[Đam Mỹ] Em Là Ánh Sáng Của Anh

Chương 68: Pháo hoa đêm ba mươi




Sáng ba mươi tết cả hai thức sớm để về nhà Hòa An. Chuyện sau ngày hôm đó vẫn chưa làm rõ với hai người lớn.

“Ngày hôm đó anh có thất lễ khi làm như vậy không?” Tuấn Khải nhớ lại thái độ hùng hồn đòi vợ của mình liền thấy áy náy.

Hòa An không hề khách sáo. “Anh tự mình lo liệu đi.” Nói xong liền hôn lên má Tuấn Khải một cái rồi bỏ ra ngoài trước.

Lúc đầu nghĩ thì thấy bình thường nhưng đột nhiên lúc này Tuấn Khải bắt đầu căng thẳng. Một âm thanh cũng không để lọt ra ngoài. Im lặng lái xe. Cứ một chút lại liếc sang Hòa An. Nhưng không nói gì cả.

Lúc tới nơi đột nhiên giữ Hòa An lại. “Ba mẹ có thể chấp nhận không?”

Hòa An lúc này mới sực nhớ ra là mình chưa từng nói chuyện ba mẹ anh biết anh là người đồng tính với Tuấn Khải. Đột nhiên anh muốn trêu Tuấn Khải một chút. “Cái đó còn tùy vào thái độ của anh.!”

Khỏi nói cũng biết. Tuấn Khải liền cứng đơ từ cơ mặt cho tới tay chân!.

Lúc đứng trước cửa Tuấn khải cố gắng hít thở thật sâu. Định nhấn chuông cửa liền bị Hòa An chặn lại. “Đây là nhà em.” Xong Hòa An cười cười lấy chìa khóa mở cửa đi vào trong.

“Con về sớm thế?” Mẹ Hòa An đang cắm hoa vào bình thấy Hòa An liền hỏi.

“Con về với người yêu của con!” Hòa An tự nhiên đáp lại.

Không gian lập tức bị đông cứng lại. Tuấn Khải nghe xong lùng bùng cả hai lổ tai. Ba mẹ Hòa An cũng ngưng động tác. Lúc này mới nhận ra là còn một người nữa đang đi theo phía sau Hòa An.

Tuấn Khải bị bối rối. Bước nhanh về phía trước cúi đầu chào. “Dạ lần trước đã thất lễ. Cháu thực sự xin lỗi.”

Mẹ Hòa An đột nhiên mỉm cười quay sang chồng mình nói nhỏ. “Anh thua rồi.”

Ba của anh liền làm một nét mặt nữa thất vọng nữa bất ngờ với vợ mình. “Con trai anh như vậy lại giấu anh chuyện này.”

Tuấn Khải nhìn thấy nét mặt của ba Hòa An và hình ảnh hai người lớn đang nhỏ tiếng qua lại đã căng thẳng càng căng thẳng hơn. Cố gắng trao đổi với Hòa An. “Sao em có thể nói ra tự nhiên như vậy được.”

Hòa An vỗ vỗ tay lên lưng Tuấn Khải. “Em đâu có lý do gì không dám nói đâu.” Xong cười tươi. “Đem đồ vào trong trước đã.”

Tuấn Khải bước vào trong liền tiến tới lịch sự đứng trước ba mẹ Hòa An. “Cháu xin lỗi vì không báo trước mà đường đột đến.”

Mẹ Hòa An liền bật cười vui vẻ. “Đừng căng thẳng. Nhờ cháu mà bác được một chuyến du lịch Hàn Quốc. Bác còn cảm ơn cháu không kịp.”

Tuấn Khải càng ngày càng không hiểu. “Dạ? Cháu không biết bác đang muốn nói gì.”

“Ba mẹ lại cá cược sao?” Hòa An từ bếp đi ra mang theo hai ly nước ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy. Một chuyến du lịch Hàn Quốc ngọt ngào.” Mẹ càng đắc ý hơn.

Tuấn Khải nhận lấy ly nước lại thì thầm. “Cá cược? Gia đình em đang nói gì vậy.”

Hòa An cười cười trả lời. “Để em đoán thử.” Xong quay sang ba mình. “Đừng nói là ba mẹ cược người này có phải người yêu mới của con không, đúng không?”

Ba Hòa An liền thở dài. “Đúng.”

Tuấn Khải từ từ hiểu ra. Lúc này Hòa An bày ra vẻ mặt bất lực. “Vậy ba đã bị mẹ lừa rồi. Mẹ đã biết chuyện con có bạn trai mới rồi. Chỉ là chưa nói với ba thôi!”

Mẹ Hòa An lúc này đã vui vẻ tới cười híp cả mắt. Đi ngang hôn vào má chồng mình một cái. “I’m win!”

Tuấn Khải lúc này mới hiểu ra được Hòa An đang trêu chọc mình. Liền thay đổi thái độ. “Em được lắm!”

Trưa đó gia đình bốn người cùng nhau ăn cơm vui vẻ. Trừ những lần cùng các cô và bọn trẻ đón tết thì hầu như đây là lần đầu tiên Tuấn Khải được đón tết như một gia đình thực thụ.

Cảm giác hạnh phúc mà những tưởng cả đời này anh không thể nào có được. Hòa An đối với với anh thực sự như một phép màu. Khiến tất cả những gì thiếu thốn của anh đem lắp đầy cho bằng hết. Hòa An cho anh ánh sáng, cho anh tình yêu và bây giờ là cho anh cảm giác chính là gia đình.

“Ba mẹ cháu có ý kiến gì không?” Đột nhiên mẹ Hòa An hỏi. Vì lần trước chuyện Hòa An với Minh Phong cũng có vấn đề về phụ huynh nên ba mẹ cậu khá nhạy cảm.

Tuấn Khải thành thật trả lời. “Cháu không có ba mẹ.”

Hai người lớn đột nhiên đứng hình. “À, bác xin lỗi. Bác không biết chuyện này.”

Tuấn Khải mỉm cười phân bua. “Dạ không sao không sao. Cháu không để ý chuyện này.”

Buổi  tối cả nhà cùng nhau chuẩn bị đón giao thừa. Ba Hòa An rất thích ngày lễ này mặc dù ông là người phương tây. Cả nhà bốn người bày trái cây và bánh mứt ra dĩa. Cùng nhau quay quần xem tivi. Tuấn Khải cảm thấy tất cả như một giấc mơ đoàn viên mà trước đây cả nghĩ anh cũng không dám nghĩ tới.

Tuấn Khải quay sang hỏi. “Em không đi xem pháo hoa sao? Anh nhớ em rất thích xem pháo hoa.”

Hòa An đưa miếng táo vào miệng cắn một nữa rồi trả lời. “Tại sao anh biết em không xem được.”

Tuấn Khải chỉ vào tivi. “Xem trên tivi cũng tính sao?”

Đúng lúc này trên đài truyền hình báo đếm ngược ba mươi giây. Hòa An lập tức vui vẻ. “Tới lúc rồi! Đi xem pháo hoa với em.!” Hòa An đứng dậy lôi Tuấn Khải vào phòng mình. Kéo rèm cửa ra,

Không gian bên ngoài liền được thu vào tầm mắt. Hòa An lúc chuyển về đây mới phát hiện ở phòng này ban công có thể xem được pháo hoa năm mới.

Cả hai mở cửa bước ra đứng bên ngoài. Hòa An vẻ mặt hào hứng. “Bây giờ có thể xem được rồi.”

Tuấn Khải đưa tay lên vai Hòa An kéo vào lòng. Pháo hoa cũng đúng lúc được bắn thẳng lên bầu trời. Rực rỡ và tuyệt đẹp.

Giao thừa đầu tiên Tuấn Khải cảm nhận được sự ấm áp. Anh xoay người hôn lên môi Hòa An. “Cảm ơn em…vì tất cả!”

***********

Tác giả: Như vầy có đủ ngọt chưa hehe. Sau chương này tớ sẽ tập trung về chuyện tình của Phước Thành và Trần Nhân nhé vì couple chính chúng ta quá là happy gòii. Nhưng couple chính vẫn không ngừng rắc cẩu lương đâu. Thêm nữa là Hòa An làm thêm cái nghề se duyên dạo nữa hehe. Hóng cùng tớ nhé.

Yêu Yêu Yêu <3