Phía Đông Nam của Thủ đô Vương quốc Bồ Câu Xám - khu quý tộc Đế quốc - nơi tấc đất tấc vàng có một dinh thự trông khá quý phái nhưng bảo dưỡng lại chẳng được tốt mấy.
Nhìn vào dinh thự qua hàng rào gỉ sét, bức tường của tòa sảnh chính vốn được lát bằng đá Tuyết Tinh nay đã bị gió mài mòn đến nỗi lộ cả những mảng xám loang lổ, may thay được đám tường vi che lại nên nhìn chẳng rõ lắm. Nhưng mái vòm được sửa chữa bằng vật liệu không tương xứng lại đột ngột và lố bịch hệt như cái mũi đỏ của chú hề. Bất kỳ một quý tộc nào đi ngang qua cũng sẽ phải buông lời dè bỉu với một dinh thự như vậy - nghèo mạt rệp.
Đây là dinh thự được thừa kế qua nhiều đời của Bá tước Lancier.
Nghe đâu dinh thự của Nhà Lancier được ban tặng bởi đích thân Đức vua sáng lập Vương quốc Bồ Câu Xám, nhưng bây giờ ngoài Nhà Lancier thì chẳng một ai còn nhớ chuyện này.
Là hậu duệ của Bá tước Máu nổi tiếng hai trăm năm trước, Nhà Lancier tuy kế thừa tước vị này, nhưng theo thời gian, đời con cháu bất tài, đánh mất lãnh địa, nên gia tộc này từ lâu đã xa rời giới quý tộc đế quốc, mấy năm qua thường chẳng có lấy một vị khách ghé thăm, ấy mà hôm nay lại khó được.
Tang Nhược đang đứng trước cửa sổ tầng hai của dinh thự Lancier cổ ngắm nhìn trang viên, lâu đài, tường vi, hàng rào, ánh nắng cùng bầu trời chưa từng thấy, và cả Bá tước đang nổi cơn tam bành với vị khách đang bị đuổi đi bên dưới.
Mới vừa tỉnh dậy trong một cơ thể xa lạ, mọi thứ nơi đây đều khiến Tang Nhược tò mò.
"Cút! Ngôi nhà này tượng trưng cho vinh quang của Lancier ta, cho dù ta và con trai ta có chết ở đây thì ta cũng sẽ không bán nó! Cút ngay!" Bá tước Faith Lancier gầm lên như một con sư tử bị chọc giận. Ông ta điên tiết mà nện mấy hộp lễ vật quý giá vào kẻ chọc giận ông ta, trông chẳng hề quý tộc chút nào. Quản gia đứng bên cạnh muốn ngăn cũng không ngăn được, hầu gái quét dọn bên ngoài cũng vội vàng tránh đi.
Tang Nhược nhìn trò hề bên dưới.
Bá tước già đang rít gào bên dưới chính là cha đẻ của hắn hiện giờ.
Tang Nhược tưởng rằng mình sẽ biến thành một đứa bé sơ sinh rồi bắt đầu lại lần nữa, nhưng không ngờ lại bị một cơ thể sắp chết hút vào.
Vị khách bị đuổi chạy thẳng khỏi cửa với một đống đồ bị nện treo lủng lẳng trên người dưới sự bảo vệ của tôi tớ đi theo. Chạy ra khuôn viên, thấy Faith Lancier không đuổi theo cắn bừa, gã mới dừng lại, tái mặt phủi ống tay chỉnh cổ áo, đoạn cắn răng tức giận mắng: "Thứ nghèo hèn không biết điều! Tưởng mình ngon lắm chắc! Đi!"
Vị khách bị xua đuổi bước lên cỗ xe mang biểu tượng gia tộc hình cánh chim ưng của Nhà Hầu tước Field, gã ghét bỏ ném chiếc khăn tay lau mồ hôi xuống trước cửa nhà Lancier như cố tình muốn làm Bá tước Lancier ghê tởm rồi rời đi với sự bất mãn tột độ.
Bá tước Faith hầm hừ mắng thêm vài câu nữa, mãi đến khi thấy xe ngựa đã khuất bóng, ông ta mới tức tối quay trở lại phòng sách. Tang Nhược nghe thấy mấy cô hầu gái đứng trong hoa viên bên dưới bắt đầu thảo luận:
"Đó là quản gia trưởng của nhà Hầu tước Field? Đến mua dinh thự này của chủ nhân? Chẳng phải cậu Sanjo đang cần tiền gấp để chữa bệnh ư? Sao chủ nhân lại từ chối?"
"Chắc là do họ cố tình chèn ép ra giá quá thấp chăng."
"Ài, lẽ nào cứ mặc cậu Sanjo bị vậy ư? Cậu ấy là hy vọng vực dậy của Nhà Lancier mà."
Cô hầu Ellie vừa tiếc hận vừa ngẩng đầu nhìn căn phòng nơi cậu Sanjo đang ở, chợt thấy cậu Sanjo vậy mà đang đứng trước cửa sổ vô cảm nhìn các cô, Ellie giật mình, vội vã kéo mấy cô hầu khác lại thi lễ với Tang Nhã, nhưng lúc này trước cửa sổ đã không còn bóng dáng của hắn nữa.
Ellie thở dài một tiếng, mấy cô hầu khác thấy thế cũng lắc đầu theo như thể đang xót xa trước sự tụt dốc của một nam thần.
Phải biết rằng, bao nhiêu cô hầu trẻ chỉ vì cậu Sanjo nên mới đến dinh thự Lancier nghèo túng này làm việc, tâm tư thiếu nữ mà, ai chẳng mong được vẽ nên câu chuyện gì đó với chủ nhân của mình chứ? Tiếc thay......
Điều mà các cô hầu không biết là giá do Nhà Field đưa ra không hề thấp, nó thậm chí còn rất cao. Đối với một tòa dinh thự già cỗi cũ nát như vậy, sự hào phóng của Nhà Field thực sự khiến cho người ta thật khó mà tin nổi, họ còn dùng cả lý do cậu chủ nhà họ - bạn học của cậu Sanjo - rất tiếc cho tương lai của cậu Sanjo như thể họ thật sự muốn giúp đỡ phần nào cho Sanjo nên mới tới mua tòa dinh thự cũ nát không đáng một đồng này để làm phước.
Quản gia cố gắng khuyên bảo: "Thưa ngài, nếu như chấp nhận điều kiện của Nhà Field, biết đâu chúng ta có thể mua được thánh dược để chữa bệnh và hàn gắn được biển khí đã bị rách của cậu Sanjo thì sao? Với tài năng đó, sau này cậu ấy chắc chắn có thể..."
Bá tước Faith tức giận ngắt lời quản gia của mình: "Được rồi, ngươi cũng cút ra ngoài cho ta!"
Gia tộc Lancier đã sa sút lâu lắm rồi, hy vọng vực dậy của cả gia tộc đều đặt hết ở Sanjo. Bây giờ Sanjo gặp chuyện, cả gia tộc càng thêm điêu đứng, chỉ còn biết trông chờ vào việc bán tài sản gắng giữ thể diện.
Nhưng tài sản có thể bán được cũng chẳng còn bao nhiêu, đáng giá nhất chắc chỉ có tòa dinh thự xập xệ này, Bá tước Lancier thà rằng để con trai mình chết còn hơn là bán nó đi.
Quản gia còn muốn thuyết phục nữa: "Ngài Lancier..."
"Đi ra ngoài!"
Quản gia bất đắc dĩ đáp: "Vâng."
Bá tước Faith gọi lại quản gia đang sắp đi khỏi: "Từ giờ trở đi, nâng đãi ngộ của Orie lên bằng với Sanjo đi, còn Sanjo..."
Học viện Kỵ sĩ Đế quốc đã đề nghị Sanjo Lancier thôi học sau khi xác định rằng biển khí của cậu đã hỏng và không còn hy vọng trong tương lai. Nghĩ đến đứa con luôn khiến mình tự hào bỗng nhiên thành ra thế này, Bá tước Lancier cũng rất đau lòng, nhưng ông ta không thể dốc hết mọi thứ để đánh cược vì một đứa con được.
Biển khí của Sanjo đã hỏng, không thể rèn luyện để tăng tiến được nữa - đây là kết luận của chính hiệu trưởng Học viện Kỵ sĩ.
"...Mặc nó tự chống chọi đi."
Quản gia nghe vậy thì giật mình, hồi lâu sau mới đáp một tiếng "vâng".
••••••
Ba ngày trước, Sanjo Lancier - thủ lĩnh năm 3 Học viện Kỵ sĩ Đế quốc đã nhận lời thách đấu của Devin Cannon cùng lớp. Vào cuối trận quyết đấu, Devin Cannon đã sử dụng vũ khí ma thuật cấp cao ra tay đánh lén khiến Sanjo Lancier không kịp đề phòng bị phá hủy biển khí, mất hết tương lai.
Cùng ngày, Devin Cannon bị đuổi khỏi học viện, ngày hôm sau, Sanjo Lancier đang trong tình trạng hôn mê cũng bị Học viện Kỵ sĩ Đế quốc đề nghị thôi học vì lý do không còn phù hợp với con đường kỵ sĩ và được Lancier đón về nhà.
Faith Lancier đã dành số tiền ít ỏi còn sót lại của gia tộc để chạy chữa cho con trai mình nhưng đều vô ích, cuối cùng từ bỏ việc chữa trị.
Không ai biết rằng Sanjo Lancier - người đã mất đi sự giúp đỡ với rất nhiều dược phẩm quý giá đã chết trong cơn sốc, mà tỉnh lại bây giờ đã là một linh hồn khác đến từ ngoài trời sao.
•
【 Tích -- Hệ thống đã khởi động lại thành công!
Đang tìm kiếm các quyền...... Quyền đã bị xóa.
Ký chủ Sanjo Lancier, nam, 16 tuổi, được xác nhận là chủ sở hữu đầu tiên của chip.
Xin chào Sanjo Lancier, chip giải trí Tấn Giang hiệu Thiên Thần hân hạnh được phục vụ bạn. 】
Trong một căn phòng trên tầng hai bên trái của dinh thự Lancier, Tang Nhược đang nhàn nhã ngồi trước cửa sổ trong bộ đồ ngủ rộng rãi. Cành hoa tường vi vươn mình bên cửa đung đưa theo gió tỏa ra mùi hương thoang thoảng, ánh nắng xuyên qua khung cửa rơi trên mái tóc ngắn màu nâu hơi rối và xoăn của hắn, ấm áp mà bịn rịn. Quanh hắn là những cánh hoa và những chiếc lá dập nát rơi rụng đầy sàn, trông có vẻ như là do chính tay hắn gây nên.
Việc gần như chưa trải đời khiến Tang Nhược tò mò với mọi thứ xung quanh mình, bao gồm cả những bông hoa đỏ, những ngọn cỏ xanh, cây cối và bầu trời thăm thẳm.
Cơ thể mới, thế giới mới, mọi thứ mới.
Lời hứa của Senil đã trở thành sự thật.
Chỉ là... không thấy Senil đâu nữa.
Tang Nhược dập tắt suy nghĩ, điều khiển chip giải trí.
Tuy gọi là chip giải trí nhưng thật ra nó có rất nhiều chức năng. Không những có thể theo dõi sự thay đổi của các loại hormone trong các tình trạng cơ thể của Tang Nhược mọi lúc, mà nó còn có thể tự động kiểm tra các yếu tố thông tin tự do trong không khí, tự động phiên dịch và thu thập. Chẳng qua trước đây Tang Nhược không được cấp quyền sử dụng mà thôi.
Hơn nữa, con chip trong não Tang Nhược là con chip nội bộ của gia tộc Thiên Thần. Gia tộc Thiên Thần được cho là gia tộc nắm giữ thần lực, năng lực của họ thậm chí có thể chạm đến miền linh hồn, nếu không thì trước đây con chip này đã chẳng đến mức có thể kiểm soát cảm xúc của Tang Nhược mọi lúc được, bây giờ nó còn theo Tang Nhược đến thế giới khác nữa, có thể thấy được nó không phải dạng chip bình thường.
Thái độ của Tang Nhược đối với con chip vẫn tương đối thận trọng, nhưng cũng sẽ không vì thế mà bỏ qua nó.
Tang Nhược: "Phân tích tình trạng cơ thể của tôi đi."
【 Loading... Sanjo Lancier, thể chất: 1.4, tốc độ: 1.3, sức mạnh: 1.7, tinh thần: 1.7 (30+?). Được copy tại ++ TRUMtгuye И.VN ++
Kỹ năng: Thể thuật cấp 5, kiếm thuật cấp 4
Cấp bậc: Kỵ sĩ cấp 4 (bị thương nặng, đã giáng cấp)
Bạn có muốn điều tiết hormone trong cơ thể để tiến vào trạng thái chữa trị nhanh chóng không? 】
Tang Nhược chọn có.
Thương tích của Sanjo rất nặng, để chip điều tiết hormone trong cơ thể thúc đẩy quá trình phục hồi thì cần phải có Tang Nhược phối hợp luyện thể.
Thuật luyện thể từ cấp A trở lên thậm chí có thể giúp Tang Nhược phục hồi được biển khí bị phá hỏng của Sanjo, có điều thuật luyện thể cao nhất chứa trong chip chỉ là cấp C, chỉ có thể chữa lành vết thương của hắn một cách chậm rãi.
Còn một đề xuất khác nữa là thông qua việc kiểm tra thông tin của thế giới này, chip đã xác định được rằng ba lọ thánh dược có thể phục hồi hoàn toàn cơ thể hắn. Tuy nhiên, giá thị trường của một lọ thánh dược là 600 đồng vàng, và không ai chịu bán với mức giá đó, nếu thật sự muốn mua thì có khi 800 cũng không tới tay được. Với tình trạng và tài sản hiện giờ của Nhà Lancier, cho dù có bán cả dinh thự này đi cũng chẳng thể mua nổi lấy một lọ.
Tang Nhược để chip truyền thuật luyện thể cấp C cho mình, nhân tiện sắp xếp lại ký ức chiến đấu của Sanjo. Sau một hồi nghiên cứu cả hai, hắn không hề lãng phí thời gian mà bắt đầu tu luyện.
Đối với Tang Nhược đã có ký ức cơ thể của kỵ sĩ cấp 4 mà nói, thuật luyện thể cấp C không hề là gì cả, có điều hơi đau mà thôi.
Có thể là do Sanjo bị thương nặng, vụn xương gãy vỡ vấn vít với kinh lạc trong cơ thể nên mỗi lần cử động Tang Nhược đều cảm tưởng như có vô vàn mũi kim đâm vào các huyệt vị trên người mình. Nếu không nhờ có sự điều chỉnh của con chip, cứ giày xéo dưới tình trạng bị thương nặng như vậy thì sợ rằng cơn đau này đã khiến cơ thể Tang Nhược rơi vào trạng thái chết não.
Nhưng đã có con chip, hơn nữa Tang Nhược sớm đã phải chịu đựng giới hạn đau đớn hết lần này đến lần khác do thường xuyên bị cắt xẻo nội tạng mà không gây mê nên cơ thể hắn đã nhanh chóng tiến vào quá trình tự chữa trị với thuật luyện thể.
Thời gian trôi qua từng chút một, việc liên tục gây sức ép lên cơ thể mình đã khiến Tang Nhược nhễ nhại mồ hôi chẳng khác gì như vừa được vớt lên khỏi mặt nước, thậm chí trong mồ hôi còn hòa lẫn theo chút máu đen.
【 Cảnh báo: Việc tu luyện đã đạt tới giới hạn của cơ thể, nên nhập thiền để thư giãn. 】
Tang Nhược tỉnh táo lại, cảm thấy cơ thể nặng nề của mình dường như đã nhẹ nhàng hơn đôi chút.
Tang Nhược không bỏ qua lời cảnh báo của con chip, hắn khoanh chân tiến vào trạng thái thư giãn theo cách thiền định do nó truyền tải.
【 Tinh thần đang hòa hợp, làm mới kiểm tra.
Loading...... Sức mạnh tinh thần: 1.8 (30+) 】
【 Loading...... Sức mạnh tinh thần: 1.9 (30+) 】
【 Loading...... Sức mạnh tinh thần: 2.0 (30+) 】
Tang Nhược cảm nhận được ý thức của mình đang lan tỏa ra xung quanh trong lúc thiền định, nó lan đến cửa sổ, khắp cả căn phòng, thậm chí còn từ từ lan ra bên ngoài. Lúc này, một đôi chân nhỏ xuất hiện trong ý thức của Tang Nhược, nó đang đứng trước cửa phòng hắn.
"Kẽo... kẹt..."
Cánh cửa bị ai đó len lén đẩy ra từ bên ngoài, một cái đầu nhỏ thậm thụt thò vào khe cửa. Tang Nhược giương mắt nhìn sang, lập tức bắt gặp một đôi mắt to màu xanh bích đang trộm nhìn mình qua khe cửa - đó là một cậu nhóc chừng năm sáu tuổi.
Nhóc con kia bị Tang Nhược làm cho giật mình, vội rụt đầu lại rồi nhanh chóng biến mất. Ngoài cửa vang lên tiếng bỏ chạy bịch bịch bịch do cặp chân ngắn của nhóc con gây nên.
【 Thông tin nhân vật thu thập được: Orie Lancier, 5 tuổi rưỡi, chi thứ của gia tộc Lancier, anh em họ xa của ký chủ. 】
Anh em?
Từ ngữ có thể nói là ghê tởm đối với Tang Nhược này khiến tâm trạng hắn tức thì tệ đi đôi chút. Tang Nhược vô cảm rời mắt tiếp tục ngồi thiền.
••••••
Sau khi thiền định và phục hồi, Tang Nhược lại bắt đầu luyện thể dưới sự giám sát của con chip, khi nào cơ thể tới giới hạn thì tiếp tục nhập thiền nghỉ ngơi, cứ lặp lại như vậy.
Từ khi có ý thức tới nay, đây là lần đầu tiên Tang Nhược nắm quyền làm chủ cơ thể mìnb, mùi vị tự do khiến hắn càng thêm mê mệt với việc giành lấy sức mạnh.
Rất nhanh, một ngày đã kết thúc, qua sự điều tiết hormone và thuật luyện thể của con chip, thương tích của Tang Nhược đã nhanh chóng hồi phục, vết thương gần 15 centimet ở bụng thỉnh thoảng vẫn rỉ máu đã giảm xuống còn khoảng 11 centimet một cách thần kỳ.
Quản gia và những người hầu có tới nom Tang Nhược vài lần. Những lúc đó Tang Nhược không phải đang sống dở chết dở nằm trên giường thì là đang tĩnh tọa nhập thiền không muốn để ý đến người khác. Mọi người đều cho rằng hắn đang bị kích thích nên ngoài việc chuẩn bị thuốc chữa thương và thức ăn cho hắn thì họ cũng không quấy rầy hắn quá nhiều
Tang Nhược không ngừng dưỡng thương, trong khi cơ thể phục hồi từng chút một thì cả độ phù hợp tinh thần cũng đang phục hồi theo.
Sức mạnh tinh thần của Sanjo là 1.7, mà của hắn thì dường như rơi vào khoảng 30. Theo sự gia tăng của độ phù hợp cơ thể, sức mạnh tinh thần của Tang Nhược cũng đã liên tục tăng lên. Sau khi sức mạnh tinh thần đạt tới 3, Tang Nhược bỗng nhiên ngủ thiếp đi trong khi đang thiền giữa đêm.
••••••
Ánh trăng xuyên qua khung cửa sổ rơi trên mặt đất, mặt đất được ánh chiếu rọi vương vãi đầy những cánh hoa bị xé vụn. Chúng dường như là những cánh hoa đã bị Tang Nhược xé vào ban sáng, chỉ là bây giờ trông có vẻ nhiều hơn chút.
Tang Nhược ngồi trên giường chìa tay ra, nhìn giường tủ bàn ghế xung quanh tất cả đều bay lơ lửng hết lên. Giấc mơ này hệt như giấc mơ khi Tang Nhược còn ở phòng giải phẫu, nó chân thật, có thể điều khiển được, chẳng hề giống đang mơ mà càng giống như đã tiến vào một thế giới khác hơn.
Chỉ là, ở đây Tang Nhược vẫn không gặp được Senil - người bạn luôn tìm đến cùng với những giấc mơ của mình.
Tang Nhược bỗng nhiên cảm nhận được có gì đó khác thường, nhìn kỹ lại thì phát hiện những cánh hoa bị xé nát trên mặt đất đang bắt đầu ngọ ngoạy giống như những con sâu, càng tụ càng nhiều, có vẻ chúng đang chậm rãi bò về phía mình.