"Đương nhiên rồi, con gái của Lý Nguyên Thanh nên có tư thế hiên ngang oai phong, không thua kém đám nam nhân chút nào." Đám người Lý Đại Bảo chờ ở bên ngoài, lo lắng đến mức vò đầu bứt tai, đôi mắt trông mong chờ đợi, lại không dám chạy vào trong.
"Nương, người nghỉ ngơi cho tốt. Cha, người ôm muội muội đi ra cho chúng ta ngắm đi!"
Liễu Phán Nhi mở to mắt, nhìn về phía Lý Nguyên Thanh.
"Ôm đứa bé ra ngoài cho bọn họ ngắm đi. Mấy ngày này thân thể của ta không khỏe, chuyện trong nhà và bọn nhỏ đều giao cho phu quân, chàng ở bên cạnh an ủi bọn họ nhiều chút."
Lý Nguyên Thanh đồng ý,"Phu nhân yên tâm.” Lý Nguyên Thanh ôm đứa bé ra gian ngoài, đám người Lý Đại Bảo tiến vào trong, vây xung quanh để nhìn đứa bé.
Cố Thiệu không thích hợp vào trong phòng sinh của Đức Thụy phu nhân, nhưng có thể nhìn thoáng qua cửa sổ thấy được vẻ mặt Lý Nguyên Thanh mỉm cười ôm ra ngoài một đứa bé gái bu bam mới sinh.
Bên cạnh còn có ba đứa nhỏ đang vây xung quanh, hình ảnh người cha hiền lành cùng đàn con hiếu thảo vô cùng đẹp đẽ. Cố Thiệu hâm mộ không nói thành lời. Hắn ta nói một tiếng với Hoắc Thành Đạt ở bên ngoài, sau đó rời khỏi Lý gia.
Hiện tại hắn ta đã đính hôn với Cửu công chúa, hôn sự dựa theo sự sắp xếp của Lễ bộ mà làm từng bước một.
Sang năm hắn có thể kết hôn rồi.
DTV
Nói không chừng năm sau hắn ta cũng có được đứa con bụ bẫm cho chính mình, một cô con gái bu bẫm.
Đến lúc đó hắn ta sẽ không cần phải hâm mộ Lý Nguyên Thanh nữa!
Bởi vì Lý Dung và Lý Lệ đi cùng với lão phu nhân và lão gia Lan Lăng Hầu nên tốc độ hơi chậm.
Đi nhanh đi chậm cuối cùng cũng đến Kim Lăng.
Kim Lăng Hầu đã sớm nhận được tin nhạc phụ và nhạc mẫu muốn đến Kim Lăng, đã dọn dẹp xong căn phòng tốt nhất ở Kim Lăng Hầu phủ, gọn gàng ngăn nắp, cung nghênh nhạc phụ và nhạc mẫu. Những năm qua, tuy Kim Lăng Hầu bị Tê gia chú ý đến nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, không hề chịu thiệt nhiều, ngược lại ngày càng có tiền.
Kim Lăng Hầu trong lòng cảm ơn nhạc phụ không chỉ một lần.
Vợ c.h.ế.t sớm lại càng khiến Kim Lăng Hầu thêm áy náy trong lòng.
Hôm qua nhận được tin báo, hôm nay đã sắp vào thành, Kim Lăng Hầu đích thân đến cửa thành đón.
Sau khi vào thành, Lý Dung nói với ông ngoại và bà ngoại: "A Dung lo cho mẫu thân nên không đi cùng ông ngoại và bà ngoại đến Kim Lăng Hầu phủ nữa, con về nhà thăm mẫu thân trước đây."
"Đi đi, chúng ta nghỉ ngơi vài ngày sẽ đi thăm Đức Thụy phu nhân" Te lão phu nhân cười nói: "Trở về gửi lời hỏi thăm của ta đến nương của con nhé."
Lý Dung gật đầu: "Vâng, bà ngoại."
Kim Lăng Hầu nghe thấy thế, cười ha ha: "A Dung, hôm qua Đức Thụy phu nhân đã hạ sinh một bé gái, mẹ tròn con vuông." Lý Dung và Lý Lệ vui mừng: "Tốt quá rồi, mẫu thân bình an, chúng con còn có thêm muội muội. Phụ thân, người chăm sóc tốt cho ông ngoại và bà ngoại, con phải về nhà đây."
Nói xong, Lý Dung không đợi Kim Lăng Hầu nói gì đã kéo Lý Lệ nhảy lên xe ngựa. Kim Lăng Hầu và Te lão phu nhân, Te lão gia nhìn A Dung rời đi, cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp nhưng cũng rất vui mừng. Bởi vì nhờ vào sự dạy dỗ yêu thương của Đức Thụy phu nhân, Lý Dung mới có nhân cách tốt đẹp như bây giờ, hơn nữa tính cách còn vô cùng kiên cường.
Sau khi bị bắt cóc còn có thể có gia đình và môi trường sống như thế này chính là may mắn của Lý Dung.
"Con rể xin mời nhạc phụ, nhạc mẫu vào phủ." Thái độ Kim Lăng Hầu cung kính. Lan Lăng Hầu Tê lão gia cười: "Những năm qua con chịu khổ rồi, may mà con còn biết sửa sai."
"Những năm qua, ta và nhạc mẫu con vẫn luôn muốn đến thăm con, nhưng không có cơ hội. Lần này nhân cơ hội tiễn A Dung nên đến xem thử."
Kim Lăng Hầu càng khom lưng xuống: "Đa tạ nhạc phụ và nhạc mẫu nhớ mong, con rể còn nhiều sai sót, vẫn mong nhạc phụ nhạc mẫu trách phạt." Tê lão phu nhân nhìn thấy Kim Lăng Hầu lập tức nhớ tới con gái mất sớm, nhưng đã nhiều năm trôi qua rồi. Vì A Dung, bà ấy cũng không thể giữ mãi không buông.
Con người vẫn phải suy nghĩ nhiều hơn cho người còn sống.
"Được rồi, con đứng lên đi. Đúng lúc nghe nói con có một trai một gái, bà già này cũng muốn hỏi xem sau này con định thế nào." Đây cũng là một trong những mục đích hai người tới đây.
Nếu Kim Lăng Hầu muốn tái giá, vậy lấy ai mới có thể bảo đảm quyền lợi sau này của cháu gái. Trước kia Kim Lăng Hầu lấy Vương thị, nguyên nhân ở trong chuyện đó, Tề gia sau đó cũng biết.
Kim Lăng Hầu bị tính kế, sau đó đúng lúc Thần Vương nhắm vào ông ta, cho nên ông ta lựa chọn tự hắt nước bẩn lên người mình, trốn tránh cho qua, lấy Vương thị.
Kim Lăng Hầu đứng lên, thái độ cung kính: "Nhạc mẫu, con rể biết người muốn biết con có tái giá hay không?"
"Hôm nay ở trong nhà, con rể sẽ nói rõ với nhạc phụ và nhạc mẫu, con rể không muốn tái giá. Say này có thể làm một chức quan nhỏ, con dựa vào năng lực của mình, không cần phu nhân giúp đỡ." "Bây giờ có một đứa con trai, con muốn viết dưới tên của Thù Nương, sau đó đi theo A Dung, để Đức Thụy phu nhân dạy dỗ"
"Như vậy, đứa trẻ này sẽ là thế tử của Kim Lăng Hầu, hơn nữa, cùng A Dung lớn lên thì tình cảm sẽ gắn bó hơn." "Như vậy thì Kim Lăng Hầu phủ cũng xem như có người nối dõi. Sau này có thể con sẽ có thêm con trai nhưng đều không phải là con vợ lẽ."
Nghe thấy lời này, Lan Lăng Hầu hơi sững sờ: "Con thật sự không muốn tái giá sao?"
Kim Lăng Hầu gật đầu, thái độ kiên định: "Thưa nhạc phụ, con rể đã sắp ba mươi rồi."
"Vẫn muốn có bước tiến trên con đường làm quan, không muốn giữ lại quá nhiều phiền phức do chuyện tình cảm nam nữ”
"Bây giờ như thế này là rất tốt rồi, con rể cảm thấy cách này không tệ. Nhưng khi con nhắc chuyện này với Đức Thụy phu nhân, Đức Thụy phu nhân không đáp ứng ngay lập tức, nói đợi A Dung đến, bàn bạc với A Dung sau đó mới quyết định."
Lan Lăng Hầu Te lão gia gật đầu: "Đúng là như vậy, Đức Thụy phu nhân suy nghĩ chu đáo. Ngược lại là con có chút lỗ mãng, con nhà mình lại muốn giao cho người khác nuôi." Kim Lăng Hầu cười: "Nhac phụ, nhạc mẫu, hai người nhìn A Dung, lại nhìn những đứa trẻ mà Đức Thụy phu nhân nuôi dạy, đứa nào cũng rất tốt."
"Con gái thông minh lanh lợi, hơn nữa đầu óc sáng suốt, sẽ không bị lợi dụng. Con trai tính tình cũng tốt, hơn nữa rất có trách nhiệm.”
"Đại Bảo nhà nàng ấy tuy không đi theo con đường khoa cử nhưng rất thông minh, mỗi thứ sáng tạo ra đều khiến con ngạc nhiên."
"Hai đứa trẻ nhỏ hơn thì Tiểu Bảo vô cùng thông minh, còn chưa tới sáu tuổi đã bắt đầu học tứ thư ngũ kinh. A Nam thì hồn nhiên xinh đẹp, còn có lòng khoan dung, sau này cũng không trở nên xấu xa." "Ngay cả hai đứa cháu gái cũng được Đức Thụy phu nhân nuôi dạy vô cùng tốt. Nuôi dạy một đứa trẻ tốt có thể là ngẫu nhiên. Nhưng nuôi dạy đứa trẻ nào cũng tốt thì đó chính là bí quyết."
"Con trai của con ở bên cạnh A Dung, nhận được sự nuôi dạy của Đức Thụy phu nhan thi sau nay khong te duoc. Con da suy nghĩ kỹ càng, đến lúc đó con cũng sẽ phái người đi theo, nhất định có thể." Nghe thấy lời của con rể, Tề lão phu nhân gật đầu: "Con nói đúng, nếu con không chuẩn bị tái giá, vậy ta và nhạc phụ con đều tôn trọng con."
"Nếu con đã quyết định như thế thì không thay đổi gì nữa. Việc liên quan đến tương lai của Kim Lăng Hầu phủ con phải suy nghĩ kỹ."
Kim Lăng Hầu thấy nhạc phụ và nhạc mẫu đồng ý, cười nói: "Thưa nhạc phụ nhạc mẫu, con rể đã suy nghĩ kỹ rồi, cũng quyết định rồi, sau này nhất định không tái giá."