Đạo Chu

Chương 594




Tất cả mọi người đều ngẩn ra nhìn Ninh Vinh Vinh, chỉ có đám người Vũ Vô Cực có vài phần khác biệt. Họ không nghĩ tới võ hồn thất bảo lưu ly tháp mà Ninh Vinh Vinh đang sở hữu đã tiến vào cửu bảo lưu ly tháp. Ai đều biết dòng chính Thất Bảo Lưu Ly tông đều sở hữu võ hồn chính là thất bảo lưu ly tháp, sự xuất hiện võ hồn cửu bảo lưu ly tháp của Ninh Vinh Vinh đương nhiên làm cho bọn họ kinh ngạc rồi.

Nhìn đám người kinh ngạc, Ninh Vinh Vinh đương nhiên đắc ý vô cùng. Nàng đương nhiên biết mình không thể nào so sánh với Vũ Vô Cực, Diễm Linh Cơ hay bất cứ người nào trong học viện Thiên Địa kia. Nhưng cái học viện nhỏ nhoi được gọi là quái vật này, còn chưa đến mức áp được nàng. Chỉ cần cho nàng vài ngày nàng sẽ đột phá đến ba mươi. Hơn nữa Tam Quang thần thuỷ còn có tác dụng sau này, chỉ cần trong khoảng một năm, nàng cũng có khả năng đạt đến 40 cấp.


Nhìn vẻ mặt đắc ý của Ninh Vinh Vinh, Vũ Vô Cực lại nhớ đến Hồng Liên. Bản thân Hồng Liên dù tuổi không nhỏ nhưng tính tình vẫn có chút trẻ con và tràn ngập ham chơi. Rõ ràng cũng đã từng trở thành người mẹ nhưng nàng vẫn chưa từ bỏ tính cách vô lý ấy. Hiện giờ, bản tính cáng có chút ham chơi và lười biếng. Bất quá ai bảo nàng có người chống tốt đã trải sẵn đường cho nàng đây. Từng bộ phận trên cơ thể nàng đều hấp thu trăm vạn năm hồn cốt, hồn hoàn trăm vạn năm, không trở thành cực hạn đấu la mới là lạ. Không những thế, Vũ Vô Cực còn trải sẵn con đường thành thần cho nàng. Dù nàng không làm gì cũng có khả năng thành thần. Trên thế giới chính là bất công như vậy, ngươi không có gắng cũng có thể thành thần, ngươi dù cố gắng rất nhiều nhưng chưa chắc đã làm nên điều gì.

Đương nhiên Ninh Vinh Vinh giống Hồng Liên, nàng cũng có cả một tông môn Thất Bảo Lưu Ly tông ở phía sau. Bất quá nó chưa đủ mạnh đến mức khiến cho nàng dễ dàng có thể thành phong hào đấu la cũng như thành thần. Nhưng nó đủ để Ninh Vinh Vinh cao ngạo trước mặt đám người ở nơi này.

Cảm giác mắt bị một phát vả khá vang dội, Phất Lan Đức hơi có vẻ xấu hổ. Bất quá hắn lại mở miệng nói chuyện: “Hừ... Nếu như vậy, ta càng vì võ hồn Cửu Bảo Lưu Ly tháp ở trong tay ngươi mà cảm giác không đáng. Ta thừa nhận ngươi so với những người ở đây đều có thiên phú vượt trội hơn nhiều nhưng vậy thì sao chứ? Mặc dù võ hồn cùng hồn lực kém ngươi rất nhiều nhưng họ có được thứ mà ngươi không có.”

Vừa nói ngón tay Phất Lan Đức chỉ thẳng Mã Hồng Tuấn nói: "Mã Hồng Tuấn. Hắn cùng tuổi Vũ Vô Cực, Diễm Linh Cơ và Tiểu Y, ngươi nên biết! Hắn ở mười một tuổi tiến vào Sử Lai Khắc học viện, mặc dù vũ hồn của hắn có khiếm khuyết, nhưng là hắn có biến dị vũ hồn cũng là cao cấp nhất thú vũ hồn, luận võ hồn mà nói, cho dù tại cả đại lục cũng không có vài người có thể so với hắn. Hắn hồn lực bây giờ chỉ có hai mươi bảy cấp, nhưng đó là vì thời gian toàn là hắn dùng một bộ phận tâm lực đền bù vũ hồn khiếm khuyết. Nếu như võ hồn hắn không có tác dụng phụ, ngươi cho rằng hồn lực hắn sẽ kém ngươi?"

“Đó là nếu như...” Ninh Vinh Vinh đưa tay lên, bộ dạng có vài phần không phục: “Nhưng là võ hồn hắn vẫn có tác dụng phụ, không phải sao?”

“Nếu như vậy, người tiếp theo ta sẽ nói đến đó là Chu Trúc Thanh!” Phất Lan Đức cảm giác khó chịu quay sang chỉ thẳng về phía Chu Trúc Thanh nói: "Chu Trúc Thanh, hồn lực yếu hơn ngươi. Nhưng là, nàng không giống ngươi, nàng có một tâm hồn kiên định. Chu Trúc Thanh, Ngươi nói cho ta biết, ngươi tới Sử Lai Khắc học viện là vì cái gì?"

Chu trúc thanh lạnh như băng, thanh âm không chút do dự trả lời: "Để chính mình trở nên mạnh hơn."

Phất Lan Đức nói: "Đối với khóa trình của học viện an bài ngươi làm như thế nào?"

Chu Trúc Thanh nói: "Chỉ cần làm thực lực ta tăng lên. Ta sẽ không chút do dự chấp hành."

Phất Lan Đức thản nhiên nói: "Ninh Vinh Vinh. Ngươi đều nghe thấy? Ngươi tự hỏi, so với bọn họ ở chỗ này, Ngươi thân mình đã kém cõi nhất rồi. Ngươi còn có tư cách gì mà kiêu ngạo? Ta dám nói, chỉ cần ngươi rời nơi này, hai mươi năm sau, so với ngươi thành tựu của mỗi một người bọn họ đều cường đại hơn nhiều."

Ninh Vinh Vinh không cam lòng. Nàng thật sự không cam lòng."Còn có Áo Tư Lạp. Ta như thế nào cũng mạnh hơn hắn, hắn cũng là loại hồn sư phụ trợ, chỉ là một thực vật hệ hồn sư nho nhỏ mà thôi, so ra hắn còn kém ta".

Phất Lan Đức lắc đầu, nói: "Không, ngươi sai rồi, nếu ngươi cho rằng như vậy! chính là sai lầm lớn! Áo Tư Lạp có thiên phú, thậm chí còn hơn Mộc Bạch, nếu không ta tại sao cho phép hắn tiến vào học viện. Ninh Vinh Vinh, ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề, ngươi gặp qua Tiên thiên mãn hồn lực thực vật hệ vũ hồn chưa?"

Ninh Vinh Vinh mặt mày thất sắc,"Không. Không có khả năng, phụ trợ loại vũ hồn như thế nào có Tiên thiên mãn hồn lực?"

Tại hồn sư giới, Tiên thiên mãn hồn lực giả mặc dù ít, nhưng cũng không phải không có, mà phụ trợ loại vũ hồn lại chưa bao giờ xuất hiện, Ninh Vinh Vinh sở dĩ cho rằng chính mình thiên phú dị bẩm, là người thiên tài, chính là bởi vì nàng có vũ hồn tại Giác Tỉnh, đạt tới rồi chín cấp trình độ so ra chỉ cách tiên thiên mãn hồn lực một bước nhỏ. Đây đã là phụ trợ vũ hồn cực phẩm có tồn tại. Lại gần đây võ hồn tăng lên cửu tầng làm cho lòng tin nàng bạo trướng.

Nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, người…kia có chút bỉ ổi, niệm khởi hồn chú lại hèn mọn vậy, bỉ ổi. Chú xúc xích Áo Tư Lạp lại là tiên thiên mãn hồn lực.

Phất Lan Đức lạnh nhạt nói: "Áo Tư Lạp là tiền vô cố nhân. Hắn tương lai trưởng thành không thể hạn lượng, thậm chí có thể tại Phụ Trợ Hồn Tôn, thay thế địa vị cao vời của Thât Bảo Lưu Ly tông môn của ngươi. Ngươi có thể không tin lời nói của ta, nhưng ta có thể dám chắc nói cho ngươi, đây là khả năng có thể".

Ninh Vinh Vinh thất thần đứng ở nơi này, từ nhỏ đến lớn, nàng ở bên mọi người bảo hộ mà lớn lên, hơn nữa thân mình chính là thiên tài, đương nhiên được sủng ái cực điểm, nàng vẫn cho rằng, chính mình mới là người xuất xắc nhất. Bây giờ thực lực còn chưa đủ cường cũng là bởi vì nguyên nhân tuổi tác.

Lúc nàng xem Vũ Vô Cực cùng Triệu Vô Cực đánh một trận, Ninh Vinh Vinh đã bị rung động liễu. Dù trước đây, nàng có thường qua lại với Vũ Vô Cực cũng biết hắn rất mạnh nhưng nàng tiềm ý thức lý vẫn còn nghĩ mình và Vũ Vô Cực khác biệt, dù sao vũ hồn tu luyện không phải cùng lộ tuyến. Nhưng là mỗi một câu nói của Phất Lan Đức đều như là lợi kiếm bình thường đâm vào trong lòng nàng. Làm niềm kiêu hãnh trong lòng nàng tan biến.

“Vậy thì sao chứ?” Ninh Vinh Vinh vẫn trực tiếp phản bác: “Võ hồn phẩm cấp của ta là cửu bảo lưu ly tháp, hồn lực càng đạt đến hai mươi chín cấp. Chỉ cần cho ta vài ngày, hồn lực của ta sẽ đạt đến ba mươi cấp. Thử hỏi ở độ tuổi này, trong đám người đó kể cả Áo Tư Tạp mà ngươi nói có người nào sánh được bằng ta.”

“Nếu như ngươi vẫn có ý tưởng như vậy thì ta không còn có thể nói gì hơn!” Phất Lan Đức lắc lắc đầu mở miệng nói: “Nếu như ta đoán không nhầm, ngày hôm qua võ hồn của ngươi vẫn là thất bảo lưu ly tháp đi? Hẳn tiền bối Kiếm đấu la ngày hôm nay đến đây sau đó võ hồn ngươi mới tiến hoá nên Cửu Bảo Lưu Ly tháp, hồn lực ngươi mới tiến nhanh như vậy chỉ trong một đêm đạt đến 29 cấp, ta nói đúng không?”

Ninh Vinh Vinh hơi cúi đầu, khuôn mặt có vài phần khó coi. Đặc biệt khi bị Phất Lan Đức vạch trần ra càng làm nàng trở nên xấu hổ. Nếu như không dùng Tam Quang thần thuỷ, hồn lực nàng làm sao tăng trưởng nhanh như vậy được. Lại nghe được Phất Lan Đức thở dài ra một hơi: “Ta cảm giác vì cha ngươi, vì những người trong Thất Bảo Lưu Ly tông thấy không đáng. Thứ đem cho ngươi hồn lực tăng cao và võ hồn tiền hoá hẳn là bảo vật trên đời hiếm thấy, một bảo vật như vậy lại dùng trên người ngươi, một người không biết cố gắng phụ đi sự gửi gắm các bậc tiền bối trong Thất Bảo Lưu Ly tông. Ngươi không cảm thấy có lỗi khi đối mặt với cha ngươi, đồng môn, anh em và cả hai vị phong hào đấu la Kiếm đấu la và Cốt đấu la sao?”

Sắc mặt Ninh Vinh Vinh có chút tái nhợt, đột nhiên khóc ròng, quay đầu hướng túc xá của mình chạy đi.

Phất Lan Đức trên mặt toát ra một tia đắc ý, tươi cười trong lòng thầm nghĩ, nếu ngay cả một Tiểu nha đầu mười hai tuổi, ta không dạy được, không chừng, ta cũng không dám tự xưng ra phong hào Hoàng kim thiết tam giác nữa.

Đái Mộc Bạch nhìn Phất Lan Đức đang tươi cười, hỏi dò: "Viện trưởng, ta còn phải đi giúp nàng thu thập đồ vật không?"

Phất Lan Đức trừng hắn một cái, nói: "Ngươi rất muốn nha đầu này bỏ đi sao? Ninh Vinh Vinh mặc dù bị thương tổn một chút. Nhưng bản tính cũng kiên cường, để nàng chính mình tự hiểu ra. Ngươi đi gọi Áo Tư Lạp quay lại. Nói rằng ta hủy bỏ trừng phạt hắn, để hắn đi an ủi Ninh Vinh Vinh."

"Vâng." Đái Mộc Bạch đáp, xoay người đi tìm Áo Tư Lạp. Lúc này, trong lòng hắn càng thêm khâm phục Phất Lan Đức.

Đái Mộc Bạch cũng xuất thân từ thế gia, đương nhiên biết địa vị Thất bảo lưu ly tông tại đại lục kinh khủng cỡ nào, cả đấu la đại lục, phong hào đấu la gia cũng chỉ gồm mười vị. Trong đó Thât bảo lưu ly tông chiếm hai, như vậy về thực lực mà nói cho dù hoàng thất hai đại đế quốc, nhìn thấy thất bảo lưu ly tông chủ cũng phải khách khách khí vài phần. Mà Phất Lan Đức lại cũng không dám cường quyền khi giáo huấn tiểu công chúa của Thất bảo lưu ly tông, không phải là chuyện đơn giản.

Kỳ thật, Đái Mộc Bạch lại nào biết đâu rằng ngày hôm qua Kiếm đấu la đã tìm đến Phất Lan Đức, nếu không Phất Lan Đức thật sự không chút cố kỵ sao?

“Tiểu ma nữ này...” Ngón tay chỏ đưa lên gãi gãi sống mũi, hai vai nhún nhún, Vũ Vô Cực tỏ vẻ bất đắc dĩ nói: “Nhiều năm như vậy tính tình nàng vẫn không thay đổi, càng trở nên ngang ngược hơn. Thật sự có vẻ giống như Hồng Liên a!” âm thanh có vài phần cảm thán.

“Quả quýt dày có móng tay nhọn!” Diễm Linh Cơ ở bên người Vũ Vô Cực cười nhẹ nói: “Không phải công chúa Hồng Liên của chúng ta còn bị ai đó dạy dỗ trở nên ngoan ngoãn hay sao? Nhìn vào mắt Vinh Vinh, nàng ta cũng có bóng hình của ai đó a? Chỉ cần ai đó chịu ra tay thì nhất định có thể khuất phục tiểu ma nữ của Thất Bảo Lưu Ly tông mà thôi! Nè, nè... anh nghĩ em nói có đúng không?” Ánh mắt liếc nhìn Vũ Vô Cực và khuỷa tay khẽ chóc eo Vũ Vô Cực.

Mặt Vũ Vô Cực đen lại, hắn thở dài một hơi nói: “Vẫn là Thiếu Thiếu đáng yêu nhất...” Vừa nói hắn ở bên cạnh trực tiếp đem Tiểu Y ôm vào sát người. Chu Trúc Thanh hơi liếc mắt nhìn sang. Tiểu Y theo đó đỏ mặt hơi tránh né cái ôm Vũ Vô Cực.

“Khụ khụ...” Tiếng ho khan phát ra từ miệng Phất Lan Đức, hai tay để ở sau lưng, nói: " Tốt lắm, chuẩn bị xuất phát, kết quả của Ninh Vinh Vinh và Áo Tư Lạp các ngươi cũng thấy rồi. Tại chỗ này tu luyện, sẽ phải tuân thủ quy củ của học viện. Tại mỗi khóa học, lời của ta là mệnh lệnh, kế tiếp các ngươi bắt đầu hướng tới đệ nhất khóa của Sử Lai Khắc hoc viện. Các ngươi, mỗi người đều độc lập hoàn thành khóa trình của chính mình, đừng trách ta không nói trước, nếu các ngươi làm không tốt, vậy, không chết cũng bị lột da."