[Đam Mỹ] Hướng Dương

Chương 1: Darham (1)




"Ngài Alfwaerd Thosworth đã trở lại!"

"Binh đoàn kỵ sĩ Darham thật hoành tráng, oai phong!"

"Năm nay lại là một năm bình an không có quái vật xâm nhập vượt qua tường thành!"

Giữa một con đường lớn trong thành phố Darham, một đội kỵ sĩ tinh nhuệ gần một trăm người cưỡi ngựa hướng về phía lâu đài của Công tước Thosworth. Người dân hai bên đường chen chúc nhìn đội hình thiện chiến mà lên tiếng ca ngợi không dứt. Tâm điểm là thanh niên khoác áo choàng đen dẫn đầu đoàn người, ngự giáp uy lệ, kiếm đeo bên hông.

Người này có mái tóc màu lam ngắn, song mâu ánh tím, diện mạo vô cùng tuấn tú, cũng chính là Alfwaerd Thosworth, con trai trưởng của Công tước Thosworth. Một trong ba Thần kiếm của Đế quốc Atror.

Sau ba tháng mùa đông rời đi cùng Đội kỵ sĩ Darham để thanh trừ quái vật ở biên giới phía Bắc, Alfwaerd - biểu tượng vệ thần của Darham - cuối cùng cũng trở về trong sự mong đợi của người dân. Hắn một đường diện vô biểu tình như thể không nghe thấy tiếng chào mừng của dân chúng, dứt khoác thúc ngựa đi đến lâu đài của Công tước.

Những kỵ sĩ phía sau tựa như đã quen với phong cách hành sự của hắn, cũng lưu loát đuổi theo.

Đi vào trước sân lớn của lâu đài, các kỵ sĩ theo chân Alfwaerd lần lượt xuống ngựa. Tiếp đón bọn họ là Trưởng quan quản sự của lâu đài cùng nhiều người hầu khác. Alfwaerd buông dây cương, hướng về phía Trưởng quản sự đang đi tới.

"Chào mừng ngài trở về, thưa Đại thiếu gia. Công tước Thosworth đang đợi ngài tại thư phòng của Công tước. Nếu ngài muốn thay phục trang trước khi gặp Công tước, bồn tắm đã được chuẩn bị sẵn."

"Tôi sẽ đi gặp phụ thân ngay, không thể để ngài ấy đợi lâu. Ông đi an bài cho Đội kỵ sĩ nghỉ ngơi là được." Alfwaerd nói. "Walden, cậu đi cùng tôi."

Thanh niên tóc nâu tên Walden đứng sau lưng Trưởng quản sự đáp vâng rồi cùng đi vào dinh thự chính với Alfwaerd.

"Alcuin ra sao rồi?" Alfwaerd không nhiều lời hỏi.

Walden có chuẩn bị trả lời: "Trong lúc Đại thiếu gia rời đi, Nhị thiếu gia Alcuin vẫn rất hoạt bát, khoẻ mạnh. Chỉ là có một việc đã xảy ra..."

Alfwaerd thoáng dừng bước, "Việc gì?"

"... Là về Tam thiếu gia Brynstan," Walden hạ giọng giải thích. "Alcuin thiếu gia vô tình phát hiện ra thiếu gia Brynstan, sau đó nhất mực muốn cùng thiếu gia Brynstan chơi đùa, không ngày nào là không tìm đến."

Khuôn mặt Alfwaerd lạnh lẽo, ngón tay dưới tà áo choàng khẽ nắm chặt. "Công tước không có ý kiến gì?"

Nghe được Alfwaerd đổi xưng hô phụ thân thành Công tước, Walden vẻ mặt thập phần cẩn trọng. "Sau khi Trưởng quản sự Humbert báo cáo với Công tước, ngài ấy không tỏ ý phản đối."

Walden nhìn khoé miệng Alfwaerd khẽ nhếch một nụ cười rất nhạt, nhưng ánh mắt màu tím lại tối đi, thì chỉ im lặng không dám nói thêm.

"Cậu không cần theo tôi. Đi tìm Alcuin báo rằng tôi đã về, sẽ nhanh chóng đến thăm em ấy."

Nói xong liền xoay người đi, bóng lưng như toả ra khí lạnh.

"Vâng thưa thiếu gia," Walden đáp, âm thầm lau mồ hôi.

Khi Walden tìm tới Alcuin, vị nhị thiếu gia này đang ở trong tư phòng, đứng canh giữ bên cửa là Horik, quản gia thiếp thân của Alcuin Thosworth.

"Chào ông, Horik," Walden gật đầu chào.

"Chào cậu, Walden," Horik nghiêng mái đầu màu hạt tiêu đáp lễ. "Ngài Alfwaerd đã bình an trở về rồi? Alcuin thiếu gia chắc chắn sẽ rất vui vẻ."

Hướng mắt về phía giữa phòng, Walden có chút cười khổ, "Nhưng ngài Alfwaerd thì có chút không vui..."

Giữa căn phòng rộng, ngồi trên thảm dày là Alcuin Thosworth cùng Brynstan Thosworth. Người trước nằm sấp trên thảm, chăm chú tập viết chữ, còn người sau đặt sách trên đùi, nhẹ giọng chỉ dẫn nét bút nghệch ngoạc trên giấy.

Brynstan chính là đang dạy cho Alcuin học chữ cái. Sắp đặt này là do chính Alcuin thiếu gia kiên trì nài nỉ mặc cho quản gia cùng người hầu hết lời ngăn cản. Nhưng Alcuin không hiểu được lí do tại sao, lại càng kiên quyết hơn.

Hơn nữa, Công tước Thosworth không ra mặt ngăn cấm, Đại thiếu gia Alfwaerd ở nơi xa không biết chuyện, khiến Alcuin vô tình được như nguyện.

Alcuin vốn đang ra vẻ miệt mài với con chữ thì liếc mắt trông thấy Walden, liền cười tươi kêu: "Walden!"

"Chào Alcuin thiếu gia," trước tiếp đón nồng hậu của Alcuin, Walden dù lo lắng vẫn là mỉm cười đáp. "Ngài Alfwaerd đã về, sẽ nhanh đến gặp Alcuin thiếu gia."

"Alfwaerd?! Về rồi?!" Thiếu niên mười một tuổi vẻ mặt bất ngờ, ý cười cũng càng nhiều. Cậu lập tức đỡ người đứng dậy, đặt bút cùng giấy qua một bên, nhanh chân vọt đến chỗ Walden và Horik đang đứng.

Không hề biết Brynstan đưa mắt nhìn bóng lưng cậu, rồi khép sách, thu thập lại bút và giấy. Sau khi đặt giấy bút trên bàn gần cửa sổ, đứa trẻ tám tuổi đứng hướng lưng về phía tường, tuy giữ yên lặng nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Alcuin đang hồ hởi.

"Alcuin muốn gặp anh trai!"

"Ngài Alfwaerd đang nói chuyện với Công tước, thiếu gia xin đợi một lát."

Chỉ thấy Alcuin bĩu môi bất mãn, nhưng rất nhanh liền xoay mình, chạy đến chỗ Brynstan đang đứng, nheo mắt cười: "Bryn! Anh trai đã về! Cùng gặp anh trai!"

Brynstan thoáng nhìn bàn tay thiếu niên cao hơn mình một cái đầu đang nắm lấy ống tay áo của mình, gật đầu. "Ừm, cùng gặp."

Nói xong liền tự nhiên gỡ xuống ngón tay của Alcuin, rồi nắm lấy, không chú ý đến vẻ mặt khác nhau của Walden và Horik.

Alcuin càng không chú ý, chỉ nghiêng đầu nói, "Học viết tiếp?"

"Anh Alcuin thật chăm chỉ," Brynstan cười nhẹ, dắt tay dẫn Alcuin đến bên bàn. Alcuin hì hì cười, ngây ngô như được khen tặng.

Đợi đến lúc Alfwaerd Thosworth xuất hiện, Alcuin đã xiêu vẹo viết được ba trang giấy.

Alfwaerd đứng ở cửa, áo giáp cùng áo choàng đã tháo xuống, nhưng bên hông vẫn giắt kiếm. Đập vào mắt hắn là hai thiếu niên một lớn một nhỏ ghé đầu trên bàn, chút nắng ấm từ bên ngoài cửa sổ tràn vào, khung cảnh vô cùng hài hoà.

"Ngài Alfwaerd..." Walden nơm nớp gọi.

Có lẽ ánh mắt của Alfwaerd quá nặng, hai đứa trẻ bên cửa sổ rất nhanh cũng phát giác ra sự có mặt của hắn.

"Anh!!!"

Alfwaerd một vòng tay lớn ôm lấy Alcuin nhào đến, bàn tay khẽ vuốt mái đầu lam sắc giống hắn. Khoé mắt của Alfwaerd cũng nhu hoà đi, "Chào Alcuin, anh đã về rồi. Có nhớ anh trai không?"

"Rất nhớ...!" Alcuin dụi vào áo sơ mi của Alfwaerd.

Ngay sau đó, Alcuin đẩy người ra, nhưng không biết làm sao lại không thoát được cánh tay của Alfwaerd, chỉ có thể nóng ruột quay đầu gọi: "Bryn!"

Rồi ngước nhìn Alfwaerd, hai mắt như hối thúc, "Anh! Gặp Bryn! Em trai Bryn!"

Nhiệt độ phòng dường như hạ thấp dù lò sưởi vẫn đang cháy.

Alfwaerd cúi nhìn đứa trẻ trong tay đang thành khẩn xem hắn, một điểm không khí nặng nề trong phòng cũng không phát hiện. Hắn vỗ nhẹ lưng Alcuin tựa trấn an, nhưng tay vẫn không nới lỏng, rồi chuyển mắt nhìn thiếu niên mắt xanh, tóc ánh kim còn đứng bên bàn.

"Chào anh, Alfwaerd..." Brynstan cất tiếng.

"Chào..." Alfwaerd nhàn nhạt đáp.

Không khí lại thêm ngột ngạt...

"Anh, buông!" Liền bị tiếng gọi to của Alcuin phá vỡ. "Khó chịu..."

Tầm mắt Alfwaerd quay trở về trên đứa nhỏ đang vùng vẫy, cuối cùng cũng thả người. Chưa chờ hắn kịp nói gì thêm, Alcuin đã thoắt chạy đến bên Brynstan, kéo tay dẫn thiếu niên nhỏ nhắn hơn đến trước mặt Alfwaerd.

Alcuin không để ý Alfwaerd mặt tối sầm đi, hay Brynstan biểu tình càng thêm cứng nhắc, cùng thái độ trầm trọng của Horik và Walden. Cậu vươn tay còn lại bắt lấy bàn tay của Alfwaerd, hăng hái tuyên bố: "Chúng ta cùng nhau ăn tối!"

Căn phòng ngay tức khắc chìm trong thing lặng.