Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh

Chương 7




Thân phận kết hôn của Tư Thừa Nam đã sắp sửa hai năm, nhưng đến hôm nay mới có cảm giác tân hôn.

Cảm giác đêm tân hôn không quá thoải mái, Tào Giai Giai nắm quyền chủ động tuyệt đối, người phụ nữ nằm trên chỉ với mười phút đã khiến anh tước vũ khí đầu hàng bắn hết lên bụng cô, khỏi phải nhớ đến biện pháp tránh thai này kia.

Cô còn đang cưỡi trên người mình, mặt đỏ bừng bừng đẹp vô ngần, ánh mắt thì lại khiêu khích.

“Còn muốn cơ.” Đây không phải lời hờn dỗi, là lo âu, ý rằng cô vẫn chưa thấy đủ, nhưng không xác định lắm rằng Tư Thừa Nam có thể cứng được không.

Đời này Tư Thừa Nam chưa từng bị khiêu khích như thế, lại còn là một cô gái mà anh xem như con nhóc con, anh dùng phản ứng của thân thể để đáp trả lại nghi ngờ của cô.

“Em tìm cái chết à.”

Tư Thừa Nam nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn cô hận không thể ăn luôn cô, xoay người một cái liền cưỡi lên, anh nhớ rõ thân thể Tào Giai Giai mềm biết bao nhiêu, nâng một chân lên một góc 90 độ, chân kia banh ra lớn nhất có thể.

Khe lạch của cô tràn đầy nước ra, Tư Thừa Nam đỏ bừng cả mắt, véo đầu vú cô ra chiều trừng phạt, lúc thong thả, khi mạnh bạo, đẩy chính mình vào trong, một tấc cũng không giữ.

“A! Sâu quá ~ dừng lại ~” Tào Giai Giai sảng khoái hơn hồi đầu nhiều, không nghĩ tới nữ đè đi vào còn không sâu bằng anh tự chịch mình, cô duỗi tay sờ sờ muốn biết xem còn dư lại bao nhiêu, xong chỉ sờ được đến nơi dính nhớp của cả hai.

“Đủ chưa? Được chứ?” Anh hỏi, hai mắt như nảy lửa.

“Đủ! Cứng quá ~ Lớn quá ~ Chồng chịch em ~” Cô nhón mặt hôn lên mặt anh.

Tư Thừa Nam phát điên lên, bởi vì vừa rồi cô gọi anh một tiếng chồng bất thình lình làm anh tước vũ khí, lúc này không thể.

Anh quay đầu đi không cho cô hôn, thậm chí còn ấn cô xuống giữ lấy cằm, một tay khác buông chân dài ra, tiếp tục chà đạp lên bầu ngực cô, thân dưới gắng sức đâm vào rút ra từng chút từng chút tra tấn người, không hề lưu tình.

Mang thịt huyệt đỏ tươi theo cú rút của anh ra ngoài, nước sốt chậm rãi ứa ra, còn chưa kịp nhiễu xuống đã bị anh chịch vào toàn bộ, phá tan, nước cũng vỡ tan, cô cũng vỡ tan, tiếng rên rỉ cũng vỡ nốt.

“Chồng ơi nhanh chút nữa ~ muốn anh chịch em nhanh thật nhanh ~”

Cô còn dám khiêu khích, Tư Thừa Nam vớt cô ôm lên trên người rồi đi xuống giường, đè cô lên tường hăng hái đâm chịch.

“Thế này? Nhanh rồi chứ?”

“Ưm ưm ha~ a a a thoải mái quá ~ Chồng lớn quá ~ Chịch chết em ~ em muốn bắn ~”

Tư Thừa Nam cúi đầu ngậm lấy bầu ngực cô rồi nhích hông đè eo cô đâm vào như một cái máy chuyển động không ngừng, chính anh cũng tự thấy kinh ngạc, chưa từng có không phục như lúc này, chỉ sợ người phụ nữ dưới thân vừa xuống giường liền phát biểu một câu không hài lòng.

Anh không phục, anh lo lắng, anh lại rất sảng khoái, dục vọng mấy năm đương nhiên một lần là không đủ, hơn nữa những trải nghiệm trước đó so ra còn kém hơn sảng khoái trước mắt này.

Cô chặt như thế, vừa tươi mới lại nhiều nước, nơi riêng tư đâm bạch bạch vào mông thịt tạo thành tiếng vang hòa với tiếng nước sốt hỗn hợp văng khắp chốn tạo nên tiếng bập bập, làm anh sướng muốn nổ toang, cảm giác thỏa mãn và ham muốn chinh phục xưa nay chưa từng thấy.

“Gọi tôi!” Anh niết cằm cô, một tay thả lỏng ra, Tào Giai Giai tự giác leo lên ôm anh càng thêm chặt, lạch đào nguyên chủ động ăn nguyên cây vào.

“Chồng ơi ~ Chồng thật là giỏi ~ Chịch chết em ~ Em muốn bắn ~”

Tư Thừa Nam nhắm ngay điểm mẫn cảm của cô đâm thọc như mưa rền gió dữ, sau mười mấy cái cô sảng khoái lên tiên.

“Bắn cho em ~ Em muốn ~”

Cô không cần anh cũng sẽ bắn cho, còn không nghĩ đến chuyện mang bao.

Lăn lộn đến rạng sáng hai giờ, xương cốt Tào Giai Giai mềm tan như cục thịt treo trên người anh, trên đường đi tắm rửa trở nên hoàn toàn vô dụng, trên cơ thể cô bị lấp đầy dấu vết của anh, thiếu nữ thơm mềm bị mùi vị tình dục thay thế, mê hoặc và kích thích lòng người.

Tư Thừa Nam thấy mình còn có thể nứng, còn có thể bắn được.

“Chịu thôi ~ Chồng ơi ngủ ~” Cô phải nỗ lực lắm mới phát ra được âm thanh đầy mệt mỏi, mềm mềm mại mại chịu thua.

Lúc này mới đúng nè, Tư Thừa Nam vừa lòng, há lại để một đứa nhóc con cưỡi lên người mình nói mình nhanh?

Tào Giai Giai gần như là dán lên người anh ngủ, Tư Thừa Nam cũng không đẩy ra, ôm cô cả đêm không sao chợp mắt được, anh nghĩ đến rất nhiều chuyện, đều là về Tào Giai Giai.