Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 630: Ai là chủẻ hòa thuận




Bùi Tư Thông bưng nước nóng cẩn thận rửa chân cho Bùi thái phu nhân.

“Mẫu thân, hai ngày nay người vất vả rồi.”

Bùi Tư Thông nhẹ nhàng bóp bóp chân Bùi thái phu nhân, không phát hiện sưng tấy, lúc này mới yên tâm.

“Không cần xem nữa, hôm nay Lang Hoa đã chẩn mạch cho ta rồi,” Bùi thái phu nhân nói, “Không đưa toa thuốc cho phòng bếp lớn, có thể thấy sức khoẻ của ta không có gì đáng ngại.”

Chẩn mạch lúc nào, Bùi Tư Thông ngớ người.

“Sau này các con cũng không cần lén lén lút lút tới phòng ta nghe ngóng tin tức, xem bệnh của ta rốt cuộc như thế nào nữa, đứa nhỏ Lang Hoa kia vừa nhìn, trong lòng đã rõ như gương rồi.”

Bùi Tư Thông đột nhiên cảm thấy toàn thân buông lỏng rất nhiều, Khởi Đường cưới được một người có thể giúp đỡ việc trong nhà.

“Lão đại,” Bùi thái phu nhân nói, “Chuyện hôm nay con cũng thấy rồi, sau này Lang Hoa muốn làm gì, các con cũng không cần can thiệp quá nhiều, Cố gia nuôi ra đứa trẻ như vậy, thật có phúc, chúng ta cũng được thơm lây.”

Bùi Tư Thông nói: “Nương yên tâm đi, con trai cũng không phải là một người bảo thủ, làm sao lại không rõ những chuyện này chứ.”

Bùi thái phu nhân khẽ gật đầu: “Chẳng trách Thái phi cũng động tâm tư, muốn kết đôi Lang Hoa cho Liễu Tử Dụ.”

Bùi Tư Thông ngơ ngác: “Sao lại còn có chuyện như vậy.”

Bùi thái phu nhân cười nói: “Tứ tiểu tử có thể lấy Lang Hoa vào nhà, cũng coi là qua năm ải chém sáu tướng, mặc dù hơi trắc trở, nhưng rất đáng giá.”

Bùi Tư Thông ở một bên cười không khép miệng.

Vừa mới nói tới đây.

“Đại lão gia,” Quản sự đi vào bẩm báo, Tứ gia nói người không thoải mái, hôm nay không đến thư phòng.”

Bùi Tư Thông lập tức đứng lên, hai tay ướt nhẹp không biết nên để chỗ nào, “Mau... mời lang trung.” Nói rồi hốt hoảng định đi ra ngoài.

“Đứng lại,” Bùi thái phu nhân dở khóc dở cười, “Con đi làm gì?”

Bùi Tư Thông nói: “Con đi xem Khởi Đường chút, thường ngày nó rất ít bị bệnh, lần này….”

“Cái tên ngốc này,” Bùi thái phu nhân khoát khoát tay kêu quản sự lui xuống, “Suy cho cùng cũng là một người từng trải, làm sao ngay cả những thứ này cũng không hiểu, năm đó lúc ta sinh nhật bốn mươi tuổi, nàng dâu của con không phải là cũng ở trong phòng bị bệnh đó sao?”

Thấy nụ cười láu lỉnh trên mặt Bùi thái phu nhân, mặt Bùi Tư Thông thoáng đỏ lên, hoá ra là chuyện như vậy. Chuyện năm đó ông cho là đã che giấu thật tốt, mẫu thân lại đều biết được.

Hai mẫu tử cười cười nói nói, bầu không khí rất thoải mái.

“Sai người đi theo dõi Chu gia chút,” Bùi thái phu nhân chuyển đề tài, “Ta luôn cảm thấy Chu thị hôm nay có chút kỳ quái, năm đó con là cảm thấy cả tộc Chu thị trung liệt, mới muốn kết thân với Chu gia, nhưng đã nhiều năm như vậy, lòng người cũng sẽ thay đổi.”

Bùi Tư Thông nghĩ tới tình nghĩa Bùi gia và Chu gia năm đó, hồi lâu mới cúi đầu xuống: “Mẫu thân, Bùi gia chúng ta đi khỏi Quảng Nam quá lâu, có lẽ trở về mới phát hiện mọi chuyện đã khác xưa nhiều rồi.”

Bùi thái phu nhân nói: “Vậy con không muốn trở về sao?”

“Không, chúng ta vẫn phải trở về,” Ánh mắt Bùi Tư Thông sáng như tuyết, “Không vì người khác, cũng không nhất định sẽ có kết quả gì, nhưng không làm gì cả, lương tâm con trai sẽ áy náy. Tương lai xuống dưới cửu tuyền, phụ thân cũng sẽ đánh con trai.”

Mắt Bùi thái phu nhân không kiềm nổi mà ẩm ướt.

...

Bùi Đại nãi nãi giận đến xanh cả mặt, hận không thể bò trên giường khóc một trận.

“Đại gia đâu?” Bùi Đại nãi nãi hỏi Biện ma ma.

Biện ma ma nói: “Đại gia đi tiễn thân thích trong tộc rồi.”

Bùi Đại nãi nãi không lên tiếng, nước mắt lại ào ào chảy ra.

“Người nói đây là thế nào,” Biện ma ma nói, “Người và Đại gia vì hôn sự này mà bận trong bận ngoài, có được lợi ích gì? Cố thị đó lại trách mắng người một trận ngay trước thái phu nhân, phu nhân và trưởng bối trong tộc, còn uy hiếp muốn mua nhà cửa của Chu gia, ỷ có mấy đồng tiền thì ghê gớm lắm sao, nãi nãi cũng không cần sợ, thứ Chu gia chúng ta không thiếu nhất là tiền.”

“Nói linh tinh gì thế.” Bùi Đại nãi nãi lau lau khóe mắt, cảnh giác nhìn xung quanh.

“Đại nãi nãi yên tâm,” Biện ma ma nói, “Nô tỳ đã sai người coi giữ bên ngoài rồi, sẽ không có ai nghe được chúng ta nói chuyện, bây giờ dẫu sao cũng không thể so với trước đây, trong nhà thêm nhiều người lung tung, không thể không đề phòng.”

Ý Biện ma ma là những người Cố thị mang tới đó.

Bùi Đại nãi nãi nói: “Bọn chúng vừa mới vào nhà sẽ không thế nào đâu, ta đã hỏi cả rồi, những người đó trừ viện của Cố thị và Tứ thúc ra rất ít đi chỗ khác.”

“Biết người biết mặt không biết lòng, Đại nãi nãi quá lương thiện mới bị người ta khi dễ.”

“Vậy ta có cách gì chứ,” Bùi Đại nãi nãi nói, “Ta gả vào Bùi gia, phải làm cho trưởng bối Bùi gia vui vẻ. Các trưởng bối thích Cố thị, ta cũng chỉ có thể… chịu đựng…”

Nghĩ tới những năm này nàng ta sinh con dưỡng cái cho Bùi gia, xử lý chuyện nhà cho Bùi gia, mỗi ngày hầu hạ mẹ chồng và chồng, nuôi dưỡng những hài tử này, trong lòng Bùi Đại nãi nãi cảm thấy rất ấm ức, nói thế nào đi nữa, giữa nàng ta và Cố thị, trưởng bối Bùi gia hẳn nên nghiêng về nàng ta mới đúng.

“Đại nãi nãi,” Biện ma ma nói, “Bây giờ không thể so với trước đây nữa rồi, trước đây Chu gia phải dựa vào Bùi gia. Bây giờ Quảng Nam bên đó lão gia làm chủ, người không cần sợ, Bùi gia sẽ cầu đến chỗ Chu gia chúng ta. Cố thị không đi Quảng Nam thì thôi, đến Quảng Nam sẽ bị Chu gia chúng ta đánh cho quay đầu mà về, người vì nhà mẹ đẻ mà gả đến Bùi gia, bây giờ nhà mẹ đẻ phát đạt rồi, chính là hậu thuẫn lớn nhất sau lưng người.”

Bùi Đại nãi nãi nghe lời của Biện ma ma, cảm giác ấm ức trong lòng dường như với đi nhiều, biến thành khí thế muốn áp đảo Cố thị: “Nhưng… nếu như Bùi gia oán hận thì ta nên làm thế nào?”

“Người Bùi gia làm sao mà biết được, phải khiến cho Cố thị hiểu, Quảng Nam là do ai làm chủ,” Biện ma ma cười nói, “Đại nãi nãi người cứ xem đi, Chu gia sẽ không để cho người chịu ủy khuất như vậy đâu.”

Quảng Nam vốn vô cùng hỗn loạn, xảy ra chuyện, ai biết là người Giao Ly làm hay là những thứ trộm cướp kia, có thể kết án hay không còn không phải do triều đình định đoạt sao.

Ở Quảng Nam, Chu gia chính là triều đình, Bùi gia sớm đã sa sút rồi.

...

Lúc sáng sớm Lang Hoa tỉnh lại, trên bàn bát tiên đã có thêm một cái đèn lồng, bên trên vẽ một trái lựu lớn đang há miệng.

A Mạt cười nói: “Là Thất tiểu thư và Thập tiểu thư cùng làm, đưa tới lúc người còn đang ngủ, các vị tiểu thư liền giao đèn cho nô tỳ.”

Lang Hoa gật gật đầu: “Tứ gia đâu?”

A Mạt nói: “Tứ gia đến phòng lão gia rồi, hôm nay là ngày tiểu thư lại mặt, trong nhà từ trên xuống dưới đều đang chuẩn bị.”

Ngày hôm qua nàng ngủ thế nào đều quên cả, hình như Bùi Khởi Đường cùng nàng xem tranh phong cảnh, sau đó hai người uống chút trà, lại nói mấy câu, nàng mơ mơ màng màng tựa vào trong lòng Bùi Khởi Đường. Bùi Khởi Đường kể rất nhiều câu chuyện thú vị cho nàng, nàng mới biết hoá ra người này lại còn từng ở trong miếu giả làm hòa thượng.

Bùi Khởi Đường những năm này phiêu bạt bên ngoài, từng trải hơn người bình thường nhiều. Chính vì loại từng trải này, khiến cho hắn càng thêm thú vị, bình thường thu mình vậy thôi, nhưng lại rất hiểu đời.