Tô Hinh đang tỏa ra Pheromone hương Nho của mình. Mùi hương của cậu không quá nồng, thơm nhẹ và rất ngọt.
Cố Thượng Phong là một Alpha thì không thể nào cưỡng chế được trước mùi hương ngọt ngào như thế được. Hắn nhanh chóng về lấy Tô Hinh mà hít lấy ngửi đề.
Cố Thượng Phong đưa tay lướt nhẹ lên tuyến thể của Tô Hinh. Ở tuyến thể đối với Alpha và Omega có thể nói là một nơi đặc biệt quan trọng. Chán lên tuyển thể cũng đồng nghĩa như chạm lên bộ bận nhạy cảm của Omega vậy. Tô Hinh bất ngờ bị động đến nơi nhạy cảm, người cậu bắt đầu mềm nhũn ra không tự lực được mà thả người rơi xuống.
Cố Thượng Phong không buông tha cho Tô Hinh, hắn phóng người xuống cùng cậu. Từ từ đặt nụ hôn lên xương quai xanh đẹp đẽ, tay không tự chủ mà lần mò đến hai hạt ngọc trai xinh đẹp. Cả căn phòng tràn lan mùi Rượu Nho hòa trộn, tưởng chừng như đang rất hòa hợp....
Bên phòng hắn ân ân ái ái cùng tình nhân nhỏ, còn phòng của Tô An thì tăm tối, lạnh lẽo và cô đơn. Tô An nằm trên giường ôm lấy Teddy của mình. Mắt đã sưng phù lên mà khóc nấc mách lẻo với Teddy.
Tô An: "Hức.Teddy. Cố Thượng Phong là đồ xấu xa. Thượng Lâm cũng là đồ xấu xa. Thượng Lâm đã bỏ An An và Teddy rồi. Anh ấy không thích An An nữa huhu...".
Trong căn phòng vang vọng tiếng khóc nấc của Tô An. Khi đã khóc đến khàn cả giọng, Tô An ngủ thiếp đi trên chiếc giường của mình. Những giọt nữa mắt vẫn còn đọng trên mí mắt. Tay cậu ôm chặt lấy Teddy, ly sữa trên tủ mà Quản Gia Chương mang đến vẫn còn nguyên vẹn.
Đã hơn nửa đêm, ngoài ban công Cố Thượng Phong châm cho mình một điếu thuốc mà phì phò. Hắn cứ đứng như thế rất lâu, rất lâu rồi lại rất lâu. Từng cơn khói được nhả ra nhanh chóng bay về phía trời đen rồi biến mất.
Rất nhanh đã là điều thứ ba, hắn vẫn chẳng làm gì.
Bên ngoài trời đang rất lạnh, có thể nói là gần 10°C. Chỉ còn vỏn vẹn mấy tuần nữa là đến Noel nhưng trên đường vẫn không đông đúc như lúc trước. Chỉ thấy lâu lâu sẽ có vài chiếc ô tô chạy ngang trên đường rồi không bao giờ trở lại.
Cố Thượng Phong dưới con giá rét liếc mắt phượng nhìn xuống ánh đèn bên đường. Hắn rít một hơi rồi ngước lên trời mà nhả khói. Việc Tô Hinh đã từng làm hắn không phải là không biết. Đó chỉ là kế sách mà hắn nghĩ ra.
Chẳng cần phải động tay động chân, cứ để người trong tộc tự diệt nhau chẳng phải sẽ vui hơn sao? Dù sao thì hẵn cũng biết, nhà Tô Hinh đã ghen ghét nhà Tô An từ rất lầu trước đó. Hẳn chỉ là ném đá giấu tay mà thôi.
Cố Thượng Phong càng nghĩ càng tức giận. Hắn siết chặt điếu thuốc trên tay. Hắn ban đầu đã định sẽ chung sống hòa bình với cậu nhưng là gã đã ép hắn. Chính gã đã ép hắn phải làm đến bước đường này. Có trách thì trách cậu bị một tên điên như gã nhắm trúng. @
Cố Thượng Phong tâm trạng không vui mà vùi điếu thuốc lên lan can. Hắn bước đến trước phòng mình rồi dừng bước chân lại. Nghĩ đến người đang nằm trên giường của mình rồi bỏ sang thư phòng. Thú thật thì hắn chẳng cảm thấy hứng thú với tên Tô Hinh kia, so với Tô An thì đúng là có nét đẹp điên hồn nhưng lại quá mưu mô và độc ác.
Hắn thầm nghĩ, chỉ cần trả thù xong sẽ đẩy Tô Hinh cho một tên Alpha giàu có nào đó thỏa mãn dục vọng của Tô Hinh. Ngay từ đầu hắn đã không có ý định khi đến gặp Tô Hinh. Thật tình thâm tâm hắn muốn Tô Gia tán gia bại sản nhưng nghĩ lại thì đúng là không đủ can đảm. Để cậu ta gả vào một nhà phú ông nào đó là đã quá tốt cho cậu ta rồi. Còn tên ngu ngốc Tô An kia, chính tay hắn sẽ dày vò cậu, để cậu và gã điên kia cảm nhận được nỗi đau và nỗi bất lực mà hắn đã trải qua.