Đạo Chu

Chương 237




Một người có thân hình cao gầy mặc một chiếc áo choàng màu đen mây đỏ xuất hiện trong mắt Uchiha Sasuke. Bộ dạng hắn có vài phần ngả ngớn khi di chuyển về phía Uchiha Sasuke. Tất cả những thứ này gợi cho Uchiha Sasuke nhớ đến một tổ chức mà Naruto nói đến: “Cái áo khoác đó. Các ngươi phải là...”

“Vậy cậu là Sasuke nhỉ?” Bộ dạng người đeo mặt nạ có ngả ngớn. Hắn từ phía xa đi từ từ về phía Uchiha Sasuke: “Cậu trông giống Uchiha Itachi thật đấy. À...” Hắn nhìn về phía cái xác Uchiha Itachi đã vật ở bên cạnh Sasuke, giọng nói hắn bình tĩnh đến đáng sợ: “Cậu đã chiến thắng Uchiha Itachi rồi nhỉ? Mà mọi việc cũng là trong dự liệu mà đúng không?”

“Ngươi muốn gì!?” Uchiha Sasuke lạnh lùng lên tiếng hỏi. Ánh mắt hắn sử dụng Mangekyou Sharingan nhìn chừng chừng về phía người nam nhân đeo mặt nạ kia: “Muốn trả thù cho Uchiha Itachi vì ta đã giết hắn sao?”

Hai người đứng dưới mưa nhìn nhau một chút, bàn tay người đeo mặt nạ đưa lên giống như đầu hàng: “Ồ, ồ... Không không! Ta không phải kè thù của cậu đâu. Ta đến đây để nói vài điều quan trọng.”

“Ta không có hứng thú lúc này...” Uchiha Sasuke lạnh lẽo quét mắt nhìn về phía người đeo mặt nạ nói: “Khôn hồn cút đi! Hiện tại, tâm trạng ta không được tốt!”

“Ồ, vậy ra cậu không có hứng thú hả? Chắc cậu sẽ để tâm hơn nếu ta nói thế này...” Đầu hắn hơi nghiêng nhìn về phía cái xác Uchiha Itachi sau đó quay ra quan sát về phía Uchiha Sasuke: “Đôi điều về Itachi. Cậu nghĩ mình biết nhiều lắm về anh trai của mình nhưng thật ra chẳng biết gì cả. À... có vẻ cậu chưa tin nhỉ?” Bàn tay hắn hơi đưa lên cầm mặt nạ và đầu cúi xuống: “Vậy sao hai ta sao không bắt đầu bằng việc giới thiệu bản thân mình nhỉ?”

“Cút đi!” Uchiha Sasuke lạnh lùng lên tiếng nói: “Ta không có hứng thú với ngươi là ai cả!?”

“Vậy ta sẽ nói cho cậu một bí mật thì sao đây? Cũng giống như cậu mang trong mình dòng máu Uchiha...” Bàn tay người đeo mặt nạ hơi gỡ ra để lộ một phần nhỏ khuôn mặt với một con mắt Sharingan ba câu ngọc: “Và là một người biết sự thật về Uchiha Itachi!”

“...” Đột nhiên đôi mắt Uchiha Sasuke thay đổi. Nó hoá thành ba viên câu ngọc rồi trực tiếp biến hoá thành một hình chong chóng ba cánh ở hai bên mắt. Trong nháy mắt cơ thể Uchiha như bao bọc một đoàn lửa màu đỏ đang bốc cháy. Một cánh tay xương xẩu xuất hiện và một thanh kiếm ánh sáng trực tiếp đâm thẳng về phía người đeo mặt nạ.

Phập! Thanh kiếm trực tiếp đâm ngập cơ thể của người đeo mặt nạ làm cho hắn kinh hãi hô lên: “Không thể nào!” Hắn hét thảm lên một tiếng: “Aaa... ” Giọng nói hắn mang theo cực kỳ hoảng sợ hô lên: “Thanh kiếm này là thanh Totsuka mà? Itachi, hắn lại có thanh kiếm đáng sợ này!”

Trước sự ngạc nhiên đột ngột của Sasuke, thân thể hắn được bao bọc bởi một người khổng lồ giống hệt như Susanoo của Uchiha Itachi. Sasuke chắc chắn đây không phải Susanoo của hắn. Thanh kiếm trực tiếp đem cơ thể Tobi lôi kéo lại sau đó hút vào trong bàn tay Susanoo. Bàn tay Uchiha Sasuke đưa lên bưng kín mắt kinh hãi hô lên: “Cái quỷ gì vậy!?”

Con mắt Uchiha Sasuke mang theo đau nhức nhưng hắn vẫn thấy được thân thể người đeo mặt nạ bị thanh kiếm hút lấy. Ở tay Susanoo xuất hiện một cái hồ lô và cả cơ thể người đeo mặt nạ bị hút vào trong đó. Cho đến khi toàn bộ thân phận người đeo mặt nạ bị hút thì thân thể khổng lồ của Susanoo màu đỏ mới dần dần tiêu tán. Miệng Uchiha Sasuke còn thở ra hồng hộc: “Hô.... hô...” 

“Nó là thanh kiếm Totsuka, một thanh kiếm vô hình vô bóng. Ta không nghĩ rằng Itachi lại có được nó đấy!” Một giọng nói kinh hãi làm cho Uchiha Sasuke giật mình. Hắn quay ra thấy được người mặc áo choàng đen vươn tay dùng áo che mặt đồng thời cúi xuống nhặt lấy chiếc mặt nạ trên đất đeo lên mặt mình. Giọng nói hắn vẫn vang vọng vào trong tai Sasuke: “Truyền thuyết kể rằng cho dù bất cứ vật gì hay người nào chỉ cần bị nó đâm xuyên qua đều bị giam cầm mãi mãi trong một giấc mơ hạnh phúc cũng giống như ảo thuật vậy. Bản thân thanh kiếm đã ẩn chứa một sức mạnh phong ấn vô song cũng là sức mạnh vô địch của thanh kiếm kusanagi.”

Bước chân người đeo mặt nạ tiếp tục tiến tới, bàn tay hắn đưa lên mặt vuốt nhẹ mái tóc đang ướt nhẹp: “Itachi... ngay cả đến chết mà hắn vẫn khiến ta kinh ngạc. Hắn suýt chút nữa phong ấn được ta đấy! Lên kế hoạch đến mức tận cùng như vậy thực sự làm người kinh ngạc và sợ hãi.”

“Ngươi...” Má Uchiha Sasuke xuất hiện mồ hôi hột. Không biết là mồ hôi còn là nước mưa. Hiện giờ con mắt hắn liên tục co rụt lại vài cái. Hàng lông mày cũng vì thế nhăn lại càng sâu: “Ngươi bảo sao?” Đôi mắt Mangekyou Sharingan lạnh lùng nhìn về phía người đeo mặt nạ bí ẩn này.

“Bình tĩnh!” Bàn tay người đeo mặt nạ lại đưa lên đầu hàng, hắn mở miệng nói tiếp: “Sao chúng ta không tìm một chỗ tránh mưa nhỉ? Sau đó tôi sẽ từ từ kể cho cậu chuyện về Uchiha Itachi!”

Bệnh viện làng Lá...

Ngón tay thon dài Senju Tsunade cầm chiếc ống nghiệm nhỏ. Ở trong đó xuất hiện một đám dịch lỏng màu trắng. Đôi mắt nàng mang theo mê mang nhìn về phía ống nghiệm và ngón tay chỏ lắc nhẹ nó. Mọi thứ cuối cùng hoá thành tiếng thở dài, nàng đặt chiếc ống nghiệm vào trong khay đựng và rời khỏi ghế ngồi.

Người thiếu nữ tóc đen Shizune đang mặc y phục màu trắng dùng ánh mắt lo lắng nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp: “Cô Tsunade...”

“Ta không sao?” Bàn tay Senju Tsunade đưa lên ngăn lại đồng thời cánh tay khác đưa lên nắn nắn trán của mình. Vẻ mặt nàng trong lúc này mang theo u sầu, nàng hít một hơi thật sâu sau đó thở ra một hơi thật dài làm cho mình trở nên bình tĩnh hơn: “Nawaki... thằng nhóc sống lại ta đã thấy đủ. Ta không có yêu cầu gì hơn ngoài việc này cả. Chỉ là... thằng nhóc mất đi khả năng làm cha, không biết có hay không đả kích đến nó!”

“Cô Tsunade...” Shizune hơi u sầu, dùng ánh mắt buồn bã quan sát Tsunade: “Em nghĩ sẽ không có việc gì đâu! Nawaki dù trông giống như người lớn nhưng cô Tsunade quên một việc, cậu ấy vẫn chỉ là đứa trẻ mười hai tuổi mà thôi. Cậu ấy sẽ không nghĩ nhiều như vậy đâu!”

“Ừm...” Senju Tsunade nghe vậy mới hơi nở nụ cười. Mặc dù nụ cười nàng vẫn có vài phần gượng gạo. Đôi môi màu đỏ xinh đẹp đó hơi mím vài cái sau đó nàng lại cúi đầu thở ra một hơi: “Có lẽ ta đã nghĩ quá nhiều rồi. Nhưng cũng thực ghen tị với đám người họ đấy. Bằng vào cơ thể này họ chẳng lo lắng đến chuyện già nua hơn nữa còn sống được rất lâu. Nếu là Naruto, thằng nhóc thực sự tạo ra được một loại cấm thuật như vậy. Nó thực sự là một thiên tài!”

Shizune nghe vậy nắm nắm bàn tay, khuôn mặt vẫn là lo lắng. Nàng đem bàn tay đặt ở trên ngực rồi lẩm bẩm nho nhỏ: “Cô Tsunade...”

Đoàn người Uchiha Sasuke trong lúc này trú mưa trong một hang động cách nơi này không xa. Người đeo mặt nạ thấy được Uzumaki Karin động vào di thể của Uchiha Itachi thì nhíu mày lại. Hắn mặc dù không đành lòng nhưng đây là mệnh lệnh Uchiha Sasuke đem di thể Uchiha Itachi đưa cho đối phương.

“Nè...” Bàn tay Uzumaki Karin đưa ra, một chiếc bình dung dịch muối sinh lý có được đôi mắt Mangekyou Sharingan rơi vào trong tay Uchiha Sasuke. Ánh mắt Sasuke lập tức biến thành phức tạp nhìn về phía đôi mắt này.

Từ trong lòng ngực mình, Uzumaki Karin lấy ra một chai máu nhỏ và một cuốn giấy. Nàng đem cuốn giấy trải rộng ra và bàn tay kết ấn đem đám máu giải lên cuốn giấy đó. Khi bàn tay nàng vỗ mạnh lên mặt đất thì một tiếng nổ nhỏ vang lên, một con cá khổng lồ xuất hiện trước mặt nàng. Nàng đem thân thể Itachi đặt vào miệng của con cá.

“Mangekyou Sharingan vẫn giữ lại sao?” Người đeo mặt nạ nheo mắt lại nhìn về phía cảnh này, hắn nghĩ thầm: “Như vậy cũng được. Mình không cần thiết cướp đoạt Mangekyou Sharingan. Nếu đám người đó chỉ nghĩ lấy di thể Uchiha Itachi thì để cho chúng lấy đi. Chỉ cần Mangekyou Sharingan không rơi vào trong tay chúng là được!”

Bùm! Nhìn con cá biến mất, Uchiha Sasuke mới lạnh lùng quay ra nhìn về phía người đeo mặt nạ nói: “Mau nói đi! Ta muốn biết toàn bộ sự thật về Uchiha Itachi!?”

Lưng tựa vào vách đá, người đeo mặt nạ bí hiểm quay đầu nhìn sang Uchiha Sasuke. Hắn bình tĩnh nói rất đều và chậm để Uchiha Sasuke có thể lý giải: “Việc Uchiha Itachi, hắn để lại đồng thuật Susanoo vào hai mắt của cậu như một cố gắng cuối cùng để giết ta hoặc nhằm ngăn cản ta đến gần cậu. Ta cho rằng hắn đã cài thứ gì đó mà một khi cậu trông thấy Sharingan của ta thì Susanoo sẽ được kích hoạt với thanh Totsuka.”

“Thật may mình có những bí mật không cho hắn biết nếu không mình đã bị hắn phong ấn rồi!” nghĩ mà vẫn sợ, thân mình người đeo mặt nạ hơi run lên một cái. Giọng nói người đeo mặt nạ cũng hơi biến đổi: “Đó gọi là khổ nhục kế có điều hắn đã hy sinh vô ích rồi!”

Vẻ mặt Uchiha Sasuke kỳ quái nhìn về phía người đeo mặt nạ bí hiểm: “Ngươi đang nói gì vậy! Ta hoàn toàn không hiểu được!”

“Nhớ lại xem!” Con mắt người đeo mặt nạ nheo lại hỏi: “Chẳng phải Itachi đã làm gì đó trước chi chết sao?” Con mắt Uchiha Sasuke kinh ngạc mở to, hắn lại nghe được người đeo mặt nạ hỏi: “Trước khi nhắm mắt, hắn đã đem toàn bộ đồng thuật truyền cho cậu!”

“Ngươi... ngươi nói cái quái quỷ gì thế!?” Trên trán Sasuke đã biến thành đầy mồ hôi hột: “Sao Itachi lại muốn...”

“Cậu không hiểu sao?” Đầu người đeo mặt nạ nghiêng nhìn về phía Uchiha Sasuke nói: “Đó là vì... muốn bảo vệ cậu!”