Đạo Chu

Chương 579




Bành! Vai Hồn Vương lớn tuổi cảm giác được đau nhức. Chưởng lực từ tay Hồng Liên không hề yếu chút nào, nó trực tiếp đánh về phía Hồn Vương làm cho cả bả vai hắn tê dần. Trong lòng Hồn Vương thầm mắng ba thiếu nữ này có thực sự là Hồn Tôn không vậy. Thực lực của đám người này rõ ràng đạt đến mức gần Hồn Vương.

Bản thân hắn cùng với em trai hắn là Hồn Vương dù cấp bậc thấp một chút, một người có 52 cấp, một người có 53 cấp nhưng Hồn Vương vẫn là Hồn Vương. Hồn Vương không phải Hồn Tông có bốn hoàn để đám người Hồn Tôn có ba hoàn có thể vượt cấp khiêu chiến. Mặc dù hắn từng nghe đến có một số thiên tài là có thể vượt cấp khiêu chiến.


Hai tay Hồn Vương lớn tuổi đưa lên nắm chặt đặt ở trên mặt thành hình chữ X. Sau đó hắn toàn thần hồn lực bùng nổ. Bàn thân gầm lên một tiếng lớn, hồn hoàn thứ ba lập tức sáng lên. Ngay sau đó ánh sáng toả ra, một cỗ lực đẩy khủng bố tản ra xung quanh: “Hống!”

Xích, xích... Thanh kiếm Xích Luyện bao bọc lấy cơ thể Hồng Liên lập tức bị kịch lực trấn đến phát ra âm thanh vang dội. Thân mình Xích Luyện theo đó lùi lại. Ngực Hồng Liên theo đó ngọt ngọt, miệng trực tiếp chảy ra một dòng máu đỏ tươi. Ánh mắt nàng cũng theo đó lạnh như băng nhìn về phía Hồn Vương kia.

Bành! Hồn Vương nhỏ tuổi dùng tuyệt chiêu mà hắn gọi là sói chu. Tuy nhiên tiếng chu của hắn khá giống như một con chó kêu lên. Nó trực tiếp hướng về phía Lộng Ngọc tạo ra một đoạn gợn sóng nhỏ. Đoạn gợn sóng này giống như sóng âm mang chút công kích vật lý đồng thời mang chủ yếu có công kích tinh thần đánh lên người Lộng Ngọc.

Nhất thời ngọc bội loé sáng, ánh sáng bao bọc lấy cơ thể Lộng Ngọc tạo ra một lớp sóng gợn. Ngay sau đó Lộng Ngọc bàn chân đạm nhẹ giống như thiên nữ tán hoa tránh đi đòn tấn công vừa rồi. Mặc dù ngọc bội có chút ảm đạm nhưng sóng âm cũng không có tổn thương được đến Lộng Ngọc.

Bụp! Bụp! Khi chiếc dải lụa bằng hàn khí túm lấy cơ thể Hồn Vương nhỏ tuổi hơn thì hai tiếng nổ vang lên. Trên cơ thể hai nam nhân trung tuổi giống như phát ra một tiếng nổ nhỏ, sương trắng lành lạnh cùng với một lớp băng nhỏ xuất hiện trên người bọn họ. Đặc biệt Hồn Vương bị tuyết nữ dùng dải lụa bám trụ, hàn khí đã thâm nhập trực tiếp vào bên trong.

Cả hai Hồn Vương cảm giác được toàn thân lạnh như băng. Thân thể bọn họ như đang ngâm trong vạn niên hàn băng. Hồn lực cảm giác được trì trệ, máu như đông lại. Khuôn mặt theo đó tím tái. Không hẹn nhau mà cả ba dùng đến hồn kỹ thứ tư. Hồn kỹ thứ tư này của hai anh em cực kỳ giống nhau.

“Cuồng lang!” Tiếng hét gầm rú từ miệng hai người anh em Hồn Vương phát ra. Hồn hoàn thứ tư loé sáng, đôi mắt bọn họ cũng theo đó đỏ bừng. Âm thanh gầm như như dã thú phát ra. Đây là một loại hồn kỹ cuồng lang phát ra trong thời gian ngắn khiến cho toàn thuộc tính Hồn Vương tăng lên 30% tuy nhiên thân thể sẽ mất đi lý trí.

Trước khi mất đi lý trí, hai anh em đều đã sử dụng ra hồn hoàn thứ năm của bọn họ. Hồn hoàn thứ năm bọn họ theo đó loé sáng. Hồn Vương nhỏ tuổi trực tiếp xoay người dùng tay quạt ra hai chém. Mộ hình chữ X phát sáng trực tiếp bắn nhanh về phía Tuyết Nữ đồng thời đem dải lụa bằng hàn khí cắt nát. Hồn Vương lớn tuổi hơn há miệng trực tiếp một quả cầu sáng lên trong miệng hắn tụ lại nhanh chóng bị hắn khác ra bên ngoài.

Vụt, vụt... Hình chữ X cùng với quả cầu bắn ra với tốc độ nhanh chóng. Bất quá tốc độ hình chữ X vẫn nhanh hơn một chút. Tuyết Nữ chỉ sử dụng thân pháp đạp mạnh nhanh chóng lướt đi nhưng cũng không thể tránh qua được đòn tấn công chữ X. Cả hình chữ X hơi xẹt qua thân thể của nàng.

Bùng... Một cảm giác làm cho Tuyết Nữ nhăn mày lại. Nó trực tiếp đánh lên lớp phòng ngự bằng dòng nước lành lạnh bao quanh cơ thể nàng. Ngay sau đó nó phá tan phòng ngự dòng nước đánh lên làn da trắng nõn ở eo nàng vạch ra một vết thương nhỏ. Cùng lúc đó vòng bảo hộ hấp thụ được năng lượng Hồn Vương biến thành một cây băng thứ bắn nhanh về phía Hồn Vương vừa đánh ra chiêu hình chữ X.

Chữ X hung hăng nện thẳng lên bức tường đem cả bức tường đánh nát. Đá vụn bắn tung toé, bụi mù vẩy ra. Một đám người theo đó nhanh chân chạy ra ngoài. Ở nơi này quá nguy hiểm.

Cảm giác đối thủ khó chơi, Hồng Liên lập tức chân đạp nhẹ, thân ảnh nàng huyễn hoá biến thành sáu người khác nhau. Sáu người này trực tiếp lấy bất đồng phương hướng lao về phía Hồn Vương kia. Quả cầu ánh sáng lập tức bắn về phía một Hồng Liên. Nó va chạm vào thân thể Hồng Liên sau đó trực tiếp xuyên qua cũng đánh lên một con búp bê tình dục.

Bùm! Vụ nổ lớn phát ra, bụi mù cát bay, thân hình hồn đạo khí bắn tung toé. Cái đầu hồn đạo khí còn phát ra âm thanh: “Sướng quá đi, anh ơi! Mạnh nữa lên, mãnh nữa lên anh yêu! Chơi chết em đi... cho em thấy sức mạnh hùng dũng của anh đi...” Chiếc đầu rơi xuống đất phát ra âm thanh lạch cạch và lăn dài dưới đất.

Hồn Vương lớn tuổi đã có phần mất đi lý trí. Ba người thiếu nữ nhìn về phía nhau. Hồng Liên lập tức uyển chuyển thân hình di chuyển xung quanh Hồn Vương lớn tuổi. Quả cầu ánh sáng trực tiếp hướng về phía nàng ngưng tụ mà bắn tới.

Không khác gì Hồn Vương lớn tuổi, tên nhỏ hơn cũng mất đi lý trí. Hắn lập tức lao về phía Tuyết Nữ, kẻ gây thương tích cho hắn ý đồ mà cắn xé. Bàn tay hắn xuất hiện ánh sáng lập loè bất quá lập tức một thanh kiếm màu đỏ như xương cá lập tức đánh trúng người hắn đồng thời đem người hắn cuốn chặt lấy. Nhất thời hồn lực theo đó hỗn loạn. Cùng lúc đó một dải lụa màu trắng cuốn lấy làm cho hắn lạnh cả người, tinh thần cũng nháy mắt từ trạng thái cuồng bạo biến thành có chút tỉnh tảo.

Bất quá con mắt hắn khi tỉnh táo cũng biến thành hoảng loạn. Một lực lôi kéo từ hai người thiếu nữ mạnh mẽ đem hắn hất văng lên. Thân thể hắn bị kéo bay, hồn lực hỗn loạn đồng thời trì trệ, cơ thể lạnh lẽo run lẩy bẩy. Hắn đang toàn lực khống chế lại cơ thể mình thì thân thể hắn đã bị người thiếu nữ kia lấy làm lá chắn.

Oanh! Cả người Hồn Vương nhỏ tuổi hơn cảm giác được đau nhức. Quả cầu ánh sáng nện thẳng vào cơ thể hắn khiến cho hắn cảm giác được đau đớn vô cùng. Thân mình hắn đập mạnh xuống phía trên bức tướng phát ra âm thanh to lớn. Bức tường cũng bị đập sụp lún nứt vỡ trước cú va đập này. Cơ thể đập mạnh xuống mặt đất, cái lưỡi dài theo đó thè ra ngoài.

Ầm, ầm... Đá vụn cùng một đám đồ từ phía trên ầm ầm rơi xuống đem cả thân thể Hồn Vương lấp kín.

“Hống!” Hồn Vương đối đầu với Hồng Liên thấy được người em của mình bị thương thì tinh thần bi phẫn. Mặc dù trong trạng thái cuồng hoá nhưng chiến đấu sát cánh với người em trai mình, hắn vẫn cảm nhận được nỗi bi thương khi em mình bị người đánh đến thảm thương. Ánh mắt hắn càng trở nên đỏ bừng hơn, đôi mắt như dã thú nhìn về phía ba người thiếu nữ.

“Hừ...” Hồng Liên lập tức hừ nhẹ một tiếng, thân thể lại biến hoá thành sáu cái tàn ảnh. Nếu không phải nàng chỉ có hồn tôn, nàng có thể trực tiếp huyễn hoá ra chín phân thân giống hệt như bây giờ mà không phải cố gắng đến chỉ có sáu phân thân như vậy.

Đột nhiên cái mũi Hồn Vương hơi hích hích. Hắn trực tiếp sử dụng hồn hoàn thứ hai loé sáng. Thân thể hắn trong nháy mắt đâm thẳng. Ánh sáng trên những móng vuốt sáng lên. Năm trảo trực tiếp trở nên sắc nhọn đâm thẳng về phía một Hồng Liên.

Phanh! Âm thanh rõ to phát ra. Ở trong thời gian tích tắc đó, Hồng Liên cũng đã nhận ra được Hồn Vương này đâm về phía mình. Không nghĩ tới hắn lại có thể thấy được chân thân của nàng. Ngay lập tức kiếm Xích Luyện thu lại trực tiếp chắn ngang đỡ đòn tấn công của hắn.

Một cỗ cự lực trực tiếp đánh về phía nàng khiến cho Hồng Liên trực tiếp lui về phía sau. Ở trong thời điểm đó, Tuyết Nữ cũng phát hiện được đối phương đã nhận ra chân thân của Hồng Liên. Hai tay Tuyết Nữ vũ động, một dải lụa trực tiếp vọt ra cuốn lấy eo Hồng Liên đem nàng đồng thời kéo lại. Một dải lụa khác tấn công về phía con sói kia.

“Hống!” Hồn Vương hét lên tiếng hống khá to, bàn tay hắn trực tiếp đánh bay đi dải lụa do hàn khí ngưng tụ. Đồng thời thân thể lại lần nữa phóng về phía Hồng Liên bất chấp dải lụa giống như điên cuồng theo hắn không bỏ. Hồng Liên cũng theo đó hơi ổn đỉnh lại khí huyết xao động. Nàng vũ động lên thanh kiếm Xích Luyện uyển chuyển cắm nó xuống mặt đất.

Phập! Từ mặt đất công lên, Hồn Vương theo bản năng nhảy ra né tránh tuy nhiên nó trực tiếp bị đâm xuyên lòng bàn tay. Một cảm giác đau đớn làm cho Hồn Vương khó chịu hống khiếu như dã thú: “Hống!” Cùng lúc đó trên người hắn lại phát ra một tiếng bụp nho nhỏ. Hàn khí xâm nhập làm cho hắn cảm giác được lạnh lẽo. Hai chiếc dải lụa do hàn khí ngưng tụ lại trực tiếp công kích hắn lần nữa.

“Hống!” Lần này tiếng hống không mang theo đau đớn mà là tức giận. Lòng bàn tay Hồn Vương nắm chặt lấy mũi kiếm Xích Luyện sắc nhọn. Máu đỏ tươi từ trong lòng bàn tay hắn chảy ra, hắn trực tiếp kéo mạnh một cái.

“A...” Hồng Liên theo tiếng hô giật mình, thân thể bị cỗ cực lực kéo mạnh lảo đảo như muốn ngã. Trong nháy mắt đó, Hồn Vương phóng về phía nàng.

Bành, bành, bành... Hắn mặc kệ những chiếc dải lụa đánh lên người của mình. Hắn chỉ dùng một tay đỡ đòn tấn công này và phản kích. Một cánh tay hắn coi như đã phế đi, đồng thời hồn hoàn thứ hai và thứ nhất cũng sáng lên. Thân hình hắn vọt thẳng về phía Hồng Liên, năm cái móng sắc nhọn hướng về phía đầu nàng đâm tới.