Minh Tâm một lần nhìn trộm là nhìn tới nghiện.
Cậu nhóc rảnh rảnh là lại lon ton chạy đi tìm tung tích của đại ca trường rồi tự cho là " rất bí mật" mà ngắm nhìn người ta, vô cùng kiên trì mà ngắm lấy ngắm để. Đây là bí mật nhỏ mà Minh Tâm ấp ủ, cũng là bí mật nhỏ mà cả đại ca trường và mọi người đều biết.
Huy Vũ nhìn bạn học nhỏ ở gốc cây gần đó một lần nữa công khai nhìn đại ca mà cảm động rưng rưng nước mắt:
" Ui tại sao lại có con người ngu ngốc mà đáng yêu như thế cơ chứ. Đạiiiii caaa, cậu nhóc đã nhìn anh suốt một tháng rồi á, anh không định làm gì à"
Văn Hùng đang cắm mặt vào game cũng bỏ chút thời gian quay ra nói lời vàng lời bạc:
" Đúng vậy đại ca, người ta hướng nội người ta không dám tuyên chiến đó".
Văn Tuấn bên cạnh tay đang bấm bấm điện thoại liên hồi cũng gật gù phụ hoạ:
" Đúng vậy đúng vậy"
" Hai tên điên, tuyên chiến cái đầu tụi bay. Đây chính là chính tình yêu, là tình yêu đó".
Đại ca Trúc Lâm nãy giờ lén quan sát bạn học nhỏ, cuối cùng lên tiếng:
" Được rồi tụi bay đừng nói nữa, làm bạn học nhỏ giật mình chạy mất rồi"
" Đại ca..."
" Biết rồi biết rồi, lần tới anh mày sẽ đi nói chuyện với người ta được chưa".
Văn Hùng bên cạnh không muốn bị lu mờ cũng góp vui:
" Đại ca đã nghiện còn ngạ.... " BỐP
__________________
" Bạn học nhỏ nhà ta về rồi à" Vũ Kỳ đối với cảnh tượng cậu bạn thở hồng hộc chạy vào lớp như đã quá quen, vô cùng tốt bụng mà đưa cậu chai nước đã gần hết của mình.
" Mệt chết tao rồi".
"Sao rồi nay nói chuyện được với đại ca chưa"
" Phụtttt... Khụ..khụ....". Minh Tâm sợ hãi nhìn cậu bạn, lắp bắp nói:
" Mày đang nói cái moẹ gì vậy đại ca gì chứ"
" Đừng giả ngu một tháng qua mày làm gì tao biết hết"
" Mày..mày theo dõi tao". Minh Tâm mặt đỏ bừng vì bí mật bại lộ, thẹn quá hoá giận hùng hổ nắm đầu Vũ Kỳ lắc lắc tới tấp.
" Nè..đù moá đau tao mày làm cái gì vậy Tâm"
" Xin lỗi,mày đã biết quá nhiều". Minh Tâm trưng ra bộ mặt không biểu cảm, đúng chuẩn không sai một li tái hiện cảnh sát thủ đang chuẩn bị giết người diệt khẩu.
Các bạn học bên cạnh nhìn bạn học nhỏ đang đè đầu cưỡi cổ Vũ Kỳ như đã quá quen, ai học cứ học ai chơi cứ chơi, còn thành phần đu CP thì vẫn hoạt động hết công suất chụp lia lịa mấy tấm.
" Nè mày đủ chưa, có thêm đồng bọn là tao thì mày chính là hổ mọc thêm cánh đó".
Vũ Kỳ nhìn thằng bạn đã bình tĩnh lại liền tiếp tục dùng kĩ năng thao túng tâm lý " đỉnh cao" của mình:
" Mày chẳng lẽ chỉ thoả mãn ở bước ngắm trộm tầm thường thôi á, như thế thì sao cua được đại ca. Mày phải.."
" Thôi im moẹ mồm mày đi, tao thấy hiện giờ vẫn rất ổn".
" Moá mày có trí tiến thủ chút đi ô kìa, tao còn chưa kịp thao túng tâm lý gì hết mày đã ngắt lời tao".
Thầy giáo đã vào nãy giờ nhìn hai bạn trẻ tiếp tục cãi lộn, vô cùng bình tĩnh ngồi xuống ghế giáo viên, chỉnh lại trang phục, hắng giọng định nói:
" È hèm, Vũ K..."
" Vâng em biết rồi thầy em ra ngoài hành lang đứng đây, thầy không cần nhắc" Sau đó là loạt hành động kéo ghế bước nhẹ ra ngoài vô cùng điêu luyện.
Bạn học nhỏ nhìn Vũ Kỳ tự giác, bản thân cũng ngơ ngác đứng dậy đi theo, vô cùng ngoan ngoãn.
Thầy nhìn hai đứa đi ra ngoài cũng ngơ ngơ, giận tới rung cả râu:
" Hai đứa quay lại đây, ai bảo ra ngoài hả, vào lớp cho tôi".
Vũ Kỳ cười cười, dạ dạ hai tiếng rồi vui vẻ kéo Minh Tâm vào theo.
Minh Tâm nhìn tên bạn thân chơi xấu cũng không biết nói gì hơn, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ mà đâu biết cảnh tượng hai đứa vui cười lôi kéo đi vào như vậy cay mắt ai kia như thế nào.
- --
" Đại ca, sao vậy mau nhanh lên, lão hói mà thấy là tiêu cả lũ".
Trúc Lâm híp mắt nhìn cửa lớp 11A3 một lúc lâu, cố nén cỗ khó chịu trong lòng vừa bốc lên,khẽ " ừ" với đàn em rồi cũng bước theo sau nhanh chóng leo qua hành lang trốn ra ngoài.
" Đổi ý không đi ăn nữa, anh mày muốn đánh bọn trường B một trận".
" Hả đại ca, chẳng phải anh đã từ chối lời tuyên chiến của tụi nó rồi h..". Văn Hùng Văn Tuấn hai miệng một lời định hỏi lại nhưng thấy bản mặt đen sì của đại ca liền thông minh ngậm mồm.
" Úi chà! Có vẻ đại ca đang tức giận nha. Poor em trường B iu dấu"