Sau đó, bất kể hắn xuất hiện chỗ nào, mọi người cũng đều sẽ dừng bước lại, khách khí gọi một tiếng “Tổng Giám đốc Tần”.
Cha mẹ hắn vui mừng không thôi, dồn mọi công lao lên người tôi.
Tôi cười mà không nói gì.
Tôi không đảm nhiệm chức vụ ở Tần thị, cẩn thận cày cấy mảnh đất truyền thông Điệp Vũ của mình.
Kiếp trước tích lũy kinh nghiệm mười năm, cộng thêm vốn liếng khổng lồ của Tần thị hậu thuẫn, tôi rất nhanh đã có danh tiếng.
Ở Tân Thành, tôi và Tần Diễm là đôi vợ chồng rất có tiếng tăm.
Đời này, Từ Văn Văn không đến truyền thông Điệp Vũ, nhưng tôi chủ động cắt đứt liên lạc với người bạn đã giới thiệu cô ta.
Sau đó, tôi nghe nói Từ Văn Văn sống cũng không tốt.
Cô ta lặp lại mánh cũ, giúp một người bạn thân khác cướp đàn ông, nhưng đối phương không phải người chịu thiệt, sau khi phát hiện đã dùng thủ đoạn với cô ta.
Cuối cùng cô ta rơi cùng đường, trầm cảm, uống một chai thuốc ngủ, không cứu được.
Khi biết được tin tức, trong lòng tôi vô cùng bình tĩnh.
Kẻ ác sẽ bị trời diệt, chân lý vĩnh viễn là như vậy.
Với sự tích lũy về kinh nghiệm và tuổi tác, Tần Diễm đã thoát khỏi sự liều lĩnh của tuổi trẻ và đi theo con đường riêng của mình, dần dần trở thành một người đàn ông có nội tâm mạnh mẽ và cảm xúc ổn định, ngày càng trở nên hấp dẫn. Sự bối rối và trẻ con mà tôi từng cảm thấy chỉ thỉnh thoảng xuất hiện vào lúc đêm khuya.
Nhưng mặc kệ hắn trở nên ưu tú như thế nào, trong chuyện yêu tôi thủy chung chưa từng thay đổi. Hắn vẫn hết lần này đến lần khác không ngại phiền toái hỏi tôi có yêu hắn hay không.
Mỗi lần như vậy tôi đều ghé vào tai hắn, nói ra ba chữ hắn muốn nghe.
Có một lần bọn nhỏ ở trước mặt, tò mò hỏi tôi yêu là cái gì, tôi xấu hổ không thôi, tức giận bảo Tần Diễm cút. Hắn cười cút ngay, không bao lâu lại dính dính sáp sáp lại gần.
Năm Tần Diễm hai mươi chín tuổi, chúng tôi mang theo con, tự lái xe đi Tây Tạng du ngoạn.
Năm đó, ở nơi đó tôi lầm tưởng sói thành chó, hắn đã cứu tôi một mạng.
Tôi liếc mắt một cái bị khí chất tươi đẹp sạch sẽ trên người hắn hấp dẫn.
Sau đó hắn tình cờ gặp tôi ở cửa hàng thú cưng, sau khi biết tôi đặc biệt thích chó mèo, hắn nói hắn nguyện ý làm sói nhỏ của tôi, hỏi tôi có nguyện ý nuôi hắn cả đời hay không, còn nói mình dễ nuôi hơn chúng nó.
Tôi đồng ý, cuối cùng lại cùng hắn càng lúc càng xa.
May mà lần này chúng tôi không buông tay nhau.
Hắn đã dệt nên một tấm lưới với tình cảm sâu sắc và cho phép tôi ở bên hắn đến hết cuộc đời.
Cuộc đời dài đằng đẵng, tôi nguyện cùng hắn chung đôi.
(--END--)
-----
AN AN BẤT AN [FULL]