Đào Hôn Chỉ Nam

Đào Hôn Chỉ Nam - Chương 36: Trợ giúp




Randy nhìn thấy chiếc nhẫn này, liền lập tức giống như nhìn thấy một con quái vật đột nhiên xuất hiện trước mắt, biểu tình trêи mặt vô cùng kinh ngạc.



Reger trộm liếc thần sắc của hắn một cái, lại nói tiếp: “Nhận ra sao?”



Randy phục hồi tinh thần, vội vàng hỏi: “Cái nhẫn này, anh lấy được từ đâu vậy?”



Reger nói: “Ngày 18 tháng 11 mười lăm năm trước, vào ngày tổ chức lễ mừng 500 năm của học viện Ellen, tôi ở trong một khách sạn tại thiên hà Tiên Nữ, gặp được một Omega đột nhiên… ừm… đột nhiên tiến vào kỳ phát tình, lúc hắn rời đi… Không cẩn thận để lại cái nhẫn này…”



Tướng quân còn chưa nói xong, Randy đã khϊế͙p͙ sợ cắt ngang lời y: “Alpha đêm hôm đó là anh?”



Reger: “… Ừ.”



Sự kiện năm đó trời biết đất biết, anh biết tôi biết, Reger đã có chiếc nhẫn này, còn có thể nói ra chính xác ngày tháng và địa điểm, Randy lập tức có thể xác định Alpha đêm hôm đó chính là vị tướng quân trước mắt này.



Chiều cao khoảng 1m88, nói chuyện thật nghiêm túc, coi như phù hợp với đặc thù trong trí nhớ.



Randy không ngờ tới, Alpha mình tìm thật lâu hóa ra lại là đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia. Chẳng trách trước giờ không thể tra được manh mối gì, thì ra ngay từ đầu phương hướng đã sai lầm rồi, Randy xác định mục tiêu là sĩ quan trong quân đoàn Tinh Thần, lại quên lúc ấy vương hậu Anna cũng quay về trường tham gia lễ mừng 500 năm, người của đội hộ vệ hoàng gia cũng ở thiên hà Tiên Nữ, trong đó có cả tướng lãnh Alpha.



Thở sâu một hơi, Randy mới hỏi: “Omega ngoài ý muốn gặp phải kỳ phát tình, chuyện này anh không nói ra với ai chứ?”



“Đương nhiên không có.” Reger nói tới đây, trong lòng không khỏi có chút quái dị, chuyện đêm hôm đó, cả thế giới chỉ có hai người bọn họ biết, Reger không muốn chia sẻ bí mật này với bất cứ người nào khác, đó cũng là lần đầu tiên y đánh dấu một Omega.



“Rốt cuộc em là ai?” Reger nhíu mày hỏi, “Em còn ở đế quốc, nói như vậy… Em không phải là nội gián liên bang phái tới?”



Randy kinh ngạc nói: “Anh cảm thấy tôi rất giống nội gián của liên bang sao? Có nằm vùng nào lại ngu ngốc sinh hạ một đứa con trai như vậy không?”



Reger: “…”



Bị một câu hỏi làm á khẩu đến không trả lời được, Reger khụ một tiếng, ngậm miệng lại, trầm mặc không nói.



Randy liếc mắt ngắm ngắm vị tướng quân trước mặt, ấn tượng của hắn đối với Alpha này cũng không tốt lắm, luôn cảm thấy người kia ngoại trừ khi nói chuyện thì lúc đi lại cũng chẳng khác gì pho tượng. Lần đó, lúc Reger đưa Cevi trở về, Reger xuất phát từ cảnh giác trốn ở một nơi bí mật gần đó nhìn trộm vài lần, không ngờ phản ứng của Alpha này lại cực kỳ linh mẫn, lập tức xoay người bắt được hắn. Lúc ấy, hình ảnh vị tướng quân này không chút nương tay chế phục hắn còn rõ ràng trước mắt, hoàn toàn không nghĩ tới, người này vậy mà lại là Alpha năm đó từng đánh dấu hắn.



Người Alpha năm đó vô cùng trẻ tuổi, cũng đặc biệt ngây ngô, ngay cả cách ôm một Omega cũng không biết, tay chân vụng về, làm Randy phải chủ động chỉ dẫn cho y. Mười mấy năm qua đi, nam nhân trước mặt đã thành thục lên rất nhiều, thanh âm cũng càng trầm thấp thuần hậu, cho nên, tuy rằng Randy gặp phải y ở ngoài cửa nhà, nhưng vẫn không nhận ra được y.



Reger phát hiện đối phương vẫn luôn đánh giá bản thân, không nhịn được xấu hổ sờ sờ cái mũi.



Bị Omega nghiêm túc nhìn chăm chú, y cảm thấy trong lòng là lạ, giống như bị một đôi vuốt mèo nhẹ nhàng cào cào ngứa ngứa nơi tim, vào nháy mắt đó, trong đầu của y lại hiện lên hình ảnh mình hôn môi, giữ lấy Omega này năm đó, bên tai không nhịn được có chút nóng lên.



Sau khi Randy đánh giá một lát, mới hỏi: “Anh kết hôn chưa?”



“A?” Bị đột ngột hỏi đến vấn đề như vậy, Reger có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía đối phương.



Randy thấy vẻ mặt ngốc lăng của y, có chút mất hứng hỏi lại: “Tôi hỏi anh đã kết hôn chưa? Bên cạnh còn có Omega nào khác không?”



“… Không có.” Reger vội vàng thành thật trả lời.



Lúc này Randy mới cười rộ lên: “Vậy là tốt rồi, tôi cần sự trợ giúp của anh.”



“Trợ giúp cái gì?” Reger thật nghi hoặc hỏi.



Randy nghiêm túc nói: “Tháng sau, kỳ phát tình của tôi sẽ tới.”



Reger: “…”



Randy dừng một chút, ngữ khí ôn nhu nói: “Anh có thể giúp tôi không?”



Reger: “……”



Tướng quân Reger cảm thấy lý trí của mình lại sắp chập mạch rồi.



— Là một Omega, chẳng lẽ không thể hàm súc một chút được sao?!



Năm đó Omega này ngoài ý muốn gặp phải kỳ phát tình, Randy chủ động cởi sạch y phục của y nói “Ôm tôi”, sau đó ù ù cạc cạc lăn trêи giường một đêm. Đó cũng là lần đầu tiên của Reger, là một chàng trai ngây thơ ngay cả tay người khác cũng chưa từng nắm, chuyện bị Omega đẩy ngã thế này vẫn khiến y canh cánh trong lòng rất nhiều năm, đừng nói là ngày 18 tháng 11, mà ngay cả từng chi tiết vào đêm hôm đó, y đều nhớ đến vô cùng rõ ràng. Y vẫn muốn tìm đến Omega này hỏi một chút xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, nhưng những năm gần đây đã nghĩ đủ mọi biện pháp, lại vẫn không tra ra được tư liệu gì về đối phương.



Có lẽ là ảnh hưởng từ thiên tính bảo hộ đối với Omega, sau khi y đánh dấu hoàn toàn Omega này, y liền không dậy nổi hứng thú với những Omega khác nữa, tâm tâm niệm niệm đều là thân thể Omega mềm mại ấm áp ghé vào ngực mình và nụ hôn nóng bỏng đêm hôm đó.



Kết quả, khi gặp lại nhau sau nhiều năm, Omega này lại một lần nữa đưa ra một yêu cầu vô lý như thế — Giúp hắn vượt qua kỳ phát tình.



Reger có chút tức giận: “Em, em coi tôi là người thế nào?! Sắp đến kỳ phát tình em mới cảm thấy tôi hữu dụng?”



Randy cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: “Ừ… Bình thường quả thật không cần anh phải hỗ trợ, tự tôi có thể kiếm tiền, cũng có thể nuôi sống con trai…”



Reger phẫn nộ cắt lời hắn: “Mấy năm nay, em cũng mời những Alpha khác như vậy sao?”



Tướng quân Reger hiếm khi lộ ra biểu tình phẫn nộ, tuy rằng gương mặt than của y thoạt nhìn vẫn chẳng khác gì nhiều, nhưng thanh âm rõ ràng lại cất cao, gần như là rống lên. Nghĩ đến nam nhân trước mặt có lẽ đã bị Alpha khác ôm ấp, giữ lấy rồi, Reger liền cảm thấy một cơn giận dữ nháy mắt lủi từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu, chỉ hận không thể xé nát Alpha đã từng chạm qua Randy thành từng mảnh.



Randy bị rống vẻ mặt vô tội, ánh mắt nhu hòa nhìn vị tướng quân trước mặt: “Ngài không chịu giúp tôi sao?”



Reger: “…”



Randy thở dài, có chút khổ sở nói: “Edean cũng là con trai anh.”



Toàn bộ suy nghĩ trong đầu Reger đều trở nên hỗn loạn: “Liên quan gì đến Edean?”



Trêи thực tế, biết được nam nhân trước mặt chính là Omega mình từng đánh dấu, hơn nữa còn sinh ra một đứa nhỏ, càng khoa trương hơn chính là đứa nhỏ kia đã lớn như thế rồi, Reger ù ù cạc cạc trực tiếp thăng lên chức cha… Tất cả kϊƈɦ thích xảy ra ngày hôm nay đối với Reger còn đáng sợ hơn cả khi bệ hạ bị người ta bắt cóc, cho dù y có lý trí đến đâu, thì việc đột nhiên mọc ra một đứa con mười bốn tuổi, nếu đổi lại là bất cứ nam nhân nào phỏng chừng cũng sẽ không dễ dàng tiếp nhận như vậy.



Reger đang trong quá trình đấu tranh tư tưởng kịch liệt, kết quả Randy lại đưa ra yêu cầu vô lý “kỳ phát tình tới giúp tôi” này. Cũng không biết tại sao, mỗi lần gặp phải Omega này, Reger đều rất dễ tâm phiền ý loạn, không biết nên xử trí hắn như thế nào mới được.



Lúc này Randy cũng phát hiện bản thân đã không giải thích cho rõ ràng, khiến vị tướng quân này hiểu lầm, vì vậy vội vàng nói: “Kỳ thật là Edean con tôi, nó mắc phải một loại bệnh về máu rất hiếm gặp, cần phải lấy tế bào tạo máu trong người anh chị em Omega của nó để tiến hành nuôi cấy trị liệu, cho nên, tôi phải sinh cho nó một người em trai hoặc em gái, còn phải là Omega. Một mình tôi đương nhiên không sinh được, cho nên cần có sự phối hợp của anh.”



“…” Reger nghe đến đó, không khỏi cau mày hỏi: “Em nói Edean bị bệnh sao?”



Randy gật gật đầu, rũ đôi mắt xuống, biểu tình cũng có chút khổ sở: “Bệnh của nó là bẩm sinh, mấy năm nay vẫn phải dùng thuốc khống chế, biện pháp trị tận gốc chính là lấy tế bào từ trong hệ thống tạo máu của em trai hoặc em gái Omega, tôi vẫn luôn tìm kiếm Alpha năm đó, may mà giờ tìm được rồi. Bác sĩ nói, Edean chỉ còn có 4 năm nữa thôi, chúng ta tối đa cũng chỉ sinh được hai ba đứa nhỏ, xác suất sinh hạ Omega cũng không cao, cho nên chúng ta nhất định phải nắm chặt thời gian.”



“…” Nghe hắn nói sinh đứa nhỏ giống y như nấu cơm, trong lòng Reger nhất thời cực kỳ không được tự nhiên.



Hóa ra em không phải tìm tôi, mà là tìm gen di truyền của tôi sao?!



Chẳng biết tại sao, tướng quân Reger lại đột nhiên cảm thấy tôn nghiêm của bản thân đã bị đả kϊƈɦ thật mạnh, không nhịn được nói: “Em tìm tôi, chính là vì… vì sinh cho Edean một người em để cứu nó?”



Reger nhẹ giọng nói: “Ừ, Edean là con tôi, tôi rất thương nó, tôi không thể nhìn nó chết đi được. Hy vọng anh có thể giúp tôi.”



Reger: “…”



Nhớ tới người thiếu niên có đôi mắt giống như y như ba mình, còn có bộ dáng lễ phép ôn hòa, vậy mà lại mắc phải căn bệnh nghiêm trọng như vậy, Reger cũng không nhịn được cảm thấy đau lòng.



Chẳng qua, kêu y cứ như vậy đánh dấu Randy lần nữa, y lại có chút không vui, cứ cảm thấy dường như thiếu thiếu gì đó…



Randy nghiêm túc nhìn đối phương: “Có thể giúp chúng tôi được không? Tôi sẽ rất cảm kϊƈɦ anh.”




Đối diện với đôi mắt ướt sũng của Omega này, còn có thanh âm mềm mại mang theo khẩn cầu, trái tim cứng rắn như băng của Reger nháy mắt hóa thành dòng nước ấm, gần như muốn thốt lên thành tiếng: “Được.”



Chẳng qua, là một quân nhân, dù sao lý trí vẫn chiếm thượng phong, Reger kìm nén xúc động muốn lập tức đáp ứng hắn, trầm mặc một lát, mới nói: “Giúp, giúp em đương nhiên có thể, dù sao Edean cũng là con tôi, tôi là cha của nó, chắc chắn sẽ nghĩ cách cứu nó. Chỉ là, cứ như vậy… trực tiếp đánh dấu em thì hình như không tốt lắm?”



Randy ôn nhu nói: “Anh rất để ý sao? Đừng lo lắng, tôi sẽ không gây phiền toái cho anh, cũng sẽ không yêu cầu anh kết hôn với tôi, anh chỉ cần ôm tôi là được rồi, nếu cảm thấy ghê tởm hay phản cảm, anh có thể nhắm mắt lại. Nếu vẫn không làm được thì anh cứ uống thuốc hay gì gì đó…”



Quan niệm của Omega thật sự là vô cùng phòng khoáng, vậy mà lại kêu y uống chút thuốc thêm can đảm, mẹ nó, tôi cũng không phải x bất lực, ôm em còn phải uống thuốc?! Reger bị nói đến lỗ tai đều đỏ, lập tức cắt lời hắn: “Không phải là ý này!”



Randy vô cùng nghi hoặc: “Vậy anh có ý gì?”



Reger: “…”



Y đã bắt được một từ mấu chốt trong lời nói của Randy: Kết hôn.



Đúng vậy, chính là kết hôn!



Bởi vì sự hi hữu và quý giá của Omega, đế quốc luôn bảo vệ Omega cực kỳ tốt, Alpha muốn đánh dấu Omega trước khi kết hôn là hoàn toàn không thể, đa phần Alpha và Omega ở đế quốc đều là tính trước thời gian kỳ phát tình sắp đến mới kết hôn, vào đêm động phòng hoa chúc thì đánh dấu nhau, giống như hoàn thành một loại nghi thức sống bên nhau trọn đời.



Hai người bọn họ thì ngược lại, hồ hồ đồ đồ đánh dấu xong rồi, đứa nhỏ cũng lớn như vậy, thế mà giấy đăng kí kết hôn cũng còn chưa có.



Reger cuối cùng cũng suy nghĩ cẩn thận, trong lòng y cảm thấy “thiếu thiếu cái gì” kỳ thật chính là thiếu tờ hôn thú kia, chỉ có kết hôn, hai người đánh dấu nhau rồi sinh con dưỡng cái mới là hợp tình, hợp lý, hợp pháp! Bằng không tính là cái gì? Làm loạn một trận sinh đứa nhỏ, hiện tại lại muốn không danh không phận sinh đứa thứ hai, như vậy mà coi được sao?!



Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Reger lập tức nghiêm túc mở miệng nói: “Em đã có đứa nhỏ rồi, chúng ta phải đi đăng ký kết hôn thôi, như vậy, chúng ta sẽ thành vợ chồng, em muốn sinh mấy đứa cũng là chuyện hợp pháp.”



Đột nhiên lên chức cha khiến Reger nhất thời rất khó thích ứng, nhưng nhìn Omega khí chất ôn nhu trước mặt, lại nghĩ tới thiếu niên thanh tú ôn hòa kia, Reger đột nhiên cảm thấy, mang hai Omega một lớn một nhỏ này về nhà, cũng rất là tốt.



Nghĩ đến đây, Reger liền tưởng tượng đến mấy bộ phim trong TV xem nên cầu hôn Omega trước mặt như thế nào, nhẫn… Khụ, nhẫn không chuẩn bị, tạm thời dùng cái nhẫn màu lam kia thay thế, sau này sẽ bổ sung sau.



Kết quả, Reger mới vừa lôi nhẫn ra, còn chưa kịp hành động, sắc mặt Randy đã hơi đổi, thật dứt khoát cự tuyệt: “Kết hôn thì không được.”



Không ngờ tới đối phương lại cự tuyệt kiên quyết như thế, Reger trái lại ngây ngẩn cả người. Dù sao y cũng chưa từng có kinh nghiệm theo đuổi Omega, trước kia đều là mấy Omega đó tìm đến muốn thân cận muốn kết hôn với y, y chỉ cảm thấy rất không kiên nhẫn. Vậy mà hôm nay đứng trước Omega này, y hiếm khi muốn chủ động cầu hôn, kết quả đối phương lại không chút do dự từ chối.



Reger sầm mặt hỏi: “Tại sao?”



“…” Randy trầm mặc một lát, nhỏ giọng nói: “Dù sao cũng không được.”



Bởi vì nơi đăng kí kết hôn của đế quốc sẽ kiểm tra đối chiếu lại tư liệu của hai bên vợ chồng, hơn nữa vì cực kỳ coi trọng sự kết hợp giữa Alpha và Omega, đế quốc sẽ tiến hành điều tra toàn diện về gen và bối cảnh gia tộc của hai người, nhằm cam đoan sau khi hai người kết hôn có thể sinh ra đời sau ưu tú.



Thân phận và tên của Randy đều là giả, chỉ cần vừa đến chỗ đăng kí kết hôn, người phụ trách ở đó tiến hành đối chiếu trong kho gen và cục hồ sơ dân cư của đế quốc, sẽ lập tức phát hiện ra Randy là ai, từ đó sẽ liên lụy đến toàn bộ tổ chức ở phía sau.



Đánh dấu có thể, Randy cũng không quá phản cảm với chuyện này, dù sao đến lúc đó nằm hưởng thụ là được rồi, lần đầu tiên bị đánh dấu tuy rằng rất đau thế nhưng vẫn cảm nhận được thoái mái, nhu cầu sinh lý, không có gì ghê gớm cả.



Hắn cũng không ghét việc sinh đứa nhỏ, Edean thật hiểu chuyện thật đáng yêu, có thêm em trai em gái cũng không sao hết, nhân khí của cửa hàng thủ công mỹ nghệ hắn mở trêи Internet cực kỳ thịnh vượng, doanh thu mỗi tháng đều rất khả quan, Randy cũng coi như một thổ hào nhỏ, tiền gửi ngân hàng còn có mấy trăm vạn tinh tệ, thêm cả một tòa biệt thự, nhiều thêm vài đứa nhỏ Randy cũng có thể nuôi tốt.



Chỉ là, không ngờ vị tướng quân Alpha trước mặt này lại đưa ra yêu cầu kết hôn, điều này khiến Randy cảm thấy vô cùng khó xử.



Lo lắng một lúc sau, Randy mới ôn nhu nói: “Ngoại trừ kết hôn, yêu cầu nào của anh tôi cũng có thể đáp ứng, tướng quân suy nghĩ lại một chút được không?”



Reger có chút giận dỗi, lần đầu tiên cầu hôn vậy mà lại bị cự tuyệt, điều này khiến lòng tự trọng của y gặp phải đả kϊƈɦ vô cùng nghiêm trọng.



Chỉ là, nghĩ đến bệnh tình cấp bách của đứa nhỏ kia, Reger đành phải dùng vẻ mặt cứng ngắc đáp ứng: “Em không muốn kết hôn cũng được… Qua vài năm rồi nói sau. Nhưng em phải cam đoan em chỉ có thể có một Alpha là tôi, nếu để tôi phát hiện em cùng người khác… Tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ!”



Sau khi nói ra lời này, chính bản thân Reger cũng bị hoảng sợ. Loại độc chiếm ɖu͙ƈ mãnh liệt này là thế nào y cũng không thể giải thích rõ. Dù sao, y tuyệt đối không muốn Alpha khác chạm vào Randy, một đầu ngón tay cũng không thể chạm.




Randy chống lại ánh mắt nghiêm túc của tướng quân, không khỏi khẽ cười cười, ôn nhu nói: “Đã biết, tôi mới không nhàn rỗi như vậy đi tìm Alpha khác, tôi đi về trước nói cho con tin tốt này, anh cho tôi phương thức liên lạc đi, máy thông tin của anh đâu?”



Reger đưa tay ra nói: “Có thể liên kết với đầu mối trí năng cơ giáp.”



“À.” Randy gật gật đầu, nhẹ nhàng đưa tay đặt trong lòng bàn tay của Reger, đầu ngón tay sờ sờ máy lưu trữ cơ giáp màu vàng trêи tay y, thông qua nghiệm chứng vân tay của cơ giáp, sau đó lại lấy máy thông tin của mình ra nghiệm chứng cho Reger, như vậy là có thể trực tiếp dùng vân tay để liên hệ với nhau.



Sau khi làm xong tất cả, Randy mới cười cười nói: “Tôi muốn trở về, phiền ngài đưa tôi về nhà, có được không?”



Cảm giác được ngón tay thon dài mềm mại của hắn rời khỏi lòng bàn tay, trong lòng Reger không hiểu sao lại có chút mất mát.



Đối diện với ánh mắt ôn nhu của Randy, Reger đành phải mặt không chút thay đổi gật gật đầu, khởi động xe huyền phù, quay đầu đi về phía nhà Edean.



***



Xe chạy được một nửa, lại đột nhiên đụng phải đoàn xe huyền phù của đội hộ vệ hoàng gia, Reger lập tức ngừng lại, gọi đến máy thông tin trêи xe của đại vương tử, nghi hoặc hỏi: “Vương tử điện hạ, sao mọi người lại ra đây?”



Cevi nói: “Chúng tôi muốn cùng Edean đến bệnh viện tìm chú Randy.”



Vừa dứt lời, lại phát hiện phía sau tướng quân Reger cao lớn trêи màn hình vậy mà có một nam nhân rất quen thuộc đang đứng, hiển nhiên, đối phương cũng nhìn thấy mấy người Cevi, lập tức mỉm cười bước lên, nói: “Edean, baba ở trong này, con không sao chứ?”



Mọi người: “…”



Sao Randy và Reger lại ở cùng một chỗ?



Bốn thiếu niên hai mặt nhìn nhau, Claire lập tức sáp lại nói với Cevi: “Xem ra chúng ta đoán đúng rồi, chắc hẳn Reger chính là cha của Edean, bằng không, với tính cảnh giác và bài xích của chú Randy đối với Alpha, không thể nào một mình lên xe của một Alpha.”



Cevi gật gật đầu, nhìn về phía màn hình lớn trước mặt, trong xe quả nhiên chỉ có hai người Reger và Randy, sự bài xích Alpha của Randy đối với Reger trước kia đã tan thành mây khói, ngược lại trêи mặt còn mang theo nụ cười vui vẻ, nói tiếp: “Edean, nói cho con biết một tin tốt, con được cứu rồi, vị bên cạnh này chính là…”



Hắn còn chưa nói xong, Reger đã ho khan một tiếng cắt lời hắn: “Vẫn nên giáp mặt rồi nói đi.”



Tướng quân Reger quyết đoán tắt máy thông tin đi, nhíu mày nhìn Randy: “Chẳng lẽ em muốn trực tiếp nói cho con, năm đó giữa hai chúng ta là một đêm ngoài ý muốn… mới sinh ra nó sao? Như vậy không sợ nó sẽ buồn bã sao?”



Randy giật mình, ngẩng đầu nhin Reger: “Đây là sự thật mà… Bằng không thì nói thế nào?”



Reger nói: “Bịa ra một cái cớ là được rồi, cứ nói, khụ, năm đó kỳ thật chúng ta rất yêu nhau, bởi vì chuyện trong nhà nên tạm thời tách ra.”



Randy nghĩ nghĩ, cảm thấy Reger lo lắng vô cùng chu đáo. Edean nhất định sẽ không hi vọng bản thân sinh ra là một chuyện ngoài ý muốn, hai vị phụ thân không có chút… cảm tình nào, một đêm lăn giường tùy tiện trong cảnh tối lửa tắt đèn nên mới sinh ra nó. Tại sao cha và baba lại có thể tùy tiện như thế? Nếu biết chân tướng nhất định Edean sẽ rất mất hứng, vì quan tâm đến cảm nhận của con trai, bịa lấy một cái cớ cũng không khó.



Nghĩ đến đây, Randy không khỏi mỉm cười nói: “Cũng là anh lo lắng chu toàn, vậy tôi sẽ đi nói với nó, đến lúc đó anh phối hợp với tôi che giấu chuyện này, có được không?”



Nhìn nụ cười ôn nhu của Omega trước mặt, Reger nhất thời cảm thấy trái tim đột nhiên run lên, đáy lòng như bị cái gì đốt cháy, toàn thân đều có chút nóng lên, chỉ hận không thể dùng sức hôn lên khóe miệng hơi cong cong của hắn, hôn hắn đến không nói ra lời.



Randy lại biểu tình bình tĩnh, nhìn ra ngoài cửa sổ xe nói: “Anh dừng xe ở bên kia đi.”



Reger dừng xe lại ở bãi đỗ xe trêи không cạnh một nhà hàng, lại mang theo Randy bước xuống khỏi xe. Bốn người Cevi và các thị vệ khác trong đội hộ vệ hoàng gia cũng đi xuống.



Edean nhìn thấy baba, lập tức chạy nhanh lại, lo lắng hỏi han: “Baba không có việc gì chứ?”



Randy lắc lắc đầu, nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy con mình, nói: “Không có việc gì.”



Reger nhìn hình ảnh cha con hai người ôm nhau đầy ấm áp, trong lòng nhất thời cũng ấm áp lên theo, đây là Omega của y… Tuy rằng bây giờ vẫn chưa kết hôn, còn có con y… Tuy rằng vẫn chưa nhận thức y. Nhưng ít nhất, ở trêи thế giới này y vẫn còn hai người có quan hệ thân mật nhất, máu mủ tình thân chắc chắn sẽ không dễ thay đổi.



Nhìn thiếu niên thanh tú được Randy ôm vào trong lòng kia, ánh mắt Reger cũng không nhịn được trở nên ôn hòa.




Sau khi Randy buông con trai ra, liền xoay người liếc nhìn Reger một cái, nói: “Ăn cơm trưa trước đi, hôm nay tôi mời khách, gọi cả mấy cấp dưới của anh theo nữa.”



Reger còn chưa kịp nói câu nào, Randy đã bước đến cửa nhà ăn, lôi ra một tấm thẻ màu vàng đưa cho người giữ cửa, mỉm cười nói: “Nói với ông chủ của các cậu, tôi muốn bao hết lầu ba.”



“…” Đám thị vệ xung quanh trợn mắt há hốc mồm, vừa mở miệng đã muốn bao hết, người quen này của lão đại cũng thật có tiền!



Nhà ăn tự chọn xoay tròn trước mặt xem như là một nơi tiêu tiền vô cùng xa hoa ở thủ đô, bởi vậy khách hàng cũng không quá nhiều, nhà hàng thực hành chế độ hội viên, người bình thường muốn đi vào phải mang theo thẻ hội viên, thẻ trong tay Randy vừa nhìn đã biết chính là hội viên cấp cao nhất, ông chủ nhà ăn cũng rất nể mặt, lập tức mởi nhóm người này đến lầu ba.



Reger nhìn Randy mặt mang mỉm cười quẹt thẻ trả tiền, trong lòng thật sự là cực kỳ không được tự nhiên. Nào có ai ra ngoài ăn cơm lại để Omega mời khác? Hơn nữa tại sao Omega này lại nhiều tiền như vậy chứ?



Mang theo nghi hoặc, Reger đi theo Randy cùng vào phòng trêи lầu ba, những thị vệ khác thì ở bên ngoài tự do ngồi ăn.



Trong phòng chỉ có hai vị trưởng bối và bốn tiểu thiếu niên. Mới đầu Carlos nhìn Reger cực kỳ không vừa mắt, nhưng sau lại suy đoán y có thể có liên quan đến thân thế của Edean, thậm chí có thể chính là cha của Edean, vì vậy Carlos bây giờ cũng không dám nhìn Reger nữa, yên lặng cúi thấp đầu, sợ bản thân nói sai một câu sẽ chọc giận vị tướng quân này.



Edean và Randy tất nhiên là ngồi bên cạnh nhau, động tác của Randy vô cùng ôn nhu gắp thức ăn cho con trai, vừa nói: “Đói bụng phải không? Ăn nhiều một chút.”



“Vâng, baba cũng ăn nhiều một chút.” Edean cũng gắp mấy miếng đậu Randy thích ăn nhất cho hắn.



Ăn xong một bữa cơm, Randy mới cười nói: “Cevi, các cháu đi về trước đi, ta mang Edean về nhà, còn có chút chuyện phải thương lượng.”



Tuy rằng Cevi vô cùng nghi hoặc, nhưng hiển nhiên Randy không muốn nói ra chân tướng trước mặt nhiều người ngoài như vậy, dù sao đây cũng là chuyện nhà của hắn, Cevi và Claire liếc nhau, rất thức thời xoay người rời đi. Carlos đi được hai bước, lại lo lắng quay về, tiến đến bên tai Edean nói: “Nếu baba của cậu nói cho cậu chân tướng gì đó, cậu phải nghĩ thoáng một chút, đừng quá khổ sở, ngộ nhỡ té xỉu sẽ không tốt.”



Lời này vốn là có ý quan tâm, thế nhưng nghe vào trong tai Edean thì lại là: Omega phiền toái nhà cậu đó, nhất định sẽ không chịu nổi kϊƈɦ thích mà té xỉu.



Edean nhìn hắn một cái, cười cười nói: “Cảm ơn lớp trưởng quan tâm.” Sau đó liền xoay người rời đi.



Carlos đứng tại chỗ nhìn bóng lưng của cậu, có chút xấu hổ sờ sờ mũi, lúc này mới ủ rũ xoay người rời đi.



***



Khiến Edean cảm thấy nghi hoặc chính là, tướng quân Reger lại để cho phó tướng hộ tống quay về hoàng cung, còn mình thì hộ tống hai cha con bọn họ về nhà.



Randy còn mởi Reger vào trong phòng khách nhà mình, tự tay pha trà cho y, lúc này mới mỉm cười nói: “Edean, mau đến gặp mặt cha con đi.”



Edean: “…”



Cha con hai người liếc nhau, sắc mặt đều rất xấu hổ.



Trầm mặc một lát sau, Edean mới nói: “Baba, không phải người nói, cha con đã sớm chết trận rồi sao?”



Reger: “…”



Randy mỉm cười giải thích: “Đó là ta lừa con thôi. Kỳ thật, ông ngoại của con từ trước khi ta trưởng thành đã định sẵn một hôn sự cho ta, đối phương là một Alpha lớn hơn ta mười mấy tuổi, tính cách cực kỳ thô bạo, nghe nói còn thường xuyên say rượu, ta không muốn kết hôn với gã, liền trốn ra khỏi nhà, kết quả ở trêи đường gặp được vị tướng quân này, y đã cứu ta, hai người chúng ta vừa gặp đã yêu, lưỡng tình tương duyệt, cho nên liền trộm ở cùng một chỗ.”



Reger: “…” Bản lĩnh trợn mắt nói dối của Omega này quả thực cao siêu đến cực điểm.



Randy nói tiếp: “Nhưng tướng quân y lại có nhiệm vụ khẩn cấp, không thể không trở về thủ đô, mà ta lại muốn trốn tránh sự truy đuổi của người trong nhà, cho nên chúng ta chỉ có thể tạm thời tách ra. Sau khi tách ra, ta mới biết được mình mang thai, ta không thể nào công khai ở cùng một chỗ với y, cho nên, chuyện này ta cũng không nói cho y biết.”



Nói tới đây, Randy liền dùng ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Reger: “May mà bây giờ, rốt cuộc chúng ta cũng có thể ở cùng một chỗ.”



Reger sờ sờ cái mũi, đành phải phối hợp diễn trò với người này: “Khụ, mấy năm nay anh cũng luôn đi tìm em, không ngờ em lại đến thủ đô này.”



Hai người đang ra vẻ thâm tình nhìn nhau, Edean một nhiên cắt ngang bọn họ: “Không phải tướng quân đã tới nhà cháu rất nhiều lần sao, tại sao lúc ấy lại không nhận ra baba của cháu?”



Reger: “…”



Randy: “…”



Con trai quá thông minh cũng không phải chuyện tốt, bịa ra chuyện xưa lừa cậu cũng không dễ dàng như thế.



Reger ho khan một tiếng, mới nói: “Lúc ấy không có thấy rõ ràng, hơn nữa qua mấy năm rồi, baba của con đã thay đổi rất nhiều, ta nhất thời không nhận ra.”



Randy vội nói: “Chính là như vậy, lúc ấy chúng ta cùng một chỗ cũng không rõ ràng lắm thân phận của đối phương, khi đó hai người đều còn rất trẻ, ta lại trốn tránh khỏi người trong nhà, cũng không ngờ có thể cùng y bên nhau cả đời. Lần này có thể nhận ra nhau, là dựa vào chiếc nhẫn màu lam kia, đó là tín vật năm đó ta để lại cho y, là minh chứng cho tình yêu của chúng ta.”



Reger: “…” Là thời điểm em đẩy ngã tôi chạy trốn không cẩn thận làm rơi mà!



Edean hoài nghi nhìn hai người, phát hiện nụ cười của baba vô cùng ôn nhu, hơn nữa đáy mắt cũng mang theo vui sướиɠ, bộ dáng quả thật giống như đã tìm được ái nhân. Mà tướng Reger vẫn là một bộ mặt không chút thay đổi như trước, chỉ là khi Randy nói đến chiếc nhẫn, thì không quá tự nhiên dời tầm mắt đi.



Trêи thực tế, nguyên nhân Randy vui sướиɠ là: Hắn rốt cuộc có thể cứu được Edean rồi.



Randy nhẹ nhàng cầm tay con trai, nói: “Edean, vị này chính là người cha Alpha của con.”



Edean nhin nam nhân anh tuấn trước mặt, trầm mặc một lát, sau đó mới đi đến trước mặt y, lễ phép nói: “Con, con tạm thời không có cách nào thuyết phục bản thân trực tiếp gọi ngài là cha, dù sao hơn mười năm qua chúng ta chưa từng gặp mặt, đối với con thì ngài có chút xa lạ, xin ngài hiểu cho…”



Reger vội vàng nói: “Không sao, mấy năm nay ta cũng không làm tốt trách nhiệm của người làm cha, con không thể gọi ra miệng, ta có thể hiểu được.”



Nhìn con trai ngoan ngoãn trước mặt, Reger càng nhìn càng thích, hiếm khi mỉm cười một chút, ánh mắt ôn hòa nói: “Về sau, cha sẽ chăm sóc con thật tốt, chờ sau khi quen thuộc rồi, con gọi cũng không muộn.”



Edean gật gật đầu: “Vâng.”



Thấy hai người đã thành công lừa gạt con trai, lúc này Randy mới nhẹ nhàng thở ra, nói: “Tướng quân, nếu anh còn có việc thì đi về trước đi, miễn cho bệ hạ không tìm thấy anh sẽ sốt ruột.”



Hàm ý tiễn khách rõ ràng như vậy làm Reger có chút mất hứng, nhưng cuỗi cùng vẫn rất thức thời đứng lên, nói: “Được rồi, hôm nào đó sẽ trở lại thăm hai người.”



“Ừ, em tiễn anh.”



Randy tiến Reger đến vửa nhà, lúc này mới sáp lại gần, nhẹ giọng nói: “Kỳ phát tình sau của tôi chắc là vào ngày 7 tháng 9, đến lúc đó phiền anh tới đây một chút, tốt nhất có thể xin nghỉ ba ngày.”



“…” Loại cảm giác bị coi như đồ vật để sử dụng này khiến Reger rát là khó chịu, nhíu nhíu mày nói: “Tôi biết rồi.”



Randy cười nói: “Cảm ơn.”



Còn chưa nói xong, phần eo lại đột nhiên căng thẳng, cánh tay rắn chắc của nam nhân ôm mạnh lấy hắn, môi cũng nháy mắt đè ép xuống dưới.



“Ưm…” Randy đột nhiên bị hôn tràn đầy kinh ngạc.



Kỹ thuật hôn của Reger cũng đủ tồi tàn, chỉ mới có một lần kinh nghiệm, bình thường cũng không xem phim hay gì đó cho nên Reger cực kỳ trúc trắc ở phương diện này.



Randy xoa xoa đôi môi thiếu chút nữa bị hôn rách, nghi hoặc hỏi: “Làm cái gì vậy?”



Reger mặt không chút thay đổi nói: “Tập luyện trước.”



Randy bừng tỉnh đại ngộ, quân nhân làm việc quả thật vô cùng cẩn thận, tập luyện trước, miễn cho đến lúc đó lại xảy ra vấn đề, đây là chuyện đương nhiên.



Chỉ là, hình như lỗ tai của tướng quân có chút đỏ thì phải?