Đạo Chu

Chương 575




c này thấy thực lực của mình mới được!” Vừa nói đến đây, Triệu Vô Cực gầm lên một tiếng lớn: “Đám quỷ con các ngươi, đừng khinh thường ta chứ? Hôm nay, ta để cho các ngươi thấy được thực lực thật sự của một hồn thánh là như thế nào. Võ hồn chân thân!”

“Ách!” Đái Mộc Bách nghe được Triệu Vô Cực hét như thế thì trực tiếp ngẩn người ra. Hắn có nghe lầm hay không? Triệu Vô Cực muốn sử dụng võ hồn chân thân đối phó với năm tên học viện mới nhập học có ba mươi cấp.

Thực ra bản thân võ hồn của Tiểu Y là cực hạn võ hồn so cùng cấp mạnh hơn quá nhiều bất quá đó là trong cùng cấp. Muốn vượt cấp cũng không đơn giản như vậy. Mấy cấp đầu có thể dễ dàng chút nhưng càng về sau càng khó. Nguyên nhân bởi vì trong đó có hồn cốt tăng phúc trăm vạn năm đang dần dần mở ra.

Diễm Linh Cơ cũng là như vậy, thực lực chỉ là ba mươi bảy cấp nhưng lực chiến cũng không kém hồn vương. Nguyên nhân võ hồn nàng khá cao cấp mặc dù không có tính chất cực hạn. Song bù lại nó nắm giữ hai loại sức mạnh đồng thời có thể là đồng bạn chiến đấu tốt với nàng.

So sánh với Diễm Linh Cơ và Tiểu Y thì thực lực Vũ Vô Cực rõ ràng kém xa. Ngay cả đồng cấp, hắn cũng khó thắng Diễm Linh Cơ và Tiểu Y. Nguyên nhân hai người thiếu nữ đều là cực hạn năm hồn cốt và hồn hoàn đều là phối hợp cao nhất. Ngay đến một cọng tóc của các nàng cũng thuộc về hồn cốt một trăm vạn năm huống chi những thứ khác. Sau này các nàng càng lên cấp cao mới bộc lộ ra sức mạnh đáng sợ.

Bất quá hồn độn thể vốn đã khác người, càng trưởng thành hỗn độn thể càng bộc lộ ra sức mạnh nguyên bản của nó. So sánh với hồn sư bình thường, hỗn độn thể mạnh hơn quá nhiều. Những người như Diễm Linh Cơ hay Tiểu Y thì sao có thể so sánh với hồn sư bình thường. Các nàng vốn có cực hạn võ hồn, cực hạn hồn hoàn lại thêm cực hạn hồn cốt. Gian lận không còn mức gian lận hơn. Hỗn độn thể Vũ Vô Cực may mắn lắm mới có thể bằng các nàng thì đó cũng là sự vượt trội rồi.

Lúc này, Triệu Vô Cực ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, đệ thất hồn hoàn trên người thâm thuý bộc phát hắc sắc quang mang, hắc sắc quang mang mãnh liệt lan tràn toàn thân hắn, ngay sau đó, thân thể hắn bắt đầu phát sinh biến hoá thật lớn.
Từ lúc Kim cương hùng phụ thể, thân thể Triệu Vô Cực vốn đã cực kỳ cường tráng, giống như một quả bóng phình to lên vậy. Trong nháy mắt, cả cơ thể đã cao trên năm thước, toàn thân đứng lên toát ra một khí thế khoa trương, bộ lông dài màu vàng nâu, cả người biến thành một cự hùng không lẫn đi đâu được.

Khi toàn thân thể hắn hoàn toàn biến thành hình gấu, thì bộ lông vàng trong nháy mắt đổi màu thành kim sắc quang mang lóng lánh. Tất cả những hồn sư sở hữu vũ hồn đạt tới bảy mươi cấp sau khi có đệ thất hồn kỹ đều có chung một khả năng, đó là Vũ Hồn chân thân. Giống như bình cảnh của hồn sư ba mươi cấp, bảy mươi cấp cũng vậy. Một khi hồn sư sở hữu Vũ Hồn chân thân, thực lực được tăng lên rất nhiều, đồng thời kỹ năng này chính là chiêu tối hậu sử dụng để liều mạng với kẻ địch.

Triệu Vô Cực lúc này sử dụng đệ thất hồn hoàn kỹ năng, cũng là kỹ năng bá đạo nhất, Vũ Hồn chân thân thi triển ra, chính là vũ hồn bản thể của Đại lực kim cương hùng.

Một khi sử dụng Vũ Hồn chân thân, có thể không hạn chế sử dụng tất cả bảy hồn kỹ, ngoại trừ Vũ hồn chân thân trong vòng ba mươi phút đồng hồ, uy lực tăng một trăm năm mươi phần trăm. Vũ hồn chân thân Đại lực kim cương hùng hỗ trợ phòng ngự tăng thêm hai trăm phần trăm, Triệu Vô Cực cuối cùng chính là dựa vào tính năng kinh khủng này.

Đương nhiên sau mỗi một lần sử dụng Vũ Hồn chân thân, hồn sư sẽ bị mất đi năm mươi phần trăm thuộc tính, phải mất bảy ngày thời gian mới có thể khôi phục lại bình thường. Cho nên, nếu không trong trường hợp bất đắc dĩ, hồn sư trên bảy mươi cấp tuyệt đối không sử dụng Vũ Hồn chân thân.

Hiện giờ, Triệu Vô Cực lại muốn dùng võ hồn chân thân chẳng khác nào dùng đao mồ trâu giết gà vậy. Nó làm sao có thể để cho Đái Mộc Bách không kinh hãi được. Trước uy lực của võ hồn chân thân, Triệu Vô Cực trực tiếp đánh tan toàn bộ dòng nước cao áp phun về phía hắn.

Một đám bọt nước trực tiếp bắn tung toé khắp nơi, toàn bộ khí tràng khủng bố trực tiếp đánh lên thân thể khổng lồ do Vũ Vô Cực ngưng tụ. Ngay cả thân hình khổng lồ cũng không chịu nổi uy áp theo đó rung động và có dấu hiệu nứt vỡ.

Mặc dù sử xuất ra vũ hồn chân thân nhưng Triệu Vô Cực đương nhiên là chưa xuất tòan lực. Nguyên nhân mấy đứa nhỏ truớc mắt muốn gia nhập học viện này, thực lực của chúng cũng làm hắn kinh hãi. Chẳng những mỗi người có đều có sở trường đặc sắc, đặc biệt sự phối hợp nhuẫn nhuyễn đó, mười hai tuổi đạt đến ba hoàn rồi cả những hồn kỹ đó. Triệu Vô Cực có thể nhìn ra những hồn kỹ này giống như hồn kỹ tự nghĩ ra hơn mà không phải hồn kỹ vốn có của hồn hoàn. So với ba gã đệ tử của học viện không thua kém gì nếu không muốn nói là hơn.

Hắn sở dĩ nghiêm khắc một tí, chẳng qua muốn đập tan sự kiêu căng của mấy đứa nhỏ này, truớc đây Sử Lai Khắc học viện cũng không phải chưa tùng có học viên kiêu căng, nhưng vì kiêu căng mà hạn chế phát triển. Triệu Vô Cực không hy vọng mấy đứa nhỏ này đi vào con đường sai lầm đó. Thế nên hắn mới để cho đám nhóc này thấy được thực lực chênh lệch của chúng và hắn. Ở cái đại lục Đấu La này, cường giả vi tôn. Một số ngươi chưa chắc đã nói cái gì mặt mũi của cường giả, họ rất có thể có sở thích bóp chết thiên tài trong trứng nước.

Bản thân Vũ Vô Cực có quá nhiều cách để chiến thắng Triệu Vô Cực bất quá cách nào đi nữa thì cũng có phần vi phạm con đường võ đạo. Con đường võ đạo của hắn thắng thua đều là đường đường chính chính nếu như đã quyết đấu mà nói. Tất nhiên nếu sinh tử tương bác, đối thủ có cấp bậc vượt quá hắn cậy già mà bắt nạt trẻ con vậy đừng trách Vũ Vô Cực sử dụng ra cả người thủ đoạn.

“Đệ Tam hồn kỹ: gia tăng trọng lực!” Triệu Vô Cực xuất ra đệ tam hồn hòan, màu tím đích thị ngàn năm hồn hòan phóng ra, nhưng không phải tác dụng lên cơ thể hắn, mà là rót xuống phía dưới, đi vào trong lòng đất. Nhất thời trọng lúc ở bên trong lòng đất theo đó tăng cao khiến cho đám người muốn tấn công Triệu Vô Cực lâm vào khó khăn.

Bất quá khi liếc nhìn về phía cây hương thấy được cây hương không biết lúc nào đang gần cháy hét. Vẻ mặt Triệu Vô Cực theo đó thầm mắng. Nghĩ vậy, Triệu Vô Cực phóng ra hồn hòan thứ tư. Tử quang lóng lánh phát ra, kẻ khác ngạc nnhiên chính là Triệu Vô Cực cũng xuất ra hồn hoàn thứ tư, tựa như một con mắt bám theo người Vũ Vô Cực. Hắn muốn đem Vũ Vô Cực giải quyết trước tiên.

Đột nhiên cơ thể Vũ Vô Cực theo đó được bao phủ một lớp ánh sáng màu tím. Triệu Vô Cực hả hả cười " Ép ta xuất ra bốn hồn hòan, các ngươi có đủ tư cách trúng tuyển." Vừa nói, hắn vừa dụng lực xuống hai chân, cả ngừơi từ mặt đất nhảy lên.

Đám người Diễm Linh Cơ làm sao có thể để cho hắn được như ý của mình, các nàng lập tức vận dụng đòn tấn công công kích về phía Triệu Vô Cực. Diễm Linh Cơ sử dụng hồn khí của mình không nói hai lời trực tiếp phóng ra đánh về phía mắt của Triệu Vô Cực. Bất quá lập tức bị kim quang bất động minh vương thân đánh bay.

Nhìn thân thể con gấu khổng lồ đánh về phía mình, vẻ mặt Vũ Vô Cực theo đó hoảng hốt vô cùng. Chu Trúc Thanh lập tức theo đó vọt lên muốn cứu trợ. Bất quá lại bị một đám lá cây trực tiếp túm lấy eo kéo lại. Nàng hoàn toàn không nghĩ ra Tiểu Y tại sao lại như vậy, nàng ta chẳng lẽ không muốn cứu Vũ Vô Cực sao?

“Nhóc con... thế nào đã chịu thua rồi sao?” Con gấu to trực tiếp nhảy xuống, bàn tay hung hăng muốn đập vào người Vũ Vô Cực.