"Rõ ràng đều là giả, nhưng cố tình lại có người tin! Dù sao tram cũng không tin trường sinh bất lão, năm đó tiên đế cũng đã theo đuổi điều đó suốt mấy chục năm, càng lớn tuổi thì các theo đuổi trường sinh, các hòa thượng đạo sĩ tranh nhau thể hiện." "Nhưng mà kết quả thế nào? Nói một câu bất hiếu thì tiên đế cũng không được trường sinh bất lão. Ngược lại là những đạo sĩ hòa thượng quỷ quái đó cố làm ra vẻ bí ẩn và lừa gạt lòng người." "Mê hoặc tiên đế không quan tâm tới triều chính, bỏ bê triều chính, thậm chí thân thiết với tiểu nhân, xa cách với hiền thần, cuối cùng khiến cho dân chúng lầm than, một đời danh vọng lại bị hủy hoại trong một ngày.. Đại hoàng tử nghe thấy lời này của Chu Bình Đế thì giả bộ như bị điếc. Nhưng khởi cư lang ghi lại cuộc sống hàng ngày của hoàng đế ngồi ở trong một góc đang múa bút thành văn, viết liên tục.
Đại hoàng tử ra hiệu nhắc nhở phụ hoàng, để phụ hoàng bớt tranh cãi.
Mặc dù lúc hoàng tổ phụ lớn tuổi thì hơi hoa mắt ù tai, nhưng dù sao đó cũng là phụ thân ruột của phụ hoàng.
Để con trai nghị luận phụ thân đã qua đời như vậy, cho dù nói sự thật thì cũng không thỏa đáng lắm.
Chu Bình Đế đang cực kì tức giận vừa dứt lời, nhưng khi nhìn thấy khởi cư lang đang viết liên tục thì lại không nói nên lời.
Mặc dù trong lòng rất bất mãn với tiên đế, nếu để Chu Bình Đế nói thì nói một ngày một đêm cũng chưa hất.
Nhưng nếu như tất cả những lời nói oán giận bực tức này đều bị ghi lại thì quả thật không thỏa đáng lắm.
Nhưng không cho khởi cư lang viết thì cũng không được. Đây là giữ lại quy củ, Chu Bình Đế cũng không có ý thay đổi.
Đúng lúc dùng chuyện này để đốc thúc bản thân, thận trọng từ lời nói đến việc làm.
Chu Bình Đế luôn ghi nhớ bài học sâu sắc này, nhắc nhở bản thân rằng tuyệt đối không bước vào vết xe đổ của phụ hoàng.
"Có chuyện gì mà hoàng nhi tới đây vào canh giờ này?”
Đại hoàng tử mỉm cười: "Tính thời gian một chút, thì tâm vài ngày nữa là cô dượng, cũng chính là Đức Thụy phu nhân và Lý Đại tướng quân sẽ đến kinh thành." "Nhi thân muốn xin phụ hoàng nghỉ, chờ đến ngày bọn họ đến thì tự mình ra cửa nghênh đón, kính xin phụ hoàng cho phép.”
Chu Bình Đế nghe được câu này thì cười, hắn ta cũng ở độ tuổi trẻ như vậy nên đương nhiên hiểu rõ tâm lý của con trai. Sau khi có người trong lòng thì quả thật một ngày không gặp như cách ba thu. Nhưng mà cũng tốt, yêu quý thật lòng, trong lòng nhớ thương người ta thì cũng là một chuyện tốt.
"Được, đến lúc đó thì ngươi hãy thay tram nghênh đón bọn họ." Chu Bình Đế cười nói: "Chờ sau khi bọn họ dàn xếp xong thì tram sẽ tứ hôn cho các ngươi!"
Trái tim của đại hoàng tử nhảy nhót: "Đa ta phụ hoàng!"
Đại hoàng tử vừa mới rời đi không bao lâu thì nội thị tiến vào: "Be hạ, Kim Lăng hầu cầu kiến."
Chu Bình Đế nghe thấy câu này thì tâm trạng tốt hơn rất nhiều: "Nhanh chóng cho mời Kim Lăng hầu."
Mặc dù Lý Dung được Đức Thụy phu nhân và Lý Nguyên Thanh nuôi lớn, nhưng Kim Lăng hầu lại là phụ thân ruột của Lý Dung.
Bây giờ đại nhi tử muốn cưới Lý Dung thì Kim Lăng hầu cũng là thông gia của hắn ta. Lúc trước vẫn luôn cảm thấy rằng Kim Lăng hầu chẳng có gì ngoài vẻ đẹp trai. Cả ngày chỉ biết ăn nhậu chơi bời, không có chí tiến thủ, sau này mới biết được hoá ra đây là thủ đoạn tự bảo vệ bản thân của người ta.
Ở dưới mí mắt của Thần Vương, không chỉ có thể bo bo giữ mình mà còn có thể kiếm được một khối tài sản lớn cho gia đình, quan trọng hơn là còn có rất nhiều chứng cứ phạm tội của Thần Vương.
Lúc tiên đế còn sống thì Kim Lăng hầu đã thu gom rất nhiều chứng cứ liên quan đến việc Thần Vương tư tạo binh khí. Nhưng mà Kim Lăng hầu cố tình nhịn xuống, không tuôn ra ngoài.
Bởi vì cho dù có tuôn ra thì cũng chưa
chắc rằng có thể vặn ngã Thần Vương.
Ngược lại, lúc Chu Bình Đế nắm giữ triều
đình quyền to, khi muốn ta tay với Thần
Vương thì Kim Lăng hầu tìm được cố
thiếu và Lý Nguyên Thanh, dâng tặng
chứng cứ mấy năm nay Thần Vương tư
tạo binh khí, hơn nữa còn cấu kết với
người Nhật.
Chỉ riêng tính nhẫn nại thôi cũng thực sự
khiến người ta bội phục.
Không chỉ như thế, vì để chứng minh rằng
mình không phải là mình chỉ được vẻ hào
nhoáng bên ngoài nên đã bắt đầu tiếp tục
khoa cử khi hơn ba mươi tuổi.
Đã không thi thì thôi, một khi ông ta đã
thi thì thật sự thi đậu tiến sĩ.
Chính thức làm quan thông qua kì thi.
Bây giờ, trong triều đình từ trên xuống
dưới, làm gì có người nào vẫn còn nghĩ rằng Kim Lăng hầu chỉ biết ăn nhậu chơi bời chứ?
Sau khi Kim Lăng hầu tiến vào thì cung kính hành lễ.
Chu Bình Đế mỉm cười: "Kim Lăng hầu hãy đứng lên đi, không cần đa lễ”
Kim Lăng hầu cũng mỉm cười, đứng lên: "Đa tạ bệ hạ.”
Chu Bình Đế cười hỏi: "Kim Lăng hầu tiến cung gặp tram là do có chuyện quan trọng gì à?”
Kim Lăng hầu trả lời: "Thưa bệ hạ, năng lực của vi thần có hạn, không đủ để đảm nhiệm chức vị hiện tại nên đặc biệt tới xin bệ hạ từ chức."
Trong lòng Chu Bình Đế hiểu rõ, từ trước đến nay, chưa từng có cha vợ nào làm quan đương quyền, bởi vậy sau khi kết thân với hoàng gia thì cha của con gái không thể làm quan.
DTV
Mặc dù không có văn bản nào quy định rõ ràng, nhưng làm như vậy cũng là vì phòng ngừa con cháu lên nắm quyền, đồng thời cũng muốn thể hiện thái độ. "Thì ra là thế." Chu Bình Đế mỉm cười: "Vậy sau khi Kim Lăng hầu từ quan thì muốn làm cái gì vậy?"
Kim Lăng hầu mỉm cười: "Vi thần có một chút tài năng đọc sách, đến lúc đó thì muốn làm một phu tử trong thư quán Đức Thụy phu nhân xây dựng mà thôi." Chu Bình Đế ngạc nhiên, sau đó gật đầu: "Như vậy rất tốt, tram chuẩn tấu."
Kim Lăng hầu cảm ơn: "Đa tạ bệ hạ. Sau này Vi thân sẽ khai sáng thêm nhiều đứa bé, để cho bọn họ trở thành nhân tài, phục vụ cho bệ hạ."
Chu Bình Đế cũng cực kỳ vui vẻ: "Chí hướng của Kim Lăng hầu rất tốt, tram cảm thấy cực kì vui mừng."
Mặc dù cả hai không nói rõ với nhau, nhưng hai người đều biết làm như vậy là vì mục đích gì.
Tất cả đều đợi đến khi Đức Thụy phu nhân và Lý Nguyên Thanh quay lại kinh thành, sau đó sẽ tứ hôn. Sau khi Kim Lang hau roi khoi cung thi thở phào.
Không làm quan thì không làm quan, con gái của ông ta sẽ lập tức trở thành đại hoàng tử phi.
Triều thần cũng rất khó hiểu đối với chuyện Kim Lăng hầu đột nhiên tiến cung từ quan, lúc trước Kim Lăng hầu còn đặc biệt thi khoa cử để được làm quan.
Vốn dĩ mọi người đều muốn xem trò cười của Kim Lăng hầu, nhưng không ngờ rằng Kim Lăng hâu lại thật sự thi đậu, hơn nữa thứ hạng cũng cực kì tốt.
Vất vả lắm mới thi đậu mà bây giờ lại từ quan nên khiến người ta không hiểu nổi. Nhưng mà khi Triệu gia, Lan Lăng hầu phủ nhận được tin tức thì đương nhiên là hiểu được mục đích của Kim Lăng hầu khi làm chuyện đó.
Lão gia tử của Lan Lăng hầu cũng thượng tấu triều đình, truyền lại tước vị cho con trai lớn.
Mặc dù Lý Dung chỉ là cháu ngoại gái, nhưng Lan Lăng hầu cũng muốn thể hiện thái độ của mình, tuyệt đối không có suy nghĩ để người thân can thiệp vào chuyện chính trị.
Chu Bình Đế cũng phê chuẩn một cách hào phóng.
Cuối cùng Tề đại phu nhân trở thành Lan Lăng hầu phu nhân.
Ban đêm, tề đại phu nhân vẫn phấn khích đến mức ngủ không yên.
"Phu quân, cơ thể của lão thái gia và vẫn được coi là khoẻ mạnh, nhưng vì sao bây giờ lại truyền tước vị lại cho ngươi chứ?" Tê đại lão gia suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ là nên nói với vợ một tiếng, để bà ấy tiện ngoại giao: "Tạ duẫn đến kinh thành thì lập tức tới thỉnh an phụ thân, sau đó cha vợ con rể ở thư phòng bàn chuyện bí mật hơn một canh giờ."