Đánh Thức Trái Tim - Gaac

Chương 30: Vì yêu nên phải đau lòng




" Thưa giám đốc, có người tên là Tùy An muốn gặp trực tiếp giám đốc. Cậu ấy có nói sẽ đợi cho đến khi gặp được ngài"Được, cho cậu ấy vào- Anh Lý Tuấn, em là Tùy An đâySáu năm qua em đã đi đâu thế, khi anh về nước đã tìm nhưng chả thấy em ở đâu cả

- Chuyện là từ khi anh đi mẹ đã phát hiện em đang quen người đồng giới, mẹ nhốt em trong phòng không cho em ra ngoài hay liên lạc với ai cả

~ Sau dì ấy lại nở làm vậy với em chứ, yêu đồng tính thì làm sao? thời đại nào rồi mà dì Hoa lại cố áp đặt anh vào chuyện hôn sự rồi còn cả em nữa.

- Em cũng buồn và tủi thân lắm ạ, nhưng em cũng không muốn mẹ phải buồn.

~ Rồi thời gian đó em vượt qua bằng cách nào, rồi dì Hoa có đang ở cùng em không?

- Lúc đó vì nghe theo tiếng gọi của tình yêu mà em đã lẽn bỏ trốn cùng cậu Thế Quang. Em rất yêu cậu ấy, em cũng rất thương mẹ. Em đã rất rất khó xử khi phải đứng giữa để lựa chọn

- Từ nhỏ mẹ đã bắt em phải học thật giỏi không được chơi đùa như các bạn cùng chăng lứa. Bắt em mặc những bộ đồ em chẳng hề thích, làm những thứ em chẳng muốn làm. Em đã sống hơn 16 năm không khác gì một cổ máy, cho đến khi em gặp được Thế Quang cậu ấy đối xử rất tốt với em, em luôn thấy vui vẻ và thoải mái khi ở cạnh cậu ấy.

- Hiện tại em không sống cùng mẹ nữa, từ lúc em bỏ nhà ra đi thì bà ấy cũng đi mất. Em có nghe mọi người nói không tốt về mẹ em là bà ấy hay cặp kè với đại gia. Em có liên lạc lại với mẹ nhưng điều bị từ chối

~ Chắc thời gian qua em vất vả lắm. Hay em về nhà anh ở

- Dạ không cần đâu ạ, em ở bên ngoài tuy có vất vả nhưng được sống thật với chính mình em rất mãn nguyện rội

~ Để anh cho người đến thu xếp đưa em đến căn biệt thự phía Tây của anh. Em có thể ở cùng với nữa kia của em

- Sao anh tốt với em thế ạ

~ Anh là anh em, anh không tốt với em thì ai tốt nữa chứ. Thế nhé, có cần gì thì cứ nói với anh

- Mà chị Di Băng giờ ra sao rồi ạ, từ khi mẹ em ngăn cản anh chị thì đột nhiên chị Di Băng cũng biến mất

~ Quá khứ sai lầm của anh, giá như lúc đó anh đứng lên đấu tranh vì tình yêu như em thì anh đã không để lạc em ấy suốt 6 năm trời, cô ấy chịu rất nhiều thiệt thòi nhưng anh chẳng làm gì được cho cô ấy

~ Bây giờ anh đã tìm được em ấy nhưng có vẻ em ấy còn tổn thương nên cứ né tránh anh, hazz

- Ai cũng có sai lầm mà đúng không anh. Quan trọng là mình nhận ra được phần thiếu sót ấy mà đứng lên phấn đấu để hoàn thiện hơn.

- Em nghĩ chị Di Băng cũng còn tình cảm với anh đấy, anh cố gắng bù đắp tình cảm và đối xử với chị ấy thật tốt nhé.

~ Anh sẽ cố chinh phục em ấy, cho dù có khó khăn đến đâu đi chăng nữa thì anh cũng không bỏ cuộc.

- Chú hẹn tôi ra đây có việc gì cứ nói thẳngCậu cũng biết lí do tôi hẹn cậu ra đây mà đúng không Âu Đạt- Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu, chú nói gì cũng vô ích thôiDi Băng không hợp với cậu đâu. Tốt nhất cậu nên từ bỏ- Không thử thì làm sao biết hợp hay không hợp? Thế chú có dám đấu với tôi một trận không. Tôi và chú đua xe trên đường đua này nếu chú thắng thì tôi sẽ không đeo bám chị Di Băng nữa, còn ngược lại nếu chú thua thì chú phải tránh xa chị Di Băng.Được thôi cậu nhóc. Nhưng tôi không muốn đem người tôi yêu để cá cược- Tại sao?Với kỹ thuật tay lái của cậu thì tỉ lệ cậu chiến thắng rất cao. Nhưng chuyện tình yêu hoàn toàn khác, cậu không thể nào chinh phục phụ nữ như trên đường đua.- Có vẻ chú đã trải qua rồi nên chú am hiểu nhỉĐúng thế, đến một độ tuổi nhất định của cậu thì cậu sẽ nhận ra. Cái háo thắng đấy của cậu sẽ dễ làm cậu thất bại đấy. Cậu còn nhỏ nên tập trung vào ăn học cho tốt sao này khi cậu trưởng thành hơn rồi thì quay lại đấu với tôi. Tôi sẽ không nhường cậu đâu

- Được!

- Có lẽ chị Di Băng đã gặp đúng người, mình nên từ bỏ hi vọng hão huyền là cưa đổ chị ấy thôi, nhưng mình vẫn thích chị ấy mình sẽ trở lại với một phiên bản tốt hơn.

° Hôm nay Lạc Lạc ở nhà có vui không.

- Dạ có, khi nãy có một chú che mặt đến bỏ một hộp quà trước cửa nhà mình đấy mẹ. Trong có vẻ không phải khả nghi lắm

° Chắc không phải là Trương Lý Tuấn, anh ta có tặng quà thì cũng ngang nhiên xong vào mà làm náo loạn lên.

° Để mình mở thử bên trong có để tên người gửi không

A…aa

- Mẹ Di Băng làm sao thế, bên trong có gì cho con coi với

° Không có gì đâu, Lạc Lạc đi ngủ đi. Còn ở đó là mẹ đánh đòn con đấy

- Sao mẹ Di Băng lại đột nhiên nỗi giận cơ chứ

° Là Phạm Trường Thành anh trai nuôi mình, sao anh ta biết mình đang ở đây, còn gửi con chuột chết đến vậy là có ý gì?