[Dân Quốc] Tất Cả Phản Diện Đều Sợ Cô Khóc

Chương 41




Lục Vạn Sơn nhìn Lục Quân Lễ, ho khan cười lên, “Tiểu Giang à, đừng trách bác trai không nhắc nhở cháu, nếu ngay cả thằng cả mà còn sợ, thì cháu giữ thằng ba ở lại cùng cháu nên càng phải cẩn thận hơn. Không tin cháu hỏi những người quen biết ba anh em bọn nó xem, đều biết thằng ba mới là kẻ xấu xa nhất.”

Những lời này của Lục Vạn Sơn là nhỏ giọng nói với Giang Tư, nghiêm túc bán đứng con trai, còn sợ anh nghe thấy.

Nhưng Giang Tư nghe mà thấy mơ hồ, sao cha mà lại nói về con trai như vậy? Lại nhìn sang bên kia, Lục Quân Lễ ngồi ngay ngắn, vẻ mặt bình thản, Giang Tư nghi ngờ liệu hai cha con này có đang diễn kịch cho mình xem không.

Giang Tư ăn bữa cơm không yên lòng, tối đó ngủ ở phòng khách cũng không yên giấc.

Cũng có những người khác cả đêm không ngủ được, đó là những cảnh sát đang canh gác tại bệnh viện Ân Lương và một vài tòa nhà nổi tiếng theo phong cách Âu trong thành phố.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không thu hoạch được gì.

Sáng sớm, cục cảnh sát nhận được tin báo, có chuyện xảy ra ở Nhà thờ Saint Maya.

Sau khi đến hiện trường, dùng kính viễn vọng thấy một nữ nạn nhân mặc chiếc váy ren kiểu dáng cung đình màu đen, đội một chiếc mũ đen có lông vũ và hoa, cả người được đặt ngồi ở hàng ghế đầu của nhà thờ, mặt trang điểm tinh xảo. Từ chiếc mũ đến đôi giày, mỗi chỗ đều được trang trí rất đẹp, đúng phong cách Âu.

“Tại sao lại là màu đen?” Tề Phong xem xong thi thể, trong lòng nén một cơn tức giận, cô gái quả thật đã chết. Nghĩ đến hình ảnh bà mẹ cô gái khóc lóc điên cuồng hôm qua, Tề Phong quay người đá một cái vào ghế.

Rất mạnh, nhìn có vẻ rất đau, nhưng Tề Phong không hề biểu lộ chút gì ra ngoài.

Diệp Mạn Lâm phát hiện trên người cô gái không có vết thương, nhưng ở cổ có dấu hiệu bị siết chặt, giống như vụ án trước, người đều bị siết chết. Cách thức gây án này sẽ dẫn đến tình trạng không kiểm soát được bàng quang, nên cơ thể cô gái chắc chắn đã được lau rửa sạch rồi mới trang điểm. Tóc được chải rất gọn gàng, cả móng tay cũng được sơn, cho thấy hung thủ rất bình tĩnh và tỉ mỉ, hơn nữa còn có hiểu biết sâu sắc về trang phục phương Tây.

Ảo thuật gia này rốt cuộc là ai, với mục đích gì mà làm ra những việc như vậy.

Diệp Mạn Lâm bảo người đưa t.h.i t.h.ể đến bệnh viện Ân Lương để khám nghiệm tử thi thêm. Tề Phong dẫn cấp dưới khám xét hiện trường, ngoài việc phát hiện vài dấu chân và dấu vết xe kéo, không có phát hiện gì khác.

“Mục sư nói nhà thờ là nơi để mọi người đến cầu nguyện bất cứ lúc nào, nên buổi tối cũng không đóng cửa. Thường thì sau 10 giờ tối và trước khi trời sáng, người ở đây sẽ rất ít, gần như không có ai. Tôi đoán hung thủ chắc chắn trong khoảng thời gian này đã đến đây để vứt xác.” Tề Phong nói.



“Đừng nản lòng, tăng cường nhân lực vẫn theo phương pháp cũ mà tiếp tục điều tra.” Diệp Mạn Lâm vỗ vỗ vai Tề Phong.

Tề Phong gật đầu, lập tức dẫn theo Miêu Nhị Thanh và Lương Định Tư xuất phát.

Khi người từ trong nhà thờ đi ra, bên ngoài đã có vài phóng viên đến, đều tranh nhau muốn phỏng vấn cô, trong số đó có một người mà Diệp Mạn Lâm có biết, đó là Lý Miễn.

Diệp Mạn Lâm nói ra bốn chữ “Không gì để nói”, rồi thẳng thừng rời đi.

Lý Miễn theo kịp, “Nghe nói nạn nhân đều được trang điểm mặc đồ phong cách châu Âu, hung thủ là muốn ngụ ý gì hay sao?”

Diệp Mạn Lâm không trả lời.

“Cảnh trưởng Diệp, cô nợ tôi một cái nhân tình, lúc đó cục trưởng Thẩm đã hứa cho tôi theo cô điều tra vụ án, mà đến giờ cô vẫn chưa làm được.”

“Trí nhớ của phóng viên Lý không tốt lắm nhỉ, lần trước tôi đã nói rõ rồi, ai sắp xếp việc cho anh thì cứ tìm người đó? Cục trưởng Thẩm rất hoan nghênh anh đến phỏng vấn anh ta đấy.” Diệp Mạn Lâm nói.

“Tôi không thích anh ta, anh ta không phải là nữ cảnh sát xinh đẹp, tôi thích cô mà.” Lý Miễn nói thẳng thừng, với vẻ mặt heo đã c.h.ế.t thì không sợ nước sôi, cười he he với Diệp Mạn Lâm.

Diệp Mạn Lâm mặt không biểu cảm đáp lại sự trêu chọc của Lý Miễn, “Người thích tôi nhiều lắm, tới phía sau xếp hàng trước đi.”

Nói xong, Diệp Mạn Lâm gọi xe về nhà, cả đêm cô không ngủ, cần phải bổ sung giấc ngủ.

Thời điểm về đến nhà, liền cảm thấy có điều gì đó không đúng, cái bể nước trong sân đã bị ngã, cây ngô đồng ở phía trước mất đi một nửa phần vỏ.

Diệp Mạn Lâm đang thắc mắc chuyện gì xảy ra, thì một bóng đen khổng lồ lặng lẽ từ phía sau bao trùm lên cô.