Đào Hôn Chỉ Nam

Đào Hôn Chỉ Nam - Chương 11: Ban quái thú (1)




Edean có lẽ là vì quá suy yếu, rất nhanh lại ngủ mất, Cevi vẫn ở lại cùng cậu, qua một lúc lâu, cô Kelly và baba Randy của Edean cùng nhau trở lại phòng bệnh, thấy con trai ngủ thật say, Randy liền ngồi ở bên giường, vươn tay ôn nhu vuốt ve tóc Edean.



Hình thức ở chung của hai cha con thật sự rất ấm áp, thế nhưng Cevi lại có một loại trực giác vô cùng kỳ quái, cha mẹ của Edean nhất định không đơn giản, nếu không, một Alpha và một Omega không thể nào qua nhiều năm như vậy lại chỉ có mỗi một đứa con là Edean. Tỷ như vương hậu Anna và bệ hạ Trand là một đôi vợ chồng AO tình cảm rất tốt, chia đều cứ hai năm sẽ có một đứa nhỏ, Cevi mới năm tuổi đã có hai em gái là Seattle và Danielle, không lý nào Randy lại chỉ có một đứa con trai là Edean.



Edean là con một, ở đế quốc này quả thật không bình thường.



Tuy rằng trong lòng rất nghi hoặc, nhưng Cevi cũng không thể trực tiếp mở miệng hỏi chuyện nhà người ta, hắn chỉ có chút lo lắng cho bệnh tình của Edean, hy vọng Edean có thể tìm được tế bào thích hợp để cấy ghép trước năm 14 tuổi, hoàn toàn trị khỏi loại bệnh này.



Có Randy ở bên cạnh con trai, Cevi cũng không muốn quấy rầy bọn họ, liền tự giác đứng lên, đi ra ngoài cùng cô giáo.



Kelly nhìn biểu tình trầm ngâm của Cevi, không nhịn được nói: “Em không cần quá lo lắng, hiện tại y học vô cùng phát triển, sẽ có cách trị hết bệnh cho Edean thôi.”



“Vâng.” Cevi gật gật đầu, hỏi: “Cô à, bác sĩ nói phải tìm tế bào trong số những người thân của cậu ấy? Không thể tìm của người khác sao?”



Tuy rằng xác suất người xa lạ cấy ghép thành công là cực kỳ thấp, nhưng trước kia Cevi từng nghe nói có người đã tìm được tế bào thích hợp của người lạ trong kho tủy để tiến hành cấy ghép, theo lý thuyết, bây giờ đã là mấy trăm năm sau, khoa học kỹ thuật và trình độ y học càng thêm phát triển, loại bệnh về máu này chắc hẳn phải được chữa trị tốt hơn thời đại kia của hắn mới đúng.



Kelly nghe đến đó, có chút tiếc nuối nói: “Nếu như là Beta thì dễ chữa hơn rồi, vấn đề ở chỗ Edean là một Omega, số lượng Omega vốn đã rất thưa thớt, kho tủy hoàn toàn không có tế bào hàng mẫu do Omega hiến tặng, biện pháp tốt nhất vẫn là baba em ấy có thể sinh thêm một em trai hoặc em gái khác cho em ấy.”



Cuối cùng Cevi cũng hoàn toàn hiểu được, cấu tạo thân thể của ba nhóm người Alpha, Beta, Omega ở thế giới này chênh lệch rất lớn, cho nên Omega sinh bệnh mới khó chữa trị như thế, mỗi lần Omega truyền máu cũng phải là máu của một Omega khác, nếu đưa vào máu của Alpha hoặc Beta, chất dẫn dụ trong cơ thể sẽ bị hỗn loạn.



—- Quả thực còn phiền hơn cả mấy nhóm máu ABO.



Kelly thấy đứa nhỏ bên cạnh còn đang nghiêm túc suy nghĩ, liền đưa tay sờ sờ đầu hắn, mỉm cười nói: “Đi thôi, chúng ta phải về lớp rồi.”



***



Khi hai người đi tới phòng học trêи tầng 11, cả lớp đang nhao nhao ầm ĩ, hình như là một đám học sinh đang cãi cọ gì đó, có người âm thanh đặc biệt to xuyên qua cửa sổ rơi vào tai Cevi: “Chẳng lẽ tớ nói sai sao? Alpha và Beta có thể làm việc kiếm tiền, Omega thân thể yếu ớt vừa động cái là sinh bệnh, ngày nào cũng ở trong nhà mà còn bắt người ta phải bận lòng chiếu cố, sau khi trưởng thành còn có kỳ phát tình gì đó, không phải phiền toái thì là cái gì?”



“Carlos cậu đừng có nói hươu nói vượn, bảo vệ Omega vốn là trách nhiệm của chúng ta, sau này lớn lên chẳng lẽ cậu không định kết hôn với Omega sao?”



“Đúng vậy a, không phải chính cậu cũng là do Omega sinh ra sao?”



“Cậu nghĩ vậy là không đúng rồi, đợi sau này cậu ngửi được mùi chất dẫn dụ Omega, nhất định cậu sẽ rất vui vẻ nhào qua đi.”



“Tương lai cậu nhất định sẽ yêu phải một Omega, đến lúc đó cậu sẽ hối hận vì mấy lời cậu nói hôm nay.”



Bọn nhỏ tranh cãi vô cùng kịch liệt, nghe qua thì có vẻ là bạn học tên Carlos kia đang bị cả nhóm Alpha vây công, Cevi tò mò đẩy cửa đi vào xem tình hình, phát hiện một mình Carlos bị một đám Alpha vây vào giữa, ôm cánh tay bày ra biểu tình “Dù sao thì lời của tớ vẫn có lý”, “Omega chính là phiền toái”, “Mặc kệ các cậu nói thế nào tớ vẫn kiên trì với ý kiến của tớ”.





—- Thằng nhóc này mới có mấy tuổi đầu, vậy mà tính tình quả thật vô cùng cố chấp.



Carlos vừa muốn mở miệng cãi cọ, đúng lúc này, cửa sau phòng học đột nhiên vang lên một âm thanh thanh thúy: “Bạn Carlos nói đúng, Omega quả thật rất phiền toái.”



Mọi người xoạt xoạt cùng quay đầu lại, nhìn thấy đại vương tử Cevi đang đứng ở cửa.



Cevi chống lại ánh mắt của mọi người, biểu tình bình tĩnh cười cười nói: “Tôi cũng không muốn làm Omega chút nào, thật sự rất phiền toái.”



Mọi người: “…”



Cả phòng học nháy mắt lặng ngắt như tờ.




Kelly đứng ở ngoài cửa chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhảy lên thình thịch, đám nhỏ này học ở đâu ra nhiều lời kỳ quái như vậy chứ?



Để khiến không khí lớp học đỡ căng thẳng, Kelly lập tức ho khan một tiếng, bày ra dáng vẻ nghiêm túc của chủ nhiệm lớp, bước nhanh lên trêи bục giảng, nói: “Vừa rồi bạn học Edean bị cảm nắng, tạm thời đưa đến phòng y tế, mọi người yên tâm, hiện tại em ấy đã không sao rồi. Lớp chúng ta tiếp tục họp thôi, sau đây, chúng ta hãy cùng nhau chọn ra một vị lớp trưởng, bạn học nào muốn làm lớp trưởng có thể giơ tay phải lên.”



Carlos rất tích cực giơ tay phải lên, nghiêm túc nói: “Thưa cô, em muốn làm lớp trưởng.”



Kelly hỏi: “Còn ai nữa không?”



Lại có một đứa nhỏ đứng lên: “Thưa cô, còn em nữa.”



“Em em!” “Em!”



Nhóm Alpha sau khi hồi phục tinh thần liền liên tục đứng lên, đám nhóc Alpha từ nhỏ đã tranh cường hiếu chiến, đó cũng là ảnh hưởng từ thiên tính thích chinh phục của Alpha, ai cũng muốn làm người mạnh nhất, ai cũng muốn khiến người khác nghe lời mình, thế nhưng cố tình lại có một ngoại lệ —- Đương nhiên là Claire.



Claire vừa mới tỉnh ngủ hoàn toàn không thèm nhìn đám Alpha bên cạnh đang ganh đua đến sắp đánh nhau, cười vẫy tay với Cevi, gọi Cevi lại đây ngồi. Cevi đi đến ngồi xuống vị trí phía sau nó, hỏi: “Cậu không tranh cử chức lớp trưởng sao?”



Claire nói: “Không được.”



Cevi nghi hoặc hỏi: “Vì sao? Cậu cũng là Alpha!”



Claire ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Tớ thi được điểm thấp nhất, bọn họ sẽ không chọn tớ.”



“…” Hóa ra nó cũng tự mình hiểu lấy. Cevi có chút buồn cười nhìn cậu chàng lớn lên từ nhỏ cùng mình, cái đầu tròn tròn vàng chóe dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, đồng tử trong suốt như bầu trời mang vẻ hồn nhiên của trẻ con, bộ dạng thật đáng yêu, chẳng qua có hơi ngốc một chút.




Claire hoàn toàn không ngờ ấn tượng của bản thân trong lòng Cevi lại là “có hơi ngốc một chút”, vẻ mặt còn rất nghiêm túc nhìn Cevi, nói: “Cái cậu Edean kia thì sao, tỉnh rồi chứ?”



Cevi nói: “Ừ, không có việc gì.”



Claire hỏi tiếp: “Có phải cậu quan tâm đến cậu ấy lắm không?”



Cevi nói: “Đương nhiên, cậu ấy là bạn cùng ký túc xá của tôi, hơn nữa thân thể không tốt, tôi quan tâm đến cậu ấy là đương nhiên.”



Claire hai mắt trông mong nhìn Cevi: “Tớ và cậu cùng nhau lớn lên, thân thể tớ cũng không tốt. Cậu cũng nên quan tâm đến tớ nhiều hơn.”



Cevi buồn cười hỏi: “Sao thân thể cậu lại không tốt?”



Claire nghiêm túc nói: “Tớ hay gặp ác mộng.”



“… Cậu tránh qua một bên đi.”



Gặp ác mộng mà cũng coi như thân thể không tốt sao? Đây là cái logic gì vậy?



Cevi mặc kệ Claire, Claire có chút mất mát nghĩ thầm: Gặp ác mộng thì không thể quan tâm được sao? Gặp ác mộng cũng rất đáng sợ đó.



Trong khoảng thời gian hai người nói chuyện phiếm, trận tranh cử chức lớp trưởng vẫn tiếp tục diễn ra rất kịch liệt, cô Kelly sửa sang lại tư liệu của các học sinh xong, liền nói: “Mọi người bắt đầu bỏ phiếu đi, mỗi em hãy tích chọn một cái tên mà các em ủng hộ.”



Người đứng ra tranh cử chức lớp trưởng rất nhiều, cô giáo đành phải tiến hành bầu cử dân chủ, trêи mỗi bàn đều có một quang não kết nối với bục giảng, bên trêи liệt kê tên của những người tranh cử, mọi người tích vào phía sau tên người mình muốn chọn, ấn nút xác nhận, trêи màn hình lớn ở bục giảng sẽ nhanh chóng công bố kết quả thống kê phiếu bầu.




Carlos.



Phiếu bầu cao nhất thế mà lại là Carlos, điều này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.



Thế nhưng Cevi lại nhanh chóng hiểu được nguyên nhân, mối quan hệ giữa các Alpha với nhau là quan hệ cạnh tranh, bọn họ chọn Carlos là phương án đảm bảo nhất —- Dù sao Carlos vừa mới cãi nhau cùng các Alpha khác, nhất định sẽ không được chọn. Beta không ai tranh cử chức lớp trưởng, hôm nay là lần đầu tiên mọi người gặp nhau, chẳng ai quen ai, đoán chừng đều là tùy tiện tích bừa. Vị bạn học Carlos này khiến người ta có ấn tượng sâu sắc, vì thế mới nhận được không ít phiếu của Beta qua đường.



Đạo lý rất đơn giản, khi đám nhóc này bỏ phiếu sẽ không suy nghĩ nhiều, có những người đến cả tên bạn học cũng không nhớ được, nhất định sẽ chọn cái tên quen thuộc nhất. Vì vậy kết quả liền biến thành như vậy, cả lớp 35 người thế mà Carlos lại nhận được đến 18 phiếu, hơn một nửa.



Tuy rằng Kelly rất bất ngờ, nhưng là giáo viên cô cũng không thể đổi ý, đành phải nói: “Kết quả bầu chọn của mọi người là bạn học Carlos.”



Carlos lập tức đứng lên, nghiêm túc nói: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.”




Một đám Alpha đều phẫn nộ trừng nó.



Kelly cười nói: “Vậy cứ quyết định thế đi, lớp trưởng của ban 1 chúng ta sau này sẽ là bạn học Carlos, mọi người có vấn đề gì có thể tìm lớp trưởng, cũng có thể tìm tôi. Carlos, đến đây giúp tôi phân phát quang não mini cho mọi người, quang não này sẽ buộc định với vân tay và mã số của mọi người, về sau việc phân phát bài tập và nộp bài tập đều phải dùng đến nó, các bạn nhất định phải bảo quản cho tốt.”



Carlos đi lên bục giảng, trợ giúp cô Kelly, một người phụ trách bên phải, một người phụ trách bên trái, theo thứ tự phát quang não đến tay từng bạn học.



Tuy rằng quan niệm của nó có chút kỳ quái, luôn đem “Omega thật phiền toái” treo ở bên miệng, thế nhưng làm việc lại rất nghiêm túc, trợ giúp cô giáo phân phát quang não, tận chức tận trách kiểm tra tên của từng bạn học, giúp đỡ các học sinh hoàn thành buộc định vân tay.



Rất nhanh liền phát đến trước mặt Cevi, sau khi thành công dùng vân tay buộc định với một quang não, Cevi liền nói tiếp: “Đưa cái của Edean cho tôi đi, khi nào quay về ký túc xá tôi sẽ đưa cho cậu ấy.”



Carlos ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cevi một cái, không nhịn được hỏi: “Cái cậu Edean kia khá hơn chút nào chưa?”



Cevi nói: “Không phải cậu cảm thấy Omega rất phiền toái sao? Cậu ấy là một Omega, cậu quan tâm cậu ấy làm gì?”



Carlos nghiêm túc nói: “Tớ là lớp trưởng, quan tâm bạn học là đương nhiên.”



Cevi cười nói: “Vậy được rồi, đợi sau khi tan học, cậu theo tôi đến phòng y tế đi, thuận tiện cõng cậu ấy về ký túc xá.”



Carlos vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ: “Tớ, tớ cõng cậu ấy?”



Cevi cười đến vô cùng hớn hở: “Cậu là lớp trưởng, cậu cõng bạn học là đương nhiên.”



Carlos: “…”



Lớp trưởng bị lời của chính mình dội ngược lại, vẻ mặt như bị sét đánh.



Kỳ thật Cevi chính là cố ý muốn chỉnh nó, nếu như theo lời nó nói, Omega quả thật rất phiền toái, đa phần Omega từ nhỏ đã rất yếu ớt, kỳ phát tình sau khi thành niên còn cần người ta chăm sóc… Thế nhưng phiền toái này cũng không phải thứ nhóm Omega muốn nhận, đây đều là trời sinh, cho dù có nói cũng nên là Omega tự mình nói, chứ không phải bị một Alpha ghét bỏ.



—- Bản thân cậu từ khi sinh ra đã là Alpha thân cường thể tráng, cậu có tư cách gì mà ghét bỏ Omega?



Carlos khinh thường Omega, khiến Cevi thật mất hứng.



Cevi quyết định phải dạy dỗ thằng nhóc Alpha có quan niệm kỳ quái này một chút.