Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 154




"Hả?" Chu Thúy Hoa sửng sốt, rất khó hiểu: "Nương, người sao lại chắc chắn như vậy?

Lý thái nãi nãi cười, hạ giọng: "Đương nhiên là vì điều kiện của Vu Thị tốt! Lúc trước nãi nãi của Tỏa Tử tìm tức phụ cho nhi tử, yêu cầu với bà mối cần thân thể khỏe mạnh để sinh con. Con xem Vu Thị kia, vóc dáng cao, m.ô.n.g lớn, vừa nhìn là biết sinh đẻ tốt. Chúng ta ở nông thôn còn có một câu, cha lùn, lùn một đứa, nương thấp, thấp cả nhà. Nữ nhân này vóc dáng cao, tương lai hài tử vóc dáng sẽ tương đối cao."

Chu Thúy Hoa gật đầu: "Ừ, đúng là có một câu nói như vậy, khi chúng ta tìm một nhi tức phụ, thì nên tìm một người cao lớn."

Lý thái nãi nãi mỉm cười: "Nhị ca, nhị tẩu và cả Ngũ Lang của ngươi, chỉ vì có thân hình thấp bé, thường xuyên bị người khác chế nhạo, nhất định phải lấy được một nhi tẩu tử cao lớn. Nông thôn của chúng ta có một câu nói, mặc kệ là hoa hay là lệ, nhất định phải chọn cái cao lớn, lời nói có thô hay không thô, tất cả đều có đạo lý."

"Vê phần Tam quả phụ, vậy càng không có gì đáng lo! Nhị biểu ca của ngươi luôn im lặng không lên tiếng, người khác nói gì còn chả biết nói lại, còn tính tình nhị tẩu của ngươi, y như pháo nổ, nhìn chút là đoán được. Nếu đổi thành người nào khác, có lẽ người đó đã mệt c.h.ế.t vì sợ Tam quả phụ quậy phá. Nhưng nhị tẩu của ngươi thì không sợ chút nào, Tam quả phụ đã từng gài bây để nhị ca của ngươi trêu chọc bà ta, nhị tẩu của ngươi túm lấy tóc của bà ta dùng sức kéo mạnh, kể từ lúc đó đến bây giờ, Tam quả phụ vừa nhìn thấy nhị tẩu của ngươi thì đi đường vòng."

Sau khi Chu Thúy Hoa nghe bà bà phân tích một phen, nàng mới phát hiện ra khi mình ở trước mặt bà bà, kiến thức vô cùng hạn hẹp.

"Được rồi, thừa dịp bây giờ đang rảnh, con sẽ đi hỏi nhị tẩu một chút, nếu như nhà của tẩu ấy nguyện ý, có lẽ cuộc hôn sự này sẽ được diễn ra." Chu Thúy Hoa khẽ đáp, thu dọn đồ đạc, đi bộ đến sơn động thứ năm, đó là nơi ở của Lý Ngũ Lang gia.

Lý nhị nãi nãi đang chuẩn bị làm bữa sáng, Lý nhị gia gia đã dậy từ sớm, đang nhặt phân ở khắp nơi, Lý Ngũ Lang đang ở nhà đan giỏ. Mặc dù những chiếc giỏ này được làm ra không tốt bằng của thợ mộc Lý, nhưng chỉ có nhà họ dùng, như vậy là đủ rồi, không cần phải tốn tiền để mua. Đôi khi còn gửi tặng cho nhà của nàng ấy hai cây chổi, hắn là một hậu sinh vô cùng khéo tay.

Chu Thúy Hoa tiến vào phòng bếp, đứng trước mặt Lý nhị nãi nãi nói với bà ấy là sáng hôm nay Vu Thị sẽ đến nhà bà nói chuyện muốn tái giá, vừa nói, nàng vừa chú ý biểu cảm của nhị tẩu. Chu Thúy Hoa cười nói: "Tay của Ngũ Lang thật khéo léo, những chiếc giỏ con đan cho ta trước đây, ta dùng rất tốt."

"Được, đa tạ Ngũ Lang." Chu Thúy Hoa cảm tạ, đi tới cửa sơn động cách đó không xa bên cạnh phòng bếp: "Nhị tẩu, ngươi đang bận sao?”

Nếu Vu Thị thật sự có thể gả cho Lý Ngũ Lang, trong tương lai nàng ta sẽ được hạnh phúc.

"Vậy thì con... dành một chút thời gian rảnh làm cho thím, làm cho thím thêm mấy... mấy cái nữa." Lý Ngũ Lang đôn hậu khẽ cười, là chàng trai tốt bụng.

Lý Nhị nãi nãi cười nói: "Là Thúy Hoa à, ta đang nấu cơm đây, cũng không quá bận rộn, mới sớm tinh mơ đã tới đây, muội có việc gì sao?”

"Thẩm tử, sáng... sớm, người... sao nay lại rảnh rỗi đến đây vậy?" Lý Ngũ Lang tính cách ngoan ngoãn, kiên định lại chịu làm, là một tiểu tử nói lắp, vóc dáng cũng hơi lùn, gần giống như vóc dáng của Chu Thúy Hoa.

Hai mắt của Lý nhị nãi nãi sáng lên: "Vu Thị thật sự nguyện ý tái giá sao?"

Chu Thúy Hoa gật đầu: "Nguyện ý, mới sáng sớm đã tới tìm ta. Tuy nàng ít nói, nhưng tính tình ngay thẳng tốt bụng. Nhị tẩu, tẩu có vừa ý Vu Thị không? Tẩu không sợ Tam quả phụ tới gây rối sao? Dù gì đều ở cùng một thôn nên ngẩng đầu không thấy nhưng cúi đầu cũng sẽ thấy. Vu Thị còn có một đứa con trai, không có khả năng không lui tới đây."

Lý nhị nãi nãi nghe lời này, xua xua tay: "Người khác sợ hãi Tam quả phụ, nhưng ta không sợ, lúc trước ta còn đánh bà ta, hơn nữa còn tận mắt thấy bà ta cùng người khác chui vào rừng cây nhỏ, bà ta sợ ta mới đúng. Miệng trên người ta rất kín, nếu muội không nói Vu Thị với ta, thì ta cũng sẽ không nói, dáng dấp Vu Thị cao ráo, vừa nhìn là biết rất dễ đẻ, mặc dù có chút phiền toái, nhưng có thể hiểu được. Ngũ Lang của nhà ta tính cách trung thực, nhưng lại không có chính kiến. Ta và nhị ca của muội muốn nhân lúc còn sống, giúp hắn thành gia lập thất. Khi bọn ta mất đi, hắn sẽ phải dựa vào vợ và con. Cho dù bây giờ khoai lang trong nhà có giá trị, ta cũng không dám tìm nhi tẩu tử ở địa phương khác, vì sợ trong tương lai khi không còn bọn ta nữa, Ngũ Lang nhà ta sẽ bị bắt nạt."

Chu Thúy Hoa cảm thán, vẫn là bà bà lợi hại nhất, trong lòng của Nhị tẩu nghĩ gì, bà bà đều đoán trúng hất.

"Nếu nhị tẩu chấp nhận, ta sẽ truyền lời dùm tẩu." Chu Thúy Hoa cười nói, nếu song phương đều nguyện ý, nàng sẽ nói giúp một câu: "Nếu Tam quả phụ không đồng ý, nhị tẩu, tẩu có biện pháp nào không?"

Lý Nhị nãi nãi suy nghĩ một chút: "Chờ ăn cơm xong, ta cùng muội đi tìm Tam quả phụ. Ta sẽ nói cho bà ta biết, nếu bà ta biết trái phải, chúng ta sẽ thuận theo trái phải mà làm, hoa sính lễ, cưới vê nhà. Còn nếu bà ta không biết điều, thì chỉ cần Vu Thị đồng ý, thì không cần tốn một xu tiền nào, ta cũng có thể cưới được nhi tẩu tử, làm cho Tam quả phụ mất cả người lẫn của."

Chu Thúy Hoa gật đầu: "Vậy được rồi, nhị tẩu, chúng ta về nấu cơm trước đã. Một chút nữa tẩu ăn xong, thì tới tìm ta."

"Thúy Hoa, vất vả cho muội rồi, trong lòng ta luôn nhớ kỹ hảo tâm của muội!" Lý Nhị nãi nãi cười nói, trong lòng tính toán mọi việc sẽ thành công.

Khi Chu Thúy Hoa trở về, vừa đúng lúc nhìn thấy Vu Thị đi theo phía sau Liễu Phán Nhi, cùng nhau trở lại.

Hai mắt Vu Thị sáng lên, kinh ngạc hỏi: "Tại sao triều đình lại khuyến khích các quả phụ tái giá? Ta nhớ rất rõ lúc ta mới vừa thủ tiết, rất nhiều người khuyên ta nên giữ gìn, họ còn nói về cái đền thờ trinh tiết gì đó. Dù sao không chỉ có nhân gian, ngay cả quan phủ cũng không cho phép mọi người tái giá."

Vu Thị thấy Chu Thúy Hoa thì thào, cười nói: "Bá mẫu, tam đệ muội, nàng cũng biết ta muốn tái giá, bá mẫu không cần phải nhỏ giọng nói chuyện."

"Đúng vậy, ngươi đừng sợ, mọi chuyện đều có ta và nhị tẩu giải quyết, chúng ta sẽ nói chuyện với bà bà của ngươi." Chu Thúy Hoa đáp, khích lệ Vu Thị vượt lên mệnh khổ.

Vu Thi gật đầu: "Vâng, bá mẫu, hiện tại ta đã hiểu rõ, làm người không nên cứng nhắc, phải biết sống cho chính bản thân mình”

Chu Thúy Hoa nghe thấy lời này, khẽ cười: "Thì ra Nguyên Thanh gia cũng biết, vậy ta cũng sẽ không giấu giếm. Ngươi cố gắng làm việc chăm chỉ cho Nguyên Thanh gia, thì sẽ không phải chịu thiệt đâu."

Liễu Phán Nhi một bên rửa tay, một bên nói: "Mấy ngày trước khi chúng ta đi đến huyện thành, ta thấy quan phủ mới dán một cáo thị mới, trên đó ghi là khuyến khích các quá phụ tái giá. Điêu này được triều đình ủng hộ, chỉ cân cá nhân ngươi nguyện ý, cho dù là ai cũng không thể ngăn cản được ngươi."

Chu Thúy Hoa đi tới bên cạnh Vu Thị, thấp giọng nói: "Ta tới gặp nhị tẩu để nói cho bà ấy biết, nhị tẩu cũng đã đáp ứng rồi, còn nói khi ăn cơm xong, sẽ đi nói chuyện với bà bà của ngươi."