[Đam mỹ] Hệ Thống Thuần Phục Hoa Tâm Nhân

Quyển 1 - Chương 7: Đưa thiếu chủ bệnh tự bế lên đỉnh nhân sinh (7)




You are my sunshine, my only sunshine

You make me happy, when skies are gray

You'll never know dear, how much I love you

Please don't take my sunshine away ~ ♫

Bạch Kết Dương lờ mờ mở mắt, gáy hắn vẫn còn đau âm ỉ. Hắn cố gắng cử động nhưng chợt nhận ra tay của mình bị trói nghiến lên đầu giường bởi một sợi vải không thể cắt đứt. Không những thế, hắn cảm thấy cả người sức lực gần như trút hết, toàn thân lại hoàn toàn lõa thể, không có một mảnh vải che đậy. Bạch Kết Dương nheo mắt đánh giá khung cảnh xung quanh. Đây là một căn phòng kín, bốn phía đều là tường cách âm hiện đại nhất hiện tại. Hắn hiện tại đang bị trói trên một chiếc giường king size mềm mại như nhung, có thể chứa được rất nhiều người, nhưng Bạch Kết Dương lại không có tâm tình hưởng thụ tí nào. Dưới chân giường là một máy phát nhạc cổ điển, âm điệu của bài "You Are My Sunshine" vang lên một cách rùng rợn khiến Bạch Kết Dương không rét mà run.

"Đinh Đang, ai là người đã trói ta ở đây?"

Là tên biến thái nào ra đây cho ông, ông thề sẽ chỉ đánh mi đến tắt thở thì thôi.

"Kính thưa, là nam chủ đã hoàn toàn hắc hóa đấy ạ."

Kí ức như vỡ đê tràn về. Bạch Kết Dương còn nhớ rõ như in những lời mà Hoa Thư Giải đã bày tỏ trước khi bị đánh ngất. Hắn bắt đầu hoảng sợ, Hoa Thu Giải đã nói yêu hắn và... những thứ đáng xấu hổ khác.

"Mi nói, Thư Giải hắc hóa đạt đỉnh rồi? Từ khi nào?"

"Ngay từ giây phút kí chủ nói muốn rời đi."

"Hắn nói, hắn yêu ta... Có phải ta nghe nhầm không?"

"Tôi không nghĩ vậy đâu, tôi cũng nghe thấy mà..." Tiểu Đinh Đang ấp úng. Bạch Kết Dương nghĩ nếu như nó có mặt mũi như con người, hẳn là đang đỏ mặt lên.

"Anh tỉnh rồi."

Một giọng nói ấm áp quen thuộc cất lên, nhưng Bạch Kết Dương lại chẳng cảm thấy thoải mái chút nào. Trái lại, hắn vẫn còn mông lung trước lời tỏ tình của Hoa Thư Giải. Hoa Thư Giải mặc một chiếc áo sơ mi trắng đã buông hết nút, lộ ra cơ bụng săn chắc cùng vòm ngực lớn màu đồng mà Bạch Kết Dương vô cùng ghen tị. Y không hề che giấu ánh mắt mang dục vọng cháy bỏng của bản thân. Đôi đồng tử sáng lấp lánh như Ruby thu hết hình ảnh mê người của Bạch Kết Dương vào tầm mắt. Nước da trắng nõn của hắn hoàn toàn tương phản với sắc đỏ au như máu của chiếc giường. Bạch Kết Dương vẫn còn hoảng sợ, không ngừng giãy dụa như muốn thoát khỏi tầm mắt đầy xâm lược kia, cảm giác như một thiên thần lạc bước vào cạm bẫy của ác ma, dù có vùng vẫy cỡ nào cũng không thể trốn thoát.

Hình ảnh ấy khiến y hưng phấn, dục hỏa bắt đầu bốc lên ở bụng dưới.

"Hoa Thư Giải, mau thả anh ra. Anh sẽ không trách em về chuyện này."

"Thả anh ra? Để cho anh có thể chạy trốn ư? Không bao giờ. Anh là của em, vĩnh viễn chỉ thuộc về em."

"Em im đi! Anh chỉ coi em như một đứa em trai thôi! Nếu em dám chạm vào anh, anh sẽ không bao giờ tha cho em!" Bạch Kết Dương gấp muốn chết, hắn mong y có thể nghe theo lời khẩn cầu của mình. Hắn không thể ngờ y hắc hóa lại muốn chơi tù cấm play, mà quan trọng hơn nữa rõ ràng tư thế hắn lúc này bị thượng là chắc chắn.

Không, hắn là một công chính hiệu trăm phần trăm, sao có thể cam tâm bị đè?

"Thì sao nào, em thà để anh chán ghét còn hơn là để anh vụt khỏi tầm tay. Em sẽ khiến anh yêu em." Tay y vuốt nhẹ lên thân thể của Bạch Kết Dương, hắn vặn vẹo muốn tránh xa lại bị kìm chặt tại chỗ.

"Hoa Thư Giải em điên rồi. Anh sẽ không bao giờ yêu một kẻ điên rồ như em. Tránh xa anh ra!" Bạch Kết Dương dùng hết sức bình sinh đá vào mặt Hoa Thư Giải, nhưng do bị bỏ thuốc nên căn bản chỉ là gãi ngứa. Tuy nhiên, nó đã khiến Hoa Thư Giải hoàn toàn nổi giận.

Làm ơn thả ra đi mà, ông không muốn mông nở hoa. QAQ

"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Anh nên biết, em có thể cho anh tất cả mọi thứ anh muốn, chỉ riêng việc để anh rời khỏi em là không thể. Nếu anh dám, em thề sẽ tự tay phế đi tay chân của anh, vĩnh viễn nhốt anh tại nơi này. "

I'll always love you and make you happy

If you will only say the same

But if you leave me and love another

You'll regret it all some day ~ ♫

Giọng nói âm lãnh của y hoà cùng tiếng nhạc, tạo nên thanh âm quỷ dị lạ thường. Bạch Kết Dương điếng người, không dám nhúc nhích. Hắn biết, Hoa Thư Giải nói là sẽ làm.

Tiện tay tắt đi máy phát nhạc, Hoa Thư Giải tiến hành vuốt ve cánh mông nộn thịt của Bạch Kết Dương, bắt đầu xoa nắn. Y lấy ra một lọ thuốc bôi trơn xoa đều lên bàn tay, noẻ một nụ cười nham hiểm rất hưng phấn. Ngón tay dài của y nhẹ nhàng len lỏi đến cửa huyệt non mềm, hung hăng đâm vào.

"A! " Bạch Kết Dương giật nảy người, cảm giác dị vật đang ngọ nguậy bên trong cơ thể hắn. Ngón tay Hoa Thư Giải tiếp cận được vùng ấm áp chưa được khai phá, đảo loạn quanh vách thịt mềm mại.

"Bên trong anh thật nóng, Dương ca ca à." Hoa Thư Giải huýt sáo. "Xem nè, miệng nhỏ của anh thít chặt như muốn cắt đứt ngón tay em vậy."

"Câm miệng. Mau bỏ ra-Ưm!"

Miệng hắn bị ngăn chặn bởi một bờ môi ấm nóng. Không để Bạch Kết Dương kịp hồi thần, Hoa Thư Giải vói lưỡi của mình vào bên trong, bắt đầu càn quấy. Với một người chưa hề có kinh nghiệm hôn môi đối với ai, Bạch Kết Dương nhanh chóng bị sự thành thục của y làm đầu óc mơ mơ hồ hồ. Hắn cố gắng đẩy thứ đang càn quét miệng của mình ra, xui xẻo thay đầu lưỡi lại bị cuốn lấy. Hắn muốn cắn xuống nhưng lại bất lực trước sự tấn công của y, lưỡi của hắn bị mút đến điên cuồng đến mức hắn cảm thấy nó như bị nuốt luôn rồi. Tiếng nước "Chậc chậc" vang lên rõ nét trong căn phòng tối, trận cuồng hôn này khiến Bạch Kết Dương toàn thân hoàn toàn nhũn ra. Đúng lúc này, Hoa Thư Giải lại chen thêm một ngón nữa vào sâu trong hậu huyệt của hắn, đùa nghịch với lớp thịt mềm mại trong tràng đạo.

Hoa Thư Giải si mê cắn mút khuôn miệng nhỏ nhắn của Bạch Kết Dương, tư vị ngọt ngào làm y đắm say, day dưa không dứt. Mãi cho đến khi thấy hắn không thở nổi nữa, Hoa Thư Giải mới luyến tiếc buông ra, một sợi chỉ bạc trong suốt nối kết giữa hai người. Bạch Kết Dương bị hôn tới choáng váng, cộng thêm sự đùa nghịch của ngón tay y khiến cả người nóng ran, ánh mắt trở nên ướt át kiều diễm đầy phiến tình, hấp dẫn người đến chà đạp.

"Anh không biết mình hiện tại đẹp đến thế nào đâu, Dương ca ca."

Hoa Thư Giải bất ngờ tấn công vùng cổ của Bạch Kết Dương, cắn mút một cách thô bạo để lại những chuỗi hôn ngân đầy quyến rũ. Hoả dục trong y bốc cháy ngùn ngụt, cảm thấy thoả mãn khi dấu vết của mình được in trên cơ thể của Bạch Kết Dương. Mục tiêu tiếp theo của y chính là hai hạt anh hồng nhỏ xinh. Đầu lưỡi tinh nghịch liếm lộng thứ ngon lành trước mắt, tay trái không quên chăm sóc cho hạt còn lại, xoa nắn bừa bãi khiến nó không nhịn được mà sưng tấy lên.

"A... Không... Dừng tay lại. " Bạch Kết Dương thở dốc, cơ thể vô thức uốn lên một độ cong mê người, áp sát vào thân hình nhiệt lửa của đối phương. Hắn chưa bao giờ cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt như vậy, muốn thoát ra nhưng lại bị Hoa Thư Giải kéo sâu vào bể dục.

"Cơ thể của anh thành thực hơn miệng của anh đấy. Nhìn xem, anh đang cọ vào em cầu hoan này, cả "tiểu Dương" cũng ngẩng lên vì hưng phấn rồi."

"Không, không phải mà... Á! "

Bạch Kết Dương kinh hãi nhìn "người anh em" phản bội của mình run rẩy đứng lên, đỉnh đầu hồng hồng như kẹo ngọt thu hút toàn bộ sự chú ý của Hoa Thư Giải. Y thoăn thoắt cởi bỏ quần, để lộ ra con "cự mãng" lớn đến đáng sợ, gân xanh nổi dày đặc. Y cầm tính khí của mình cùng na căn của Bạch Kết Dương mà cọ xát. Hắn có thể nhìn thấy sự khác biệt về kích thước giữa y và hắn, niềm tự hào của người đàn ông bấy lâu giờ đây bị đả kích nghiêm trọng. Tệ hơn, y chỉ mới cọ xát vài cái mà hắn đã bắn ra, làm hắn xấu hổ không thôi.

Hoa Thư Giải gian manh liếm chất lỏng màu trắng trên tay mình, ánh mắt chưa một lần dao động khỏi người dưới thân. "Thật ngon."

Vẻ mặt khi ấy của y vừa tàn nhẫn vừa quyến rũ đến kỳ lạ, tim của Bạch Kết Dương không khỏi đập "bang bang" trong lồng ngực.

"Xem ra anh đã giãn đủ rồi."

Hoa Thư Giải đưa hai ngón tay của mình ra, côn thịt thô to kề sát ngay cửa huyệt.

"Không được! Tránh ra! "

Bạch Kết Dương giãy nảy, khóc nấc lên. Hắn trước giờ là một cái công, nào đã trải nghiệm qua việc như thế này. Chỉ nghĩ đến việc cái khối thịt khủng bố kia tiến vào cơ thể mình, trong lòng bị gõ đến sợ.

"Ngoan, em sẽ làm anh thoải mái."

Nói rồi, y đưa tính khí của mình vào bên trong cửa huyệt hồng phấn chưa từng được khai phá, hung hăng đâm vào.

"A! Không! "

Bạch Kết Dương cong người trước sự xâm lược bất thình lình này, toàn thân run rẩy đến sợ. Về phần Hoa Thư Giải, lần đầu được chôn mình vào đũng đạo ướt át, y thoải mái đến mức lập tức muốn bắn ra. Cảm giác tuyệt vời hơn tất cả những gì y tưởng tượng, dục vọng bốc cháy phừng phừng, côn thịt cắm bên trong lại khuyếch trương thêm một vòng khiến Bạch Kết Dương cả kinh.

"Anh xin em, mau rút nó ra. Anh đau quá! " Hắn nức nở van cầu, cảm giác hậu huyệt như bị xé rách. Nhưng những lời này chỉ khơi dậy thêm ham muốn của y.

Y muốn hoàn toàn nhuốm bẩn con người này, hắn chỉ có thể thuộc về riêng mình y mà thôi.

Hoa Thư Giải bỏ ngoài tai lời cầu xin của Bạch Kết Dương mà cúi xuống hôn lên những giọt nước mắt trong suốt, vị mặn tê tê trên đầu lưỡi. Thân dưới bắt đầu cử động, côn thịt chôn càng sâu nơi hậu huyệt, bao quy đầu chạm mạnh đến tuyến tiền liệt.

"Ư a ~" Bạch Kết Dương giật nảy mình, không kiềm được mà phát ra tiếng rên rỉ phóng đáng, đến cả hắn cũng không thể ngờ mình có thể phát ra thanh âm đáng xấu hổ như thế. Vừa nãy Hoa Thư Giải vừa chạm đến một chỗ nào đó làm tăng lên khoái cảm trong hắn. Cảm giác lạ lẫm này làm hắn hoảng sợ, ẩn sâu còn có một chút mong chờ.

"Ra là chỗ này a?" Hoa Thư Giải ý vị thâm trường liếm vành tai nhạy cảm của Bạch Kết Dương, đỏ đến tích huyết, tàn bạo đâm hung khí của mình vào sâu đến tận cùng, liên tục tấn công chỗ mẫn cảm mới tìm được của Bạch Kết Dương.

"Sâu quá... Mau dừng... "

Bạch Kết Dương thở hổn hển, mặt đỏ bừng lên, vô lực thuận theo từng đợt đâm rút không chút lưu tình của đối phương. Hoa Thư Giải gầm lên sảng khoái, tham lam rút ra thúc vào, đao thịt không ngừng xỏ xuyên cơ thể của Bạch Kết Dương, tại nơi tràng thịt căng mịn nóng cháy mà hung hăng ma sát. Nhìn biểu tình mê loạn của Bạch Kết Dương, cảm giác như muốn nổ tung đến nơi.

Côn thịt cứ như vậy tra tấn cửa huyệt ngọt ngào, Bạch Kết Dương từ từ biến bài xích thành khoái cảm từ lúc nào đến hắn cũng không nhận ra. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng từng đợt tiến công của Hoa Thư Giải, hai túi thịt của y liên tục va chạm mạnh vào mông hắn, hận không thể chen luôn vào. Triền miên một hồi lâu, Hoa Thư Giải bắn luôn vào bên trong Bạch Kết Dương, tinh dịch màu trắng đục hoà cùng với dâm thuỷ trào ra khỏi huyệt hoa khẩu. Cảnh tượng dâm mỹ ấy làm y rạo rực, na căn lại tiếp tục trướng lớn. Đem một Bạch Kết Dương còn đang mơ hồ lật nằm úp sấp xuống giường, y có thể nhìn rõ cửa huyệt phấn nộn tại góc độ này, tinh dịch còn chưa rút ra hết. Hầu kết khẽ giật, Hoa Thư Giải một lần nữa đâm vào bên trong, đạt một độ sâu chưa từng có.

"Ô ô! Sâu quá sâu quá. Làm ơn tha cho anh!" Bạch Kết Dương vùi đầu vô gối khóc nức nở, tư thế này giúp Hoa Thư Giải đến được nơi sâu nhất trong hắn vô cùng dễ dàng.

"Haha, Dương ca ca, bên trong anh ấm quá thoái mái quá. Em làm đến nghiện rồi." Hoa Thư Giải thống khoái gầm lên.

Tốc độ của y ngày càng lớn, côn thịt thúc mạnh không có dấu hiệu dừng lại. Hoa Thư Giải vừa xâm nhập vừa xoay đầu Bạch Kết Dương mà nhiệt thành hôn, có chút kịch liệt mà thoả thích hấp duyện với phiến môi hồng gây thương nhớ.

Bạch Kết Dương không thể nhớ tối hôm đó hắn bị Hoa Thư Giải làm đến biết bao nhiêu lần, toàn thân không có nơi nào không bị y chạm qua. Cuối cùng, vì quá mệt mỏi, hắn đã ngất lịm đi, bên tai vẫn vang tiếng thở dốc nhuốm đẫm hương tình dục của Hoa Thư Giải.

---------------------------------------------------------