[Đam Mỹ] Quy Hồn

Chương 187: Phiên Ngoại 2 Tả Tiểu Thứ




Lần đầu tiên Tả Tiểu Thứ nghe nói về Trang Hiểu Sanh chính là từ miệng Du Thanh Vi, mỗi khi công ty có việc gì Du Thanh Vi sẽ nói: "Không sao, cứ giao cho Trang Hiểu Sanh.", hoặc là "tốt nghiệp đại học Q", hay là "người cuồng công việc" này nọ linh tinh.

Còn có người này lớn lên rất xinh đẹp nhưng vô cùng lãnh đạm và sống khép kín.

Những lần thỉnh thoảng gặp mặt, Trang Hiểu Sanh sẽ hướng cô chào hỏi "Tả tiểu thư", còn cô thì đáp lễ lại rồi thôi, còn không thể gọi là sơ giao nữa là.

Loại tình huống như vậy kéo dài đã nhiều năm.

Từ lúc Du Thanh Vi mới ra trường bước vào công ty thực tập, sau đó leo lên tới vị trí Phó tổng giám đốc.

Trang Hiểu Sanh vị này tâm cơ girl thực lực mạnh mẽ, bởi vì ra sức làm việc trợ giúp cho Du phó tổng, chịu thương chịu khó, theo sau Du phó tổng một đường thăng chức, ngồi xuống vị trí giám đốc.

Khi đó, ấn tượng của cô về Trang Hiểu Sanh đổi thành nữ cường nhân, với lại Trang Hiểu Sanh có tiếng là khó theo đuổi nhất công ty, cho nên cô rất hoài nghi nàng ấy là cong.

Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán và hoài nghi của một mình cô, nhưng không biết vì lý do gì mà Trang Hiểu Sanh tựa hồ có thành kiến với cô, mỗi lần nhìn thấy cô liền né ra xa, một bộ xin thứ cho kẻ bất tài, bảo trì khoảng cách tối đa, vì thế nên cô cũng lười phản ứng nàng ấy.

Khi đó cô rất bận rộn nha, vội vàng học võ, vội vàng học pháp thuật, vội vàng đi hỏi thăm nơi nào có giếng Âm, nơi nào có phong thủy đại long mạch, vội vàng giúp Du Thanh Vi tìm ba, còn phải mỗi ngày chạy ngoại vụ đánh quỷ bắt yêu, nào có thời gian rảnh rỗi đi quan tâm một người không liên quan như Trang Hiểu Sanh kia chứ.

Thẳng đến một ngày, có một bạn nhỏ đến chạy ngoại vụ cho văn phòng phong thủy! Đúng vậy, bạn nhỏ, một bạn nhỏ mới mười chín tuổi – – Lộ Vô Quy vẻ mặt ngốc manh ngồi xếp bằng đả tọa ở đại sảnh.

Cô bé này giống như là con cái của người làm việc trong công ty, để ở nhà sợ không ai chăm sóc nên mang theo đến chỗ làm, cô tò mò đi qua chào hỏi mới biết được là người mới tới chạy ngoại vụ.

Nội tâm cô lúc đó đã chịu một ngàn điểm thương tổn! Đứa nhỏ mới mười chín tuổi có thể có bao nhiêu bản lĩnh, còn cho đi chạy ngoại vụ nữa chứ, đừng có kéo chân sau của người khác à nha! Sau đó cô mới biết được cô bé này cư nhiên là người trấn giếng, nháy mắt thay đổi suy nghĩ, người bình thường không thể đảm đương nổi chức trách của người trấn giếng, hơn nữa người trấn giếng còn có khả năng tìm được những giếng Âm khác, lúc ấy cô rất muốn rủ rê bạn nhỏ này gia nhập đội tìm kiếm ba của Du Thanh Vi, mượn sức em ấy một phen.

Nhưng thực mau cô liền bị vả mặt, cô đã suy nghĩ quá tốt đẹp rồi.

Văn phòng của Sở sự vụ phong thủy và công ty của cô hai chỉ cách nhau có một cái sàn, bạn nhỏ vậy mà còn cần Du Thanh Vi phải đưa xuống, nguyên nhân đơn giản là sợ đi lạc!!!

Lớn như vậy rồi, đường thì gần như thế, vậy mà cũng có thể đi lạc cho được, kia không phải đầu óc có bệnh thì là cái gì?

Về sau cô còn biết thêm một chuyện, bạn nhỏ này có một người chị – chính là Trang Hiểu Sanh!

Cô cho rằng bản thân và Lộ Vô Quy chỉ giao thoa với nhau trong giới hạn công việc mà thôi, nước sông không phạm nước giếng, ai ngờ đâu có một ngày, cô và Du Thanh Vi đánh giá bản thân quá cao, xem nhẹ nguy hiểm dưới giếng Âm, hai cô bị vây hãm ở bên dưới.

Tả Tiểu Thứ nghĩ rằng lần này cô và Du Thanh Vi hẳn là dữ nhiều lành ít, rất có thể không quay về được, nhưng cô không nghĩ đến Lộ Vô Quy vậy mà dám xuống giếng Âm đi tìm hai cô, còn từ trong tay rất nhiều quỷ vật vây đánh đem hai cô mang ra khỏi giếng.

Hai cô lúc ấy đôi mắt đều bị bôi đen, đường cũng không nhìn được, trừ bỏ quỷ thì chỉ có âm khí mà thôi.

Lộ Vô Quy vênh váo đánh tan một đám lớn quỷ vật, phá vỡ ra một con đường, sau đó bám vào âm khí leo lên miệng giếng.

Cô nhìn thấy Lộ Vô Quy xuất thủ mới biết được cái gì gọi là cực kỳ trâu bò! Cô ở vào hiểm cảnh sống chết trước mắt, cái gì ý tưởng cũng không có, trong đầu chỉ có một ý niệm: ôm chặt cái đùi thô này sống sót đi ra ngoài!

Sau khi thoát khỏi giếng Âm cô mới nhận ra bạn nhỏ thoạt nhìn đầu óc có bệnh này đùi thô cỡ nào! Cô hạ quyết tâm từ nay ôm cứng cái đùi này, dùng viên đạn bọc đường thu mua em ấy!

Sự thật là, Du gia muốn thu mua bạn nhỏ đã phải bỏ ra mấy triệu mua nhà, cộng với Du Thanh Vi trổ ra mỹ nhân kế.

Từ khi bạn nhỏ gia nhập nhóm các cô giúp tìm kiếm ba của Du Thanh Vi, Lộ Vô Quy và Du Thanh Vi càng đi càng gần, hai người các nàng mở ra hành trình ngược cẩu dài tập không hồi kết.

Làm một con cẩu độc thân, cô thường xuyên bị hai người các nàng ngược cẩu bạo kích, chịu trăm ngàn điểm thương tổn.

Cô nhìn Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy đổi đủ trò tán tỉnh nhau, chỉ cảm thấy bản thân mình càng ngày càng phát sáng như cái bóng đèn công suất siêu lớn, sáng muốn lóe mù mắt thiên hạ.

May là cô đại nhân đại lượng không thèm so đo, Du Thanh Vi là chị em thân thiết của cô, Lộ Vô Quy lại là ân nhân cứu mạng n lần của cô, bằng không cô nhất định mỗi ngày đều chui vào góc vẽ vòng tròn nguyền rủa hai người các nàng.

Rất nhiều lần cô bị hai người đó ngược cẩu tới nỗi chỉ có thể im lặng liếm láp vết thương lòng.

Cô và Lộ Vô Quy quan hệ tốt, nhưng lại chưa từng nghĩ sẽ có bất kỳ giao thoa gì với Trang Hiểu Sanh, nhiều nhất là mỗi lần Lộ Vô Quy nhắc tới "chị Hiểu Sanh" hai mắt sẽ tỏa sáng, tràn ngập tín nhiệm và bội phục, làm cho cô có chút tò mò Trang Hiểu Sanh là người như thế nào mà có thể làm cho Lộ Vô Quy lợi hại như vậy bội phục cùng tín nhiệm.

Giao thoa giữa cô và Trang Hiểu Sanh bắt đầu từ Lộ Vô Quy.

Cô không tài nào nghĩ đến việc một người lợi hại như Lộ Vô Quy sẽ bị chết ở dưới đường Âm.

Các cô đi phá hủy bia trấn ở chùa Bảo An quỷ, có bùa Thiên Cương thần lôi hộ thân, có thêm bùa phong cương để chạy trốn, còn có một con giao long là Đại Bạch có thể đưa người bay lên không trung thoát khỏi vây khốn, thế nhưng dưới tình huống nguy hiểm Đại Bạch lại bỏ rơi hai người các nàng chạy ra trước, sau đó Du Thanh Vi ra tới, nhưng Lộ Vô Quy vì ở lại cản đường thây máu cho Du Thanh Vi chạy trốn mà chết bên trong.

Cô không nhìn thấy Lộ Vô Quy chết như thế nào, cho nên đối với cái chết của em ấy có chút không thể tin được, một người lợi hại như vậy làm sao có thể chết kia chứ.

Nhưng nhìn phản ứng của Du Thanh Vi, Lộ Vô Quy vẫn không ra ngoài, cô không thể không tin rằng em ấy đã chết.

Nhưng cô thế nào cũng không nghĩ đến, người đã chết rồi mà nửa đêm còn xuất hiện ở cửa ôm bộ hài cốt đã bị gặm chỉ còn lại khung xương!

Nếu không phải quá quen thuộc nhau, cô sợ sẽ ngay lập tức rút kiếm đi bắt quỷ!

Đêm hôm khuya khoắt, quỷ đến gõ cửa, còn ôm theo hài cốt của mình, nhìn thế nào cũng thấy rõ ràng là chết không cam lòng nên tìm tới cửa a!

Trên thực tế, em ấy đúng là chết không cam lòng nên mới tìm tới cửa, nhưng là tìm Du Thanh Vi.

Du Thanh Vi phải nói là rất hưởng thụ nha, ôm lấy Lộ Vô Quy ô ô mà khóc, khóc đến tê tâm liệt phế khó khăn chia lìa.

Cô cảm thấy hai người các nàng rất có thể sẽ diễn tiếp bộ phim tình người duyên quỷ không hồi kết, tiếp tục ngược cẩu.

Cũng may cô đã từng bắt rất nhiều quỷ, vẫn thực tiếp nhận chuyện một con quỷ như Lộ Vô Quy vì cứu Du Thanh Vi mà chết nên đặc biệt không cam lòng.

Em ấy không hề biến thành lệ quỷ, vẫn duy trì được lý trí, cô làm tâm lý xây dựng một đêm liền có thể tiếp nhận sự thật này.

Tuy cô có thể tiếp nhận được chuyện này, nhưng Lộ Vô Quy đã thật sự chết rồi, thi cốt còn đem về tới, các cô dù sao cũng phải thông báo cho người nhà em ấy!

Sợ hai vợ chồng Trang Phú Khánh chịu không nổi, cô không dám nói cho họ, chỉ dám điện thoại cho Trang Hiểu Sanh, kêu Trang Hiểu Sanh trở về thôn Liễu Bình một chuyến.

Trước khi Trang Hiểu Sanh trở về, bởi vì có người ở thôn Liễu Bình đến lừa bịp tống tiền, Lộ Vô Quy vì bảo vệ cô hai của cô nên bị đám người đó đánh.

Hai vợ chồng Trang Phú Khánh biết tin Lộ Vô Quy bị đánh liền nổi trận lôi đình, trận thế kia, giống như hận không thể xách dao ra bằm người đã đánh Lộ Vô Quy vậy!

Cô lúc ấy đứng ở bên nhìn mà không khỏi lau mồ hôi lạnh thay Du Thanh Vi và bản thân! Bạn nhỏ vừa bị ăn một bợp tai mà hai vợ chồng Trang Phú Khánh đã muốn đi cùng người ta liều mạng, nếu bọn họ biết người không còn sống nữa, thì chắc sẽ đem hai người các cô ra xẻo sống mất thôi! Hai vợ chồng Trang Phú Khánh còn chưa biết Lộ Vô Quy đã xảy ra chuyện, này còn dễ nói, nhưng Trang Hiểu Sanh đã biết a.

Cô nhớ lại bộ dáng ngày thường không biểu lộ cảm xúc gì của Trang Hiểu Sanh, thực hoài nghi nàng ấy thuộc về thể loại im lặng không lên tiếng chờ người không để ý liền lấy dao nhỏ lụi cho một phát thủng bụng lòi ruột.

Trước khi Trang Hiểu Sanh về, cô não bổ đủ loại trả thù dã man, tự làm cho bản thân sợ suýt ngất! Cô vô cùng lo lắng Trang Hiểu Sanh sẽ giống như ba mẹ nàng ấy – – thông qua di truyền học, sự giáo dục của gia đình, hơn nữa còn có thái độ Lộ Vô Quy đối với Trang Hiểu Sanh, có thể phân tích ra xác suất này lên đến 80%!!!

Cho dù bây giờ kêu cô đi đối phó với một đám cương thi, đánh sống đánh chết với tụi nó cô vẫn cảm thấy tốt hơn là đi đối mặt với Trang Hiểu Sanh! Cũng còn may, người phải đối mặt với Trang Hiểu Sanh là Du Thanh Vi, cô cảm thấy bản thân đứng ở ngoài rìa bị quét một chút cuồng phong hẳn là sẽ không bị gì nghiêm trọng!

Nhưng người tính không bằng trời tính, tai nạn thế kỷ rơi cái độp lên đầu cô.

Khách sạn mà các cô thuê đã đầy phòng, chỉ còn thừa lại một phòng có phong thủy không tốt, vì thế nên Du Thanh Vi sắp xếp cho Trang Hiểu Sanh ngủ chung một phòng với cô, bởi vì phòng cô có hai cái giường đơn nên cô có muốn cự tuyệt cũng không được!

Nghĩ đi nghĩ lại, dù gì cô cũng là một người có nghĩa khí nha! Lộ Vô Quy đã cứu mạng cô không biết bao nhiêu lần, mới đây còn xả thân bỏ mạng cứu Du lừa đảo, cô như thế nào có thể để cho chị gái của Lộ Vô Quy đi ngủ ở cái phòng có phong thủy không tốt kia chứ! Nếu cô làm vậy thì rất không trượng nghĩa! Nhưng nếu kêu cô đi ngủ ở cái phòng phong thủy không tốt kia thì cô kiên quyết không đi.

Làm người trong nghề như cô mỗi ngày đều bồi hồi hai bên bờ sống chết, đi sai một ly liền có thể chết bất đắc kỳ tử ngay, làm sao có thể đi vào ngủ cái phòng có phong thủy không tốt để dính đen đủi cơ chứ.

Vì thế cô yên lặng nuốt nước mắt, run rẩy đưa Trang Hiểu Sanh về phòng mình.

Cô cho rằng Trang Hiểu Sanh sẽ nổi bão với cô, tức giận mắng chửi gì đó, nơm nớp lo sợ hồi lâu, kết quả Trang Hiểu Sanh chỉ yên lặng đi đánh răng rửa mặt, rồi yên lặng nằm lên giường, thoạt nhìn giống như rất buồn ngủ.

Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi! E sợ Trang Hiểu Sanh đổi ý muốn tìm cô tính sổ, cô vội vàng tắt đèn, cho dù không buồn ngủ cũng ráng giả vờ ngủ.

Nhưng cô nằm xuống không bao lâu liền nghe được tiếng thút thít đè nén.

Cô luyện võ từ nhỏ, tai thính mắt tinh, tuy Trang Hiểu Sanh đã đè nén rất thấp tiếng thút thút, nhưng ban đêm yên tĩnh lại nghe rất rõ ràng, cô có muốn giả vờ không nghe thấy cũng không được.

Cô rất thấu hiểu cho tâm trạng của Trang Hiểu Sanh, nhà ai có em gái mất đi mà không đau lòng cơ chứ? Lộ Vô Quy trẻ tuổi như vậy, chết thảm như vậy, còn chết rất không cam lòng, thậm chí em ấy còn không ý thức được mình đã chết, tâm tâm niệm niệm muốn làm người, đến cô là bạn của em ấy còn thương tâm nữa là, huống chi là chị ruột của em ấy.

Vốn dĩ cô có thể khống chế được cảm xúc của chính mình, kết quả Trang Hiểu Sanh khóc lên, nháo cho tâm tình của cô cũng tuột dốc không phanh, sau đó cô liền xù lông!

Cô bật dậy mở đèn, nhảy lên trên giường của Trang Hiểu Sanh rống to: "Mẹ nó! Chị khóc cái rắm chứ khóc, làm như chỉ có mình chị thương tâm vậy!" Lúc ấy cô cũng không biết mình bị làm sao, cái mũi đau xót, nước mắt rơi như mưa.

Cô vừa rống xong, Trang Hiểu Sanh liền nắm gối đầu phang vô mặt cô, sau đó túm lấy quần áo cô giống như muốn cùng cô liều mạng.

Cô ngay lập tức nhận hèn, vội vàng kêu: "Chuyện gì từ từ nói, chuyện gì từ từ nói!" Sau đó nhanh chóng giải thích: "Tôi...!tôi chỉ là nghe thấy tiếng chị khóc, tôi cũng muốn khóc theo...." Cô thừa nhận bản thân có chút hèn, hình tượng uy vũ xây dựng hơn hai mươi năm nháy mắt sụp đổ, cho nên chuyện buổi tối hôm đó cô không dám kể cho bất kỳ ai nghe.

Bất quá, cô không nghĩ tới Trang Hiểu Sanh là người ăn mềm không ăn cứng, cô vừa nhận hèn thì Trang Hiểu Sanh liền buông cô ra, còn lạnh lùng biệt biệt nữu nữu nói: "Cô thì có gì phải thương tâm kia chứ."

Cô mạc danh cảm thấy bộ dáng lúc đó của Trang Hiểu Sanh có chút đáng yêu! Nhưng ngẫm lại thấy lời nói này nghiêm trọng xúc phạm tới bản thân, cô lập tức khó chịu nghiêm khắc bác bỏ: "Mẹ nó! Sao chị có thể nói tôi không thương tâm hả! Chị có biết cái gì gọi là tình nghĩa vào sinh ra tử cùng nhau không? Chị có biết Tiểu Quy Quy đã cứu mạng tôi bao nhiêu lần không!" Cô vén tay áo lên ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu kể cho Trang Hiểu Sanh nghe tình cảm cách mạng hữu nghị sâu nặng giữa cô và Lộ Vô Quy.

Cô vốn dĩ cũng không có quá thương tâm, chính là có chút khó chịu, nhưng vừa kể lể ra liền bắt đầu đau lòng, nước mắt lạch cạch rơi xuống! Cô cũng biết sợ chứ, bao nhiêu lần gặp nạn sợ muốn chết đều được Lộ Vô Quy cứu trở về! Cô nhớ lại, càng nhớ càng thương tâm khổ sở.

Cô thực mất mặt khóc đến bù lu bù loa, xài hết cả túi khăn giấy để lau nước mắt.

Trang Hiểu Sanh thấy cô khóc đến thương tâm liền bắt đầu vỗ vỗ cô, đưa khăn giấy cho cô, sau đó không biết như thế nào lại ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng xoa lưng dỗ dành cô, còn lôi kéo cô nằm cùng một cái giường, hống cho cô ngủ.

Buổi tối hôm đó Trang Hiểu Sanh đối xử với cô vô cùng dịu dàng!

Cô là cong a! Trời sinh cong a!

Trang Hiểu Sanh không dỗi cô, không mắng cô, không dùng dao nhỏ lụi cho cô một phát thủng bụng lòi ruột, mà lại dịu dàng ôm cô vào lòng, che chở cô, an ủi cô!

Tả Tiểu Thứ chỉ cảm thấy bản thân "đùng" một cái ngã vào cái ôm nồng ấm thơm tho, ngã đến nát ra bã, mở ra bi kịch yêu đơn phương hết nửa đời sau này!

Qua một khoảng thời gian rất lâu sau đó, cô đã té dưới hố tình yêu đơn phương không bò ra nổi, lôi lại chuyện buổi tối hôm đó nói với Trang Hiểu Sanh, lúc này Trang Hiểu Sanh mới lạnh lùng đáp lại: "Em suy nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ là thường xuyên dỗ dành Nhị Nha như vậy thôi!"

Tả Tiểu Thứ hận không thể phun máu ba thước thăng thiên đi gặp ông bà!.