Đánh Dấu Ngược

Chương 12




Edit: Nananiwe

Keith càng nghe càng cảm thấy không đúng lắm, nghe sắp đặt của những người này giống như đã đoán được chuyện hải tặc vũ trụ muốn tấn công đế quốc từ lâu rồi.

Hắn hỏi: "Các cậu nghe được tin hải tặc vũ trụ muốn tấn công đế quốc từ bao giờ? Hay là nói... đây là kế hoạch mà các cậu bày ra từ sớm rồi?"

Nghe vậy tất cả những người khác đều không lên tiếng, vấn đề này cũng không dễ trả lời.

Nếu trả lời sai sẽ rất dễ gây bất hòa, dù sao thì hai người cũng kết hôn rồi, thế mà thủ lĩnh lại không để lộ chút tiếng gió nào về chuyện hải tặc vũ trụ.

Nord nở nụ cười: "Đương nhiên là kế hoạch đã chuẩn bị từ trước, quân Tự Do bọn em khác với hoàng thất. Hoàng thất chỉ biết bị động chịu đánh, nhưng bọn em từ trước đến nay vẫn luôn chủ động tấn công. Thật ra bọn em cũng không làm gì cả, chỉ thỉnh thoảng báo với hải tặc vũ trụ một chút về hướng đi của đế quốc thôi, bọn chúng cảm thấy ngày chúng ta kết hôn là ngày tốt nên mới chọn đánh vào hôm nay."

Keith thở dài: "Nghĩa là hải tặc vũ trụ cũng nằm trong kế hoạch của em..."

Keith lại có thêm nhận nhận thức mới về bản lĩnh của Nord.

Mỗi lần hiểu thêm về dẫn đường này một chút, nhận thức của hắn về dẫn đường này sẽ sâu hơn một chút.

Quân Tự Do nghĩ tiếng thở dài này của Keith này là đang thất vọng và tức giận

Dick vội lên tiếng: "Không phải thủ lĩnh cố ý gạt anh kế hoạch này đâu, mà là quân Tự Do có quy định không thể để lộ bất cứ thông tin gì."

Keith nhìn về phía Dick, nghiêm túc đích gật đầu: "Tôi hiểu, tôi tin là bất cứ một quân đội nào cũng có quy định như vậy, kế hoạch quân sự thì dù với người nhà cũng phải ăn nói cẩn thận, vì chuyện tiết lộ bí mật bình thường vẫn do người nhà vô tình nói ra."

Dick không nhịn được hỏi: "Nghĩa là anh không tức giận à?"

Keith nghi hoặc hỏi: "Vì sao tôi phải tức giận? Bởi vì Nord không tiết lộ kế hoạch với tôi sao?"

Hắn cười xùy một tiếng: "Nếu Nord thật sự tiết lộ kế hoạch với tôi thì mấy cậu cần phải xem xét đến việc có nên đổi một thủ lĩnh khác không. Là một tướng lĩnh, chuyện tôi hận nhất chính là tiết lộ việc cơ mật, kế hoạch tác chiến bị lộ thì chính là giỡn với sinh mạng người khác."

Nord cong môi cười, giống như đã đoán được suy nghĩ của Keith.

Tất cả mọi người đều vỗ tay, nguyên soái quả thực là nguyên soái! Không hổ là thần tượng của bọn họ!

Nord cười ra tiếng, nói với mọi người: "Nguyên soái của các cậu thật không biết nể mặt chút nào, vào lần gặp gỡ chính thức đầu tiên của chúng tôi ở Bạch tháp, anh ấy đã nói với tôi là anh ấy phải bảo vệ lớp phòng tuyến của đế quốc khỏi sự xâm phạm của hải tặc vũ trụ nên cho dù tôi bị bệnh hay bị thương hay gặp trắc trở thì anh ấy đều không thể ở bên cạnh tôi đúng lúc được... bảo tôi đừng kết hôn với anh ấy, vì sống như vậy chẳng khác nào thủ tiết cả. Nguyên soái mấy cậu nói với tôi như vậy đó, nói với một dẫn đường "yếu đuối" như vậy đó."

Mọi người đều cười to.



Dick hết sức vui mừng nói: "Thủ lĩnh à, sao anh lại không hiểu chứ! Nguyên soái nói như vậy là thích anh rồi, đang uyển chuyển từ chối anh đó!"

Keith vốn cảm thấy mình mắc nợ Nord, nói như vậy lại càng thêm không đáng giá để Nord thích mình, nghe vậy lập tức rối rít phản bác: "Không phải, tôi rất thích Nord! Tôi chỉ đang trần thuật sự thật thôi, tôi tin là quân Tự Do các cậu cũng hiểu tình cảnh của tôi."

Nord hất cằm đắc ý: "Có nghe chưa, nguyên soái đại nhân bảo rất thích tôi."

Mọi người bị thồn một bát cơm chó vào miệng, cuối cùng vẫn không cười nổi.

Nord lại quay về chính sự: "Về việc thay đổi quan viên thì trước tiên nhanh chóng bổ sung vào danh sách trước đây tôi gửi xuống, không thể khiến công dân đế quốc cảm thấy không ổn định được, nếu có người không phục thì thẳng tay nhốt lại, chờ sau này xử lý..."

————

Sau khi xử lý ổn thỏa tất cả mọi việc được thì trời cũng gần sáng.

Keith nghĩ Nord sẽ ở lại trong cung, không ngờ dẫn đường này lại lười biếng vươn vai tỏ vẻ không thích ở trong cung, cuối cùng vẫn theo hắn trở về nhà.

Khi hai người về tới nơi thì chăn trong phòng ngủ vẫn còn lộn xộn.

Nord ngồi xuống giường cười khúc khích: "Nhìn này, hai chúng ta đi lúc nửa đêm về cũng lúc nửa đêm, tính ra cũng coi như chúng ta vốn chưa từng rời khỏi nhà. Lính gác à, vết thương của anh có sao không?"

Keith đang cởi đồ chiến đấu ra, nghe vậy nghi hoặc nói: "Tôi không bị thương, vết thương ở thế giới tinh thần cũng được em chữa trị hết rồi."

Nord nhướng mày, ánh mắt lướt Keith từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở mông Keith: "Em nói là... vết thương anh bị lúc ở trên giường ấy."

Cho dù Keith vẫn không hiểu đi nữa nhưng bị Nord nhắc tới rõ ràng như vậy thì cuối cùng cũng hiểu.

Nét mặt trước nay chưa từng thay đổi của Keith nháy mắt đỏ bừng.

Nhất là bên tai, đỏ đến mức gần giống màu máu.

Nord liếm môi, cười rất không đường hoàng.

"Lính gác à, ở bên ngoài em cho anh mặt mũi rồi, bây giờ trong phòng... có phải anh nên bồi thường em chút gì đó không?"

Keith cũng rất muốn thân mật với Nord, chỉ là... Hắn nhìn Nord, nói: "Có thể... thả phượng hoàng lửa của em ra cho tôi xem một lát không?"

Nord cười gật đầu: "Được thôi, vậy anh thả nhóc sư tử của anh ra chơi cùng nó, tụi nó chơi việc của tụi nó, chúng ta chơi việc của chúng ta."

Keith đỏ mặt không nói lời nào, im lặng một lát mới thả sư tử của mình ra.



Sư tử lại biến trở về kích thước ban đầu nhưng lại tráng kiện hơn rất nhiều.

Mới vừa được thả ra, nó đã hân hoan nhào lên người Nord.

Nord bật cười, dùng tay đè xuống sư tử vốn to hơn cả người mình.

Vung tay lên huýt sáo gọi hai tiếng, một con chim to màu sắc sặc sỡ lập tức xuất hiện ở trước mắt.

Hiện giờ phượng hoàng lửa chỉ lớn hơn gà tây một chút, lúc xuất hiện còn ngửa đầu vẫy cánh, dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo.

Nhưng sau khi thấy Keith và sư tử trước mặt, lông chim trên cơ thể phượng hoàng nháy mắt hưng phấn.

Lông vũ xinh đẹp trên cơ thể đều bắt đầu run lên, sau đó nó lập tức vuốt lại lông, sửa sang chau chuốt lại bản thân sao cho đẹp đẽ gọn gàng nhất.

Sư tử của Keith nóng lòng muốn nhào tới chỗ của phượng hoàng ở bên kia.

Nhưng lại bị Nord túm lại, nó lắc đầu cũng không thoát ra được khỏi tay Nord, chỉ đành dựa vào bên chân Nord dùng đôi mắt long lanh nhìn phượng hoàng lửa ở bên kia.

Phượng hoàng lửa ngẩng đầu ưỡn ngực bay tới giữa không trung, để lại một tư thế cực kỳ đẹp mắt.

Không chỉ đôi cánh mà nó còn phô ra chiếc đuôi to mỹ lệ.

"Wu —— wu!"

Theo tiếng hót có tiết tấu, phượng hoàng lửa bắt đầu lượn vòng trên không trung.

Thỉnh thoảng phượng hoàng lại lướt qua trước mặt sư tử và Keith như chuồn chuồn lướt qua mặt nước vang lên tiếng xôn xao như gần như xa, lúc rời đi thì lông đuôi rất dài còn không quên đảo một vòng quanh ngực sư tử.

Nord không đành lòng nhìn thẳng vào bộ dáng uốn éo làm bộ làm tịch của phượng hoàng lửa.

Vì lính gác nhà mình, y đúng thật là không tiếc giá nào.

Keith và sư tử lại bị vũ đạo của phượng hoàng mê mệt không biết trời trăng gì.

Bởi vì Keith là người trầm mặc ít nói, lại biết khống chế nên trừ việc nhìn chằm chằm phượng hoàng lửa ra thì cũng không có hành động gì khác.

Nhưng sư tử thì không giống. Dưới sự điều khiển của Nord, sư tử vừa sốt ruột vừa dậm chân rồi lại lắc lắc đầu, nước miếng khả nghi ở khóe miệng đều lấp lánh, biểu tình như phát tình vừa ngốc nghếch vừa si mê.