Tê đại lão gia cười ha ha/Một nét viết không ra hai chữ Tề, chúng ta là huynh đệ ruột, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn” "Con cái thông gia chọn tốt, đối với song phương đều có lợi, đối với nữ nhi cũng có lợi. Ta tuy rằng hâm mộ, nhưng hoàn toàn ủng hộ." Huynh đệ hai người ở kinh thành cùng nhau tương trợ, dựa phép tắc của triều đình, hắn muốn tiếp tục thăng quan, tam đệ phải tiếp tục bươn chải ở ngoài. Ở bên ngoài lang bạt, không thể về nhà, đại ca như hắn đối với nhị đệ và tam đệ đều mắc nợ. Chuyện bây giờ như vậy, cho dù tam đệ không nói, hắn cũng sẽ dốc hết toàn lực. Về đến nhà, Lan Lăng Hầu Te lão gia không nghỉ ngơi, liền cùng đại nhi tử và tam nhi tử tiếp tục suy tính về sau. Cùng lúc đó Lý Đại Bảo đi theo Lý Dung và Tê Thục Viện cùng thỉnh an Tê tam phu nhân.
Tê tam phu nhân vốn rất thích Lý Đại Bảo, hiện tại là con rể, càng thêm yêu thích. Sau khi nhận được tin tức, liên dọn dẹp nhà khách cho thoả đáng, đồ đạc bên trong nhà cũng được Te tam phu nhân đích thân cho người chỉnh lý.
Thấy nhạc phụ nhạc mẫu đều rất công nhận cậu, Lý Đại Bảo cuối cùng cũng coi như yên tâm rồi.
Bước tiếp theo chính là gửi thiếp mời vào trong cung, sau đó cũng gửi cả quy trình sản xuất thủ công mỹ nghệ vào theo. Ngày hôm sau, lúc Lý Đại Bảo chuẩn bị gửi thiếp mời đi, Lương công công đã dẫn theo hai nội thị tới Lan Lăng hầu phủ, đích thân tới đón Lý Đại Bảo tiến cung.
Lý Đại Bảo với Lý Dung nhìn thấy Lương công công cũng vô cùng vui vẻ.
Lan Lăng Hầu Tê Lão gia tử không yên tâm/Lương công công, lão phu lo lắng cho Đại Bảo, ta muốn cùng nó tiến cung." Lương công công cười cười, Với giao tình của tạp gia cùng Đức Thuy Phu nhân và Lý tướng quân, trên đường di ta sẽ chăm sóc cho Đại Bảo."
"Hầu gia cứ yên tâm, lần này mọi người đều sẽ được như ý nguyện."
Tuy rằng Lương Bảo không trực tiếp nói thẳng ra, nhưng những người ngồi đây đều là những người thông minh, có thể đoán được ra kết quả.
Nếu Lương công công cũng đã nói như vậy rồi, Lan Lăng hau phủ cũng không tiếp tục cưỡng cầu đi theo nữa.
Thế là Lương Bảo dẫn Lý Đại Bảo và Lý Dung cùng nhau vào cung.
Người Te gia cũng không yên lòng, Lan Lăng hầu và Te Tam lão gia liền đợi trong xe ngựa trước cửa cung.
"Hành động của Bệ Hạ quá nhanh, ta còn chưa kịp thăm dò đã gọi Đại Bảo tiến cung rồi." Lan Lăng hầu nhíu nhẹ mày, lo lắng tước vị quá thấp. Lúc này, Te tam lão gia ngược lại nghĩ thoáng hơn, cười cười nói: ˆ Thật ra ta cảm thấy đây có thể là một chuyện tốt." "Vội vàng tuyên Đại Bảo vào cung như vậy, sở dĩ là do Bệ Hạ rất coi trọng nó. Nếu đã coi trọng, Bệ Hạ đương nhiên sẽ không bạc đãi."
" Hơn nữa, Lý tướng quân tuổi còn trẻ, lại lập được nhiều công lao to lớn, Bệ Hạ có lúc cũng không biết nên ban thưởng thế nào cho phải. Trùng hợp là Lý tướng quân và Đức Thuy phu nhân muốn bồi dưỡng Lý Đại Bảo, nhiêu phần thưởng tặng cho Lý Đại Bảo cũng là rất có khả năng."
Nghe thấy lời con trai, Lan Lăng hầu Te Lão gia tử như là có điều suy nghĩ.
Bên này Lý Đại Bảo vừa tiến cung liền thấy Cửu công chúa đang đứng trong đình nhỏ cách cửa cung không xa.
"Đại Bảo!" Cửu công chúa bước tới.
Lý Đại Bảo cùng Lý Dung đi bộ nhanh hơn chút, tiến tới hành lễ với Cửu công chúa/"Công chúa tiểu di." Cửu công chúa thấy hai đứa nhỏ không xem nàng ấy như người ngoài, cũng vô cùng vui vè," Đứa nhỏ ngoan, ta dẫn các con vào cung gặp Hoàng huynh của ta." "Hoàng huynh của ta rất tốt đó, các con không cần phải sợ. Gặp hoàng huynh xong, hôm nay tước vị của các con liền có thể định xuống rồi, lát nữa ta dẫn các con tới gặp Hoàng tẩu ta nữa."
Lý Đại Bảo tim đập nhanh hơn, nhanh như vậy đã có kết quả rồi sao?
Có công chúa tiểu di ở đây, kết quả có lẽ
cũng sẽ không tệ.
" Đa tạ công chúa tiểu di, nương con gửi
lời hỏi thăm tới dì đó."
Lý Dung cũng nở nụ cười," Công chúa tiểu
di, nương con vì muội muội vẫn còn nhỏ,
không thể đi xa, đợi khai xuân năm sau,
muội muội được nửa tuổi rồi, có thể đi xa
thì sẽ lại tới kinh thành.”
Cửu công chúa liền sáng mắt, nhoẻn
miệng cười, Phán Nhi tỷ tỷ đây là muốn
tham gia hôn lễ của nàng ấy, Tới lúc đó
chúng ta lại có thể tương phùng rồi."
Có Cửu công chúa bên cạnh, Lý Đại Bảo
và Lý Dung không còn sợ nữa.
Đến lúc diện kiến Chu Bình Đế, hai người
bọn họ lại bắt đầu căng thẳng rồi, nhưng
cũng không quên những lễ nghi đã được
học khi trước, quỳ xuống dập đầu hành
lễ. Chu Bình Đế thấy hai người quỳ dưới đất hành lễ thì mỉm cười," Đại Bảo, A Dung, đứng lên đi."
Lý Đại Bảo ôm một cái hộp, dâng lên đỉnh đầu," Bệ Hạ, đây là phương pháp chế tạo đồng hồ và lưu ly, mong Be Hạ thu nhận."
Lý Đại Bảo vừa nhìn đã thấy là đứa trẻ không nói nhiều lời nhưng vô cùng thực tế, trước tiên cứ làm xong việc rồi sau đó mới ôn chuyện cũ.
Chu Bình Đế gật đầu, cười cười,Lương Bảo, ngươi lên đây nhận đi."
" Vâng, Be Hạ." Lương công công bước tới, nhận lấy cái hộp trong tay Lý Đại Bảo.
Chu Bình Đế là người thẳng thắn, bây giờ Lý Đại Bảo hiến dâng lên thứ đồ quý trọng như vậy, hắn ta cũng không thể nhỏ nhen được.
"Lý Đại Bảo nghe lệnh."
Lý Đại Bảo vừa mới đứng dậy, lại lần nữa quỳ xuống đất,""Tạ Be Hạ."
"Nhi tử Trấn Viễn tướng quân Lý Nguyên thanh cùng Đức Thuy phu nhân Lý Đại Bảo, thông minh hiếu học, nghiên cứu ứng dụng, khéo léo đa tài, quả là kỳ tài. Nay lại dâng lên phương thức chế tạo lưu ly cùng đồng hồ trân quý như vậy, sắc phong Thiên Công Hầu..."
Đoạn sau còn rất nhiều lời lẽ tán dương, nhưng Lý Đại Bảo và Lý Dung chỉ nghe lọt mỗi "Thiên Công Hầu”, là hầu tước.
Chức vị này còn cao hơn dự đoán của phụ mẫu nữa đói
Bệ Hạ quả là người hào phóng rộng lượng, chỉ cần có lợi cho triều đình liền có thể có ban thưởng.
"Tạ Bệ Hạ." Lý Đại Bảo và Lý Dung đồng thanh tạ ơn.
Chu Bình Đế cười cười,"Bình thân, tiểu Cửu, muội dẫn chúng tới chỗ Hoàng hậu đi, trưa nay liền chiêu đãi hai vị khách nhỏ của chúng ta ở đó."
"Vâng, Hoàng huynh" Cửu công chúa vâng lệnh, Hoàng huynh đây là muốn coi Lý Nguyên Thanh và Đức Thuy phu nhân thành bạn tốt, coi Lý Đại Bảo và Lý Dung như con cháu đời sau mà đối đãi.
Như vậy không chỉ không thể làm giảm uy nghiêm của Bệ Hạ, mà ngược lại còn khiến cho càng nhiều người có năng lực hơn tin phục.
Quả thực trong lòng Lý Đại Bảo và Lý Dung cảm thấy Bệ Hạ không đáng sợ chút nào, rất nói đạo lý, cũng rất hào phóng, sau này chúng muốn trung thành tận tuy đối với Hoàng đế.
Cửu công chúa dẫn Lý Đại Bảo và Lý Dung tới cung điện của Hoàng hậu, được sự triệu kiến của Hoàng hậu.
Lúc đó, ba vị hoàng tử của Hoàng hậu cũng đều ở đó.
Đại hoàng tử năm nay chín tuổi, Nhị hoàng tử bảy tuổi, Tam hoàng tử nhỏ hơn một chút, năm tuổi.
Đại hoàng tử lớn hơn chút, hơn nữa nghe nói chuyện của Lý Đại Bảo, vậy mà học bộ dáng người lớn, chắp tay,"Chúc mừng Thiên Công Hầu."
Nhất thời mặt Lý Đại Bảo đỏ lên” Đa tạ Đại hoàng tử, đều là ân điển của Be Hạ." Đại hoàng tử cười cười, lại vội vàng hỏi: " Thiên Công Hầu, ngươi có thể nói cho ta biết, làm sau ngươi có thể chế tạo ra những thứ như là đồng hồ đó không?" Đây cũng là điều mà ai cũng muốn biết. Nếu như nói đến cái khác, Lý Đại Bảo có thể không rõ, nhưng chuyện này, cậu nắm rõ mười mươi!
"Lúc đầu là do có sự chỉ điểm của nương thân ta, ta mới bắt đầu yêu thích tìm hiểu nguồn gốc của sự vật. Sau đó ta phát hiện ra quy luật của ánh mặt trời và đồng hồ cát, đồng hồ nước có sự thiếu sót rất lớn trong việc biểu thị thời gian."
"Ví dụ như quy luật ánh mặt trời, nếu không còn ánh mặt trời nữa thì không biết được nữa. Đồng hồ cát và đồng hồ nước có sự mài mòn, dùng trong thời gian dài sẽ không chuẩn nữa, phải đổi cái mới." "Ở nhà ta có một cối xay thuỷ lực và một cối nghiền chạy dầu, các bánh răng trong chúng đóng vai trò vô cùng quan trọng, thế là ta đã cùng với các thợ thủ công cùng nhau nghiên cứu, sắt có đủ độ bền cần thiết, cho dù có giảm kích cỡ thì cũng vẫn rất bền bỉ" "Trải qua nhiều lần thử nghiệm cải tiến, dần dần tìm được những vật liệu thích hợp, sau đó lại dựa theo một vài kỹ thuật bên mảng cơ quan, đã chế tạo ra đồng hồ cơ." Thấy Lý Đại Bảo nói chuyện trôi chảy chắc chắn, Đại hoàng tử cười lên, không hổ là người trẻ tuổi mà Phụ hoàng coi trong.
Nhìn Lý Đại Bảo không lớn hơn mình bao nhiêu, có thể thông minh như thế, hơn nữa còn có thể chế tạo ra đồ vật tốt như thế.
DTV
Nhị hoàng tử khá là hiếu kỳ," Thiên Công Hầu, ngươi có thể dạy cho ta không?"
Đại hoàng tử ngăn lại Nhị đệ, đó là bí quyết của Thiên Công Hầu, sao có thể dễ dàng nói cho người khác chứ?”
Lý Đại Bảo ngơ người, gãi gãi đầu,"Hồi bẩm Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử, dạy cho người thì có thể, nhưng sẽ rất khó khăn đó. Người hãy xem tay của tal"
Dáng người Lý Đại Bảo không lớn, nhưng trên bàn tay đã có những vết chai sạn. Cậu không phải chỉ nói xuông, có rất nhiều lúc, cậu muốn đích thân làm.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, còn có Cửu công chúa và Triệu Hoàng hậu, ánh mắt đều đổ dồn vào Lý Đại Bảo.
Tay của Lý Đại Bảo, có chút đen, hơn nữa trong lòng bàn tay, phía trên có những vết chai sạn dày.
Cửu công chúa bước qua, xoa xoa đầu Đại Bảo," Con nói xem con tuổi còn nhỏ như vậy đã chịu khổ cực như vậy làm gì? Cha và nương con lợi hại như thế, không thể cho con sống cuộc sống an nhàn hạnh phúc cả đời hay sao?"
Lý Đại Bảo ngượng ngùng cười cười. "Công chúa tiểu di, cha nương con thực ra đối với con rất tốt. Nếu như là phụ mẫu nhà khác, phí nhiều tiền bạc vào người con như thế mà không làm ra được cái gì, nhất định sẽ rất tức giận."
"Trong nhà rõ ràng là có mời phu tử, nhưng con lại d6ng dac nói, con không muốn thi khoa cử, vậy mà cha nương con cũng đều đồng ý, họ tôn trọng sở thích của con."
"Chính vì họ đối với con tốt, tin tưởng con, cho nên con càng phải nỗ lực hơn, làm nên thành tích, không để cho nương thân cùng cha thất vọng được."
"Cũng may là con khá may mắn, tuy rằng trải qua rất nhiều lần thử nghiệm, nhưng kết quả cũng xem như là tốt rồi."
Nhị hoàng tử nghe thấy vậy thì sáng mắt chạy qua nắm lấy tay Lý Đại Bảo, ánh mắt sáng long lanh," Thiên Công Hầu, ngươi hãy làm gì để phụ mẫu ta đồng ý cho ta không đọc sách đi?”
Lúc này, Tam hoàng tử cũng chạy tới, năm tuổi rồi, nhóc cũng bắt đầu phải học vỡ lòng rồi, nhóc cũng không muốn đọc sách.
Rồi ngay cả Đại hoàng tử bình tĩnh ổn trọng, trong mắt cũng lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
Triệu Hoàng hậu dở khóc dở cười, các nhi tử đọc sách rất vất vả.
Bệ Hạ yêu cầu nghiêm khắc, nếu không đọc sách cho tử tế thì sẽ bị phu tử đánh, Bệ Hạ có lúc cũng sẽ tự tay đánh đòn. Cửu công chúa nhoẻn miệng cười, nhìn Lý Đại Bảo,"Đại Bảo, con nói đi, cho bọn ta cũng nghe xem sao."
Lý Đại Bảo gãi đầu, nghĩ nghĩ," Thực ra ta không đọc sách không phải thực sự sẽ không đọc sách nữa, ta chỉ là không thi khoa cử mà thôi."
"Ta đọc sách quá hai tiếng đồng hồ sẽ bị đau đầu, vô cùng khổ cực, hơn nữa đối với ta việc thi khoa cử quả thực là không có chút hứng thú nào.”
"Sáng sớm ta phải luyện võ công một tiếng, sau đó ăn sáng. Thời gian buổi sáng, ta phải học tứ thư ngũ kinh với phu tử, học tập sách sử."