh đẹp, cực kỳ giống cha mình Reger.



Nhìn khuôn mặt đáng yêu của con trai, trái tim Reger lập tức bị hòa tan, chỉ hận không thể mua hết toàn bộ đồ ăn ngon trêи khắp vũ trụ đến cho nó. Chỉ tiếc, thằng nhóc kia ngay cả răng cũng chưa mọc, chỉ có thể ôm bình bυ" sữa.



Randy cũng vô cùng yêu thương đứa con trai này, tuy rằng nó là Alpha, không thể cứu được Edean, nhưng dù sao cũng là tự mình sinh ra, cốt nhục tương liên, Randy rất thích thằng nhóc này, ngày nào cũng ôm vào lòng dịu dàng dỗ dành. Mỗi lần Reger nhìn thấy hình ảnh này, đều có một loại cảm giác hạnh phúc ấm áp sinh ra dưới đáy lòng, Omega y thích, ôm đứa nhỏ của y, bức tranh này quả thật vô cùng ấm áp, khiến Reger hận không thể lấy camera quay lại toàn bộ.



Khi Claude được một tuổi, Randy lại ngừng dùng thuốc ức chế, lúc này không cần phải nói nhiều, Reger cũng rất tự giác xin nghỉ phép đến chăm hắn.



Kỳ phát tình lần trước, Reger rất cẩn thận chăm sóc Randy ba ngày ba đêm, sau đó còn tỏ tình với Randy, tuy rằng ngoài miệng Randy không chấp nhận, nhưng dần dần cũng đã không còn phản cảm khi Reger tới gần nữa.



Lần này, tướng quân Alpha vẫn ngốc nghếch mà ôn nhu như trước, mỗi lần ôm Randy đều hôn lên trán hắn, thấp giọng nói: “Tôi thích em…”



Randy bị những lời này của y kϊƈɦ thích đến kϊƈɦ động vô cùng, hơn nữa còn có chất dẫn dụ ảnh hưởng, càng thêm phóng túng, ôm chặt Reger không chịu buông tay.



Hai người ở nhà lăn giường, bảo bảo mới một tuổi được Randy giao cho bác sĩ Louis tạm thời chăm sóc, tiểu Claude cái gì cũng không hiểu, hai tay túm lấy ống nghe của bác sĩ Louis nhét vào trong miệng, Louis vội vàng giữ lấy bàn tay nhỏ bẻ của nó, cười nói: “Ngoan nào, baba của cháu lại muốn sinh cho cháu một đứa em rồi.”



“Baba, baba…” Claude bỏ lại ống nghe của Louis, xoay đầu tìm baba khắp nơi.



Louis nhẹ nhàng xoa xoa đầu đứa nhỏ, thở dài, nói: “Hy vọng lần này là Omega, nếu vẫn là Alpha, Randy nhất định sẽ rất khó chịu.”



Đã không còn nhiều thời gian nữa, Cevi, Edean, Carlos và Claire đều sắp qua sinh nhật mười sáu tuổi rồi.



Lần này Randy mang thai, chờ đến khi đứa nhỏ ra đời, Edean đã qua sinh nhật mười bảy tuổi, có lẽ, đứa bé này chính là hi vọng cuối cùng của Edean.



Reger và Randy cũng biết điều này, cho nên, sau khi Randy thuận lợi mang thai, Reger lại càng cẩn thận chăm sóc hắn, bởi vì Reger biết, mặc dù mặt ngoài Randy không nói gì, kỳ thật áp lực vô cùng lón. Tuy rằng nôn nghén không nghiêm trọng như lần trước, nhưng tâm tình của Randy rõ ràng cực kỳ nôn nóng, người đàn ông trước nay luôn ôn nhu, gặp phải chuyện không hài lòng thậm chí còn nổi giận.



Nhìn Randy mỗi ngày đều lo âu đến không ngủ được, Reger cũng không nhịn nổi đau lòng, dứt khoát đổi ca với phó đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia, trực tiếp xin nghỉ ở lại chăm sóc cho Randy.



Mỗi buổi tối, Reger còn có thể chủ động lấy nước ấm rửa chân cho Randy trước khi ngủ, nghe nói làm vậy có thể giúp dễ ngủ.



Randy nhìn người đàn ông ngồi xổm trước mặt cầm hai chân mình, đột nhiên cảm thấy mũi mình xon xót, thời khắc này hắn đột nhiên cảm thấy thật may mắn vì có người này ở bên cạnh, làm bạn với hắn vào thời điểm hắn khó khăn nhất, có lẽ hắn không hề thích loại hình Alpha như Reger, thế nhưng, khi Reger ở đây, hắn lại cảm nhận được sự ấm áp và an tâm chưa từng có.



Randy vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ tóc Alpha trước mặt, mái tóc cứng rắn của tướng quân Reger đâm vào lòng bàn tay, giống hệt bề ngoài lạnh như băng của y, Randy không khỏi cười cười, nói: “Kỳ thật… Anh không cần lo lắng chăm sóc tôi như vậy, chỉ là gần đây tâm tình tôi không tốt mà thôi, thân thể không có vấn đề gì.”



Tướng quân Reger được sờ đầu kϊƈɦ động vô cùng, rửa chân giúp Omega nhà mình xong, lúc này mới bế hắn đi đến bên giường, nhẹ nhàng ôm Randy vào trong lòng, nói: “Chăm sóc em là chuyện đương nhiên, tôi nói rồi… Tôi thích em, Randy.”



Dứt lời, y liền nâng cằm Randy, ôn nhu hôn lên.



“…” Trái tim Randy đột nhiên run lên, một lát sau, rốt cuộc thuận theo nhắm hai mắt lại, hé miệng để đầu lưỡi của y tiến vào dò xét.



Sự đáp lại của Randy khiến Reger vô cùng kϊƈɦ động, hai tay gắt gao ôm lấy thắt lưng hắn, làm sâu sắc thêm nụ hôn.



“Ưm… Ưm a…”



Trong phòng ngủ rất nhanh liền vang lên âm thanh khiến người ta đỏ mặt.



Đây là lần đầu tiên bọn họ hôn môi dưới tình trạng cả hai đều tỉnh táo, khác với sự kịch liệt khi ứng phó với kỳ phát tình, nụ hôn như vậy có vẻ cực kỳ ôn nhu và thuần khiết, Randy cảm thấy bản thân bị y hôn đến trái tim cũng muốn tan ra.



Thằng nhóc nằm trêи chiếc giường trẻ con bên cạnh mở to hai mắt tò mò nhìn một màn này, thấy cha và baba ôm lấy nhau, không nhịn được quơ quơ bàn tay nhỏ bé hô lên: “Baba, baba!”



Randy phục hồi lại tinh thần, nhẹ nhàng đẩy Reger ra, xoay người ôm con trai lên, quan tâm hỏi: “Làm sao vậy? Lại đói bụng sao?”




“Baba, baba!” Claude túm lấy tay Randy, mở to mắt dùng sức gật đầu, “Đói bụng! Đói!”



Lượng cơm ăn của thằng nhóc này rất lớn, hơi một tí là lại kêu đói, giữa trưa ăn nhiều như vậy cũng không có ích gì, Randy bất đắc dĩ, đành phải xoay người đi lấy đồ ăn cho đứa nhỏ.



Reger ngồi ở bên giường, nhìn bóng dáng bận rộn của Randy, khóe môi không nhịn được hiện lên nụ cười.



Tuy rằng Randy vẫn không chịu chấp nhận y, hai người bọn họ cũng chưa chính thức kết hôn, nhưng cuộc sống hiện tại như thế này, không phải rất giống vợ chồng sao?



***



Mùa hè năm sau, cuộc thi tuyển sinh thống nhất của Quân bộ được cử hành trêи toàn đế quốc, đây là cuộc thi quan trọng nhất đối với các học viên Alpha và Beta muốn trúng tuyển vào Quân bộ, số lượng ghi danh vượt qua trăm vạn người.



Thế nhưng, trong số trăm vạn học viên ở đây, có hai học viên vô cùng đặc biệt — Hai người đều chỉ mới 16 tuổi.



Chuyện Carlos và Claire ghi danh vào trường quân đội sớm hai năm rất nhanh đã khiến cho học viện Sao Paulo chấn động, có kẻ vui sướиɠ khi người gặp họa cảm thấy hai người bọn họ nhất định không thể thi đỗ, cũng có người cho rằng hai người này bình thường thành tích học tập rất tốt, nói không chừng có thể khiêu chiến thành công. Chủ nhiệm lớp Kelly cũng không nắm chắc trong lòng, cô chỉ biết là hai học sinh này cực kỳ nỗ lực, nhưng đề thi của Quân bộ cũng rất khó, hơn nữa hoàn toàn không có kho đề thi, đầu bài ra hàng năm đều là ngẫu nhiên, không có quy luật nào, nếu không nghiên cứu thấu triệt chương trình học, sẽ không thể dễ dàng vượt qua được.



Trước cuộc thi, cô Kelly một mình gọi hai người vào văn phòng, quan tâm nói: “Các em có cần suy nghĩ thêm một chút không? Ghi danh sớm như vậy, kỳ thật cũng không cần thiết, đa số Alpha đều là mười tám tuổi mới thi vào trường quân đội.”



Claire mỉm cười nói: “Thưa cô, bọn em đã quyết định rồi.”



Carlos cũng nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, nhất định có thể thi đỗ.”



Hai thiếu niên thoạt nhìn vô cùng tự tin, Kelly đành phải vỗ vỗ vai bọn họ, nói: “Vậy hai em hãy cố lên.”



Cuộc thi tuyển sinh thống nhất của đế quốc được tiến hành vào tháng 7, thi liên tục ba ngày, bao gồm hai môn lý luận và một môn thực tiễn điều khiển cơ giáp. Các môn lý luận đối với bọn họ cũng không khó, mấy năm nay hai người đã học thuộc lòng cả quyển sách. Nhưng cuộc thi thực tiễn lại gian nan hơn rất nhiều so với tưởng tượng của họ, thao tác mô phỏng vô cùng phức tạp, chỉ không cẩn thận một chút, cơ giáp của mình sẽ bị những cơ giáp trí năng mai phục xung quanh bắn tan thành từng mảnh. Muốn thành công vượt qua rất nhiều chướng ngại trong các cảnh tượng mô phỏng, cũng là thử thách rất lớn đối với tốc độ phản ứng, năng lực điều khiển và khả năng tùy cơ ứng biến của thí sinh.



Cũng may Claire trời sinh thông minh, trước đó lại có kinh nghiệm điều khiển cơ giáp cấp S Lam Tinh, cuối cùng cũng an toàn vượt qua.




Mà Carlos lại xuất thân từ gia tộc Birch, thế gia về cơ giáp, từ nhỏ đã rất thích điều khiển cơ giáp, cuối cùng cũng thi được thành tích không tồi.



Điểm số của cuộc thi được công bố trêи mạng vào ngay đêm đó, tổng điểm ba vòng thi là 300 điểm, Claire và Carlos đều thi được khoảng 280 điểm, thuận lợi trúng tuyển vào học viện quân sự St. Romia tốt nhất đế quốc!



Tin tức này lập tức làm oanh động cả tinh cầu thủ đô, hai thiếu niên mới 16 tuổi thi sớm hai năm lại đều trúng tuyển vào trường quân đội tốt nhất đế quốc, thật sự là không thể tưởng tượng nổi! Không ít phóng viên còn muốn phỏng vấn bọn họ làm một bản tin chuyên đề, kết quả lại bị hai người từ chối toàn bộ.



Nhận được tin trúng tuyển vào trường quân đội đứng đầu đế quốc, Claire lập tức vội vã muốn chia sẻ cùng Cevi.



Sau khi thành tích được công bố, y liền gọi đến máy thông tin của Cevi, cười nói: “Cevi, tôi thi đậu trường quân sự St. Romia, phải đến trường học đại học sớm.”



Cevi kinh ngạc nhìn y: “Lợi hại như vậy sao?”



Claire được người trong lòng khen ngợi vui rạo rực, còn chưa kịp nói chuyện, bên cạnh đột nhiên nhảy ra một ngôi sao nhỏ màu lam, vặn vẹo nói: “Đại vương tử, Bạch Lộ có đó không? Tui nhớ… cậu ấy quá đi.”



Claire vung một tay đập rớt nó về, nói tiếp: “Sau khi thi xong được nghỉ một thời gian, tôi có thể đến học viện Ellen thăm cậu không?”



Lam Tinh nói: “Tui có thể đến thăm Bạch Lộ không?”



Claire nói: “Mày câm miệng.”



Lam Tinh: “… Nga.”



Đài cơ giáp này của Claire thật sự rất gây hài, Cevi không nhịn được nở nụ cười, nói: “Học viện Ellen không cho Alpha vào trong, bất quá nếu cậu muốn đến cũng được, chúng ta có thể gặp mặt ở bên ngoài.”



Claire hai mắt sáng ngời: “Được! Vậy ngày mai tôi tới thăm cậu.”



***



Sau khi Claire và Cevi trao đổi xong, Carlos cũng học theo gọi đến máy thông tin của Edean, gãi đầu nói: “Edean, dạo này cậu khỏe không?”




Edean: “Cũng được.”



Carlos ho khan một tiếng: “Cái kia, tôi và Claire đều thi đậu vào trường quân sự St. Romia.”



Edean: “Ồ.”



Carlos dùng sức gãi đầu, không biết nên nói như thế nào.



Thiếu niên trước mặt thành thục hơn rất nhiều so với trước đây, làn da vẫn trắng nõn như trong trí nhớ, mái tóc mềm mại màu nâu, lúc cười rộ lên cực kỳ ôn nhu, thật sự là càng lớn càng dễ nhìn, Carlos hận không thể nhào qua máy thông tin dùng sức ôm lấy cậu, rất sợ cậu bị Alpha khác cướp đi.



Thấy lớp trưởng cứ vò đầu, Edean không nhịn được nói: “Cậu tìm tôi có việc sao?”



Carlos nói: “Khụ, Claire muốn đến học viện Ellen thăm Cevi, tôi cũng muốn đi…”



Edean nghi hoặc nói: “Cậu đến thăm Cevi thì nói với tôi làm gì? À, cậu là muốn hỏi thăm lịch học của Cevi sao? Không có việc gì đâu, Cevi thường xuyên trốn học, sau khi các cậu tới cứ trực tiếp hẹn cậu ấy ra ngoài gặp mặt là được.”



Carlos: “Không, không phải.”



Edean: “Cái gì?”



Carlos ngượng ngùng đỏ mặt: “Tôi, tôi muốn… tới thăm cậu một chút.”



Vẻ mặt Edean nghi hoặc: “Thăm tôi làm cái gì?”



Carlos: “…”



Kỹ năng nói chuyện quá yếu, trao đổi thật khó khăn mà!



Carlos gần như muốn lột cả da đầu mình xuống, Claire thật sự xem không nổi nữa, liền đi tới giúp hắn nói: “Đã lâu không gặp, chúng ta cùng nhau tụ họp đi.”



Edean: “Ồ, vậy được rồi.”



Sau khi ngắt máy, Carlos cảm kϊƈɦ liếc mắt nhìn Claire một cái, Claire mỉm cười nói: “Nói cũng nói không rõ, cậu còn muốn theo đuổi Edean nữa sao? Sau khi gặp mặt nói như thế nào, chắc không phải cậu định ghi sẵn vào bản nháp, luyện tập trước chứ?”



Carlos chán nản gục đầu xuống: “Cậu nghĩ rằng tôi không luyện trước sao? Chỉ là… tôi vừa nhìn thấy cậu ấy, muốn nói cái gì cũng quên hết, trong đầu một đống lộn xộn.”



Claire đồng tình vỗ vỗ vai hắn, thiếu niên đang trong mối tình đầu, lại không biết nói chuyện, nếu muốn theo đuổi được Omega của mình chắc chắn không dễ dàng. Bất quá Claire tin tưởng, chỉ cần Carlos đối xử chân thành, một ngày nào đó có thể lay động Edean, dù sao Edean tính cách ôn nhu, lại vô cùng mềm lòng.



Nên cầu nguyện phải là mình mới đúng, muốn lay động Omega thẳng nam có lối suy nghĩ bạo lực Cevi kia, mới thật sự tràn ngập gian khổ như khiêu chiến Boss chung cực.



Cũng may, thuận lợi thi đỗ trường quân sự, khoảng cách đến thành công lại tiến thêm mấy bước.



—- Cevi, đợi tôi đến thăm cậu, cậu không biết mấy năm nay tôi nhớ cậu thế nào đâu.



Lam Tinh cảm nhận được ý thức chủ nhân cũng không nhịn được nói —- Bạch Lộ, chờ ta tới thăm ngươi, ngươi không biết mấy năm nay…



Claire một tay đập nó trở về: “Mấy năm cái gì? Mày quen biết đài cơ giáp kia mới bao lâu?”



Lam Tinh ủy khuất nói: “Con người có thể nhất kiến chung tình, tại sao cơ giáp không thể?”



Claire nói: “Mày coi trọng Bạch Lộ ở chỗ nào?”



Lam Tinh nói: “Toàn thân tuyết trắng, xinh đẹp!”



Claire bất đắc dĩ đỡ trán, phải dẫn theo cơ giáp gây hài và Carlos ăn nói vụng về cùng đến học viện Ellen, thật hy vọng lần gặp mặt này có thể trôi qua thuận lợi!