Edit: Nananiwe
Keith cố gắng muốn duy trì lý trí, nhưng dần dần ngay cả giọng của mình hắn cũng không thể khống chế nổi.
"Ư... Ưm~"
Keith cắn cánh tay của mình, mở to mắt nhìn dẫn đường đang rong ruổi trên người mình.
Sức lực của đối phương rất lớn, đỉnh mạnh vào từng cái một.
Dẫn đường trên người Keith cong môi cười rất không đứng đắn, cúi đầu liếm hôn cằm của hắn.
"Lính gác à, đừng cắn chính mình, em sẽ đau lòng."
Nói xong, nhân lúc Keith lơi lỏng, một tay Nord kéo tay của Keith ra, ôm lấy Keith từ đầu tới chân mạnh mẽ thẳng lưng thúc vào...
"A! A a~ Ưm..."
Keith phát ra tiếng kêu to, khả năng bình tĩnh tự kiềm chế nháy mắt bị phá vỡ.
Khuôn mặt hắn mê ly, hai gò má đỏ ửng chẳng còn chút uy nghiêm nào của nguyên soái trước kia.
Nord hít sâu một hơi, vẻ mặt hưởng thụ: "Woah~ anh thật đáng yêu! Đừng xấu hổ mà, kêu thành tiếng đi."
Nord vươn tay tùy ý xoa nắn nơi đang hăng hái của Keith, động tác cắm vào dưới thân kịch liệt thay đổi đủ góc độ, ra sức chịch lính gác dưới thân.
Keith bị ép tới mức khóe mắt phiếm hồng, thậm chí hắn có thể cảm nhận được từng đường gân xanh trên cự vật thô to kia của Nord.
Chân Keith run rẩy, thật sự không kiên trì được nữa ngã lên người Nord, nháy mắt ấy cự vật trong cơ thể xâm nhập càng sâu, làm hắn phát ra tiếng rên rỉ gần như sắp chết, phần eo không kiềm chế đích bắn một chút, tứ chi đều có chút co rút.
Hậu huyệt mềm mại lại càng đè nén kẹp chặt vật thô to kia, nháy mắt ngay cả hình dạng dương v*t của đối phương thế nào cũng cảm nhận được rõ ràng.
Nord đè cổ Keith xuống, trán cụng vào trán Keith.
"Lính gác, mở thế giới tinh thần của anh ra đi, em muốn vào trong."
Nói xong thì nhắm mắt lại, tinh thần lực tỏa ra bao lấy Keith, vô số sợi tinh thần lực thăm dò tiến vào đại não của Keith.
Giờ phút này hai người rơi vào trạng thái kết hợp kịch liệt, đừng nói là mở rộng thế giới tinh thần, cho dù Nord đột nhiên hung bạo muốn giết Keith thì sợ là Keith cũng không thể phòng bị gì.
Tinh thần lực của Nord tiến vào thế giới tinh thần của Keith chẳng gặp chút trở ngại nào.
Khác với lần chữa trị vừa rồi, lần này tinh thần lực của Nord phân tán thành vô số sợi tinh thần lực, tùy ý bao bọc lan tỏa bên trong thế giới tinh thần của Keith, dây dưa quấn quít với tinh thần lực của Keith...
Nháy mắt, đại não và xương sống của Keith như có pháo hoa đồng thời nổ tung!
Khoái cảm nhanh như chớp lan rộng khắp toàn thân, Keith run rẩy quấn chặt lấy người Nord.
Hai chân rõ ràng đã không còn sức lực đột nhiên như có một nguồn sức mạnh lớn, chống tay bên người Nord lên xuống hai cái, sau đó dứt khoát ngồi lên cự vật thô to của Nord.
Vách thịt trong cơ thể điên cuồng co rút, nóng bỏng bao chặt lấy dương v*t Nord.
Nơi không ngừng được vuốt ve ma sát phía trước bắn ra chất lỏng trắng đục lên cằm Nord.
Nord xuýt xoa một tiếng, thắt lưng thúc một cái thật mạnh.
Ra sức đâm thật sâu vào đúng thời điểm Keith mẫn cảm nhất, lần sau còn mạnh hơn lần trước, kịch liệt đến mức giống như muốn hủy hoại đối phương.
Mặc cho đối phương siết chặt như thế nào, hắn cũng có thể mạnh mẽ cắm sâu vào.
————
Sau khi tất cả kết thúc.
Keith nằm trên giường thở ồ ồ, cả người giống như vừa chết qua một lần.
Càng rõ ràng hơn chính là tinh thần lực kia vẫn chưa rời khỏi thế giới tinh thần của hắn, tinh thần lực ấy vừa cường đại vừa bá đạo, nhưng lại mau chóng chữa trị hết những vết thương ngầm của hắn.
Tinh thần lực của Keith được đối phương tưới tắm tẩm bổ nhanh chóng hồi phục với tốc độ khủng bố.
Nord ra một thân mồ hôi ẩm ướt nhưng vô cùng gợi cảm, chui vào trong ngực Keith vuốt ve thân thể hắn.
"Lính gác à, anh cảm thấy thế nào rồi?"
Hai người vẫn chưa tắm rửa, trên thân thể Keith dường như vẫn còn lưu lại xúc cảm của đối phương.
Nhất là lỗ nhỏ phía sau, cảm giác có dị vật vô cùng rõ ràng.
Nhưng thứ hắn để ý không phải là cái này. Keith nhíu mày nghi hoặc nói: "Tôi không biết là tinh thần lực của dẫn đường lại có thể mạnh được đến vậy, mạnh đến mức đủ để đánh dấu lính gác."
Nếu nói trước đó vẫn còn nghi ngờ thì hiện giờ Keith vô cùng chắc chắn là Nord đã đánh dấu hắn, một dẫn đường đánh dấu một lính gác!
Tinh thần lực của Keith đã mạnh số một số hai đế quốc, kết quả một lính gác mạnh như vậy lại bị một dẫn đường còn mạnh hơn đánh dấu.
Đây là chuyện khiến người khác khó có thể tưởng tượng, cũng khó có thể tin nổi.
Nord thoải mái cười nói: "Vậy bây giờ anh biết rồi đấy."
"Em có thể cùng lên chiến trường với tôi." Keith đột nhiên nói.
Nord ngây ra: "Hở?"
Y nhướng mày: "Để em cùng lên chiến trường với anh? Ha ha, lính gác à, suy nghĩ của anh thật là kỳ lạ."
Tim Keith trầm xuống, đúng vậy, sao hắn lại quên mất chứ, một dẫn đường vừa tự do vừa mạnh mẽ như vậy đâu phải là người hắn có thể giữ được.
Keith nhắm mắt lại, không nói gì nữa.
Ngoài mặt thoạt nhìn hắn không có gì bất ổn cả, nhưng chỉ có chính hắn biết, trái tim mình bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, đau đến mức gần như không thể hít thở được.
Nord đứng dậy vào phòng tắm.
Keith nghe tiếng nước trong phòng tắm vang lên, không nhịn được lật người vùi mặt vào gối, hít một hơi thật sâu, hai tay nắm chặt thành quyền, lần đầu tiên cảm nhận được cam lòng là như thế nào.
Nord ra khỏi phòng tắm, vừa lau người vừa nói: "Lính gác, hẳn là hiện tại anh vẫn có thể đi lại được, em khuyên anh tốt nhất nên tự tắm rửa, trừ phi..."
Keith hoàn toàn không muốn nghe thấy Nord nói ra những lời tàn nhẫn hơn, hắn bật dậy mở cửa vào phòng tắm.
Mà Nord nhìn theo bóng dáng Keith bước vào phòng tắm, cúi đầu nhìn bé Nord bên dưới, khẽ cười một tiếng: "Lần đầu tiên khai trai, bé Nord vẫn chưa ăn no nha..."
Nord hầy một tiếng, lại thở dài.
"Bỏ đi, vẫn còn nhiều thời gian, cứ tha cho anh ấy trước đã, chờ tất cả kết thúc thì sẽ bắt anh ấy đền đầy đủ."
Sau khi Keith tắm xong ra ngoài thì Nord đã nằm trên giường, hai mắt nhắm lại đã ngủ rồi.
Keith nằm bên cạnh đối phương, rõ ràng khoảng cách rất gần, cũng đã phát sinh quan hệ thân mật nhất, thậm chí đích dẫn đường cường đại này vừa mới đánh dấu hắn vĩnh viễn.
Nhưng hắn lại biết rõ ràng, khoảng cách giữa hắn và dẫn đường xinh đẹp đang nằm bên cạnh này lại xa tới mức như chân trời góc biển.
Keith vẫn không ngủ được, trong lúc đang thất thần thì máy truyền tin đột nhiên vang lên, cùng lúc đó tiếng chuông cảnh báo bậc một chói tai của toàn đế quốc đột nhiên kêu vang.
Phá cửa mà vang lên.
"Nguyên soái! Không xong rồi! Hải tặc vũ trụ đột nhiên tấn công! Nguyên soái!"
"Tôi biết rồi!"
Keith ngồi bật dậy, nhanh chóng mặc quần áo bấm nhận tin.
Đầu bên kia bối rối hô lên: "Nguyên soái! Hải tặc vũ trụ có chuẩn bị mà tới, súng đạn của chúng ta không đủ, hiện giờ thất bại liên tiếp đã phải lui về phòng tuyến rồi!"
"Cố gắng chống đỡ! Tôi lập tức bảo hoàng thất mở kho súng ống đạn dược! Hiện giờ điều động toàn bộ tàu chiến, phải kiên trì chống đỡ!"
Keith kẹp máy truyền tin lên lưng, vừa quay đầu lại đã thấy Nord nằm bên cạnh vẫn đang ngủ, hắn dùng sức lay đối phương dậy.
"Làm gì vậy, em tiêu hao thể lực còn không cho ngủ thêm một lát sao? Lính gác à, anh thật nghiêm khắc với dẫn đường của mình đấy." Nord oán giận, vẫn còn đang ngái ngủ.
Keith vốn không nghe lời Nord nói, hắn nhanh chóng lấy một cái quang não từ két an toàn ra ném cho đối phương.
"Tôi phải lên chiến trường, hiện giờ phủ nguyên soái do em làm chủ, em muốn ở đây hay mang toàn bộ tài sản đi tôi cũng sẽ không trách em, tóm lại hãy bảo trọng!"