Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 563




"Này vẫn là trước đây, về sau có thể sẽ nhiều hơn nên không thể không cẩn thận."

Đường ven biển của Đại Chu dài như vậy không phải nơi nào cũng có cảng, tướng mạo của người Nhật có chút khác với Đại Chu, nhưng không quá rõ ràng.

Đổ bộ từ nơi hẻo lánh hơn nữa cải trang thành người Đại Chu thật ra cũng không phải không khó.

Đây mới là chỗ đau đầu nhất.

Nhưng chuyện này không phải một người Lý Nguyên Thanh hắn có thể ngăn chặn được.

Trước mặt là một nước Oa, cần có Hoàng Đế cùng triều thân quyết định.

Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu chỉ là bẩm báo chỉ tiết những việc này thôi.

Thuyền đi quá chậm, Lý Nguyên Thanh cùng Cố Thiệu nghĩ tới thành Kim Lăng, cưỡi ngựa quay về Kim Lăng. Cùng lúc đó, từ đầu đến cuối chuyện Cửu công chúa tham dự lần này đã bị Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu viết thành sổ con trực tiếp đưa tới kinh thành.

Chu Bình đế xem sổ con mà hoảng sợ, tức giận đến mức đi qua đi lại.

Triệu hoàng hậu nhìn bệ hạ vừa nay còn tốt, dù sao mỗi lần nhận được sổ con của Cố Thiệu và Lý Nguyên Thanh đều rất vui vẻ.

Lần này vì sao lại tức giận như thế?

"Be hạ, xin bớt giận." Triệu hoàng hậu ôn nhu rót cho Chu Bình Đế một ly trà.

Chu Bình đế uống mấy ngụm áp chế tức giận trong lòng: "Nàng nhìn xem Tiểu Cửu làm cái gì, thật sự là tức c.h.ế.t trãm."

Triệu hoàng hậu đợi bệ hạ cho phép mới cầm lên sổ con nhìn một lần, sắc mặt cũng thay đổi.

"Tiểu Cửu quá lớn mật, nhưng việc này không thể nói với Thái phi nương nương tránh để bà ấy lo lắng."

Chu Bình Đế gật đầu: "Đương nhiên không thể nói. Tử Hà cũng thật là, vì một người nam nhân, ngàn dặm xa xôi đi xa như vậy còn tự mình quyết định, quá nhiều nguy hiểm!"

Triệu hoàng hậu trấn an: "Bệ hạ yên tâm, có Cố đại nhân và Lý tướng quân, Tiểu Cửu sẽ không có chuyện gì, hơn nữa bản thân Tiểu Cửu cũng biết chuyện nên sớm đã chuẩn bị rồi."

Chu Bình Đế gật đầu: "Qua vài ngày nữa nhìn xem Cố ái khanh và Lý ái khanh thượng tấu thế nào."

Ba ngày sau, Chu Bình đế lại nhận được sổ con của Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu, lúc này cuối cùng mới thở phào một hơi.

Tiểu Cửu an toàn hơn nữa đã chuyển lên đất liền rồi.

Sau khi xem xong một cuốn sổ con này rồi lại nhìn một bức khác, nhắc tới những võ sĩ nước Oa bắt được thế mà lên tới hơn ba trăm người.

Như vậy một tổ chức có mục đích đã bắt cóc công chúa Đại Chu, muốn có được một lượng lớn vũ khí cấm vận.

Này khẳng định là do nước Oa gây ra.

Sắc mặt Chu Bình đế âm trầm lập tức phái người bao vây trạm dịch của nước Đa.

DTV

ltou Hiroki ra ngoài như thường lệ nhưng được bảo là không thể.

"Đây là có chuyện gì?" Vẻ mặt ltou Hiroki lo lắng, không rõ nguyên do.

"Đại nhân, vừa mới có người di ra ngoài hỏi nhưng cũng không có nghe được gì có ích, mơ hồ biết được sổ con từ Kim Lăng tới đây."

Nghe vậy, ltou Hiroki chấn động: "Kim Lăng bên kia không phải đã kết thúc rồi sao?"

Tất cả sự việc ông ta đều đổ lên người Tokugawa, sổ con thỉnh tội với Thiên Hoàng cũng được đưa tới.

Cần giảm thiểu ảnh hưởng tới buôn lậu vũ khí cấm vận. "Thuộc hạ không biết. Hiện tại không thể đi ra điều tra, ta vừa mới phái người đột nhập nhưng bị trực tiếp đánh trở về."

Sắc mặt ltou Hiroki u tối, thở dài một tiếng.

"Đều là tên dã tâm Tokugawa phá huỷ cục diện tốt nhiều năm như thế này của nước Oa ta."

"Bây giờ, chúng ta phải đối mặt với thử thách rất lớn, bị trục xuất về nước là kết quả tốt nhất, nói không chừng sẽ mất mạng."

Một ít tiểu thương nước Oa ở kinh thành cũng bị khống chế, không được tuỳ ý ra vào.

Là kinh đô của Đại Chu, từ nam đến bắc có nhiều ngoại bang như vậy nhưng họ chưa đối xử với người ngoại bang như vậy bao giờ.

Dù sao tất cả mọi người là tới để buôn bán, hoà khí phát tài.

Người ngoại bang giàu có sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, lo lắng Đại Chu cũng sẽ đối với bọn họ như vậy cho nên phái người điều tra.

Tra được khiến cho bọn họ trợn mắt há mồm.

Những người Nhật đó thật lợi hại, vậy mà bất tri bất giác thâm nhập vào Đại Chu nhất định có mưu đồ gây rối.

Đại Chu đối với người Nhật như vậy cũng là hợp lý.

Rất nhiêu thương nhân cũng sẽ hối lộ quan viên và có quan hệ tốt với quan viên, trao đổi thuận tiện trong kinh doanh nhưng chưa bao giờ lại càn rỡ như nước 0a.

Trước đây không phải không có người làm nhưng bởi vì vấn đề diện mạo cho nên thường xuyên bị phát hiện, sau khi bị phạt nặng thì không còn người dám tiếp tục làm như vậy nữa. Thế mà Nhật lặng lẽ phạm vào chuyện lớn này.

Qua vài ngày, Itou Hiroki nhận được tin từ đường đặc biệt lại khiến ông ta mặt co mày cáu.

Hoàn toàn không dám tự tiện hành động, chỉ có thể ngồi chờ chết.

Bởi vì vừa động sẽ có nhiều người bị liên lụy hơn, đến lúc đó chỉ có thể thất bại trong gang tấc.

Chỉ có thể an phận thần phục, thỉnh cầu Hoàng Đế Đại Chu tha thứ, sau này chậm rãi thuyết phục đợi cho Đông Sơn tái khởi.

Cửu công chúa dưới hộ tống của hai ngàn hộ vệ đã trở lại kinh thành.

Sau khi trở về, Lệ thái phi tiến lên tát nữ nhi một cái.

"Ngươi tuỳ hứng ta cũng biết, cái mặt già này cố gắng xin hoàng huynh ngươi cho ngươi đi Kim Lăng."

"Nhưng ngươi đi làm chuyện nguy hiểm như vậy. So với cả ngày lo cho ngươi không bằng đánh c.h.ế.t ngươi, kết thúc mọi chuyện.”

Lệ thái phi vừa nói vừa đỏ mắt.

Đời này có một nữ nhi chỉ mong nữ nhi bình an, tìm nhà chồng tốt.

Nữ nhi không thích bà ấy chọn, muốn tự mình chọn.

Bà ấy hiểu được nữ nhi là công chúa, nếu không thể thành thân với nam tử vừa ý thì sau này cũng sẽ giống với các công chúa khác khiến cuộc sống của mình giống một trò đùa.

Nhưng cái nha đầu c.h.ế.t tiệt kia khen ngược, ở bên ngoài lá gan lại lớn như vậy. Cửu công chúa thấy mẫu phi tức giận nhanh chóng tiến lên liên tục nhận sai, ôm cánh tay mẫu thân lay lay.

"Mẫu phi, ta còn rất tốt. Nếu không có nắm chắc thì ta tuyệt đối sẽ không ra tay, hơn nữa không phải còn có Cố đại nhân và Lý Nguyên Thanh cứu giúp sao?" "Những người Nhật này rất càn rỡ, nếu Kim Lăng thật sự không xử lý đoán chừng qua vài năm nữa sẽ trở thành thủ đô của nước 0a."

"Ta được hoàng huynh che chở tất nhiên cũng muốn vì hoàng huynh mà san sẻ. Cơ hội tốt như vậy, ta không muốn bỏ qua cho nên lân này chúng ta bắt được hơn ba trăm người Nhật làm loạn.”

"Mẫu phi, người không biết những người Nhật này càn rỡ thế nào đâu..."

Vốn Lệ thái phi còn đang nổi giận đùng đùng răn dạy nữ nhi, nghe được nữ nhi kể lại cũng hoảng sợ.

Đợi tới khi Chu Bình đế và Triệu hoàng hậu tới thỉnh an Lý thái phi, thuận tiện giải cứu Cửu công chúa đang bị Lệ thái phi trừng phạt.

Không nghĩ tới sau khi đến lại nhìn thấy hình ảnh hài hoà như thế.

Triệu hoàng hậu nhíu mày nhìn Chu Bình đế.

"Thấy chưa? Lệ mẫu phi chỉ là nhất thời tức giận khi nhìn thấy Tiểu Cửu, bị Tiểu Cửu lừa vài câu thì lại vui vẻ ngay!" Chu Bình de lắc đầu cười: "Đừng nói Lệ mẫu phi, ngay cả tram lúc không thấy Tiểu Cửu cũng nghĩ nên răn dạy muội ấy như thế nào."

"Nhưng mà khi nghe thấy tiếng nói của muội ấy, nhìn đến bộ dạng muội ấy vui vẻ lại không nỡ phạt."

Cửu công chúa nhìn Chu Bình đế và Hoàng Hậu nương nương tiến vào, nhanh chóng đi qua hành lễ.

"Hoàng huynh Hoàng tẩu, Tiểu Cửu thỉnh an hai người!"

Đúng lúc này, Chu Bình đế tiến lên hai bước đưa tay nhéo tai Cửu công chúa. "Tử Hà, lá gan ngươi thật lớn! Lấy thân mạo hiểm, lỡ như ngươi thật sự bị người khác bắt được tram cũng sẽ không dùng mấy trăm thuyền chiến vũ khí đổi ngươi." Cửu công chúa tuy cảm thấy lỗ tai có chút đau nhưng biết hoàng huynh đây là quan tâm nàng ấy nên mới phạt nàng ấy.