Đan Hoàng Võ Đế

Chương 4026: Hôn lễ thịnh thế (5)




Các nàng đội mũ phượng quấn khăn quàng vai, cực kỳ xinh đẹp tuyệt lệ, có quốc sắc thiên hương, có linh động xinh đẹp, có cao quý lãnh ngạo, có quyến rũ động lòng người, có hoa nhường nguyệt thẹn, có phong hoa tuyệt đại, có thánh khiết như liên.

Các nàng nhấp nhẹ đôi môi đỏ, đôi mắt đẹp cụp xuống, mang theo mạng che mặt màu đỏ, che khuất dung nhan kinh thế.

Khác với Thiên Hậu chính là, áo cưới các nàng mặc là áo bào đỏ tử văn.

- Đây là... thành thân?

- Đế hoàng muốn cưới Đế Hậu cùng đế phi? Đúng vậy, giống như vẫn không có cử hành hôn lễ.

- Hôm nay lại là hôn lễ!!

- Toàn bộ chủ nhân tinh hệ tề tụ, lại là tới tham gia hôn lễ?

Sau khi yên lặng ngắn ngủi, khu nội thành triệt để sôi trào.

Tất cả dân chúng kích động hô to, lên tiếng reo hò.

Rất nhiều lão nhân đều quỳ hai đầu gối xuống đất, đưa lên lời chúc phúc chân thành.

Nhưng, vòng xoáy còn đang cuồn cuộn, trong hai mươi lăm vòng xoáy còn lại đồng thời xông ra Thanh Viêm Phượng hoàng hoa lệ.

Phân biệt chở đều Hướng Vãn Đồng, Lan Nặc, cùng các phi tử trở về từ kiếp trước kia.

Các nàng yến gầy to mập, phong thái yểu điệu, đều có khí chất, lại đều khuynh quốc khuynh thành.

Chỉ là tọa kỵ khác biệt, cũng là mặc áo bào đỏ thanh văn.

- Còn nữa sao?

- Đây đều là người ở đâu?

- Tại sao không hề có tin tức.

- Ta chẳng quan tâm, cuộc hôn lễ này hôm nay quá thịnh quá lớn.

- Lúc này mới ra dáng nha, hậu cung đế quốc Tinh Hà, nên như thế này.

Bầu không khí tại Đế Thành càng oanh động, số lượng lớn dân chúng tranh nhau chen lấn nhìn ra xa, muốn thấy dung nhan kinh thế của các đế phi.

Lúc này, Tô Thiên Sóc và trưởng bối các gia tộc đều đáp lấy Khổng Tước xông ra vòng xoáy, bọn hắn dọc theo Đại Đạo Liệt Diễm chỉ dẫn, theo sát phi tử trước mặt.

Từng người đều tươi cười, từng người đều bành trướng cảm xúc.

Hôn lễ.

Một ngày này rốt cuộc cũng đã đến.

Mặc dù thân phận sớm đã định, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có chính thức chiêu cáo đế quốc.

Phía trước Đế cung.

Thiên Hậu đội kim mân khoác áo bào đỏ, cưỡi Phượng Hoàng bảy màu, đứng ở phía trước nhất.

Dạ An Nhiên, Kiều Hinh, Đông Hoàng Như Ảnh, người mặc tử văn áo bào đỏ, cưỡi Hỏa Viêm Phượng hoàng đứng tại hàng thứ hai.

Tịch Nhan, Hướng Vãn Tình, Thiên Nghi, Thường Lăng, cũng là người mặc tử văn áo bào đỏ, cưỡi Hỏa Viêm Phượng hoàng, đứng tại hàng thứ ba.

Lại sau đó là Hướng Vãn Đồng, Lan Nặc và hai mươi lăm người khác, thân mang thanh văn áo bào đỏ, cưỡi Thanh Viêm Phượng hoàng, đứng ở trong mấy hàng phía sau.

Trong ngoài đế cung đều đang kích động chú ý.

Từ hỏa diễm Phượng Hoàng, lại đến các nàng, có thể cơ bản xác định địa vị những nữ tử này.

Đế Hậu vi tôn, chủ nhân hậu cung.

Bảy đại đế phi thứ hai, địa vị vô hạn tôn quý.

Hai mươi lăm phi là đế tần, mặc dù hơi kém một chút, nhưng trong đế quốc lớn như thế này, có thể đi đến đế cung đã là vinh hạnh đặc biệt khó có được.

Đan Hoàng lấy đám người thân phận chứng hôn, tự mình mở ra cánh cửa đế cung.

- Lễ hôn điển Đế quốc, chính thức bắt đầu.

Theo thanh âm hùng vĩ, tiếng Phượng Hoàng gáy to, dọc theo hành lang hoa theo thứ tự tiến vào đế cung.

Vạn long gào thét, thanh thế to lớn, Khương Nghị cưỡi Hồng Hoang Thiên Long, tự mình nghênh đón chúng nữ vào cung.

Nghe được tiếng long ngâm hồng liệt kia, lại nhìn Vạn Đạo long ảnh, Thiên Hậu và chư nữ đều chậm rãi ngẩng đầu, môi đỏ khẽ mím, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Chàng, rốt cuộc cũng đến cưới mình!!

Bọn người Chu Thanh Thọ chen đến phía trước, không biết từ chỗ nào lấy được cánh hoa, điên cuồng thảy ra phía thảm đỏ, kích động ồn ào.

Đến tận đây, sự khẩn trương của tất cả chủ nhân tinh hệ trước đó đã không còn sót lại chút gì, tất cả cũng đều buông xuống bình thường tư thái, lộ ra nụ cười, gia nhập vào trong trận lễ hôn điển thịnh thế náo nhiệt này.

Hôn lễ oanh oanh liệt liệt từ vào đêm kéo thẳng đến nửa đêm.

Đế cung náo nhiệt không giảm.

Nhất là những kẻ như Chu Thanh Thọ kia, trực tiếp không coi Khương Nghị là đế hoàng, biến đổi phương pháp giày vò.

Thậm chí trắng trợn hô hào những người khác cùng đi.

Cơ hội như vậy cũng không thể bỏ lỡ.

Sau này, chỉ sợ sẽ không lại có hồi hai.

- Sau này tính toán gì?

Khương Thương cùng Kiều Vô Hối tập hợp ở một chỗ, ai cũng không vận dụng thần lực, cứ uống rượu bình thường như thế.

- Nghe ý của phụ thân, sau khi kỷ nguyên mới mở ra, ở giữa tất cả đế quốc Tinh Hà tạm thời không toàn diện mở ra, nhưng cũng cho phép có thăm dò và giao lưu đơn giản.

- Ta chuẩn bị rời khỏi đế quốc, đến đế quốc khác đi một vòng. Ngươi thì sao??

Kiều Vô Hối ngẩng đầu nhìn đám người Chu Thanh Thọ hồ nháo nơi xa một chút, mang trên mặt ý cười nhạt.

Mặc dù phụ thân bị giày vò rất chật vật, nhưng trên nụ cười lại lộ ra sự nhẹ nhõm mà bọn hắn chưa từng thấy qua.

Chinh chiến cả đời, cuối cùng còn có thể giữ lại mấy bằng hữu chân chính, quá hiếm có.

- Ở lại đế quốc, đến tất cả tinh hệ nhìn một chút.

Khương Thương nhấp miệng uống rượu, cảm giác cay độc thuận yết hầu chảy xuống.

Kiều Vô Hối nhìn hắn một cái, có chút ngoài ý muốn. Hắn còn tưởng rằng Khương Thương khẳng định là muốn mình là người đầu tiên lao ra khỏi đây.

- Thời gian đầu vẫn là ngươi đi đi, ta sợ ra ngoài gây sự, gây phiền toái cho phụ thân. Ta vẫn đi một vòng trong đế quốc thôi.

Thật ra Khương Thương muốn đi ra ngoài, nhưng một thời gian trước mẫu thân đã tìm hắn nói.

Hi vọng nhiệm vụ thăm dò bên ngoài, chuyển cho Kiều Vô Hối.

Dù sao sau khi kỷ nguyên mới mở ra, hoàn cảnh phía ngoài rất phức tạp, lần đầu đi tuần, cũng đại biểu cho hình tượng đế quốc Tinh Hà, hắn xác thực không thích hợp.

Mà, sau khi tất cả tinh hệ đế quốc toàn diện mở ra, không chỉ sẽ có cơ duyên, cũng sẽ có nhiễu loạn.

Hắn ở lại có thể thay phụ thân ổn định cục diện, giảm bớt náo động, thuận tiện... Luyện binh.

Mặc dù hắn có chiến đội Huyết Tinh Linh cùng chiến đội Tinh Linh Ám Dạ, nhưng còn có thể tổ kiến một người lưu vong tổ chức.

Tất cả cường giả tà ác, cường giả lưu vong trong tinh hệ bí mật tập kết lại.

Trước khi bọn hắn làm hại đế quốc, biến thành chủy thủ hữu dụng của đế quốc.

Kiều Vô Hối quan sát Khương Thương, suy đoán mục đích của hắn.