“Ngài Mizukage, mời ngài dùng trà!” Một cậu nhóc có thân hình nhỏ bé với mái tóc màu tím và khuôn mặt tròn trịa. Đôi mắt to tròn và sống mũi thẳng nhỏ cùng miệng nhỏ. Đồng tử màu đen xám và đôi mắt tỏ ra khá ngây thờ.Bên ngoài cậu mặc một chiếc áo choàng cao cổ. Hiện tại, cậu nhóc bâng lên một ly tràn nóng hỏi trên chiếc khay nhỏ đặt lên bàn.
“Cảm ơn em, Ranmaru!” Terumi Mei dùng ngón tay nhỏ nhẹ kẹp lấy tách chén trà nhỏ đồng thời khẽ nhấp một ngụm nho nhỏ. Trà làm cho tinh thần Mei trở nên thư thái hơn. Cảm nhận được hơi ấm và mùi hương nhè nhẹ, Mei theo đó cũng bình tĩnh hơn hẳn. Đôi môi hồng hào khẽ mấp máy vài cái.
“Nụ cười ngài Mizukage đệ ngũ thật là đẹp!” Ranmaru thầm nghĩ. Đôi mắt cậu mang theo ngây thờ nhìn về phía Terumi Mei: “Ngài ấy không những tốt bụng lại còn rất thân thiện. Nếu như mỗi ngày như vậy thì tốt quá. Nếu ở bên cạnh có cả anh Raiga thì tốt biết bao.”
Rời khỏi nơi làm việc sặc mùi kim loại cùng với các chất phụ gia kia, Naruto thở phào ra một tiếng. Hai tay hắn trực tiếp kết ấn, bàn tay vỗ nhẹ lên mặt đất hô nhỏ: “Thuật thông linh!” Ngay lập tức dưới mặt đất nơi mà Naruto chạm vào thì một đám hoa văn ký hiệu màu đen bắt đầu lan tràn.
Bùm!
Một trận khói nhỏ vang lên, một cái quan tài xuất hiện trước mặt ba người Naruto, Haku và Zabuza. Theo một tiếng cạch nho nhỏ, nắp quan tài từ từ mở ra để lộ ra thân ảnh một người nam nhân với mái tóc màu trắng và mặc một bộ quần áo cổ cũ ký thời chiến quốc màu xanh lam. Trên mặt hắn có đeo một chiếc giáp mặt che phần trán mình cùng với một phần hai bên má. Ở giữa miếng kim loại có khắc ấn ký làng Lá.
Khuôn mặt này khá đẹp trai nhưng đầy những vết nứt. Đặc biệt khi mà đôi mắt hắn mở ra thì lòng trắng màu đen và đồng tử cỏ màu trắng nhợt nhạt không tiêu cự. Naruto tại lúc này quay ra nhìn về phía hai người Zabuza và Haku rồi nói: “Chúng ta sử dụng thuật Phi Lôi Thần của Hokage đệ nhị Senju Tobi sẽ đến làng Sương Mù nhanh hơn!”
“Đúng là ngoài ngươi ra thì chẳng có ai khác!” Vẻ mặt Zabuza mang theo châm chọc. Hắn vẫn cái thói quen ôm ngực và tỏ ra cao hơn người khác một cái đẳng cấp. Giọng nói cũng theo đó tràn đầy giễu cợt: “Nếu như làng Lá biết người uế thổ ra Hokage đệ nhị của bọn họ làm nhân viên chuyển phát nhanh họ sẽ có cảm nghĩ gì nhỉ. Họ chắc chắn sẽ bổ sống ngươi ra.”
“Ha... đến lúc đó hãy nói!” Naruto cười nhạt sau đó cũng chẳng thèm phản đối: “Bây giờ ta cùng Haku sẽ đến làng Sương Mù. Thế nào có muốn đi chung luôn không. Hay ngươi còn định đi bằng cái đôi chân đó hả?” Vừa nói Naruto vừa nhìn về phía chân Zabuza với ánh mắt châm chọc.
“Hừ...” Zabuza hừ lạnh một tiếng. Yuki Haku chỉ mỉm cười một cái, hắn đưa bàn tay lên nắm lấy tay Zabuza đồng thời cũng nắm lấy tay Naruto.
“Còn không phải đi nhờ!?” Giọng nói Naruto mang theo châm chọc. Bàn tay hắn cũng cùng lúc chạm lên vài Hokage đệ nhị khi mà hắn nói xong câu đó. Chỉ thấy một bàn tay Hokage đệ nhị đưa lên kết ấn. Ngay lập tức đám người Naruto biến mất ở vị trí đó.
Vụt!
Khi mà họ lần nữa xuất hiện thì lúc này họ đã ở trong một hang núi đá. Từng giọt nước phát ra âm thanh khi va chạm vào mặt đất. Tiếng nước tí tách đập vào trong tai Zabuza làm cho hắn cũng nhanh chóng khôi phục. Hắn biết được mình đã đến gần làng Lá.
Bàn chân Zabuza nhanh chóng đạp bước ra khỏi hang núi đá. Núi đá này cũng khá nông chỉ cần đi ra vài bước sẽ ra khỏi cửa hang mà thôi. Khi ra bên ngoài hắn thấy được vài ngọn núi khá cao. Hình dáng những ngọn núi này khá quen thuộc với Zabuza. Đó không phải là những ngọn núi bao quanh làng Sương Mù hay sao?
Vụt!
Thân hình Zabuza loé lên, hắn chẳng thèm chờ đợi Naruto cùng với Haku trực tiếp đi trước một bước. Naruto cũng theo sau bước ra khỏi sơn động. Hokage đệ nhị lúc này cũng không bước theo ra mà bản thân uế thổ chuyển sinh đã bị Naruto đưa lại vào cái quan tài gỗ ấy.
Nhìn thấy Haku cười gượng nhìn về phía mình, Naruto bất đắc dĩ mở miệng một cậu: “Đi thôi!” Hắn là người đầu tiên ra tăng tốc độ. Haku thấy thế cũng đành chạy vội theo sau lưng Naruto. Thực sự không hiểu hai người Naruto và Zabuza như thế nào mà lại như nước với lửa vậy. Khó mà dung hoà sống chung được.
Cạch!
Cánh cửa màu đỏ lập tức mở ra, Ao dẫn theo sáu người thanh thiếu niên bước vào bên trong. Đối đãi với Mizukage đệ ngũ, Ao cũng rất kính cẩn hành lễ chào hỏi. Đám người thanh thiếu niên cũng là như thế duy chỉ có Raiga có chút khác biệt. Trong giọng nói Raiga không mang theo tôn kính mà một người làng Sương Mù nên có.
“Ngài Mizukage!” Ao lập tức lên tiếng nói chuyện: “Lần này ngài triệu tập gấp chúng tôi trở lại nhất định có chuyện đi. Không biết là có chuyện gì...”
“Chờ chút...” Terumi Mei mở miệng đáp lời: “Ta đã gửi thư thông báo cho chồng ta Dan. Anh ấy rất nhanh sẽ đến nơi này. Đến lúc đó, chúng ta sẽ nói rõ nhiệm vụ của mọi người lần này. Nhiệm vụ lần này liên quan mật thiết tới sự hưng suy của làng Sương Mù chúng ta.”
Nghe được những lời này thì đám người ở đây đều kinh ngạc nhìn về phía nhau. Họ không nghĩ đến nhiệm vụ lần này lại quan trọng như vậy. Xét theo nhiệm vụ cấp bậc hiển nhiên loại nhiệm vụ này thuộc hàng cấp S. Đấy chỉ là cấp bậc cao nhất nếu như nó quan trọng như thế có khi vượt qua cả cấp S.
Người thanh niên cầm trong tay thanh Kubikiribōchō không hiểu lập tức đứng ra. Vẻ mặt hắn mang theo có chút khó chịu: “Ngài Mizukage, ta thực sự có chút không hiểu. Mặc dù ngài Dan là chồng ngài đi nữa nhưng dựa theo cấp bậc ngài đưa ra, nhiệm vụ lần này có cấp bậc rất cao hơn nữa là tuyệt mật. Thứ ta nói thẳng, dù ngài Dan quan hệ rất mật thiết với làng ta nhưng dù sao ngài ấy vẫn là người ngoài. Nếu để ngài ấy tham gia nhiệm vụ lần này thực sự có chút không hợp lý.”
Đám người ở đây nghe đều gật đầu cho rằng lời thanh niên cầm Kubikiribōchō nói đúng. Những lời này đều rơi vào trong tai Mei làm cho nàng nhíu lại lông mày một cái. Nàng cũng đã cân nhắc những lời này nên cũng đưa ra giải thích: “Nhiệm vụ lần này hết sức quan trọng tuy nhiên nó cần thiết có sự tồn tại chồng ta tham gia. Điều đó đảm bảo cho nhiệm vụ thành công lớn nhất vì nhiệm vụ này hết sức nguy hiểm lại muốn bảo mật nên không thể để xảy ra sơ sót nào. Mọi người mới chỉ tập luyện phối hợp với nhau trong thời gian ngắn, thực lực phát huy không hoàn toàn. Điều này làm cho khả năng hoàn thành nhiệm vụ này thấp đi. Hơn nữa...” Mei trầm ngâm một chút, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc: “Vì nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng nên chính ta sẽ đích thân tham gia nhiệm vụ lần này.”
“Cái gì!?” Đám người ở đây không hẹn mà cùng hô lên một câu. Mọi người dùng ánh mắt bàng hoàng nhìn về phía Mizukage đệ ngũ Terumi. Theo sau đó đám người nhìn về phía nhau giống như muốn dò hỏi ý tưởng mọi người.
Cạch!
Cánh cửa màu đỏ lần nữa mở ra, thân ảnh người thiếu niên tóc vàng cùng với hai thanh niên đẹp trai cùng xinh đẹp bước vào phía bên trong. Mọi người đều nhìn thoáng quá. Naruto cũng thấy được sáu thành kiếm trên lưng bọn họ. Xem ra Mei có ý định xây dựng lại thất kiếm làng Sương Mù. Hắn chỉ nhìn về phía mọi người rồi gật đầu một cái xem như chú ý đến bọn họ.
Raiga nhìn thoáng qua Naruto nhưng hắn trực tiếp chú ý đến Zabuza. Đặc biệt Zabuza làm cho Raiga có chút khó chịu. Cái tên này làm cho Raiga nhớ đến thằng nhóc quỷ nhân Zabuza đã chết đó. Thằng nhóc đó thực sự làm Raiga khó chịu. Mà tên này thì có tính cách y chang hắn. Nếu như Raiga không biết quỷ nhân Zabuza đã chết, hắn còn tin tưởng tên này là Zabuza dùng thuật dịch dung hoặc phẫu thuật thay đổi hình dáng nữa kia.
“Mei... em có chuyện tìm anh!?” Naruto mở miệng nói chuyện: “Dừng như chuyện rất gấp. Có chuyện gì vậy?”
“Anh đã đến rồi sao? Sớm hơn em dự định đấy, ông chồng đẹp trai của em ạ!” Mei mỉm cười nhẹ nhàng đáp lời. Ngay sau đó nàng mở miệng nói chuyện tiếp: “Những ninja làng Sương Mù đã phát hiện tung tích tam vĩ. Chính vì vậy mà em triệu hồi họ trở lại làng Lá. Đồng thời em cũng cần sự giúp đỡ của anh, ông chồng đẹp trai của em.”
“Tam vĩ, một trong chín con vĩ thú sao?” Nghe được lời này Naruto kinh ngạc hô lên: “Nó không phải đã biến mất sau khi Mizukage đệ tứ đã chết sao? Thế nào bây giờ lại xuất hiện? Tin tức này có chính xác hay không?”
“Ngài Dan...” Ao bình tĩnh giải thích: “Vĩ thú là bất tử. Cho dù jinchuriki có chết đi nữa hoặc vĩ thú bị giết. Sau một thời gian chúng cũng sẽ sống lại. Từ nhất vĩ đến cửu vĩ đều không ngoại lệ. Có khác nhau có lẽ cũng chỉ là thời gian sống lại dài hay ít mà thôi!”
“Tin tức xác thực. Hơn nữa, em đã sắp xếp một ban phong ấn đi theo!” Mei bình tĩnh đứng dậy nói: “Chúng ta sẽ xuất phát ngay sau khi ban phong ấn chuẩn bị tốt. Đồng thời chúng ta cũng cần một vật chứa cho tam vĩ.”
“Không cần đâu!” Naruto mở miệng nói chuyện: “Em hẳn biết rõ không ai tinh thông thuật phong ấn hơn anh đâu. Hơn nữa, anh cũng muốn biết tam vĩ mạnh như thế nào.” Hai tay hắn ôm ngực, đôi mắt tỏ ra đầy tự tin.
“Vậy được rồi!” Terumi Mei trầm ngâm một chút rồi đáp lời: “Chúng ta chuẩn bị một chút sau đó lập tức lên đường.”