Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 199: Siêu quái thú!





Sau cuộc huấn luyện 6 ngày kết thúc, mọi người bắt đầu quay trở về. Có lẽ gian khổ làm cho con người thay đổi, chỉ mấy ngày mà 14 tân binh đã hoàn toàn thay đổi, có chút tác phong của binh lính chân chính. Nhận thấy điều đó, Halles vô cùng hài lòng. Hắn thậm chí còn dự định mỗi tháng tiến hành một tuần lễ huấn luyện tương tự, để bọn họ hiểu rõ tầm quan trọng của nền văn minh nhân loại, trách nhiệm trên vai mình. Đó cũng là một phần của cuộc huấn luyện, không phải sao?
Nhưng trong lúc quay trở về, vào lúc hoàng hôn ngày thứ sáu, bọn họ nhận được tín hiệu yêu cầu trợ giúp của chiến đoàn số sáu thuộc quân đoàn vũ trụ. Địa điểm cách khoảng 5 tiếng đi bộ. Do đang trong rừng rậm, khoảng cách tính theo đường thẳng tuy ngắn nhưng muốn tới nơi, phải mất thời gian gấp bội.
Làm sao đây?
Đây là vấn đề mà bất cứ ai trong chiến đoàn số chín đang phải đối mặt.
Không phải bọn họ không muốn giúp, nhưng thực tế, năng lượng của bọn họ lại có hạn. Bởi thời gian huấn luyện dự kiến chỉ là một tuần nên năng lượng bên trong trang phục chiến đấu chỉ được cung cấp theo mức đó.
Lúc đầu, bọn họ còn có thể khởi động trang phục chiến đấu suốt cả ngày, nhưng từ hai đến ba ngày sau, bọn họ chỉ có thể khởi động trong khoảng 2-3 tiếng mỗi ngày. Mà đến tận lúc này, năng lượng bên trong trang phục chiến đấu cũng đã gần hết.
Nếu phải di chuyển thêm 5 tiếng nữa đến địa điểm kia, e rằng không giúp được gì nhiều. Còn muốn chiến đấu sao? Đừng có đùa, một khi chiến đấu, năng lượng dùng để quay về có thể hao hết. Nên biết, bộ trang phục chiến đấu nặng gần 200 kg! Lúc mặc còn phải cần đến hai nhân viên trợ giúp, nếu như hết năng lượng thì chỉ có nước bỏ nó lại. Nhưng nếu không có trang phục chiến đấu, cho là tân nhân loại cũng nửa bước khó đi trong khu rừng này. Huống chi còn phải đối mặt với đám dã thú hung dữ, thể hình gần tương tự như khủng long. Một tuần qua tuy bọn họ đã giết mấy chục con như vậy, nhưng nếu không có bộ giáp, một khi đụng độ chúng, chắc chắn sẽ có tổn thất.
Lúc này, ngay cả Halles cũng hơi chần chờ, nhưng Jerry đề nghị:
-Đoàn trưởng, chiến đoàn số sáu hình như có 16 người thì phải? Trong đó còn có phụ nữ. Nhân số bọn họ nhiều hơn chúng ta, sao lại phải phát tín hiệu yêu cầu trợ giúp đây? Bọn họ chắc gặp phải nguy hiểm. Bọn quái vật định tấn công thủ đô của chúng ta sao? Hoặc bọn chúng mai phục trong rừng, tấn công những người dân đi tham quan?
Halles gật đầu đáp:
-Rất có thể, cho tới bây giờ, không ai trong chúng ta dám chắc đám quái vật kia đã bị tiêu diệt hết chưa. Cho nên, các tiểu đội tìm kiếm vẫn làm việc…Vậy, ý ngươi muốn hỗ trợ?
Một người thanh niên khác cũng nói:
-Dĩ nhiên phải hỗ trợ rồi. Đây chẳng phải là trách nhiệm của quân đoàn vũ trụ chúng ta sao? Huống chi vấn đề năng lượng cũng dễ giải quyết. Nếu chiến đoàn thứ sáu đã yêu cầu trợ giúp, tôi nghĩ phi thuyền Hi Vọng sẽ nhanh chóng phái phi thuyền vận chuyển bay tới. Cho nên, lúc về chúng ta chỉ cần ngồi trên phi thuyền vận chuyển là được.
Halles suy nghĩ một lát, gật đầu nói:
-Được, chúng ta lập tức di chuyển. Tất cả mọi người kiểm tra vũ khí của mình, súng Gauss và kiếm chấn động sóng cao tần, nhớ đội mũ bảo hộ của mình lên. Đây là thực chiến! Việc này rất có thể dính líu tới đám quái vật! Cảnh giác cao độ cho ta!
Mười bốn người lập tức đứng nghiêm, hét to:
-Rõ, thưa trưởng quan!
Halles giơ thanh kiếm chấn động sóng cao tần lên, ra lệnh:
-Di chuyển!
Chiến đoàn số chín nhanh chóng di chuyển về vị trí của chiến đoàn số sáu. Ba tiếng sau, bọn họ nhìn thấy một cánh rừng hoang tàn, cây cối đổ nát, cứ như có một sinh vật khổng lồ nào đó dẫm nát vậy. Lập tức có binh lính cho rằng quang cảnh trước mắt do đám quái vật gây nên.
Nhưng Halles lại không cho như vậy. Bởi hắn đã từng chiến đấu với đám quái vật. Những con quái vật gớm ghiếc thường xuyên tiết ra một chất lỏng sềnh sệch đặc trưng, hơn nữa máu của bọn chúng không phải màu đỏ. Một điều trùng hợp kỳ lạ, máu của hầu hết sinh vật trên hành tinh này đều là màu đỏ, cho nên rất dễ nhận biết. Bởi trước mắt, không hề phát hiện bất kỳ thi thể quái vật nào cả, cũng không thấy thứ chất lỏng đặc thù kia, hoặc là máu của bọn chúng. Ngược lại, trên mặt đất có thể thấy vết máu màu đỏ loang lổ.
Halles giơ tay ra hiệu cho mọi người phía sau. Mười bốn người lập tức chuyển thành đội hình vòng tròn, cảnh giác xung quanh. Còn Halles thì ngồi xuống, lấy tay chạm vào vết máu trên mặt đất, sau đó đưa vết máu đó lên một thiết bị gắn trên trang phục chiến đấu. Nhanh chóng, trước mặt hắn hiện lên các dòng chữ phân tích. Theo kết quả phân tích thành phần của vết máu, nó không thuộc nhân loại.
-Của động vật hoang dã.
Halles thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong nháy mắt, hắn chợt cảm giác một luồng sát ý khổng lồ xuất hiện phía trên đầu. Hắn chỉ kịp lăn tròn ra ngoài, mà ở vị trí vừa rồi của hắn xuất hiện một tiếng nổ vang dội, tựa như thiên thạch va chạm, ngay cả mấy binh lính đừng gần cũng bị chấn động lùi lại. Sau đó, tiếng súng Gauss vang lên, một bóng đen chợt thoáng hiện rồi biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Halles đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn vào vị trí mà mình từng đứng. Nơi đó đã biến thành một hố nhỏ, độ sâu lên tới nửa mét. Mà lúc này, rất nhiều tân binh vẫn còn hoảng loạn bóp cò súng. Hắn lập tức hét lên:
-Ngừng bắn! Ngừng bắn!
Tất cả mọi người lập tức dừng bắn, duy trì đội hình vòng tròn, lưng hướng vào nhau, cảnh giác mọi phía, ngay cả trên đỉnh đầu.
Sắc mặt Halles sầu muộn, nói:
-Là siêu quái thú! Nguyên lai là bọn chúng, chẳng trách chiến đoàn số sáu lại phát tín hiệu xin trợ giúp.
Mười bốn tân binh kinh ngạc, một người trong đó tò mò hỏi:
-Trung úy, cái siêu quái thú kia không phải là thứ ngài thuận miệng nói ra sao? Không phải lúc trước ngài bịa ra à?
Khuôn mặt Halles hiện vẻ nghiêm túc, đáp:
-Không, ta không có gạt các ngươi. Trên hành tinh này đích thực có siêu quái thú. Bọn chúng thậm chí có thể săn giết đám quái vật, hơn nữa không phải săn giết những con lẻ tẻ, mà săn giết cả một tập thể quái vật. Bọn chúng thường có số lượng rất thưa thớt, hơn nữa hình thể không lớn lắm. Con lớn nhất phát hiện cho đến giờ cũng chỉ cao khoảng 2 mét. Thức ăn chủ yếu của bọn chúng là những con cự thú giống khủng long mà chúng ta gặp phải. Đặc biệt, quan niệm bảo vệ lãnh thổ của bọn chúng rất mãnh liệt. Một khi có sinh vật lạ xâm nhập, bọn chúng sẽ tấn công liên tục, không chết không thôi.
Những người còn lại nghe thế, âm thầm lau mồ hôi lạnh. Jerry hỏi tiếp:
-Trung úy, nói như vậy chiến đoàn số một, số hai, số ba, bọn họ đã săn giết những con siêu quái thú này rồi à? Hiện tại ra sao? Bọn họ có giết được chúng không? Các nhà khoa học có nghiên cứu gì về bọn chúng không?
Halles lắc đầu đáp:
-Đáng tiếc, đến giờ, chúng ta vẫn chưa thành công giết chết một con siêu quái thú nào cả. Bọn chúng cứ như sát thủ trong rừng rậm, hơn nữa rất giảo hoạt. Có nhà khoa học thậm chí còn đưa ra giả thuyết, cho rằng bọn chúng đã bước đầu có nền văn minh nguyên thủy của riêng mình. Một khi cảm giác không thể chiến thắng, lập tức sẽ từ bỏ lãnh thổ mà chạy trốn. Vì vậy, việc săn giết bọn chúng rất khó khăn. Hơn nữa, trong rừng rất nhiều thiết bị thăm dò đều bị vô hiệu, vì vậy ưu thế của quân đoàn vũ trụ chúng ta cũng mất đi phần lớn. Đến giờ, chúng ta chỉ có thể xua đuổi, chưa hề thành công giết chết hoặc bắt sống.
Mọi người im lặng, Peter hỏi tiếp:
-Vậy Trung úy, chúng ta nên làm gì đây?
-…Tiếp tục di chuyển.
Halles trả lời:
-Con siêu quái thú vừa rồi chắc chắn đang ở gần đây, quan sát chúng ta, chờ chúng ta lộ sơ hở rồi tấn công như vừa rồi. Bất quá nó đã bị thương, vết máu hồi nãy là của nó. Vì vậy đừng lo lắng, chúng ta là binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ. Là bính lính mạnh nhất của loài người, sao có thể sợ đám súc sinh kia được. Đi tới, hướng về địa điểm của chiến đoàn số sáu!
-Rõ, trưởng quan!
Mười bốn người đồng thanh hô to.
Trong lúc di chuyển, Halles chợt dùng kênh cá nhân nói với Jerry:
-Jerry, ngươi và ta đều là cảm ứng giả. Ta muốn ngươi đi cuối đội ngũ, cảm ứng sát khí. Ta đi đầu mở đường, ngươi có thể làm được không?
Jerry lập tức đáp:
-Xin cứ giao cho tôi, trưởng quan. Yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!
-…Cẩn thận, đừng có chết đấy. Qua mấy lần thực chiến, đã xác nhận bọn chúng có thể đánh nát trang phục chiến đấu.
Halles nói xong, liền rảo bước tiến về trước.
Cứ như vậy, cả chiến đoàn thận trọng tiến về trước. Lúc này, đã cách chỗ ở của chiến đoàn số sáu rất gần. Chợt phía trước xuất hiện ánh sáng từ trang phục chiến đấu, mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, bước chân nhanh hơn. Nhưng đúng lúc đó, một luồng sát khí khổng lồ bao phủ mọi người, khiến cho Halles và Jerry đồng loạt cảm giác được. Bọn họ lập tức giơ súng lên, chỉ thẳng vào nơi phát ra sát khí.
Nhưng không ngờ tới, một luồng sát khí thứ hai lại xuất hiện ngay giữa đội ngũ. Hai người không kịp phản ứng, chỉ vừa chuyển nòng súng qua đã thấy một bóng đen xuất hiện, cắn lấy một chân của một binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ, sau đó lôi binh lính đó vào rừng. Tốc độ của nó quá nhanh, Halles ở xa hơn nên không kịp phản ứng, chỉ có Jerry nhanh chóng bổ nhào lên người binh lính đó, chụp lấy hắn. Nhưng lực kéo từ con quái thú quá mạnh, lôi cả hai người tọt vào rừng. Chỉ trong hai, ba giây ngắn ngủi, nó đã lôi hai người vào tận rừng sâu. Phía sau chỉ còn lại tiếng hét sợ hãi cùng tiếng truy đuổi…
-Ta không sợ! Ta là sắt thép! Ta là người mang lại sự diệt vong cho kẻ địch! Ta chiến đấu vì loài người!Ta…
..không hề sợ hãi!
Jerry gầm lên, cố gắng gượng dậy, giơ súng lên chỉ thẳng vào bóng đen trước mặt, bóp cò!