Đạo Chu

Chương 292




Phanh! Bàn làm việc Hokage bị Senju Tsunade sử dụng một đấm đập thành mảnh vụn. Miệng nàng lớn tiếng quát lên: “Khốn kiếp, lão già Tsuchikage khốn kiếp! Cả nhà lão đều là khốn kiếp!” Nàng quay ra nhìn về phía người thiếu nữ tóc đen quát: “Shizune, lập tức mời theo hai thầy Sarutobi, thằng nhóc Minato cùng với tên Jiraiya tới đây!”

“A... Vâng!” Người thiếu nữ lập tức vội vã khom lưng hành lễ. Tốc độ nàng cũng không chậm chút nào. Bàn chân nàng tăng nhanh tốc độ vọt ra bên ngoài. Nàng không dám chậm trễ dù chỉ một giây. 

Ở ngoài làng Lá, hai người một thanh niên mái tóc trắng ngắn ngang vai cùng với một người thiếu niên có mái tóc màu đen ngang vai. Cả hai đều khá là đẹp trai. Tuy nhiên người thanh niên tóc trắng lại đeo lên một chiếc mặt nạ quỷ. Ánh mắt cả hai người nhìn về phía ngồi làng ở phía dưới không xa.

Quay đầu ra nhìn về phía người thiếu niên tóc đen, người thanh niên tóc trắng đeo mặt nạ quỷ mở miệng nói: “Sasuke, tôi sẽ kiềm chế Hokage đệ tứ, Hokage đệ ngũ cùng với Uzumaki Kushina và Senju Nawaki. Thằng nhóc Nawaki, em trai Hokage đệ ngũ đã sống lại hơn nữa còn có thể sử dụng Mộc Độn và còn không yếu...”

“Senju Nawaki, em trai Hokage đệ ngũ...” Đột nhiên người thiếu niên tóc đen Uchiha Sasuke mở miệng hỏi lại. Ánh mắt hắn khẽ liếc nhìn về phía người thanh niên tóc trắng hỏi: “Hắn là do người đem cứu sống đi!?”

“Hê...” Bên ngoài người thanh niên tóc trắng lúc này mặc một bộ áo khoác da màu đỏ để hở ngực trần. Quần dài với vải thô màu tối. Bàn tay hắn phe phẩy khiến cho tà áo da nhẹ nhàng bay trong gió. Khoé miệng lấp dưới chiếc mặt nạ khẽ nhếch lên: “Đừng để ý mấy điều này mà, Sasuke. Hay là độ lượng cậu chỉ là đến vậy...” Thấy được Sasuke lạnh lùng nhìn về phía mình, Dan thở ra một hơi nói: “Tôi sẽ lo cả phần anh trai cậu. Tôi đảm bảo anh ta sẽ không thể nào ngăn cản cậu trả thủ được. Như vậy được rồi chứ?”

Vụt! Thân hình Uchiha Sasuke nháy mắt biến mất. Cả cơ thể hắn bay nhanh tiến vào trong ngôi làng. Bản thân Uchiha Sasuke nhanh chóng xuyên qua kết giới. Đồng thời hắn cũng biết mình đã bị làng Lá phát hiện nhưng như vậy thì đã sao. Bây giờ hắn đã có đủ sức mạnh huỷ diệt cả làng Lá.

“Cũng đến mình rồi nhỉ!?” Không biết lúc nào sau lưng Dan xuất hiện sáu người tất cả. Bọn họ có được khuôn mặt khác nhau nhưng tất cả đều có một đôi mắt màu xanh lấp lánh như ngân hà. Mép Dan nhếch lên: “Trước đó, vậy thì phải vui chơi một chút chứ nhỉ? Uế thổ chuyển sinh!”

Ầm, ầm... Mặt đất bắt đầu rung động, hai chiếc quan tài lập tức từ mặt đất mọc lên. Chúng nhanh chóng mở ra nắp quan tài. Thân hình hai người được uế thổ chuyển sinh bước ra khỏi quan tài. Một người nam nhân tóc đen dài ăn mặc một bộ quần áo màu đỏ chiến quốc và một người nam nhân tóc trắng ăn mặc một bộ quần áo màu xanh chiến quốc.

Cả hai đều bừng tỉnh đôi mắt của mình. Người nam nhân tóc trắng lập tức quay ra nhìn về phía người thanh niên tóc trắng dài này: “Lần này uế thổ chuyển sinh ta ra là ngươi sao? Không nghĩ tới chúng ta đã chết nhiều lần vẫn bị người lợi dụng. Trước đó là một thằng nhóc uế thổ chuyển sinh ra chúng ta bây giờ là đến lượt ngươi nữa. Xem ra cấm thuật uế thổ chuyển sinh này, các ngươi sử dụng nó quá dễ dàng rồi!”

“Ồ, Tobirama đó à...” Một âm thanh vang lên làm cho Senju Tobirama quay ra nhìn về phía người nam nhân tóc đen dài. Lúc này, người nam nhân tóc đen dài mở miệng nói: “Không nghĩ tới, chúng ta lại gặp nhau lần nữa mà còn trong tình trạng này. A Hahaha...”

“Im đi!” Vậy mà Senju Tobirama đột nhiên quát lên một tiếng, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Senju Hashirama: “Anh không nhìn tình hình sao? Phía trước ấy, anh hãy nhìn xem...”

“A...” Senju Hashirama kinh ngạc hô lên một tiếng.

Trong phòng làm việc Hokage, mọi người lại một lần nữa tụ hợp với nhau. Hokage đệ tam trực tiếp chộp lấy bức thư trong tay Senju Tsunade. Lúc này người thanh niên trẻ tuổi Hokage đệ tam thở ra một hơi thật dài: “Đúng là Tsuchikage đệ tam, với tính cách ông ta quả thực làm ra được điều này ta cũng chẳng lạ lùng gì!”

“Ngài Đệ Tam...” Người thanh niên Minato lúc này cũng có chút lo lắng nói: “Hiện giờ, ninja Thổ quốc đã tấn công vào Vũ quốc. Hiện giờ, Vũ quốc đã mất đi Akatsuki bảo vệ. Thực lực họ thực sự bạc nhược. Tôi không nghĩ được họ sẽ chống lại được ninja Thổ quốc.”

“Tôi đồng ý với ý kiến Minato...” Bà lão Utatane Koharu mở miệng gật đầu. Hàng môi dày dặn mở ra phát ra âm thanh già nua: “Lão già Oonoki đó thật biết chọn thời cơ. Phong quốc đang nổi loạn, Thuỷ quốc thì hôn phu Mizukage đệ ngũ vừa qua đời, Lôi quốc thì có Raikage đệ tứ bị thương nặng. Hiện giờ chỉ có Hoả quốc chúng ta còn có thể...”

Ầm... Đột nhiên mặt đất truyền đến rung động cắt đứt cuộc nói chuyện của mọi người. Ngay sau đó tất cả đều lập tức đề phòng.

Rầm! Cánh cửa đột nhiên mở ra, Shizune hốt hoảng hô lên: “Cô Tsunade... không ổn rồi. Có người đang tập kích tấn công làng....”

“Cái gì!?” Tất cả mọi người ở đây đều không hẹn mà hô lên một câu. Đặc biệt là Hokage đệ tam, hắn chỉ thở dài một câu sau đó: “Đến rồi sao!?”

Hống! Một người khổng lồ màu tím hình thành ở giữa ngôi làng Lá. Cả người khổng lồ to như một ngọn núi khổng lồ. Thân hình với khôi giáp cực kỳ mạnh mẽ. Khuôn mặt hình thiên cẩu với đôi mắt phát ra ánh sáng lấp loé lạnh băng như thần minh nhìn xuống phía dưới. 

“Đó là Susanoo... của Madara sao?” Senju Hashirama kinh ngạc nhìn về phía trước. Hắn sau đó lại tự nói: “Không phải, Susanoo của Madara có màu xanh lam mới đúng.” Vừa nói hắn quay ra nhìn về phía người thanh niên tóc trắng mặt quỷ hỏi: “Anh bạn trẻ, ngươi uế thổ chuyển sinh chúng ta ra là muốn chúng ta bảo vệ làng Lá sao?”

“Hư...” Vậy mà đáp lại lời Senju Hashirama là một tiếng hừ lạnh khinh bỉ.

“Đại ca...” Senju Tobirama mở miệng lên tiếng nói: “Ngươi không xem trường hợp này sao? Nếu như đối phương muốn chúng ta cứu làng Lá, hắn đã sớm giải phóng chúng ta mà không phải đem chúng ta trói trụ.” Vừa nói xong thì Hokage đệ nhị mở miệng lên tiếng nói: “Tên nhóc, điều ngươi làm ngu ngốc duy nhất đó chính là khôi phục chúng ta với toàn bộ sức mạnh.”

Vừa nói đến đây thì Hokage đệ nhị muốn động xong lập tức thân thể hắn khựng lại. Âm thanh giễu cợt từ miệng người thanh niên đeo mặt nạ quỷ vang lên: “Ta khuyên các ngươi tốt nhất không nên có ý định tránh thoát uế thổ chuyển sinh. Đặc biệt là tự hành giải uế thổ chuyển sinh đến lúc đó các ngươi sợ rằng trả một cái giá vô cùng đắt.”

Nói đến đây, Dan liếc mắt nhìn về phía sáu người sau lưng mình. Sau người hiểu ý lập tức vọt thẳng về phía trước. Thân hình bọn họ bắn thẳng tiến về phía ngôi làng Lá. Khoé miệng Dan hơi nhếch lên cười gằn: “Ta uế thổ chuyển sinh ra hai người các ngươi không phải để các ngươi làm bất cứ chuyện gì. Việc ta yêu cầu đó là hai người chỉ lẳng lặng đứng ở đây nhìn ngôi làng mà các ngươi dày công xây dựng bị chúng ta phá huỷ không còn một mảnh.”

“Anh bạn nhỏ...” Vậy mà Hokage đệ nhất lập tức lên tiếng hỏi: “Làng Lá chúng ta đã làm việc gì không phải với cậu sao? Nếu như có thể, ta hy vọng có thể thay đổi ý tưởng trong lòng cậu lúc này. Sự trả thù sẽ chẳng đem lại điều gì. Nó chỉ đem lại đến nhiều đau thương hơn mà thôi. Chúng ta có thể...”

“Câm miệng đi!” Giọng Dan quát lên với thái độ hết sức âm trầm: “Chính cái gọi là hoả chí, chính cái gọi là làng Lá này đã dạy cho ta. Trên thế giới này, ai nắm đấm ai đó chính là chân lý. Chính vì vậy mà ta lớn nên. Làng Lá đã tạo ra ta nên bây giờ ta cũng thuận theo ý muốn của nó đem nó huỷ diệt mà thôi!”

“Thằng nhóc...” Senju Tobirama mở miệng lên tiếng nói: “Vậy ra ngươi đã từng là người của làng Lá hoặc giả một ninja phản bội làng. Ta nói đúng chứ!?”

“Hahaha...” Đáp lại Senju Tobirama là một tiếng cười dài của Dan. Dưới chiếc mặt nạ, ánh mắt hắn trở nên lập loè nhìn về phía ngồi làng Lá. Đầu Dan hơi nghiêng nhìn về phía hai người nói: “Bắt đầu rồi! Chúng ta ngồi đây xem trận tàn sát này chứ nhỉ? Dù sao hiếm khi các vị xem được trận đấu tầm cỡ này.” Bàn tay Dan đưa ra phẩy phẩy: “Đúng rồi, các vị có thể tự hành giải uế thổ chuyển sinh thử xem. Sẽ có điều thú vị chờ các vị đấy!”