Đánh Rớt Quang Hoàn Vai Chính

Chương 55: Thế giới thứ tư: Siêu sao đình đám 19




Cố Khả Hi nhịn xuống cơn buồn nôn nuốt xuống cuối cùng miếng mì tôm. Hắn cong tay, ném hộp mì tôm trống rỗng vào thùng rác. Thùng rác đã quá đầy, bên dưới là bừa bộn các loại rác thải, nhiều nhất là mỳ ăn liên.

Phòng ở chật chội, bốc lên mùi hôi hám tanh tưởi khó chịu. Thời gian này đối với Cố Khả Hi như là địa ngục trần gian. Hắn tiền trong tay không còn bao nhiêu, dùng những món đồ ăn rẻ tiền nhất sống qua ngày. Hắn khuôn mặt trở nên hốc hác, mệt mỏi, mọi liên lạc đều bị hắn chặng đứng. Ra ngoài đều không giám, bởi vì hắn sợ sẽ bị người nhận ra.

Cố Khả Hi ánh mắt lộ ra hàn quang. Lạc Lung a Lạc Lung, cảm ơn ngươi đã ban cho cuộc sống như một con chuột hôi hám, chui rủi ở ống cống là hắn.

Cố Khả Hi từ trên xuống dưới bọc đến kín mít. Bây giờ là mùa hè, người người hận không thể cởi trần đi ra đường. Hắn ăn mặc giống cái thần kinh, cũng không sợ bị nóng chết. Cố Khả Hi nhắm mắt làm ngơ những ánh mắt khác thường nhìn vào hắn.

Chạy nhanh đến cửa hàng tiện lợi, móc ra 10 tệ cuối cùng, mua mấy gói mì tôm. Cố Khả Hi độc lai độc vãng băng qua những con đường, hắn ngẩng đầu, nheo mắt nhìn những tấm poster được treo trên đỉnh tầng của các trung tâm thương mại.

Lạc Lung trở thành người đại diện cho L&G, lấy nhan sắc và thần thái của Lạc Lung được mọi người điên cuồng săn đón. Thịnh Hoan được mở chiếu trên toàn quốc, thu về doanh số khổng lồ. Những diễn viên góp mặt trong Thịnh Hoan nhân khí tăng vọt.

Được người người để ý là biểu hiện xuất sắc nhất Lạc Lung. Tuy chỉ đảm nhiệm một vai phụ, xuất hiện không nhiều trong bộ phim. Nhưng hình ảnh một Uyển Quân mỹ lệ, thanh lãnh, cô độc, thê lương khắc sâu vào trong lòng người xem.

Cố Khả Hi cười khổ. Hắn tìm mọi cách ngăn cách Lạc Lung tiếp xúc sâu hơn vào ngàng giải trí. Hắn sợ hãi một ngày nào đó Lạc Lung sẽ vượt qua chính mình. Hắn chưa bao giờ muốn điều đó xảy ra. Hắn muốn mãi mãi đè bẹp Lạc Lung ở dưới chân, khiến hắn sợ hãi hắn, khiếp sợ hắn, nghe lời hắn. Cố Khả Hi không biết, Lạc Lung từ khi nào thoát khỏi sự kiểm soát của hắn.

Cố Khả Hi hắn chỉ còn lại hai bàn tay trắng, cái gì cũng chẳng còn, không cái gì có thể làm hắn luyến tiếc. Cha mẹ sao?! Người thân sao?! Không, hắn từ trước đến nay chỉ có một mình. Hắn cũng không muốn, một mình cô độc mà chết đi.

" Hai đứa tình cảm càng ngày càng tốt. " Lạc mẫu vỗ tay hân hoan nhìn hai đứa trẻ thân thiết với nhau. Lâm phụ gật đầu, hôn lễ của con gái được cử hành vào tháng tới. Nam sau con trai kết hôn luôn thì càng đẹp.

" Đúng là như vậy. " Nam nhân kéo đang có xu hướng nhích người cách hắn một khoảng thiếu niên. Cười cảnh cáo ôm chặt eo thiếu niên.

Bạch Trần Tinh hết đường chạy trốn, ngoan ngoãn ngồi im. Cũng không biết Cố Khả Hi sắp có kế hoạch gì, hắn nữa đêm đều ngủ không yên giấc. Đến 001 đều tìm không thấy tung tích của hắn. Bạch Trần Tinh cắn răng suy nghĩ, Cố Khả Hi không phải là muốn cá chết lưới rách chứ?!

" Chủ nhân, không cần lo lắng, đã có 001. " 001 vỗ vỗ bộ ngực nhỏ của nó, kiêu ngạo nói. Có nó ở đây, chủ nhân có thể xảy ra chuyện gì. Nhiều nhất, chỉ chỉ bị thương một chút.

" Ừm, may còn có ngươi. " Bạch Trần Tinh gật đầu. Không còn lo lắng như trước nữa. Hắn chỉ sợ hãi, Cố Khả Hi sẽ làm điều gì đó nguy hại đến người thân của nguyên chủ, còn có Phùng Quân Vũ người nam nhân này.

" Này, tôi muốn uống trà sữa. " Bạch Trần Tinh cùng nam nhân tạm biệt Lạc phụ Lạc mẫu rời đi. Hai người được sự chấp thuận từ hai gia đình, đã sinh sống cùng nhau được một thời gian. Nam nhân lái xe nghiêng đầu nhìn ngữ khí ra lệnh thiếu niên. Hắn không có tức giận, nhận mệnh chạy đi mua trà sữa cho thiếu niên.

Chính là chưa kịp nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của thiếu niên khi được thưởng thức món đồ uống khoái khẩu. Ngồi trong xe là người hắn mang lòng cảm mến, yêu thương bị điên cuồng một chiếc xe khác đâm ngang.

Ly trà sữa mất trọng lực rơi nát trên mặt đất, đồng tử co rút lợi hại. Nam nhân hắn trái tim như ngừng đập, hít thở không thông hơi thở. Hai bên tai ù ù, chỉ nghe được tiếng gió thổi qua.

Đôi chân như bị rót phì chì, ghì chặt ngay tại chỗ. Nam nhân hắn vô lực ngã người xuống mặt đất, thời gian như dừng lại đối với hắn.

" Cứu hắn, cầu xin các người hãy cứu hắn. " Người ta thường nói, dưới gối nam nhân là kiêu ngạo, sẽ không một nam nhân nào quỳ gối trước bất cứ ai. Trừ phi họ rơi vào hoàn cảnh khốn khổ nhất, hay thậm chí những người thân yêu của họ đang đối mặt với ban cân giữa sống và chết.

Nam nhân khuôn mặt tuấn mỹ đẫm nước mắt, hai tay chà xát khẩn cầu vị bác sĩ. Vị bác sĩ trung niên không đàng lòng nhìn nam nhân, thở dài nói. " Chúng tôi, sẽ cố gắng hết sức. "

Lạc gia người khiếp sợ chạy đến bệnh viện. Lạc mẫu nhìn một vạt áo lớn của nam nhân là máu tươi, muốn nói lời nói nghẹn ngào trong cổ họng.

Còn một người khác đang cấp cứu là Cố Khả Hi, hắn chết là điều không thể nghi ngờ. Lạc Tự Anh móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay.

Sau mười hai tiếng phẫu thuật, như chờ đợi hàng thế kỷ những người phải chờ đợi. Thiếu niên đã thoát khỏi cơn nguy kịch.

Bạch Trần Tinh chỉ có là linh hồn, nhìn mọi người thả lòng cùng yên tâm sắc mặc, thoáng mỉm cười. Nhiệm vụ của hắn, đã hoàn thành rồi.

" Nhiệm vụ chính: Thoát ly Cố Khả Hi hoàn thành. Khen thưởng 500 điểm sinh mệnh. "

Bạch Trần Tinh hắn không biết, hắn rời khỏi thế giới này là lúc. " Hắn" cũng biến mất khỏi thế giới này.