Đạo Chu

Chương 565




Trước hàng loạt mâu ảnh xuất hiện trước mắt mình, Độc Cô Bác chỉ giễu cợt nở nụ cười. Đột nhiên theo đó một vòng tròn phòng hộ xuất hiện trực tiếp bao bọc lấy cơ thể Độc Cô Bác. Hàng loạt mâu ảnh đánh lên trên vòng tròn phát ra tiếng vang dội.

Bang, bang, bang.... Phanh! Một âm thanh vang dội phát ra, ánh sáng loé lên bởi vòng bảo hộ màu trắng. Một cỗ lực lượng khủng bố bắn ngược đánh thẳng lên người Xà Mâu đấu la. Lực lượng chấn mạnh đến mức đem hắn bắn ngược bay thẳng lên không trung.


“Phốc...” Một ngụm máu của Xà Mâu đấu la trực tiếp thổ ra ngoài. Bàn tay hắn đưa lên che ngực của mình, máu tươi theo đó trực tiếp chảy ra bên ngoài. Ánh mắt mang theo kinh hãi nhìn về phía Độc Cô Bác. Hắn không thể hiểu được tại sao mình lại thua Độc Cô Bác được.

Bản thân Độc Cô Bác có hồn lực thấp hơn hắn hơn nữa còn chưa vượt qua 95 cấp. Bản thân hắn lại đã vượt qua 95 cấp nhiều năm. Lằn ranh 95 cấp sẽ làm cho sức mạnh hồn sư vượt trội hơn hẳn. Có thể nói biến hoá nghiêng trời lệch đất. Vậy mà chênh lệch không nhỏ như vậy, Độc Đấu La lại có thể dễ dàng giải quyết đem sức mạnh hắn trực tiếp đánh dội ngược lại.

“Kỹ năng đó!” Cảm nhận được kỹ năng này hẳn không phải hồn hoàn phát ra. Tư liệu về Độc Cô Bác, đám người Xà Mâu đấu la đều tìm hiểu kỹ. Nói như vậy hồn kỹ này hẳn phải đến từ hồn cốt. Xà Mâu đấu la có vài phần hoảng hốt: “Là kỹ năng hồn cốt!”

“Ngươi thật là thông minh, lão Xà Mâu!” Độc Cô Bác không có phản đối mà trực tiếp thừa nhận. Bàn tay hắn đưa lên nhẹ nhàng vuốt vuốt chòm râu dài. Bộ dạng của hắn lúc này tràn ngập cao nhân nhìn về phía Xà Mâu đấu la. Vẻ mắt Độc Cô Bác mang theo bình thản tự nhiên: “Xem ra, tư liệu lão phu, Vũ Hồn điện thu thập không ít đâu. Bất quá, lão phu giờ đã khác xưa. Ngươi hôm nay chạy không thoát khỏi tay lão phu đâu, lão Xà Mâu. Lão phu cho ngươi một cơ hội cúi xuống thần phục trước Thiên Địa tông, nếu không ngươi chỉ có thể có con đường chết mà thôi!”

Độc Cô Bác này giờ tiến hành giả dạng cao nhân đơn giản chính là tích luỹ và khôi phục hồn lực. Hắn phát động một loại hồn kỹ từ cánh đem hồn lực nhanh chóng khôi phục nhưng cũng cần phải vài hô hấp. Đến lúc đó hắn muốn thử uy lực mới của ngoại phụ hồn cốt cánh tay Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Một trăm vạn năm hồn cốt này uy lực sẽ như thế nào.

Chênh lệch hồn lực như vậy, Độc Cô Bác tin tưởng mình hoàn toàn không đủ sát thương nếu dùng hồn kỹ võ hồn của hắn đánh với Xà Mâu Đấu La. Tuy nhiên một trăm vạn năm hồn cốt Ám Kim Khủng Trảo Hùng chuyên biệt phá giáp lại khác.

“Hừ... nực cười...” Xà Mâu đấu la lạnh lùng nhìn về phía Độc Cô Bác nói: “Chỉ bằng ngươi sao? Một nho nhỏ Thiên Địa tông cũng muốn giữ chân lão phu tại đây sao?” Mặc dù mạnh miệng như vậy nhưng hắn đã có ý định thối lui. Đặc biệt khi nhìn bốn căn trảo sắc nhọn loé ra ám kim kia, nếu như Xà Mâu đấu la không nhầm lẫn thì nó rất có thể là ngoại phụ hồn cốt Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng là một hồn thú có sức sát thượng và phòng ngự cực mạnh. Đặc biệt khả năng công kích của nó cực kỳ bá đạo. Ngay cả những hồn sư có sức phòng ngự mạnh mẽ cũng khó lòng mà chống cực được. Nếu như Xà Mâu đấu la đoán không sai thì thứ mà Độc Cô Bác dựa vào chính là thứ này. Hắn nhất định phải đem tin tức của Độc đấu la truyền về võ hồn điện.

“Hừ...” Độc Cô Bác biết đối phương không tốt khuyên giải, hồn lực đã tích luỹ mạnh mẽ trên cánh tay. Hắn toàn lực phát ra công kích của mình. Thân hình hơi uống, bàn tay trực tiếp hất một cái hướng về phía Xà Mâu đấu la ở trên không trung. Trong nháy mắt đó bốn vệt sáng loé lên mang theo sức mạnh như tồi thiên diệt địa cắt qua bầu trời. Nó vạch sáng không trung, trong nháy mắt đó ánh sáng lượng như ban ngày.

Ở trong nháy mắt đó, Xà Mâu đấu la cảm giác được lông tơ toàn thân dựng lên, đồng thời nguy hiểm mãnh liệt ập xuống. Hắn lập tức dùng ra cây xà mâu của mình xoay tròn đón đỡ đòn tấn công này. Tuy nhiên vết cắt trực tiếp đánh nát cây Xà Mâu của hắn sau đó dư uy không giảm nện thẳng vào người Xà Mâu đấu la.

Oanh! Âm thanh vang dội chát chứa đánh lên người Xà Mâu đấu la. Mặc dù hắn sử dụng ra võ hồn chân thân phụ thể, toàn thân bao bọc một bộ áo giáp bởi hồn cốt nhưng toàn bộ hồn cốt dưới sức mạnh này nhanh chóng vỡ nát thành nhiều mảnh. Vết cắt đánh thật sâu vào trong cơ thể hắn làm cho hắn bay ngược ra phía sau.

Cảm giác cả người tràn ngập hư không xong Độc Cô Bác vẫn đứng ở trên không trung cao cao tại thượng. Lão âm thầm phát động hồn kỹ từ đôi cánh của mình. Trong thời gian ngắn thì hồn lực theo đó nhanh chóng khôi phục lại. Bộ dáng Độc Cô Bác cực kỳ tiên phong đạo cốt, bàn tay vuốt nhẹ chòm râu mình: “Thực sự là quá yêu, ngay cả để lão phu đem toàn lực ra đánh cũng không đủ tư cách. Xem ra lão phu muốn tìm một đối thù cùng cấp bậc có thể đánh thắng lão phu quả là khó như lên trời. Vô địch cũng thật là tĩnh mịch.”

Trong lúc này một bóng ảnh lén lút lại tiến vào phòng Đại Sư. Lão già này cũng ngoài tám mươi tuổi. Hắn có vóc người bình thường, hơi béo một chút, cả người không có chút đặc thù. Bàn tay hắn chạm vào cửa và tinh thần lực cũng theo đó thâm nhập vào bên trong. Tinh thần lực chính là tiêu chí tính của Phong Hào Đấu La có được. Những hồn sư cấp thấp hơn chỉ có những hồn sư có thiên phú dị bẩm mới ở cấp thấp hơn có được tinh thần lực.

Tinh thần lão già này cảm giác có chút khó khăn khi xuyên thấu qua lớp bảo vệ. Song lão vẫn có thể xuyên qua lớp bảo vệ tiến vào bên trong. Lúc này tinh thần hắn quét đến thấy được Đại Sư đang làm tình với hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông. Mặt lão già lập tức trắng lại và đỏ bừng biến thành giận dữ. Không nghĩ tới lại có người dám bôi bẩn Giáo Hoàng của Vũ Hồn điện như vậy. Người này nhất định phải chết.

Đáng định ra tay thì đột nhiên khuôn mặt lão già trắng bệch lại. Thân mình lão theo đó lùi lại vài bước. Lão lập tức mở to con mắt, vẻ mặt bàng hoàng nhìn về phía cánh cửa. Trên mặt lão đã xuất hiện tràn ngập mồ hôi hột. Giống như gặp phải ma quỷ, lão nhanh chóng trực tiếp xoay người rời đi.

Nguyệt Thần, Đông Quân Diễm Phi cùng với Độc Cô Bác có thêm cả Miêu Nữ và Thiên Linh Hổ. Mọi người nhìn về phía một cái hố nho nhỏ ở phía dưới mặt đất. Độc Cô Bác nhăn mày lại, hắn dùng tinh thần lực quét xem thân thể ở phía dưới cái hố kia: “Ân... vẫn chưa chết sao? Sức sống thật ngoan cường. Bất quá hắn cách cái chết cũng không bao xa.”

“Người này dù sao cũng là một Phong Hào Đấu La...” Đông Quân Diễm Phi nhìn về phía Nguyệt Thần nói: “Tử Nguyệt, đối với Thiên Địa chúng ta sau này có thể có đại trọng dụng. Nếu như hắn trở về Vũ Hồn điện thay chúng ta làm nội gian cũng tốt. Song chúng ta cần phải đem hắn hoàn toàn khống chế. Việc này, chị giao cho em!”

“Vậy chị cứ nhìn là được!” Nguyệt Thần quay đầu nhìn về phía Đông Quân Diễm Phi một cái, nàng đồng ý với Diễm Phi nói nên cũng hơi gật đầu biểu thị bản thân mình đồng ý với lời Nguyệt Thần nói. Bước chân nàng đi chậm đến với bên cạnh Xà Mâu đấu la. Bàn tay năm ngón mở ra trực tiếp sờ lên đầu của Xà Mâu đấu la.

Nhìn ở trong hố, hình thể Xà Mâu đấu la đã rách nát. Lão lâm vào hôn mê xấu, thân thể còn xuất hiện nội tạng rách nát. Độc Đấu La không hiểu hỏi: “Các ngươi làm cái gì vậy? Hắn vốn đã không còn có thuốc cứu chữa? Sao không để hắn chết theo cách tôn nghiêm của một cường giả? Ân... Tam Quang Thần Thuỷ...” Thấy được bàn tay Diễm Phi cầm ra một chiếc bình, Độc Cô Bác liên tục co giật khoé miệng của mình: “Dùng thứ này cứu hắn, có phải hay không có chút lãng phí!”

“Aaa...” Đại Sư gầm lên một tiếng đem tinh hoá bắn vào bên trong Bỉ Bỉ Đông. Cả người Đại Sư nhễ nhại mồ hôi, hắn gục thẳng vào bộ ngực cao vút của Bỉ Bỉ Đông. Tiếng thở hổn hển từ miệng Đại Sư phát ra: “Ha... ha... ha...” Hai hàm răng Đại Sư theo đó cắn lại, hắn cảm nhận được tiếng thở dốc của hồn đạo khí phả vào tai mình. Nó khiến cho Đại Sư lại một lần nữa tăng mạnh ý chí.

Hơi ngửa dậy thân thể của mình, bàn tay Đại Sư trực tiếp cầm lấy tay Bỉ Bỉ Đông khoác lên trên cổ mình. Hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông rất phối hợp bá lên cổ của Đại Sư. Nơi giao hợp hai người vẫn khít chặt vào nhau. Một đám dịch lỏng từ khe thịt giao hợp hai người đang chảy ra dòng dòng. Nó là hỗn hợp t*nh dịch của Đại Sư cùng với dịch nhờn Bỉ Bỉ Đông.

Điều động toàn thân thể của mình, hồn lực mạnh mẽ làm cho cơ bắp Đại Sư trở nên to lớn hớn. Tiếng gầm phát ra từ miệng Đại Sư, ánh mắt hắn biến thành hơi màu đỏ nhìn về phía thân thể đang phập phồng đỏ hồng cực kỳ quyến rũ trong mắt mình. Hắn trực tiếp đem hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông bế lên. Đôi tay giữ chặt đôi chân thon dài hữu lực trắng nõn của hồn đạo khí.

“Ba” Thân thể hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông trực tiếp bị hất mạnh lên không trung. Sau đó với sức ép của trọng lực trực tiếp va đập nút cán, cây du*ơng vật Đại Sư đâm ngập vào sâu *m đạo hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông. Nó va đập mạnh đến lỗi cắm thẳng vào cả cổ tử cung. Mạnh đến mức âm thanh phát ra vang dội, dịch lỏng nơi va đập bị bắn mạnh ra ngoài trước cú va đập hung mãnh.

“A...” Miệng hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông phát ra những tiếng rên giữ dội và khá to. Toàn thân hồn đạo khi run rẩy liên hồi. Những cú va đập càng làm cho phản ứng này bị phóng đại. Sau đó cơ thể hồn đạo khí co giật như bị điên. Một đám dịch nóng hổi ở trong *m đạo vọt ra tưới lên d*ơng vật Đại Sư.

Phản ứng đạt được cực sướng của hồn đạo khí giống như thật khiến Đại Sư càng thêm phấn khích. Ngày hôm nay hắn muốn làm tình cùng hồn đạo khí đên toàn thân mệt mỏi, đôi chân run rẩy không đi được thì thôi. Nghĩ đến đây, Đai Sư lại tràn trễ kích động gia tăng thêm tốc độ. Tốc độ này rõ ràng nhanh hơn mọi ngày một chút.