Đạo Chu

Chương 227




Ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu vào một phòng khách sang trọng. Senju Tsunade lúc này ngồi bắt chân chữ ngũ ở trên ghế sofa thích ý đem hai tay đặt ở trên, đầu tựa ra ở đằng sau. Đối diện với nàng là ba lão bất tử của làng Lá. Bà lão già mà lắm mồm Utatane Koharu, ông già thích xen vào chuyện người khác Mitokado Homura cùng với lão già hắc ám Shmura Danzou.

“Cuộc bầu cử ở Phong quốc đã kết thúc!” Lão già Homura dùng ngón tay nâng lên kính của mình. Giọng nói hắn mang theo khó chịu nói: “Chúng ta cần an bài người đến Phong quốc gia tiếp nhận jinchuriki cửu vĩ trở về!”

“Không cần!” Senju Tsunade nhàn nhã tựa lưng sau ghế sofa. Nàng bình tĩnh đáp lời đám người: “Tôi đã để Kakashi cùng với Gai ở lại làng Cát. Sau khi cuộc bầu cử chấm dứt không bao lâu, họ sẽ cùng một số jounin làng ta nhận nhiệm vụ hộ tống jinchuriki trở về làng.”

“Cái gì!?” Utatane Koharu kinh ngạc hô lên. Môi bà lão dầy dặn bắt đầu liên tục mấp máy trong khi đôi mắt bà lão híp lại khó mà thấy được con ngươi vẫn thói quen nhìn chòng chọc vào Tsunade: “Cô tại sao không bàn bạc chuyện này với chúng ta.”

“Các ngươi là Hokage!” Senju Tsunade không thèm để ý đến hai người mà trả lời luôn: “Hay tôi là Hokage!?” Trong lòng nàng thầm mắng: “Mấy lão bất tử! Không hiểu sao thầy Sarutobi lại giao quyền cho bọn họ chứ!?”

“Cô...” Utatane Koharu muốn nói gì đó thì đã bị Homura cắt đựt.

Ngón tay chỏ Homura nâng lên mắt kính của mình, hắn bình tĩnh nhìn Tsunade, giọng nói cũng hết sức nhẹ nhàng: “Tsunade, mặc dù cô là Hokage nhưng chúng tôi là cố vấn của Hokage. Sự việc liên quan tới jinchuriki cửu vĩ, chúng tôi cần thiết xen vào. Jinchuriki cửu vĩ Naruto chạy trốn... Sự kiện đó đã làm cho làng chúng ta gặp vô cùng khó khăn. Hiện giờ jinchuriki cửu vĩ đã trở lại với làng chúng ta, chúng ta cần phải bàn bạc kỹ về việc này.”

“Lộ ra đuôi cáo rồi sao?” Senju Tsunade thầm nghĩ trong lòng. Thế nhưng nàng không thể nào nói ra mặt được. Hai tay nàng ôm trước ngực làm cho bộ ngực cao ngất của nàng rung động vài cái. Đôi mắt nàng hơi nhắm lại một cái và đầu cũng hơi lắc nhè nhè: “Vậy các vị muốn làm như thế nào!?”

“Sự kiện Jinchuriki có quan hệ trong đại đối với làng ta!” Lão già Shimura Danzou lúc này mới bắt đầu nói chuyện. Chén trà nóng được lão từ từ nhấm nháp. Khi mà đặt chén trà xuống phía dưới lão mới đem bàn tay dựa vào tay vịn. Đôi môi già nua và khoé cằm đầy vết nhăn của lão bắt đầu mấp máy: “Nếu như cô đã phân phối người đem jinchuriki cửu vĩ trở lại như vậy sự việc dừng lại ở đây. Chúng tôi sẽ đem toàn bộ việc này uỷ thác cho cô. Thế nhưng...”

Hàng lông mày Senju Tsunade nghe đến đây thì nhăn lại một cái thật lâu. Nàng thấy được lão già Danzou hơi dừng lại một chút. Đến cuối lão mở mắt chăm chú quan sát nhìn về phía nàng: “Nếu jinchuriki cửu vĩ trở lại làng Lá. Vậy chúng ta sẽ an bài jinchuriki như thế nào đây? Jinchuriki cửu vĩ là vũ khí chiến lược của làng Lá. Chúng ta không thể để bất cứ chuyện gì xảy ra với jinchuriki cả. Đặc biệt như sự kiện xảy ra đối với jinchuriki cửu vĩ Naruto!” Đến cuối, Danzou trưc tiếp nhấn mặt đến vấn đề Naruto đã chạy trốn làng Lá.

“Danzou, ông nói đúng!” Utatane Koharu đem hai tay đút vào ống tay áo. Bà lão gật đầu với Shimura một cái mới quay ra nhìn về phía Senju Tsunade nói: “Chúng ta cần bàn bạc và quyết định sẽ an bài như thế nào với jinchuriki cửu vĩ!”

“Để tránh sự kiện xảy ra như lúc trước... Không để jinchuriki một lần nữa chạy trốn khỏi làng!” Shimura Danzou tiếp ngay lời Utatane Koharu: “Tôi đề nghị đem jinchuriki mang cho ANBU gốc trông coi. Bằng ANBU, chúng ta có thể biến...” Trong khi nói chuyện, Danzou nói rất chậm và quan sát phản ứng sắc mắt của hai vị cố vấn cũng là hai vị bạn lâu năm của Danzou. Hắn hy vọng có thể nhận được sự đồng ý của hai người.

“Tôi phản đối!” Thế nhưng Shimura Danzou chưa nói hết Senju Tsunade đã lên tiếng phản đối. Ánh mắt nàng cũng trở nên lạnh như băng quan sát về phía Shimura Danzou: “ANBU gốc, một nơi như thế nào thì các vị ở đây đều hiểu? Nơi đó là một nơi không thích hợp người sống. Jinchuriki trưởng thành ở một nơi như thế quả thực không thích hợp. Vĩ thú cần một tình yêu lấp đầy, jinchuriki mới có thể phát huy ra sức mạnh vĩ thú để bảo vệ làng.”

“...” Shimura Danzou quan sát sắc mặt hai vị cố vấn đều thấy được hai người nghiền ngẫm sau khi nghe được lời Tsunade nói. Rõ ràng những lời Tsunade nói ra đều đánh thẳng vào tâm của hai người. Tính thuyết phục là khá cao. Bất quá Danzou làm sao có thể chịu thua dễ dàng như vậy, hắn nói: “Hokage đệ tam, ông ấy cũng từng an bài jinchuriki cửu vĩ Naruto như vậy thế nhưng jinchuriki vẫn bỏ trốn không phải sao? Naruto không những là jinchuriki còn là con trai Hokage đệ tứ. Thế nhưng hắn vẫn phản bội và chạy trốn khỏi làng Lá, điều này cho thấy sự an bài của Sarutobi hoàn toàn thất bại. Chỉ có ANBU gốc mới là nơi thích hợp cho jinchuriki phát triển. Cho dù jinchuriki có bạo động đi nữa, ở ANBU gốc, chúng ta cũng có thể giảm thiểu tổn thương làng tới mức thấp nhất!”

Nói có xách mách có chứng làm hai vị cố vấn đều âm thầm gật đầu một cái. Cảm nhận được sự tình không ổn, trên trán Tsunade xuất hiện tuyến đen và hai huyệt thái dương xuất hiện gân xanh. Trong lòng nàng thầm chửi: “Lão cáo già!” Nếu không phải Shimura Danzou thì jinchuriki cửu vĩ Naruto làm sao phản bội chạy trốn làng Lá. Không có chứng cứ, nàng chỉ có thể cắn chặt răng nhẫn nhịn.

“Danzou, ông nói đúng!” Utatane Koharu lại một lần nữa gật đầu đồng ý. Lần này bà lão nhìn xung quanh ba người rồi mới mấp máy cái đôi môi dày của bà: “Quả thực Đệ tam, ông ta đã thất bại trong quá trình dạy dỗ jinchuriki để sự việc đáng tiếc xảy ra. Sự thực là jinchuriki cửu vĩ Naruto đã trốn khỏi làng. Chúng ta cần thiết đảm bảo sự kiện này không bao giờ xảy ra nữa.”

Shimura Danzou nghe được những lời này thì vui mừng trong lòng nhưng mặt bình tĩnh không biểu hiện bất cứ cảm xúc gì. Đáng tiếc hắn lại mừng hụt, bà lão Koharu tiếp tục nói: “Thế nhưng ANBU gốc xác thực là một nơi không phải người sống tiến vào. Nơi đó quả thực không thích hợp an bài jinchuriki.”

“Vậy...” Shimura Danzou lạnh giọng hỏi: “Chúng ta sẽ an bài jinchuriki như thế nào!?” Trong giọng nói mặc dù không mang theo tình cảm nhưng lại mang theo vài phần ý vị châm chọc. Giống như muốn nói ANBU gốc thực thích hợp với jinchuriki. Các ngươi đã an bài jinchuriki một lần rồi chẳng phải jinchuriki trốn nên chứng tỏ an bài các ngươi đã sai. Nếu đã sai vậy để jinchuriki vào ANBU gốc của ta đi.

“Chúng ta bàn bạc việc này hơi quá sớm...” Mitokado đưa bàn tay phải cầm sang cổ tay trái đặt ở trên ghễ sofa. Lão già tìm lời thích hợp giải hoà không khí có chút căng thẳng: “jinchuriki chưa trở lại làng. Đến lúc đó chúng ta hãy bàn bạc với nhau lần nữa quyết định an bài jinchuriki!”

“Ừm...” Bà lão Utatane Koharu tiếp tục gật đầu một lần nữa. Đôi môi dày lại tiếp tục mấp máy: “Việc này tôi nghĩa phải dừng lại ở đây. Bây giờ, chúng ta hãy nói đến nội dung khác cần bàn bạc trong ngày hôm nay!” Đôi mắt bà lão quay ra quan sát Tsunade sau khi nói đến đây: “Về sự việc một cậu bé từ làng Sương Mù tên Dan mang theo Byakugan tộc Hyuuga. Hơn nữa, tin đồn đang nổi trong làng Lá gần đây rằng làng Sương Mù đã có biện pháp phá bỏ chú ấn cá chậu chim lồng của tộc Hyuuga.”

“Đoàn người Kakashi có báo cáo trong cuộc hỗ trợ tìm về jinchuriki nhất vĩ của làng Cát!” Senju Tsunade gật đầu rồi bắt đầu nói: “Quả thực có nói đến thằng nhóc làng Sương Mù có mang Byakugan. Thế nhưng chúng ta cũng chưa chắc thằng bé này có mai huyết thống tộc Hyuuga hay không? Nếu như đôi Byakugan này, họ đoạt được trong chiến tranh đây!”

“Cũng không loại trừ khả năng này!” Bà lão Chiyo lên tiếng đồng ý.

“Byakugan là huyết kế giới hạn của riêng gia tộc Hyuuga!” Shimura Danzou nhếch khoé miệng đầy nếp nhăn của lão lên: “Họ bảo vệ Byakugan của mình rất chặt. Chỉ có Hyuuga tông gia mới có thể lấy được Byakugan mà thôi! Như vậy chúng ta không loại trừ khả năng làng Sương Mù đã phá giải chú ấn cá chậu chim lồng...” Hai vị cố vấn đều đồng ý gật đầu với nội dung Shimura Danzou nói.

Trong khi Shimura Danzou đang muốn nói gì thì đột nhiên cánh cửa mở ra. Nó va đập mạnh vào tường phát ra một tiếng lớn: “Ầm!” Bộ dạng Shizune cực kỳ hốt hoảng chảy vào bên trọng. Bộ dạng nàng vội vã đến mức quần áo có chút xộc xệch và hơi thở gấp gáp: “Cô Tsunade, cô Tsunade... việc lớn rồi!”

“Tsunade, thứ ký cô cần được dạy dỗ nhiều hơn đấy!” Shimura Danzou đưa hai tay lên đồng thời vẻ mặt khó chịu khi nói với Senju Tsunade: “Hokage cần một thư ký luôn bình tĩnh mà không phải một thư ký như vậy!”

“Shizune... em có chuyện gì!?” Senju Tsunade cũng có chút khó chịu hỏi: “Em vội vàng như vậy là có chuyện gì sao? Không biết chúng ta đang bận họp sao!?”

“Cô Tsunade...” Shizune thấy được ba vị lão già thì lập tức cúi chào nói: “trưởng lão Danzou, hai vị cố vấn!” Cúi chào ngay sau đó nàng quay về phía Senju Tsunade nói: “Cô Tsunade... Hokage đệ tứ cùng vợ ngài ấy trở lại. Không những thế còn có ngài Jiraiya, Đệ Tam đã trở lại!”

“Trở lại thì trở lại đi...” Senju Tsunade bình tĩnh đáp lại với lời như có lệ. Thế nhưng nàng nói đến đây đột nhiên ngừng lại đứng phắt dậy lớn tiếng nói: “Cái gì, Đệ tứ trở lại không những thế còn có Jiraiya và thầy Sarutobi. Chuyện gì thế nảy? Chẳng lẽ Orochimaru sử dụng uế thổ chuyển sinh ra họ tấn công làng Lá lần nữa!?”

“Dạ không...” Shizune thở gấp mới nói: “Lời khó nói... cô Tsunade lập tức đi sẽ biết! Em đã gặp bọn họ, chỉ là...”

“Chỉ là sao!?” Senju Tsunade lập tức ngập ngừng hỏi lại. Thế nhưng thấy được Shizune khó nói lên lời thì lập tức vọt tới. Ngay sau đó nàng lao ra ngoài, nàng muốn biết đến tột cùng chuyện gì đang xảy ra. Shizune thấy được Tsunade vọt ra thì bản thân nàng cũng nhanh chóng đi theo sau lưng Tsunade ra bên ngoài.