Đào Hôn Chỉ Nam

Đào Hôn Chỉ Nam - Chương 26: Kỳ nghỉ




Rất nhanh đã tới kỳ thi cuối năm, Cevi như thường lệ đưa bút ký của mình cho Claire ôn tập. Dưới sự trợ giúp của học bá, thành tích thi của học tra Claire cũng có sự tiến bộ rõ rệt, môn lịch sử đế quốc y ghét nhất kỳ này vậy mà cũng thi được 95 điểm, khiến thầy giáo dạy môn lịch sử đế quốc cực kỳ kinh ngạc.



“Làm sao Claire lại có thể thi được 95 điểm?’ Ông lão nhìn phiếu điểm, vẻ mặt hoài nghi, “Không phải là có người cho nó chép đáp án chứ?”



Chủ nhiệm lớp Kelly nghiêm túc nói: “Sẽ không. Kỳ thi cuối năm của học viện Sao Paulo phải truy cập vào Internet để giải đề, trong trường thi có camera hồng ngoại 360 độ không có góc chết theo dõi, từ đầu đến cuối Claire chưa từng trao đổi với bất cứ người nào, tất cả đều là tự nó trả lời.”



“…” Ông lão vẫn không thể tin được, cau mày nói, “Nó đi học thường xuyên ngủ gật, làm sao có thể được điểm cao như vậy?”



“Ngài không phát hiện gần đây Claire thay đổi rồi sao?” Cô Kelly mỉm cười nói, “Đứa nhỏ này không hề ngốc, trước kia mỗi lần thi đều đứng bét lớp, là bởi vì nó rất thích ngủ, không muốn học tập. Thế nhưng hiện tại, rốt cục nó cũng thông suốt, năm học này vô cùng chăm chỉ, kỳ thi cuối năm được điểm cao như vậy cũng là chuyện bình thường.”



Kelly từng quản lý nhiều học sinh như vậy, những đứa bé hồi nhỏ bướng bỉnh không chịu học cô cũng đã thấy nhiều, nhưng Kelly có cảm giác, chỉ cần Claire cố gắng hết sức, sau này lớn lên nhất định sẽ có tiền đồ, bằng không thì thật lãng phí bộ gen chất lượng cao cha mẹ nó di truyền cho nó.



Mấy ngày thi vất vả rất nhanh đã kết thúc, Claire không chỉ có môn lịch sử đế quốc thi đỗ điểm cao, toán học vậy mà cũng đạt 100 điểm, Cevi và Carlos cũng cùng được điểm tối đa.



So sánh ra mà nói, Edean lại có chút đáng thương, toán học thi được 68 điểm, còn kém 2 điểm so với tiêu chuẩn 70 điểm.



Dựa theo quy định của trường học, chỉ cần một môn trong chương trình học không đạt 70 điểm sẽ bị lưu ban. Edean nhìn thấy thành tích thì rũ đầu, biểu tình vô cùng mất mát, Cevi nói: “Chỉ vì 2 điểm mà bắt cậu lưu ban, chúng ta đi tìm cô xin thử, xem có thể cho cậu thi lại được không.”



Edean lại lắc lắc đầu, giữ chặt cánh tay Cevi, nghiêm túc nói: “Không cần quan tâm đến tớ đâu, cậu cứ chuẩn bị cho cuộc thi võ thuật buổi chiều đi, thi xong rồi lại nói tiếp.”



Không đạt 70 điểm phải lưu ban, tâm tình Edean nhất định sẽ không tốt. Cevi cũng không biết an ủi cậu như thế nào, đối diện với ánh mắt nghiêm túc của cậu, đành phải nhẹ nhàng xoa xoa đầu cậu, nói: “Vậy cậu về ký túc xá nghỉ ngơi trước đi, chờ đến lúc thi xong, tôi sẽ cùng cậu đến hỏi cô giáo một chút.”



Edean gật gật đầu, xoay người rời đi.



Thấy bộ dáng đứa nhỏ cúi đầu một mình rời đi, Cevi không khỏi có chút đau lòng. Nếu một mình cậu bị lưu ban, chắc chắn sẽ rất khổ sở, sau khi thi xong nhất định phải mang Edean đến cầu xin cô giáo.



***



Cuộc thi võ thuật được tiến hành ngay vào buổi chiều hôm đó, khác với những môn lý luận khác toàn trường đều thi cùng nhau, cuộc thi võ thuật lại là một mình một chọi một trong phòng nhỏ, do chính thầy Tony giám sát và cho điểm.



Trước khi đi vào phòng thi, Claire đi đến bên cạnh Cevi, sáp lại nói: “Cevi, cậu nghĩ tôi sẽ thi được bao nhiêu điểm?”



Cevi liếc y một cái: “Dạy cậu lâu như vậy, nếu thấp hơn 90 điểm, cậu đừng có tới gặp tôi nữa.”



Claire mỉm cười nói: “Yên tâm, sẽ không để cậu thất vọng.”



Sau khi đi vào phòng thi, Claire thở sâu, biểu tình bình tĩnh đứng ở phía trước bao cát.



Phần lớn thời gian của khóa võ thuật năm nay vẫn là luyện tập động tác căn bản, nhưng thầy Tony cũng dạy mọi người không ít kỹ xảo, hạng mục kiểm tra lần này chính là liên tục ra quyền, liên tục đá chân, cùng với chiến đấu mô phỏng tấn công và phòng thủ toàn diện.



Mục thứ nhất và mục thứ hai đều là đánh bao cát tại chỗ, thầy Tony dựa theo số tuổi của học sinh để đặt ra số liệu trung bình tiêu chuẩn, không ngờ tới, từng động tác của Claire lại chuẩn xác giống y như sách giáo khoa, ra quyền vừa nhanh vừa mạnh, tư thế giơ chân đá bao cát quyết đoán rõ ràng, kết thúc cuộc thi, thành tích của hai hạng mục thi đơn vậy mà đều đạt điểm tối đa!



Trong mắt Tony mang theo tán thưởng, vẫy tay nói với Claire: “Lại đây kiểm tra hạng mục thứ ba, đánh với tôi thử xem.”



Claire kinh ngạc hỏi: “Phải đánh với thầy sao?”



Thầy Tony trước mặt thân cao hơn một mét tám, tiểu Claire chỉ đứng tới eo ông, thi đấu như vậy quả thực chính là lấy trứng chọi đá, không công bằng chút nào.



Tony cười cười nói: “Thế nào? Nếu cậu có thể tránh được ba chiêu của tôi, tôi sẽ cho cậu điểm tối đa. Đương nhiên, cậu cũng có thể lựa chọn không đánh với tôi, mà đi chiến đấu mô phỏng với người máy, trình tự của người máy đều đã được thiết kế sẵn, không có gì nguy hiểm. Tôi lại không như thế, nói không chừng chỉ cần một quyền là đã đánh nát lỗ mũi của cậu rồi.”



Người máy bên cạnh đang đứng tại chỗ đợi lệnh, Claire biết, lựa chọn đánh nhau với người máy thì việc vượt qua 90 điểm hẳn là không thành vấn đề, bất quá, thầy Tony dùng phép khích tướng đưa ra yêu cầu lại kϊƈɦ thích ngạo khí từ trong xương của y.



Claire cười nói: “Em sẽ đánh với thầy.”



Y không tin Tony sẽ thật sự đánh gãy mũi y, lại nói, Cevi dạy y lâu như vậy, Claire cũng vẫn mong chờ có được cơ hội thực chiến. Alpha dáng người cao lớn trước mặt chắc chắn chính là khiêu chiến thật lớn với Claire. Với chiều cao và kỹ năng võ thuật hiện tại của y thì hoàn toàn không có khả năng đánh thắng thầy Tony, nhưng nếu chỉ là né tránh ba chiêu, Claire vẫn rất có lòng tin đối với mình. Y tình nguyện đi thử một chút, cũng vừa lúc nhìn xem trình độ của mình rốt cuộc như thế nào.



Nghĩ đến đây, Claire liền nghiêm túc bày ra một tư thế phòng thủ.



Nhìn đứa nhỏ vẻ mặt nghiêm túc đứng ở trước mặt, Tony không khỏi mỉm cười, đùi phải lui về phía sau một bước, tay phải cũng nhẹ nhàng nắm chặt, nói: “Chuẩn bị.”



Claire gật gật đầu, một đôi mắt lam nhìm chằm chằm vào nắm tay của thầy giáo.



Chỉ thấy đùi phải của nam nhân trước mặt khẽ di chuyển, tay phải nắm chặt đột nhiên chém ra, nắm tay rắn chắc khỏe mạnh nhanh như gió, kéo theo dòng khí mãnh liệt trực tiếp đánh úp lại! Tóc Claire bị gió thổi bay lên, áp lực kịch liệt đến nỗi khiến y phải ngừng thở!



Nếu một quyền này thành công trúng mục tiêu, nói không chừng mũi y sẽ thật sự bị đánh nát!



Bất quá phản ứng của Claire cũng cực nhanh, thấy thầy giáo động thủ, y lập tức ngồi xổm xuống, lướt một bước khéo léo qua bên sườn, mạo hiểm tránh được nắm tay trước mặt vung tới!



Thế nhưng thầy Tony cũng không dừng tay như vậy, thấy Claire nghiêng người né tránh, chân trái của ông đột nhiên đảo qua trêи mặt đất, măt thấy sẽ đá ngã Claire xuống sàn, không ngờ thằng nhóc này vô cùng thông minh, vậy mà lập tức xoay người ngay tại chỗ, lăn ra khỏi phạm vi quét chân của Tony.





Tony ánh mắt lạnh lùng, theo sát tiến về phía trước một bước, tay trái vẫn giấu ở phía sau đột nhiên vươn ra, bổ nghiêng về phía cần cổ Claire! Chưởng phong sắc bén, thủ đao khí phách, gần như muốn trực tiếp chặt đứt cổ đứa trẻ!



Claire hoảng sợ trong lòng, y vừa mới lăn sang bên cạnh, còn chưa đứng vững, một quyền của thầy giáo đã chém thẳng vào cổ y, y muốn tránh cũng không thể tránh!



Ngay vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, trong đầu Claire đột nhiên nảy ra một ý tưởng, hai tay vươn ra chống xuống mặt đất, thân thể nhào mạnh về phía trước, một cú té ngã trực tiếp đổ mình qua dưới cánh tay của thầy Tony!



Vóc dáng nhỏ cũng có chỗ tốt của vóc dáng nhỏ, y lăn một vòng về phía trước như vậy, quả nhiên mạo hiểm tránh được thủ đao của thầy Tony.



Tony: “…”



Nhìn thằng nhóc đang lăn qua lăn lại trêи mặt đất, cuối cùng thầy Tony cũng lộ ra mỉm cười, tiến lên từng bước, kéo tiểu Claire mặt xám mày tro đứng dậy, nhẹ nhàng xoa xoa tóc y, thuận tiện sửa sang lại cái đầu rối bù của đứa nhỏ một chút, cười nói: “Claire, biểu hiện của cậu khiến tôi cực kỳ vừa lòng! Mặc dù động tác võ thuật có yêu cầu về tư thế rất nghiêm khắc, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là linh hoạt ứng biến. Những động tác bình thường, chỉ cần liên tục luyện tập thì ai cũng có thể nắm vững, nhưng kỹ thuật đánh nhau thực sự, lại không phải dựa vào động tác, mà là đầu óc!”



Tony chỉ chỉ vào đầu Claire, nói: “Đầu óc cậu rất thông minh, cố gắng học tập, không nên lãng phí. Dựa vào tốc độ tiến bộ hiện tại của cậu, đến năm 10 tuổi, tôi đã có thể mang cậu đến cuộc thi lên cấp đai xanh của hiệp hội võ thuật được rồi, trước năm tốt nghiệp 18 tuổi, nói không chừng cậu có thể trực tiếp thi lên đai đen!”



Những lời thầy giáo nói lần này khiến Claire hết sức kinh ngạc, hiển nhiên, ông rất coi trọng y, cho nên vừa rồi mới có thể tự mình ra tay thử y. Nghĩ đến đây, Claire lập tức nghiêm túc gật gật đầu, nói: “Vâng, thưa thầy!”



Tony nói: “Tốt lắm, cậu đi ra ngoài đi.”



Claire đi được hai bước, lại quay đầu hỏi: “Vậy thầy cho em bao nhiêu điểm?”



Tony hào sảng khoát tay áo: “Giữ lời hứa, cho cậu điểm tối đa.”



Claire vui vẻ nói: “Cảm ơn thầy.”



Cho đến khi y đi rồi, Kelly ở bên cạnh phụ trách ghi điểm mới nghi hoặc hỏi: “Tony, anh thực sự cảm thấy Claire có thể thi được đai đen trước năm 18 tuổi sao?”



Tony cúi đầu nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: “Tôi không xác định, những Alpha có thể thi được đai đen trước năm mười tám tuổi cực kỳ ít, tôi nói như vậy chỉ là vì muốn khích lệ nó thôi. Có thể nhìn ra, đứa nhỏ này vô cùng yêu thích võ thuật, Alpha học nhiều kỹ xảo võ thuật một chút cũng chẳng có chỗ nào xấu, hơn nữa nó còn là con trai của tướng quân Byron, sau này lớn lên phải gánh vác trách nhiệm của gia tộc Warrick, không có thể trạng cường kiện sao được?”



Kelly đồng ý gật gật đầu: “Nói thật, lúc Claire vừa mới vào học, tôi thấy thành tích của nó đứng bét trường, còn tưởng rằng chỉ số thông mình của nó có vấn đề. Hiện tại xem ra, thằng nhóc này chẳng qua là lười biếng không chịu học thôi, chỉ cần nó chịu chăm chỉ một chút, năm học này đã tiến bộ rất nhanh, ngày hôm qua còn thi được 95 điểm môn lịch sử đế quốc, toán học điểm tối đa, võ thuật vậy mà cũng có thể đạt được điểm tối đa.”



Tony cười cười nói: “Nếu tướng quân Byron biết tin tức này, nhất định sẽ rất vui.”



“Đó là đương nhiên.” Kelly nhìn bảng thành tích trong tay, nói: “Còn mỗi Cevi chưa thi thôi, nó là một Omega, cũng phải gọi nó vào sao?”



“Nó đã theo học một năm, theo lý thuyết hẳn là phải tham gia kiểm tra.” Tony nói, “Đi gọi nó đi.”



***



Ngoài cửa, thấy Claire đi ra, Cevi lập tức chạy ra nghênh đón, tò mò hỏi: “Cậu thi được bao nhiêu điểm?”



Vẻ mặt Claire kiêu ngạo: “100.”



Cevi hiển nhiên không tin, Claire sáp lại gần nói: “Không lừa cậu đâu, thầy đã chấm cho tôi điểm tối đa.”



“Thật hay giả?” Cevi hoài nghi nhìn y, “Thầy Tony yêu cầu nghiêm khắc như vậy, lớp trưởng cũng chỉ có 98 điểm, sao cậu lại đạt 100 điểm được?”



“Ông ấy tự mình ra tay kêu tôi đánh cùng ông ấy, tránh được ba lần tấn công của ông ấy thì sẽ cho tôi điểm tối đa.”



“Thể trạng của thầy Tony lớn hơn cậu nhiều như vậy, một quyền là có thể đập rớt đầu cậu, vậy mà cậu lại đáp ứng ông ấy sao?” Vẻ mặt Cevi kinh ngạc, “Hơn nữa còn tránh được hết?”



“Ừ.” Claire cười đến vô cùng kɧօáϊ chí, giơ ngón tay cái về phía Cevi, “Đều là do thầy Cevi dạy tốt.”



Nghe nói như thế, Cevi cũng không nhịn được nở nụ cười, đưa tay vỗ vỗ vai y: “Khá lắm.”



Hai người đang trò chuyện, cô Kelly đột nhiên đi ra cửa nói: “Cevi, tới phiên em.”



“Vâng!” Cevi biểu tình bình tĩnh đi vào phòng thi, đứng phía trước bao cát tính điểm.



Tony nói: “Bắt đầu đi.”



Khi Cevi ra quyền cố ý thu lực để che giấu trình độ thực sự của mình, lúc đá bao cát cũng cố ý làm sai vài động tác, thầy Tony nhìn bộ dáng hắn ngã trái ngã phải, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.



Hạng mục thứ ba là đối chiến mô phỏng với người máy, dựa theo trình tự đã thiết lập trước, kiểm tra năng lực tổng hợp về tấn công và phòng thủ của học sinh.



Cevi chủ động tấn công vẫn mềm nhũn như trước không có khí lực gì, đạt điểm vô cùng thấp. Chẳng qua, vào giữa lúc thi phòng thủ, trong nháy mắt người máy quơ lợi kiếm laser bổ về phía Cevi, Cevi lại đột nhiên lưu loát nghiêng người, cực kỳ khéo léo tránh được công kϊƈɦ của người máy!



Tony kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn đứa nhỏ biểu tình bình tĩnh trong không gian kín, một khắc kia, ông đột nhiên có loại ảo giác, dường như Cevi tránh đi công kϊƈɦ của người máy rất thành thạo.




Trình tự kiểm tra chấm dứt, Tony cau mày nói: “Cevi, cậu đến đánh với tôi thử xem.”



Vẻ mặt Cevi kinh ngạc: “A? Còn phải đánh cùng ngài? Hình như không có hạng mục này thì phải?”



Kelly cũng đứng bên cạnh khuyên can nói: “Tony, nó là một Omega, còn là vương tử, anh ngàn vạn lần đừng làm nó bị thương.”



Cevi lập tức phụ họa: “Phải đó, em là Omega, ngộ nhỡ nắm tay của thầy đánh vào người em, nội tạng của em sẽ nát mất, phải đưa đến bệnh viện cấp cứu.”



Tony: “…”



Đối diện với “vẻ mặt sợ hãi” của Cevi, Tony bất đắc dĩ, đành phải phất phất tay nói: “Được rồi được rồi, cậu đi đi.”



Quả nhiên chỉ là trùng hợp sao? Làm sao Cevi có thể phản ứng nhanh nhẹn như vậy?



Vừa rồi suýt chút nữa đã nghĩ rằng người đứng trước mặt là cao thủ võ thuật, đây nhất định là ảo giác. Thầy Tony lắc lắc đầu, quăng đi ý tưởng kỳ quái đột nhiên nhảy ra trong đầu, viết xuống bảng thành tích của Cevi 75 điểm.



***



Kỳ kiểm tra cuối năm hoàn toàn chấm dứt, thành tích tổng hợp và thứ hạng của các học sinh cũng được cô Kelly thống kê thành bảng phát đến quang điện não của từng người.



Tổng điểm cao nhất vẫn là lớp trưởng Carlos chăm chỉ nghiêm túc. Claire từ thành tích thứ nhất đếm ngược khi mới nhập học đột nhiên nhảy vọt lên hạng hai toàn lớp, khiến không ít bạn học mở rộng tầm mắt. Thành tích của Cevi vẫn như trước đứng ở giữa lớp, chủ yếu là do thành tích môn võ thuật quá thấp. Edean xếp chót bảng, toán học còn không đủ tiêu chuẩn.



Edean hoàn toàn có thể ứng phó được với những môn học thuộc, tỷ như lịch sử đế quốc, một vị bệ hạ nào đó qua đời năm nào, chiến dịch nào đó xảy ra khi nào, mấy kiến thức đó chỉ cần chăm chỉ chịu khó học thuộc là có thể trả lời, nhưng toán học là một môn học vô cùng linh hoạt, học thuộc công thức cũng vô dụng, còn phải biết cách suy luận, giải đề.



Bắt đầu từ năm thứ hai, chương trình số học của đế quốc bắt đầu gia tăng độ khó, kỳ thật Edean đã cực kỳ cố gắng, mỗi ngày đều cầm quang não liên tục ôn tập nội dung bài giảng của thầy giáo vài lần trong ký túc xá, thế nhưng thành tích toán học của cậu lại chết sống không thể tăng lên. Có lẽ là vì từ nhỏ thân thể không tốt, hơn nữa năng lực tư duy logic trời sinh có chút kém, số học đã trở thành môn học đau đầu nhất đối với Edean, mà cuộc thi lần này quả nhiên cũng khiến cậu thi trượt.



Cevi quyết định giúp Edean một chút, sau khi công bố thành tích, hắn liền mang theo Edean đến tìm chủ nhiệm lớp Kelly.



“Thưa cô, cô xem, Edean chỉ thiếu có 2 điểm, không thể cho cậu ấy thêm một cơ hội nữa sao?” Dù sao đây chỉ là kỳ thi cuối năm, không giống với kỳ thi tuyển sinh lên cấp của đế quốc, cuộc thi cuối kỳ trước khi lên đại học hồi xưa Cevi cũng bị treo môn, luôn cảm thấy chỉ một môn thất bại đã phải lưu ban thì quá mức tàn nhẫn.



Edean cũng nghiêm túc nói: “Thưa cô, em có hai bài lựa chọn sai đáp án, chưa kịp sửa, thật sự là em có thể đạt tiêu chuẩn mà.”



Cevi cũng nói; “Đúng vậy đó cô, bình thường Edean rất cố gắng, có biện pháp nào để giúp cậu ấy không lưu ban không? Không thể cho cậu ấy cơ hội thi lại sao?”



Nhìn ánh mắt khẩn cầu của hai đứa nhỏ, Kelly cũng rất mềm lòng, nhưng cô lại bất lực, ôn nhu nói: “Cô thật sự không có cách nào, đây là quy định của học viện, phải tuân thủ. Trước kia cũng có học sinh thi được 69 điểm, chỉ kém 1 điểm, cuối cùng vẫn bị lưu ban. Hệ thống đã công bố điểm rồi, thì không có khả năng thay đổi.”



Sau khi đi ra khỏi văn phòng của cô Kelly, Edean chán nản rũ đầu xuống không nói lời nào.



Cevi khẽ thở dài, sờ sờ đầu cậu nói: “Đừng buồn, cho dù cậu bị lưu ban, ký túc xá cũng không thay đổi, về sau vẫn có thể ở cùng với tôi.”



“Ừ…” Edean gật gật đầu, đi theo Cevi trở về ký túc xá.



Lúc hai người đi đến cửa, vừa vặn là giờ cơm chiều, Cevi hỏi: “Cậu đói không? Đi ăn chút cơm đi.”



Edean và Cevi cùng đi đến căn tin, Cevi bảo cậu tìm một bàn trống ngồi xuống, bản thân thì chạy đi lấy phần thức ăn cho hai người, vừa mới chuẩn bị ăn, đã thấy Claire và Carlos bưng khay cơm đi tới. Claire nhìn thấy Cevi, lập tức đi đến ngồi xuống trước mặt hắn, nói: “Vừa rồi sang ký túc xá gõ cửa thì thấy cậu không ở đó, đi tìm cô giáo sao? Kết quả thế nào?”




Cevi lắc lắc đầu: “Cô Kelly nói cô ấy cũng không có biện pháp.”



Carlos cau mày nói: “Đã sớm biết như vậy, cố gắng học tập một chút, thi được thêm hai điểm không phải tốt rồi sao?”



Edean: “…”



Đứa nhỏ bị những lời này làm tổn thương gục đầu xuống ngực, hốc mắt hơi hơi đỏ.



Cevi khó chịu nói: “Carlos, cậu có thể câm miệng lại hay không? Cậu cho là Edean không cố gắng sao? Cậu nhìn thấy hả?”



Sắc mặt Carlos hơi đổi, ngậm miệng không nói.



Claire thấy vẻ mặt Cevi buồn bực, hiển nhiên rất không muốn Edean bị lưu ban. Hắn và Edean là bạn cùng ký túc xá, bộ dạng Edean lại đặc biệt nhu thuận, tính cách dịu ngoan cũng rất khiến người ta thích, Cevi muốn giúp Edean cũng là chuyện có thể hiểu được.



Nghĩ đến đứa bé này tuần nào cũng phải chạy tới chỗ bác sĩ kiểm tra, truyền máu, trêи cánh tay nhỏ bé không biết đã bị đâm bao nhiêu lỗ tiêm, vừa chữa bệnh vừa học tập, quả thật không dễ dàng gì, bị một câu nói của thằng nhóc ngu ngốc Carlos kia làm đỏ cả hốc mắt. Claire cẩn thận nghĩ nghĩ, liền hạ quyết tâm, trộm tiến đến bên tai Cevi nói: “Thật ra chuyện này tôi cũng có một cách, nhưng không biết có dùng được không, chờ tôi về nhà hỏi cha tôi một chút, rồi sẽ báo lại với cậu.”



Cevi kinh ngạc nhìn y: “Cha cậu có cách sao?”



Claire nói: “Ừ… Nhưng mà với tính tình của ông ấy, tôi cũng không chắc có thể thuyết phục được ông ấy hay không, tôi sẽ cố gắng thử xem.”



***




Ngày hôm sau, trường học bắt đầu nghỉ hè, Claire được quản gia đón về nhà, phu nhân Geruisi đã sớm chuẩn bị bữa tối vô cùng phong phú để chào đón con trai, đúng lúc tướng quân Byron cũng ở nhà, Claire liền đưa quang não của mình cho cha mẹ xem, bên trêи có thành tích cuộc thi học viện Sao Paulo công bố.



Ngoài ý muốn phát hiện con trai vậy mà từ vị trí thứ nhất đếm ngược biến thành thứ hai cả lớp, tướng quân Byron hết sức vừa lòng với thành tích này, trêи mặt cũng hiếm thấy mang vẻ mỉm cười, vỗ vỗ bả vai Claire, nói: “Không tồi, con trai, tiến bộ thật nhanh.”



Em trai Kevin vẻ mặt tò mò bu lại: “Anh thi được bao nhiêu?”



Claire mỉm cười nói: “Toán học và võ thuật đều đạt điểm tối đa, mấy môn khác cũng được trêи 90 điểm, anh có lợi hại không?”



“Lợi hại!” Kevin ôm quang não của Claire tò mò nghiên cứu, Geruisi ôm bé ngồi xuống, nói, “Năm nay Kevin cũng tới tuổi đến trường rồi, mẹ muốn cho nó ghi danh vào học viện Sao Paulo, sau này ở trường học, Claire con phải chiếu cố em trai nhiều một chút nhé.”



“Con biết rồi mẹ.” Claire vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu tiểu Kevin, dù sao cũng có quan hệ huyết thống, mặc dù tuổi tác tâm lý chênh lệch rất nhiều, nhưng Claire vẫn cực kỳ yêu thích cậu em ruột Kevin này.



Một nhà bốn người vây quanh bàn ăn ăn xong cơm chiều, lúc này Claire mới đi đến trước mặt tướng quân Byron nói: “Cha, con có lời muốn nói với người.”



“Chuyện gì?” Byron xoay người đến phòng khách ngồi xuống, “Nói đi.”



Claire trầm mặc một lát, mới nói: “Con có một bạn học, toán học trong cuộc thi lần này chỉ được 68 điểm, còn kém 2 điểm, dựa theo nội quy của học viện Sao Paulo, cậu ấy sẽ phải lưu ban học lại một năm. Những môn học khác cậu ấy đều học rất tốt, chỉ vì 2 điểm mà lãng phí thời gian một năm, con cảm thấy chuyện này không hợp lý.”



Byron nghiêm túc nói: “Học viện Sao Paulo vẫn luôn đi theo phương pháp quản lý quân sự hóa, chắc hẳn ngay từ đầu các con đã hiểu được điều này. Quy tắc được định ra, chính là để mọi người tuân thủ, không có ai là trường hợp đặc biệt.”



Claire hỏi: “Quy tắc không hợp lý cũng phải tuân thủ sao?”



Byron nhìn đứa con trước mặt, khẽ cau mày.



Claire lại nói tiếp: “Nếu có người đang trong phòng thi lại đột nhiên sinh bệnh thì sao? Hoặc là có bạn học bình thường học tập vô cùng chăm chỉ nhưng lúc thi lại điền sai đáp án thì sao? Những tình huống ngoài ý muốn luôn có thể xảy ra bất cứ lúc nào, vì một lần ngẫu nhiên sai lầm lại phải lưu ban học thêm một năm, thật là rất không công bằng đối với những học sinh bình thường nghiêm túc học tập. Đến năm 18 tuổi tất cả mọi người đều phải tham ra vào kỳ thi tập trung của đế quốc, học sinh bị lưu ban lớn hơn bạn cùng lứa một tuổi, lên đến đại học cũng sẽ bị các học sinh khác bàn tán. Con nghĩ, có phải trường học cũng nên cho mọi người cơ hội thi lại một lần hay không? Thêm một cơ hội mà vẫn không qua được thì trực tiếp lưu ban, cha thấy có hợp lý không?”



Byron không nói gì, ánh mắt thâm thúy cẩn thận nhìn chằm chằm đứa nhỏ trước mặt.



Một năm không gặp, khuôn mặt Claire vẫn còn mang theo vẻ trẻ con, gương mặt trắng trắng nộn nộn, phối hợp với mái tóc màu vàng có vẻ vô cùng đáng yêu. Nhưng những lời mà nó nói vừa rồi, lại khiến tướng quân Byron cực kỳ kinh ngạc, trong chớp mắt đó, ông thậm chí có loại ảo giác đứa bé này đã trưởng thành rồi.



Từ nhỏ đã có suy nghĩ thế này, tài ăn nói còn tốt như vậy, trưởng thành sẽ cực kỳ vượt trội.



Tướng quân Byron trầm mặc một lát, lúc này mới đứng lên, vỗ vỗ bả vai Claire nói: “Con nói cũng có lý, ý kiến này ta sẽ nói với hiệu trưởng trong cuộc họp phụ huynh, về chuyện bọn họ có tiếp thu hay không, ta không thể can thiệp được.”



Claire cười nói: “Cảm ơn cha!”



Đối mặt với ánh mắt sáng ngời của con trai, trong lòng tướng quân Byron không nhịn được vui mừng, mặc dù khi sinh ra đứa nhỏ này bị thiếu máu nghiêm trong suýt chút nữa chết non, nhưng sau khi nó bình an lớn lên, lại càng ngày càng thông minh, lúc còn nhỏ, thành tích đã dần dần tốt lên, tương lai nhất định có thể gánh vác đại sự.



Có lẽ, tiến độ nghiên cứu cái kia cũng phải đẩy nhanh hơn mới được. Byron cau mày, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.



***



Cuộc họp phụ huynh của học viện Sao Paulo được cử hành vào ba ngày sau, trước sự chứng kiến của toàn thể cha mẹ học sinh, tướng quân Byron đưa ra đề nghị giống như lời Claire nói, lập tức nhận được sự đồng ý của phần lớn phụ huynh. Dù sao chẳng ai có thể cam đoan con mình có thể liên tục thi đạt trong cuộc thi cuối kỳ, ngộ nhỡ ngày đó trong lúc thi thật sự bị cảm mạo phát sốt thì làm sao?



Dưới sự ủng hộ của phần lớn phụ huynh học sinh, học viện Sao Paulo rốt cuộc cũng sửa lại quy tắc, từ “Một môn học không đạt 70 điểm sẽ bị lưu ban” lúc đầu chuyển thành “Sau khai giảng cho một cơ hội thi lại, thi lại vẫn không đỗ mới bị lưu ban”, nhân tính hóa hơn rất nhiều so với trước kia.



Nhìn thấy thông báo này, Cevi biết nhất định là có công lao của Claire, không nhịn được gọi đến máy thông tin của y, nói: “Là cậu nói giúp phải không? Claire?”



Nhìn đại vương tử ngồi trêи ghế salon, Claire không nhịn được cười rộ lên.



Vào ngày nghỉ năm trước, tứ hoàng tử Caesar ra đời, Cevi ngồi trêи ghế salon trong hoàng cung nói chuyện với Claire, khi đó đôi chân ngắn ngủn của hắn còn không với tới mặt đất, lúc ẩn lúc hiện trêи không trung vô cùng đáng yêu.



Một năm qua đi, hai người đều cao lên không ít, hiện giờ, Cevi ngồi trêи chiếc ghế salon lớn, hai cái chân ngắn rốt cục có thể chạm đến mặt đất.



“Phụ vương tôi bận rộn chính vụ, không đến tham gia họp phụ huynh, nghe nói là tướng quân Byron đưa ra đề nghị, nhất định là cậu nói với ông ấy phải không?” Cevi nghiêm túc nói, “Cảm ơn cậu, Claire, lần này cũng nhờ cậu trợ giúp.”



Claire cười nói: “Khách khí làm gì? Chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi.”



Trong lòng Cevi ấm áp —- Có một người bạn tốt như vậy, thật sự là phúc khí của hắn.



“Đúng rồi, ngày mai cậu có rảnh không?” Claire hỏi.



“Có, tôi đã xin phụ vương ra ngoài một ngày rồi.” Cevi nói, “Tôi vừa liên hệ với Edean, đề thi lại nhất định sẽ khó hơn, mấy ngày nghỉ này tôi muốn bớt thời gian đến bổ túc cho Edean, ngày mai đến nhà tìm cậu ấy.”



Claire nói: “Tôi cũng đi với cậu.”



Cevi cười cười. “Được, chín giờ sáng ngày mai, tôi đến đón cậu.”