Đạo Chu

Chương 192




Xoẹt! Bóng ảnh loé lên trước mắt Shinnou, hắn thấy được cậu nhóc biến mất trước mắt mình. Thế nhưng do tốc độ quá nhanh mà thôi. Nguồn chakra hắc ám đang gia tăng tư chất thân thể Shinnou. Hắn rất nhanh bắt được tiết tấu của Dan. Bàn tay hắn vươn ra trực tiếp quơ múa như hai thanh đao.

Vụt, vụt, vụt... Những vệt màu đen hình nửa vầng trăng bay múa từ đôi tay Shinnou. Mỗi lần hắn múa may đôi tay thì sẽ có một vệt màu đen bay ra. Chúng bắn ra giống như thiên nữ tán hoa. Hàng chục vết cắt màu đen dài đến cả trượng bay múa khắp nơi.

Oanh, oanh... Chúng va chạm vào bức tường phát ra từng tiếng nổ lớn. Bụi đất bắn tung toé khắp nơi. Những mảnh đá vụn lập tức bắn tung toé làm cho cả khu vực tràn ngập bụi mù. Thế nhưng chẳng có đòn tấn công nào có thể đánh trúng người Dan cả.

Xẹt! Thân ảnh cậu nhóc lao về phía Shinnou. Ngay lập tức Shinnou tung ra một cú đấm đánh thẳng về phía Dan. Thân mình Dan lập tức cúi xuống lùn hơn một chút dễ dàng tránh thoát cú đấm do Shinnou tung ra. Lúc này, Dan đã ở phía dưới Shinnou làm cho hắn hoảng loạn hô lên: “Cái gì!?”

“Xem ra ngươi bắt được tốc độ của ta đấy nhỉ?” Cậu nhóc phát ra âm thanh ồm ồm trong hình dạng hoá quỷ. Cái miệng đầy răng nanh khẽ mấp máy: “Vậy thì sao chứ? Dù ngươi bắt được thân ảnh của ta cũng chẳng thể đánh trúng ta?” Trong khi nói chuyện thì nắm đấm Dan cũng biến thành màu đen, lôi điện lập lờ trên nắm đấm của hắn. Một cú đụng chạm cực mạnh vào bụng Shinnou.

Oanh! Thân thể Shinnou chỉ cảm giác được mình bị một cái xe tải tông thẳng vào bụng mình. Hắn bắn ngước về phía sau với tốc độ nhanh như một viên đạn pháo. Cả chiếc lưng rộng lớn va thẳng vào bức tường rắn chắc phía sau.

Ầm! Tiếng nổ lớn vang lên, bụi mù tản ra khắp nơi. Từng viên đá lớn trực tiếp đổ xập xuống đem thân hình Shinnou chôn vùi.

Đôi mắt Dan nheo lại nhìn về phía trước. Byaku-Sharingan có thể dễ dàng cho Dan quán sát mọi thứ ở bên trong cho dù có một đám bụi và đất đá che phủ lấy Shinnou. Khí tức Shinnou lúc này không giảm mà phản tăng. Chakra màu đen từ bốn phía xung quanh trực tiếp rót thẳng vào cơ thể hắn.

Oanh! Một tiếng nở lớn vang lên, cát đá lập tức bắn tung toé khắp nơi. Khí lãng theo đó cũng đẩy lùi Dan một chút khiến cho hắn không thể dùng tay che mặt mình. Thân ảnh Shinnou xuất hiện trước mặt Dan, một thân thể với cái bụng lõm vào bên trong và miệng đang chảy ra máu tươi. Hai tay Shinnou đặt ngang hông như vận sức, chakra đem đám bụi đẩy dạt sang một bên.

“Vô ích thôi!” Shinnou cười nhạo đối với Dan. Ngay lập tức cơ bắp hắn chuyển động và thân hình hắn trở nên to con hơn. Bàn tay hắn đưa lên lau khoé miệng mình. Vết lõm ở bụng hắn đang dần dần khôi phục bằng mặt thường. Tốc độ khôi phục này có thể sánh ngang với thân thể Naruto khi sử dụng tiên thuật. Điều này làm cho Dan nheo mắt lại và sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng hơn.

Shinnou nắm chặt nắm đấm hai tay, hắn cười giải thích nói: “Cơ bắp sẽ rắn chắc hơn thông qua sự phân huỷ và tái tạo.” Khoé miệng hắn nhếch lên tràn đầy châm chọc với Dan: “Một khi hiểu được cơ chế tái sinh đằng sau y thuật, cơ thể càng bị đánh bao nhiêu thì sức mạnh càng được tăng lên bấy nhiêu.”

Vụt! Khi mà Dan nheo mắt lại, hắn lập tức xoay người thì Shinnou cũng đã ở đối mặt với Dan. Khoé miệng hắn châm chọc đối với Dan: “Cơ thể tối thượng này giải phóng chakra. Và đây là đòn sức mạnh...” Từ trong lòng bàn tay hắn trực tiếp xuất hiện một quả cầu màu tím đen. Hai vòng tròn lượn lờ xung quanh quả cầu. Ánh mắt Shinnou cũng trở nên sắc bén: “Hồi sinh đại quyền!”

Ầm! Cả người Dan bị đánh bay lên trần nhà đập mạnh vào nơi này. Một tảng trần nhà trực tiếp rơi xuống mặt đất cùng Dan khi mà hắn rơi xuống mặt đất. Bàn chân Dan dẫm trên mặt đất sau đó đứng dậy như không phủi phủi đi bộ quần áo rách nát của mình.

Shinnou cũng trở nên ngưng trọng đối đãi Dan: “Huyết kế giới hạn ngươi đang sử dụng chính là Thiết Độn đi. Nhờ vào đó mà ngươi vẫn còn di chuyển được bình thường khi ăn nguyên một đòn tấn công của ta. Ngươi thực sự làm ta ngạc nhiên đấy!”

“Ha...” Dan đưa tay lên lau khoé miệng xuất hiện chút máu của mình. Hắn cười nhạo đối với lão già nói: “Cơ thể ngươi xác thực mạnh hơn so ta rất nhiều nhưng mà ngươi quên một điều ngươi quá khinh địch và ngươi cũng chẳng thể kiểm soát được toàn bộ sức mạnh cơ thể ngươi?”

“Hahaha... Vậy thì sao chứ?” Shinnou cười nói, hai bàn tay hắn đưa lên cười với nụ cười cực kỳ sung sướng nói: “Ngươi cho rằng sức mạnh từ đâu ra hả? Sức mạnh mà ninja các ngươi tin tưởng bằng việc tốn hàng năm hàng tháng để luyện tập sao?” Giọng điệu hắn tràn ngập châm chọc nói: “Con người thèm muốn vị trí cao hơn những sinh vật khác phát triển mạnh theo từng nhóm. Thông qua các nghiên cứu cấm thuật mà ta đã đạt được sực mạnh chí cao này so với những kẻ chăm chỉ luyện tập hàng tháng hàng năm, ngày qua ngày vất vả mới đạt được.”

“Vậy cứ sử dụng cái sức mạnh bóng tối mà ngươi nghĩ đi!” Dan phẩy phẩy tay của mình, hai vai nhún nhún cười nói.

“Gừ... Xem ra những điều mà ta nói chẳng thấm vào đầu thằng nhóc như ngươi chút nào!” Bàn tay Shinnou đặt ngang hông sau đó gầm lên: “Vậy thì...” Cơ thể hắn bắt đầu bộc lộ ra chakra bóng tối. Ngay sau đó hắn đột nhiên quỵ xuống mặt đất, thân thể hắn bắt đầu héo rút lại và mái tóc đen nhánh trên đầu hắn trực tiếp rụng hết không còn chút nào: “Khụ, khụ...”

“Thế nào, mùi vị phong ấn ngon chứ!?” Hai tay Dan ôm ngực, hắn đem hình dạng quỷ thu lại. Thân thể cũng nhanh chóng khôi phục lại hình dáng một cậu nhóc. Đầu cậu nhóc hơi nghiêng nghìn về phía Shinnou nói: “Giờ ông chẳng thể nào hấp thu một giọt chakra từ Vô Vỹ cả!”

“Cái gì?” Shinnou đưa tay lên sờ ngực của mình. Vẻ mặt hắn đã biến thành hoảng loạn: “Chuyện gì xảy ra với ta thế này!” Ánh mắt lão già đỏ bừng nhìn về phía Dan: “Thằng nhóc không kiếp! Là mày... là mày đã cắt đứt liên hệ tao với Vô Vỹ. Mày là một thằng khốn. Khuôn mặt mày và cái thái đổ xấc xược này giống hệt thằng khốn đã diệt vong Không quốc của chúng tao. Mày... mày sẽ phải trả giá vì những điều mày làm...” Vừa nói hắn vừa ra vẻ sợ hái đi sang một bên. Đặc biệt hắn tiến gần vào cái cột.

“Muốn trốn sao!?” Dan cười nhạo sau đó mở miệng nói. Lần này hắn đã xuất hiện ở bên cạnh lão già Shinnou. Bàn tay nhỏ nhắn trực tiếp nện thẳng vào bụng lão.

Ụa! Con mắt lão nồi ra, miệng trực tiếp hộc ra một ngụm nước. Thân thể bắn ngược về phía sau đập mạnh vào bức tường phát ra một tiếng khá to. Mặc dù như vậy nhưng lực độ không lớn nên bước tường chẳng có vấn đề gì. Chỉ có lão già là trượt suống mặt đất, mắt trắng dã. Bản thân đã lâm vào hôn mê.

“Thực sự ngu xuẩn!” Dan cười nhao lắc lắc đầu: “Đôi mắt ta thông qua nhìn vào mắt ngươi có thể biết được ý định trong lòng ngươi lúc này. Muốn giả dạng để chạy trốn sao? Ý tướng không tồi đâu thế nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi!”

Vừa đi được vài bước thì Dan đột nhiên dừng chân lại. Một người thiếu niên đứng chắn trước đường đi cậu nhóc. Đầu cậu nhóc lập tức hơi hất lên kiêu ngạo nhìn về phía người thiếu niên: “Thế nào, Sasuke!? Ngươi cũng muốn xen vào việc này sao? Hay ngươi vẫn còn tức giận vì bị ta đánh bay. Nếu như ngươi muốn một trận chiến, ta sẵn sàng phụng bồi. Thế nhưng trước tiên để ta xử lý lão già kia đã!”

“Không thể được!” Uchiha Sasuke nhàn nhạt đáp lại. Hắn cũng nghiêng đầu mình sau đó dùng đôi mắt ngạo mạn nhìn về phía Dan nói: “Orochimaru muốn mượn sức mạnh của ông ta. Vì thế ta nhất định phải mang theo ông ấy đi. Dường như chúng ta có cùng chung một mục tiêu.”

“Cùng chung mục tiêu sao?” Dan nheo mắt lại nhìn về phía Uchiha Sasuke. Đối với tính cách ngạo mạn của Uchiha Sasuke, Dan cũng đã quá rõ. Hai bàn tay Dan lập tức nắm lại thật chặt đặt bên hông rồi nói: “Xem ra là không có đường thương lượng rồi!” Cơ thể hắn bắt đầu tràn ngập hoa văn và thân hình hắn bắt đầu hoá quỷ. Năng lượng tự nhiên ồ ạt từ bốn phía tiến vào cơ thể hắn: “Một trận chiến là khó tránh khỏi. Vậy cho ta thấy sức mạnh của ngươi đi, Sasuke!”

“Như ngươi mong muốn! Đừng tưởng chỉ mình ngươi có loại sức mạnh này.” Toàn thân Sasuke cũng biến đổi. Mái tóc màu đen biến thành màu xám và dài hơn. Toàn thân cũng thay đổi màu, làn da biến thành màu xám và trên mũi có một vệt giống như hình thành giá. Con mắt với lòng trắng cũng biến thành màu xám. Sau lưng mọc hai cánh và miệng cũng xuất hiện răng lanh. Đôi môi xám xịt mấp máy: “Ta cũng thực chờ mong cùng ngươi một trận chiến.”

“Vậy sao?”