Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh

Chương 27




Tư Thừa Nam uống chút rượu, không có say nhưng lại muốn làm càn, nhìn Tào Giai Giai đang ngâm nga ca hát trong phòng tắm với tâm trạng vui vẻ, lửa trong lòng đốt càng thêm bùng cháy.

Trong sinh hoạt vợ chồng của hai người, Tào Giai Giai luôn là bên chủ động, tuy rằng hiện tại Tư Thừa Nam đã không còn kiềm chế dục vọng của bản thân mà chủ động đòi hỏi, nhưng không biết vì sao mà lần nào làm đến phần sau cũng biến thành Tào Giai Giai đùa bỡn anh.

Tư Thừa Nam nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần, tổng kết rằng Tào Giai Giai không có điểm mấu chốt, suy nghĩ cẩn thận một xíu thì thấy bản thân tự đưa ra điểm giới hạn rồi tự mình kiềm chế quả là ngu ngốc.

Lúc Tào Giai Giai đi ra ngoài không mang quần áo, trên người còn nhỏ nước, cười đến là phúc hậu và trong sáng, Tư Thừa Nam híp mắt nhìn cô, cảm thấy từng động tác một của cô đều tỏ vẻ khiêu khích.

Hôm nay anh mặc đồ rất đơn giản, anh thấy khá tiếc hận, lúc này đây anh rất cần một cái cà vạt ngay lập tức, cũng may tuy rằng Tư Thừa Nam hơi say nhưng chỉ số thông minh vẫn còn online, Tào Giai Giai có một cái khăn lụa cột trên túi xách của cô.

Tư Thừa Nam mở nửa ngày mới mở được khăn lụa, cầm trong tay nghiên cứu hồi lâu mới đi qua che lên đôi mắt của Tào Giai Giai.

“Thấy được gì không?” Tư Thừa Nam vươn hai ngón tay lay lay trước mắt cô, Tào Giai Giai lắc đầu, Tư Thừa Nam nhìn chằm chằm khóe miệng đang lén cười của cô, vươn tay tát một cái lên bờ mông cô.

“A!” Tào Giai Giai bị đau cắn môi, Tư Thừa Nam xoa nhẹ lên mông cô hai cái, gỡ khăn lụa uống, nguy hiểm để sát vào môi cô hỏi, “Không ngoan?”

Tư Thừa Nam cầm áo thun cô mạnh mẽ xé rách, Tào Giai Giai chưa từng thấy một Tư Thừa Nam thế này, đôi mắt sáng lên, cửa mình òm ọp một tiếng chảy đầy chất nhầy.

Lần này thật sự không thấy gì cả, Tào Giai Giai được anh đỡ lấy vòng eo đi khắp nơi, tiếng mở cửa vang lên, Tào Giai Giai sợ hãi xoay người trốn vào trong ngực anh, Tư Thừa Nam kiềm eo cô quay người cô lại, sức lực khá mạnh khiến eo cô đau nhói.

Bên ngoài gió thổi lướt qua, Tào Giai Giai trần trụi lộ ra không khí, lạnh run lên, chỉ có thể liều mạng dựa vào phía sau sưởi ấm.

Bờ mông đón một cây gậy cứng rắn chống vào nóng như lửa, Tào Giai Giai rên khẽ một tiếng duỗi tay nắm lấy cây gậy, bị Tư Thừa Nam giữ chặt lấy cùng với tay kia bị giam cầm trong bàn tay to lớn của anh.

“Chồng ơi ~ đừng mà ~” Cô khẽ khàng rên rỉ.

Hô hấp nóng rực của Tư Thừa Nam phun lên đầu vai cô, vành tai bị cắn, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô, “Đừng? Vậy em ướt cái gì?”

Cửa mình bị một bàn tay chen vào, tát nhẹ lên hai cái, rất khẽ, làm Tào Giai Giai ngứa ngáy lắc mông biểu bày sự bất mãn.

Tư Thừa Nam vân vê rồi bóp chặt âm đế cô, một tay khác buông ra bóp đầu ti của cô, gặm cắn cổ cô, Tào Giai Giai run lẩy bẩy không chịu được, bắn ra một đợt lác đác.

Tư Thừa Nam thuận thế cắm một lóng tay vào, nhanh chóng đâm vào rút ra, có điều chỉ có vài cái rồi rút ra bỏ bê đó, liếm lên lưng cô, Tào Giai Giai khát khao giải thoát như sắp chết, ngoảnh đầu lại khẽ khàng cầu xin anh: “Chồng ơi chồng cho em ~ muốn ăn gậy bự ~ chồng ơi ~”

“Muốn? Tự chơi xem, cao trào được sẽ cho em.” Tư Thừa Nam nói, đoạn buông cô ra, Tào Giai Giai lập tức mất đi nhiệt độ duy nhất, duỗi tay tìm anh mà không được.

“Cắm vào đi.” Âm thanh của anh từ đằng xa vang lại, Tào Giai Giai hoảng loạn lại mong chờ, thuận theo duỗi tay cắm vào trong, cứ thế đứng đó tự an ủi.

Có mùi thuốc lá bay đến, trong đầu Tào Giai Giai hiện lên hình ảnh Tư Thừa Nam vừa hút thuốc vừa vắt chân thưởng thức cảnh cô an ủi, động tác trên tay càng thêm mau.

Tư Thừa Nam đích thực đã làm như vậy, thậm chí anh còn chưa mở áo khoác, ăn mặc chỉnh tề ngồi trên chiếc ghế tre trên ban công, tay cầm điếu xì gà, tay kia cầm dương vật tự mình sục, lúc sắp bắn tinh Tào Giai Giai đã không nhịn được mà sắp cắn nát môi mình.

Tư Thừa Nam đi đến ôm cô đâm vào từ phía sau, sảng khoái đâm rút mấy chục cái rồi bắn hết vào bên trong cơ thể cô.

Bắn xong Tư Thừa Nam lại ôm cô đi vào trong ném lên giường, đôi mắt Tào Giai Giai vẫn bị bịt kín, bản thân cô cũng không tự gỡ xuống, bên tai vang tiếng sột soạt cởi quần áo của người đàn ông.

Thân thể bị người đàn ông dán lên, khi mông bị nâng lên thì ngay lập tức Tào Giai Giai được đón ánh sáng, nhưng hình ảnh đập vào mắt lại khiến cô thấy xấu hổ và giận dữ không thôi.

Tên ôn này, thế mà dám quay lại hình ảnh cô tự an ủi.

Tào Giai Giai nhìn cảnh tượng bản thân bịt mắt tự an ủi, phía sau bị người đàn ông thúc vào từng cú, hồn bay theo gió.

Tư Thừa Nam cũng nhìn vào điện thoại, đôi mắt đỏ ngầu, hận không thể chịch chết người dưới thân, véo đầu vú cô đến độ tay cũng đau.

Đêm xuân chỉ có một lần, Tư Thừa Nam dùng thực lực của mình chứng minh cho Tào Giai Giai thấy cái gọi là tình cảm bắn tinh mãnh liệt.

Tào Giai Giai gần như đã ngủ trong mê mang, sáng sớm tỉnh dậy trên giường chỉ còn lại một mình cô, Tào Giai Giai không vui, thân thể cử động một xíu mà cứ như tan xương đến nơi, giãy giụa ngóc được nửa người lên, quay đầu lại liền trông thấy một bó hoa hồng.

“Tào Giai Giai, em bằng lòng tiếp tục làm vợ anh không?”