Tuy hẳn yêu Đình Nhi, hậu viện của hẳn cũng đã có hai tiểu thϊếp nhưng chuyện này không phải rất bình thường sao? Có nam nhân nào cả đời chỉ yêu một nữ nhân?So với Cửu Hoàng thúc Dạ Dịch Hoa thường đến thanh lâu phát tiết, hẳn đã được xem là mẫu mực.
"Trừ cái tên ngốc kia, có ai đã đến tuổi này mà không có vài nữ nhân?
Mộ Như Nguyệt kia nói hắn là cái gì? Ngựa giống?
“Hoàng gia gia vì nể mặt Mộ gia mà không trị tội nàng nhưng ta nhất quyết không bỏ qua, ta nhất định sẽ gϊếŧ nữ nhân kiat”
Dạ Thiên Phong hận đến nghiến răng nghiến lợi, nếu Mộ Như Nguyệt xuất hiện trước mặt hắn nhất định sẽ bị hắn bầm thây vạn đoạn.
Thật ra Tử Nguyệt hoàng cũng không hoàn toàn là vì nể mặt Mộ gia, dù sao Mộ Như Nguyệt cũng chỉ là một phế vật không được yêu thương, tự tôn của Hoàng đế không cho phép. có người nói như thế, nhưng lúc đó Cơ Như Nhã bên cạnh đã châm lửa hẳn. Dù hẳn đã lớn tuổi không còn bao nhiêu tinh lực nhưng bị châm lửa như vậy tâm cũng sẽ ngứa ngáy.
Cho nên hăn chỉ muốn nhanh chóng đuổi mấy người đó đi để vui vẻ cùng nữ nhân mình âu yếm.
“Phong Nhi” Thiên Nguyên nhíu mày, đồ đệ này của hẳn cái gì cũng tốt chỉ có tâm tính chưa trầm ổn.
Lúc này Dạ Thiên Phong mới nhớ tới sư phụ còn ở đây, vội vàng đè lửa giận trong lòng xuống, nói: “Sư phụ, vừa rồi đồ nhi quá mức xúc động phẫn nộ, cho nên mới...”
“Không sao, nhưng tính tình ngươi như vậy rất khó làm chuyện lớn, ngươi nên học những người khác một chút đi.” Thiên Nguyên bất đắc dĩ thở dài, “Đúng rồi, cuộc khảo nghiệm thiên phú cách đây không lâu phát hiện một thiên tài tuyệt thế, Vô Ngu đại sư có ý muốn thu người kia làm đồ đệ”
Đáy mắt Dạ Thiên Phong kinh ngạc.
Hăn vào Thanh Vân Môn đã mười mấy năm còn không hiểu tính tình Vô Ngu đại sư sao? Lão nhân kia mắt cao hơn đầu, ánh mắt ác ngoan, hắn cũng đã từng có ý muốn bái ông ta làm thầy nhưng lại bị cự tuyệt không chừa chút mặt mũi nào.
Dựa vào địa vị của hắn ở Thanh Vân Môn, nếu được hắn thu làm đồ đệ nhất định không cần kiêng nể gì.
“Không biết rốt cuộc là thiên tài thế nào mà có thể khiến Vô Ngu đại sư động tâm?” Hăn cũng rất hiếu kì ai có thể lọt vào mắt Vô Ngu đại sư.
“Là một thiếu nữ khoảng hơn mười tuổi” Thiên Nguyên mỉm cười, “Nhưng chúng ta không biết tên nàng, thậm chí cả thân phận cũng không biết, ta nói điều này cũng không phải muốn ngươi hỗ trợ tìm kiếm nàng, dù sao ngươi là người Thanh Vân Môn, động tác quá rõ ràng sẽ khiến thế lực khác. chú ý, Vô Ngu đại sư đã nói không thể cho bất cứ ai biết chuyện này. Hiện tại ta nói cho ngươi biết cũng là để ngươi hiểu rõ trong Phượng thành cũng có thiên tài tuyệt thế, ngươi muốn để nữ nhân ngươi thích đạt được danh hiệu xuất säc, chỉ sợ có chút khó khăn.”
Sắc mặt Dạ Thiên Phong trầm xuống: “Thiên Nguyên đại sư, dù Đình Nhi đứng thứ hai, chỉ sợ Hoàng gia gia cũng không nói gì”
“Cũng đúng” Thiên Nguyên đại sư đứng lên, nói/Nhưng ngươi muốn cho nàng gia nhập Thanh Vân Môn cần phải đạt được hạng nhất, ngươi có thân phận Cảnh Vương thế tử, lại là đệ tử Thanh Vân Môn, chẳng lẽ ngươi không muốn khiến nàng đạt hạng nhất sao? Yên tâm, vi sư luôn có chuẩn bị."
Dạ Thiên Phong động tâm, nhìn Thiên Nguyên: “Ý của sư phụ là...”