Đám Cưới Ma: Lệ Quỷ

Chương 40:




Ngọc Tâm kể hết mọi chuyện từ đầu đến cuối cho Châu Dương nghe về việc cô giết chết Thu Lan sau đó Thu Lan quay về báo thù đòi giết sạch cả dòng họ Châu rồi giết chết ông Châu Lục trở thành bộ xương trắng bị đứt đầu một bên thân một bên chết thê thảm không còn một miếng thịt một giọt máu nào còn đọng lại.

Kể về Thu Lan đã nhiều lần hãm hại đòi giết chết bà Châu Hà với Ngọc Tâm rồi làm bà Châu Hà bị thương đến giờ vẫn còn chưa hồi phục.

Châu Dương nghe xong thì tức giận trợn mắt lên nhìn Ngọc Tâm.

"Tại sao cô lại giết Thu Lan?"

Ngọc Tâm gượng gạo:
"Tại vì...tại vì..."

Châu Dương hét lên:
"Cô mau nói đi! Tại sao cô lại giết cô ấy?"

Ngọc Tâm mím chặt môi:
"Anh có còn coi em là vợ anh không hả anh Châu Dương?"

Châu Dương sựng lại:
"Cô...cô.."

Ngọc Tâm khóc lóc:
"Trời ơi, tức quá mà! Em không cho phép chồng em đi lăng nhăng với em dâu anh hiểu không? Thu Lan là em dâu của anh đó, anh có biết trên biết dưới không hả?"

Châu Dương nhíu mày:
"Thì sao?"

Ngọc Tâm tát vào mặt Châu Dương một cái thật mạnh.

"Đồ ngốc, tỉnh lại đi! Anh bị con hồ ly tinh đó quyến rũ quên mất lý trí rồi hay sao? Em là vợ của anh đó hai chúng ta đã có con với nhau rồi, sao anh không lo chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình mà lại đi quan tâm người phụ nữ đã kết hôn chứ? Cho dù Châu Duy có chết thì cũng trên danh nghĩa là vợ chồng hợp pháp với Thu Lan, anh có tư cách gì xen vào? Anh phản bội em ư? Anh muốn đứa con của chúng ta chứng kiến cảnh ba mẹ nó ly hôn thì anh mới vừa lòng hả dạ có phải không? Tôi thật ngu ngốc khi làm hết tất cả các chuyện này vì anh! Vì một con người phản bội như anh, có đáng không?"

Châu Dương rơi vào trầm tư, cũng đúng anh thật sự càng ngày giống như một con người phản bội rồi. Từ ngày Thu Lan xuất hiện là anh giống như mất hết lý trí đến nỗi không phân biệt đúng sai mà cố chấp theo đuổi những thứ ảo tưởng viễn vông.

Là anh có lỗi với mẹ con Ngọc Tâm vì anh mà Ngọc Tâm lo lắng bất an rồi ghen tuông vô cớ, nếu anh đàng hoàng chín chắn thì vợ anh đã không có ghen lồng lộn lên gây sự với Thu Lan.

Cũng chính anh có lỗi với Thu Lan vì anh có những tư tưởng tình cảm không đúng đắn nên hại Thu Lan vào con đường đen tối khiến cô khổ sở sống không bằng chết. Bị hành hạ ngược đãi dã man, tất cả là lỗi của anh là anh làm khổ hai người con gái, anh cảm thấy mình thật vô trách nhiệm anh không nên làm khổ người con gái anh yêu.

Một bên người anh yêu một bên là vợ của anh, chẳng lẽ anh có thể tham lam mà muốn hết cả hai người sao? Ngọc Tâm chắc chắn sẽ không chấp nhận anh cưới thêm Thu Lan về vì thời đại nào rồi có còn cổ hủ như ngày xưa nữa đâu mà trai năm thê bảy thiếp chứ!

Ngọc Tâm ghen tuông thì cũng có lý bởi vì không ai muốn có kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của gia đình mình được. Anh và Ngọc Tâm đã có một đứa con trai rồi mà anh lại không biết chăm sóc cho hai mẹ con họ, toàn là anh làm khổ hai mẹ con họ thôi.

Chắc Ngọc Tâm tức giận oán trách anh lắm, anh vẫn không nhận ra điều đó cho đến khi hôm nay cô vợ hiền lành của anh đã tát cho anh một cái tát thật mạnh đau điếng để tỉnh ngộ. Thì ra, bấy lâu nay anh luôn làm khổ vợ con anh làm khổ Ngọc Tâm khiến tinh thần vợ anh suy sụp không còn tỉnh táo minh mẫn mà làm những chuyện dại dột.

Cô vợ hiền lành trước đây bây giờ biến thành một con sư tử hung dữ, biết đánh đập hành hạ Thu Lan rồi chôn sống cô, hôm nay còn dám lớn tiếng cãi lại anh rồi tát vào mặt anh. Châu Dương cảm thấy chuyện này xảy ra cứ như một giấc mơ, anh thật sự muốn nó chỉ là một giấc mơ thôi.

Anh ước gì anh không có tình cảm oan nghiệt như vậy thì có lẽ giờ đây Thu Lan sẽ không chết oan uổng, mà Ngọc Tâm cũng không trở nên lạnh lùng tàn khốc như vậy. Anh cảm thấy có lỗi với hai người, nhưng bây giờ Ngọc Tâm thì anh có thể bù đắp được chứ Thu Lan thì anh biết bù đắp như thế nào đây?

Thật khiến người ta đau đầu mà, chắc anh sẽ thường xuyên ra mộ Thu Lan cúng bái rồi thăm hỏi cô hằng ngày coi như là bù đắp một phần nho nhỏ cho cô để đỡ áy náy trong lòng.

Châu Dương cảm thấy mình là một người đàn ông thật tệ bạc, nên anh phải cố gắng bù đắp cho hai mẹ con Ngọc Tâm mới được, anh đã làm cho Ngọc Tâm đau khổ vì anh nhiều rồi.

Châu Dương ôm lấy Ngọc Tâm:
"Vợ yêu, anh xin lỗi! Là do anh sai từ nay về sau anh sẽ bù đắp cho hai mẹ con em!"

Ngọc Tâm cảm động:
"Anh nhận ra thì tốt rồi! Em còn sợ anh không nhận ra nữa cơ!"

Châu Dương xoa xoa đầu Ngọc Tâm rồi nói:

"Được rồi, chẳng phải nhờ em mà anh đã nhận ra rồi hay sao? Con của chúng ta đâu anh muốn đi thăm con trai bé bỏng của anh!"