Nếu khu vực gần đây sắp đóng căn cứ quân sự thì vấn đề an toàn chắc chắn đã được giải quyết, hải tặc vũ trụ gì gì đó gần như không phải lo nữa. Trên nguyên tắc mà nói anh cũng không cần phải làm pháo đài bắn tỉa làm gì.
Ông chủ tiệm linh kiện cơ giáp bảo anh nên tiết kiệm chút tiền, không cần mua đồ. Không hẳn là hoàn toàn bắt nguồn từ lòng tốt, dù sao Yên Tuyết Sơn cũng từng là quân nhân, nếu như đến lúc anh ta phát hiện ra mình bị gài mua hàng, lại chạy tới đập tiệm thì ông chủ gặp phải tai hoạ to rồi. Đây là cửa hàng tổ truyền của gia đình, ông chủ vẫn muốn yên ổn tiếp tục truyền lại chuyện làm ăn của gia tộc cho đời kế tiếp.
Vậy nên Yên Tuyết Sơn không mua nữa.
Không hiểu sao trong lòng cứ ngưa ngứa.
Anh nghĩ có lẽ là do ảnh hưởng của hội chứng sau giải ngũ. Không điều khiển cơ giáp làm cảm giác an toàn của anh giảm xuống rất nhiều, không cầm súng ngắm lại càng giảm sút hơn. Nếu ngay cả súng cũng không có, thậm chí đến ngủ anh cũng ngủ không ngon.
Cho đến giờ, buổi tối đi ngủ anh vẫn phải mang theo khẩu súng lục tuỳ thân, lúc đi đường cũng thường không vung tay phải mà đặt gần thắt lưng, cạnh bao súng, chuẩn bị sẵn sàng tuỳ thời có thể rút súng chiến đấu.
Nhưng Yên Tuyết Sơn vẫn tay không trở về. Khó có dịp vào thành phố một chuyến, mua sắm ít đồ khác cũng được.
Anh mang theo một chiếc màn hình vô tuyến gấp được về nhà.
Dọc đường đến trạm xe liên hành tinh có đi qua một cửa hàng đồ ngọt. Trông thấy một đứa trẻ đang khóc ầm lên đòi mẹ nó mua kem ốc quế cho, nói chỉ còn lại một cây kem cuối cùng. Yên Tuyết Sơn nhìn thoáng qua rồi mua luôn cây kem ốc quế cuối cùng đó. Đứa trẻ kia như bị sét đánh nhìn chằm chằm vào anh, Yên Tuyết Sơn lạnh lùng hờ hững đi khỏi cửa hàng.
Anh vừa đi vừa ăn.
Ký ức trước khi vào cô nhi viện anh gần như đã quên sạch sẽ, còn lúc ở cô nhi viện có thể ăn no mặc ấm đã là đủ rồi, đồ ngọt là thứ quá xa xỉ. Sau này được bố nuôi nhận nuôi, vì sợ bị trả về cô nhi viện, khiến người lớn cảm thấy phiền hà nên anh không hề làm nũng vòi vĩnh gì, tự nhận là không thích ăn thạch hoa quả với bánh kem.
Sau nữa thì tòng quân làm sư sĩ lái cơ giáp, phải nghiêm khắc kiểm soát thể chất và cơ bắp cho nên anh cũng không ăn gì ngoài những món mà chuyên gia dinh dưỡng đề xuất.
Chỉ có vào sinh nhật hàng năm của anh. Ở phòng nghỉ của anh và Arthur, Arthur sẽ chuẩn bị cho anh bánh sinh nhật, một mình tổ chức mừng sinh nhật cho anh, anh mới có ký ức đầu tiên được thưởng thức bánh ngọt.
Thật ra anh rất thích.
Song hiện giờ về hưu, anh lại vẫn rập khuôn ăn theo thực đơn trong quân đội.
Anh đã từng thử lên mạng học những thực đơn bữa ăn khác rồi nấu theo, nhưng anh cảm thấy trình tự nấu nướng hơi phức tạp, muốn tinh giản một chút. Mỗi lần như thế đều nấu thành một mớ hỗn độn. Từ đấy về sau anh đành chịu ngoan ngoãn làm đúng theo hướng dẫn.
Anh nghĩ, có lẽ mình nên thả lỏng thêm chút nữa, đi hưởng thụ cuộc sống của một người bình thường.
Thế nhưng... cuộc sống của người bình thường như thế nào?
Yên Tuyết Sơn không hiểu lắm.
Hồi bé thì ở cô nhi viện, tuổi thiếu niên được bố nuôi huấn luyện quân sự, lớn rồi thì nhập ngũ luôn, sau đó giải ngũ.
Thế nên anh mới mua cái màn hình vô tuyến về, định lên mạng xem phim điện ảnh phim truyền hình, xem tin tức, tìm hiểu thời sự, cũng tìm hiểu thử cách thức thay đổi cuộc sống của mình như thế nào.
Chưa được mấy ngày.
Yên Tuyết Sơn đã thấy Arthur trong tin tức trên truyền hình trung ương Liên Bang Ngân Hà.
Arthur mặc quân trang Thượng tướng, ống kính đặc tả gương mặt hắn, nét mặt kiên nghị, không chút cẩu thả, không cần bản thảo vẫn phát biểu dõng dạc hùng hồn, chính trực nghiêm nghị nhiệm vụ diệt cướp:
- Sau khi chiến tranh kết thúc, lẽ ra Liên Bang Ngân Hà đã có được hoà bình, thế nhưng vẫn còn đám hải tặc vũ trụ đang thừa dịp làm loạn, khiến cho nhân dân không thể an tâm sinh sống. Vì vậy, quân bộ thành lập căn cứ vũ trang mới ở gần hành tinh Vega, lấy làm căn cứ điểm, bắt đầu tiến hành diệt cướp. Tại đây, tôi lấy tinh thần của lãnh tụ sáng tập Liên Bang làm phương hướng, giữ vững chiến lĩnh, thúc đẩy đào tạo, thi hành các yêu cầu xây dựng và chuyển đổi mô hình các hạm đội cơ giáp liên hành tinh, xây dựng và thực hiện các kế hoạch xây dựng mới, thúc đẩy toàn diện xây dựng nền hòa bình Liên Bang Ngân Hà, tăng tốc độ chuyển đổi mô hình quân đội hướng tới mục đích giữ gìn và bảo vệ. Tại đây, tôi – Arthur Felix, lấy danh nghĩa cá nhân tuyên thệ, phòng thủ biên cương, bảo vệ quốc gia, toàn tâm toàn sức đấu tranh chống lại các thế lực bất hợp pháp của tổ chức phi chính phủ Liên Bang. Chưa diệt giặc cướp! Thề không hồi hương!"
Tiếng nói vừa dứt, Arthur đứng nghiêm, chào ống kính theo đúng tiêu chuẩn quân đội.
Mặc dù hiện tại hệ Ngân Hà đã thống nhất nhưng gần hai trăm năm thời cuộc biến động, chiến tranh liên miên, làm bùng lên nạn cướp bóc trong đất nước đang đầy những lỗ hổng.
Trước đây khi Yên Tuyết Sơn còn trong quân đội đã từng được nghe, lúc ấy Liên Bang Ngân Hà có 2000 tỷ nhân khẩu, trong đó ước tính có khoảng trăm triệu hải tặc vũ trụ, tính ra cứ 20.000 người thì có một người là hải tặc vũ trụ. Thậm chí thời anh còn ở cô nhi viện cũng từng thấy mấy đứa trẻ nói rằng sau này muốn làm hải tặc vũ trụ. Mức độ lan rộng của nạn cướp có thể thấy rõ, trong đó khu vực trước kia do Đế quốc kiểm soát lại càng lộng hành dữ hơn.
Hơn nữa không chỉ chiến tranh dẫn đến hải tặc vũ trụ. Sau khi Đế quốc Ngân hà cũ thua trận sụp đổ, số ít kẻ không chịu đầu hàng, toán lính không muốn bị hợp nhất đã chạy thoát được cũng trở thành "hải tặc vũ trụ", bỏ lính làm cướp, ý đồ quấy nhiễu chính quyền mới, núp dưới chiêu bài bảo tồn ngọn lửa của Đế quốc cũ, mưu đồ cơ hội ngóc đầu trở lại trong tương lai.
Yên Tuyết Sơn bị lôi cuốn bởi lý tưởng "Lo cho nỗi lo của nước nhà, vui sau niềm vui của nhân dân" trong lời diễn thuyết của Arthur, nghiêm túc suy tư một hồi...
Hành tinh Vega quả thật là địa điểm phù hợp để xây dựng căn cứ quân sự.
Nơi này thuộc nội địa Liên minh Ngân hà nhưng lại cách xa hành tinh Thủ Đô, nằm ở xa cuối tầm kiểm soát của chính quyền Liên Bang.
Do là vùng hẻo lánh nên gần như không chịu sự xâm phạm tàn phá của chiến tranh nên trông có vẻ là chốn yên vui, nhưng trên thực tế, cũng vì hẻo lánh nên rất phù hợp cho hải tặc vũ trụ phát triển.
Nhưng nếu xây dựng tuyến đường cho phi thuyền, thiết lập được cổng bước nhảy không gian ở đây thì xét từ góc nhìn quân sự nơi đây cực kì phù hợp để làm căn cứ.
- Chọn được đấy.
Yên Tuyết Sơn khoanh tay trước ngực, nhìn Arthur trên TV, khen ngợi.
Nghĩ sâu xa hơn nữa, thân phận con trai Tổng thống của Arthur đã được công khai, cho dù chiến công của hắn là thật nhưng không tránh khỏi lời ra lời vào của người ngoài. Lúc này chọn thi hành sách lược lấy lùi làm tiến, tránh xa vòng xoáy quyền lực của chính quyền trung ương đi đến nơi xa xôi tiếp tục gây dựng chiến tích cũng rất tốt.
Xưa nay chưa từng có vị Thượng tướng nào ở độ tuổi hai mươi lăm. Đây là kết quả đặc thù của thời đại chiến tranh. Nếu là trong thời bình, chắc chắn hắn không thể thăng tiến nhanh đến vậy, tới đây cần đóng vững đánh chắc, củng cố lại quân quyền trong tay.
"Không hổ là Arthur, suy nghĩ cặn kẽ thấu đáo." Yên Tuyết Sơn nghĩ.
Bên này truyền hình trực tiếp vừa phát xong, Yên Tuyết Sơn tức thì nhận được một tin nhắn thoại từ Arthur. Thượng tướng Arthur vừa nãy còn đang lễ độ nghiêm trang trước cánh truyền thông bây giờ đã trở lại là chàng trai tươi sáng dễ ngại, vui vẻ mừng rỡ nói:
- Thầy ơi, em sắp được điều chuyển đến Vega rồi! Cấp trên giao cho em nhiệm vụ tiêu diệt hải tặc vũ trụ trong khu vực quản lý của Liên bang Ngân hà, ít nhất phải đóng quân mười năm!
Sự nhiệt tình vui sướng kia không sao giấu được, cứ như nơi hắn sắp phải đi không phải vùng sâu vùng xa mà là thành thị phồn hoa bậc nhất vậy.
Yên Tuyết Sơn:...
Không, vẫn thấy không đúng lắm.
Yên Tuyết Sơn trả lời: "Tôi biết, tôi đang xem tin tức Liên Bang đây."
Arthur nói:
- Anh xem thì tốt rồi, em cũng không cần nói lại lần nữa. Thế thì... em còn có một chuyện cũng rất quan trọng muốn nói với anh... Em hỏi anh có muốn kết hôn với em không là nghiêm túc đó thầy. Chỉ là, lúc đó ra ngoài hơi vội, em chưa kịp chuẩn bị đầy đủ, giờ em đề cập lần nữa với anh.
Yên Tuyết Sơn ngây ra chốc lát.
Arthur nói tiếp, giọng cực kỳ dịu dàng:
- Nhưng em biết, anh không thích chính trị. Mà em lại quá gần với trung tâm chính trị, chắc anh sẽ có nhiều điều lo lắng. Hơn nữa, khả năng anh sẽ lấy lý do chúng ta sống ở hai nơi để từ chối em, bây giờ em đã sắp tới đó đóng quân rồi. Anh có thể tiếp tục trồng trọt dưỡng già ở nông trường, còn em từ căn cứ quân sự mới qua thăm anh cũng tiện với nhanh hơn là từ Thủ Đô sang. Khoảng cách không còn là vấn đề.
Arthur hít thở sâu tựa như để thả lỏng tâm trạng hồi hộp lo lắng của mình, nói hết sức nhẹ nhàng:
- Xin anh hãy nghiêm túc cân nhắc lời cầu hôn của em.
- Còn hai tiếng nữa là em về đến nhà, sau khi về em sẽ gửi những tài liệu em đã sắp xếp xong trong mấy hôm nay cho anh, là thông tin về gia đình em, còn có tình hình tài chính cá nhân các thứ nữa. Anh có thể xem qua. Đều là thông tin chính xác đã qua giám định của luật sư, tuyệt đối đúng sự thật.
Arthur nói với giọng điệu như quyết đánh một trận sống chết:
- Chờ em đến hành tinh Vega anh hãy cho em câu trả lời nhé thầy!
Yên Tuyết Sơn suy nghĩ rồi lại suy nghĩ,... nghĩ hết một hồi, trả lời độc một chữ: "Ờ"
Hai tiếng sau.
Arthur gửi cho anh một số tư liệu thật, phần mềm đọc tính toán thời gian đọc là một tiếng!
Yên Tuyết Sơn không đọc ngay tắp lự. Anh cho rằng hiện giờ mình đã đồng ý xem mắt với Arthur rồi.
Nguy to rồi...!
Thế mà làm thật luôn.
Xem mắt, xem mặt, xem hết sạch rồi.
Nếu Arthur đã gửi cho anh tình hình tài chính, xem như một phương thức xem mắt khác, tất nhiên anh cũng nên gửi cho Arthur xem tình trạng tài chính của mình. Như thế mới công bằng.
Tài sản của anh không nhiều, sắp xếp tài liệu chắc cũng dễ. Chỉ là không ngờ Arthur còn tìm luật sư để công chứng nữa, vậy có phải là anh cũng nên tìm luật sư không? Nhưng mà đột nhiên muốn tìm được người phù hợp giúp mình thì có hơi khó.
Yên Tuyết Sơn suy ngẫm suốt mười phút đồng hồ.
Anh quyết định tìm đến một người mình quen khi còn trong quân đội được gọi là "Cái gì cũng biết" - Lâm Kỳ. Người này có mạng lưới quan hệ rất rộng, ngay cả kiểu người quái gở lầm lì như anh mà cậu ta cũng giao hảo, có thể thấy được cậu ta đỉnh cỡ nào. Chỉ cần là việc liên quan đến quan hệ giữa người với người thì tìm cậu ta chắc chắn có thể giải quyết được.
Yên Tuyết Sơn mở danh bạ, liên hệ cậu ta: "Lâm Kỳ, có đó không?"
Lâm Kỳ trả lời ngay tắp lự: "Có. Lão Yên ông mà cũng chủ động tìm tôi á, bọn tôi còn tưởng rằng ông bốc hơi khỏi nhân gian rồi chứ! Ông vẫn còn sống cơ à?"
Yên Tuyết Sơn: "Còn sống."
"Tôi tìm ông có việc."
Yên Tuyết Sơn: "Ông có quen luật sư nào uy tín có thể giúp tôi công chứng tài sản luôn được không?"
Còn bổ sung thêm: "Công chứng tài sản trước hôn nhân."
Lâm Kỳ: "Ông sắp kết hôn á?!!!"
"Thế Arthur phải làm sao đây?"
Yên Tuyết Sơn im bặt. Anh viết được nửa câu: thì với Arthur đấy
Không đúng, anh vẫn chưa muốn kết hôn với Arthur mà. Mới đang ở giai đoạn hẹn hò xem mắt thôi.
Anh xoá nửa câu kia đi, viết lại: "Chưa định kết hôn, chỉ là xem mắt thôi. Tôi muốn kết hôn rồi."
Lâm Kỳ: "Dọa chết tôi rồi, chỉ là xem mắt thôi à, ông vậy mà công khai xem mắt với người ngoài hả? Trời ơi, tôi vẫn tưởng ông với Arthur là một đôi nữa đó, còn tưởng chiến tranh kết thúc hai người sẽ đi đăng ký kết hôn luôn cơ. Thế rồi ông xuất ngũ xong biến mất dạng, ngay cả Arthur cũng không biết, cậu ta mất hồn mất vía hết mấy ngày. Tôi bảo... lúc đó tôi còn tưởng hai người chia tay."
Yên Tuyết Sơn: "?"
"Lúc còn trong quân đội, tôi với cậu ấy luôn là cộng sự, không phải người yêu."
Yên Tuyết Sơn: "Tôi tìm tới công ty mai mối, nhưng đối tượng bọn họ sắp xếp cho tôi không phù hợp lắm nên không thành."
Lâm Kỳ: "Thế tất nhiên là không thành rồi! Công ty mai mối bình thường sao mà tìm được người xứng với ông được? Ông có viết quân hàm trước khi xuất ngũ của mình không?"
Yên Tuyết Sơn: "Không viết. Cái này không tiện viết ra. Có công ty mai mối cao cấp à?"
Lâm Kỳ: "Ha ha, không có!"
"Nhưng tôi có thể giúp ông hỏi mọi người xung quanh cho! Rất nhiều người có cảm tình với ông, nếu không phải mọi người đều cho rằng ông với Arthur yêu nhau thì đã sớm có người muốn hỏi rồi."
"Ông gửi yêu cầu xem mắt của ông cho tôi. À đúng rồi, luật sư công chứng tài sản tôi cũng tìm cho ông rồi, lát nữa tôi sẽ cho ông phương thức liên lạc."
"Việc này cứ cuốn gói giao hết cho tôi đi."
"Tôi còn nghĩ xong cho ông tiêu đề rồi này: Thần bắn tỉa đã xuất ngũ, online tìm bạn trăm năm. Ha ha ha ha."
______
Tác giả:
Người đầu tiên được thông báo tin tức Yên Tuyết Sơn tìm bạn trăm năm - Arthur: (Thổ huyết)