[Đam Mỹ] Trói Buộc

Chương 42: Cảm xúc phức tạp




trợ lý đứng đối diện bàn làm việc của hắn, gương mặt trông vô cùng mệt mỏi, từ lúc quay về đây đã phải xử lý rất nhiều việc, không chỉ bên Lam Gia mà còn cả tiểu thư nhà họ Tưởng kia liên tục gọi đến hỏi về hắn

“chuyện dự án Kim Long cậu giải quyết xong chưa” hắn vừa xem hợp đồng vừa nói với trợ lý

“đã giải quyết xong”

cánh cửa phòng làm việc đột ngột được mở ra, người quản gia bước vào và theo sau là một Omega nữ

Omega nữ chạy đến chỗ hắn đang ngồi nũng nịu nói “anh Dung Ly sao anh về mà không nói với em”

hắn nhìn Omega nữ trước mặt, gương mặt không chút cảm xúc, ánh mắt thể hiện sự xa cách và lạnh lùng, hắn nhíu mày đẩy cô ta ra đồng thời đưa tay lên che mũi lại “mùi trên người cô kinh quá”.

hắn không biết tại sao từ khi bản thân ngửi mùi pheromone từ trên người cậu, mỗi khi ngửi thấy mùi pheromone của Omega khác thì lại khiến bản thân cảm thấy rất kinh tởm “cô tìm tôi là có chuyện gì?”

cô ta ngơ ngác nhìn hắn không ngờ hắn lại nói mùi trên người bản thân kinh tởm, cô ta nghiến răng tức giận “tôi là hôn thê của anh không được đến đây tìm Alpha của mình?”

“hôn ước đó tôi đâu có đích thân đồng ý? là Tưởng Gia các người và ông ta tự mình quyết định”. hắn nhìn cô ta thẳng thắn nói

“anh…” lời nói của hắn khiến Omega nữ trước mặt tức đến mức không nói thành lời, chỉ có thể nuốt cơn tức này trở ngược vào bụng

đột nhiên một mùi pheromone mùi hoa tulip nhàn nhạt tỏa ra, như cứ đang muốn câu dẫn hắn nhè nhẹ thoang thoảng

“đuổi cô ta ra ngoài”. hắn nhíu mày lạnh giọng ra lệnh cho trợ lý, hắn thật sự sắp không thể chịu được mùi pheromone của cô ta rồi

Tưởng Huy Âm cô ta bắt ngờ trước lời nói của hắn, dù lúc trước hắn thật sự không thích cuộc liên hôn này cũng sẽ không hà khắc như hiện tại, ít ra lúc trước anh ta cũng không chê mùi pheromone của mình

một Omega lại bị Alpha chê mùi pheromone của bản thân, quả thật là một sự sỉ nhục to lớn đối với một Omega

Tưởng Huy Âm bị trợ lý đuổi ra ngoài một cách dứt khoát, những người sống trong hào môn thường sẽ được người trong gia tộc sắp xếp và tìm đối tượng môn đăng hộ đối để liên hôn, nên những chuyện liên hôn chính trị như thế này cũng là chuyện thường trong giới thượng lưu

sau khi Tưởng Huy Âm rời đi hắn cũng đứng dậy sãi bước đi ra khỏi phòng làm việc

cậu ngồi đối diện cửa sổ nhìn những bông tuyết đang rơi bên ngoài, bỗng một làn gió nhẹ thổi qua kéo theo những bông tuyết trắng chạm vào mặt cậu

bất giác hắn lại đi đến phòng cậu trong vô thức, hắn hơi khựng lại sau đó mở cửa bước vào, vừa bước vào phòng đã thấy cậu đang ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, cậu nghe tiếng mở cửa liền quay đầu lại nhìn

hắn đi đến chỗ cậu đưa tay ra đóng cửa sổ lại “trời đang lạnh muốn bị cảm?”

“Dung ly em muốn về nhà”

“về nhà? em muốn về đó là để gặp ai? Mạc Thiên Quân?”. hắn đưa tay ra nâng cằm cậu lên nhìn vào mắt cậu giọng nói có vài phần tra hỏi

“không phải” nơi này thật sự quá xa lạ với cậu, cậu chỉ muốn trở về nơi quen thuộc kia chứ nào có muốn đi gặp ai

hắn cúi người xuống hôn nhẹ vào môi cậu “không về được nữa”

“tại sao?”. cậu khó hiểu nhìn hắn

hắn nhìn gương mặt ngây thơ và ánh mắt trong sáng, dáng vẻ giống hệt như một con thỏ trắng nhỏ ngây thơ, hắn càng nhìn cậu thì lại càng thấy cậu rất khác biệt với những người hắn từng gặp

“không nhớ? em quên bản thân đã bán cho người khác rồi sao? tôi cũng dùng một dự án lớn để mua em về đây”

cậu im bặt sau những lời hắn nói, cậu sau lại quên bản thân đã bị ba mình bán đến đây, để làm tình nhân cho người khác? cậu trong lòng cười khổ có lẽ Lam Dung Ly cũng nghĩ cậu vì tiền mà hạ thấp bản thân đến đây làm tình nhân cho người khác

mua? từ mua được phát ra từ miệng hắn khiến cậu cảm thấy rất nhục nhã, tim cậu thắt lại như bị ai đó bóp nghẹn, cậu mím môi tay mở từng nút áo trên người ra sau đó cởi áo xuống

hắn nhìn hành động của cậu thì sững sốt, mới phát hiện bản thân đã lỡ lời, hắn giữ tay cậu ngăn lại kéo áo cậu lên

“không phải anh mua tôi là cũng vì chuyện này sao?” cậu hững hờ nhìn hành động của hắn

hắn im lặng trước câu hỏi của cậu, hắn biết bản thân đã lỡ lời nên không biết phải nói thế nào mới được, gương mặt hắn lộ vẻ lúng túng mà trước nay chưa từng có, hắn chạm tay vào mặt cậu sau đó khẽ hôn vào môi cậu như đang muốn nói lời xin lỗi với cậu

đây là hành động mỗi khi hắn an ủi, xin lỗi hay muốn dỗ dành cậu, đều sẽ dịu dàng và hành động như thế này, để thay cho lời xin lỗi từ miệng hắn

“em nghỉ ngơi thêm đi tôi phải trở lại làm việc, trời bên ngoài rất lạnh em đừng mở cửa sổ sẽ bị cảm”. sau lời nói đó hắn liền bước ra khỏi phòng

cậu nhìn bóng lưng hắn rời đi trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp