Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 32 - Xung Đột




Chương 32 - Xung Đột

Ngày 15 tháng 05 năm 1011, Đại Việt niên hiệu Hoàng Đế năm thứ hai. Bức tường Băng..

Lúc này những thế lực chủng tộc với chi q·uân đ·ội của mình đã tập hợp đầy đủ tại Bức Tường Băng. Những khu doanh trại rộng khắp của từng chủng tộc được bố trí gần với nhau. Với tám nghìn quân Tiên Tộc, năm nghìn quân người Lùn, mười hai nghìn quân Thằn Lằn cùng với mười nghìn quân Thú Nhân. Tất cả có ba mươi lăm nghìn quân cùng với bảy nghìn quân của Đại Việt do Phạm Cự Lượng làm tổng Nguyên Soái. Với số lượng bốn mươi hai nghìn quân. Xem như một người lính phải đánh với bảy mươi lăm tên Skaven cũng là chênh lệch không nhỏ.

Mặc dù số lượng q·uân đ·ội đã được tăng lên đáng kể, nhưng số lượng v·ũ k·hí thì xem ra vẫn còn khá nguyên thủy thô sơ. Những chủng tộc này chỉ cậy vào sức mạnh cá nhân là chủ yếu, đặc biệt là Thú Nhân và Thằn Lằn. Người Tiên cũng không khá hơn là bao, không phủ nhận sức mạnh và kỹ năng của họ, nhưng v·ũ k·hí vẫn còn khá lạc hậu, tầm bắn cũng buồn chả muốn nói. Vớt vác lắm chắc cũng nhờ người Lùn, đem đến chiến trường với những món khí mạng mẽ, tầm sát thương diện rộng cũng coi như đạt hiệu quả.

Đây là những suy nghĩ của Huỳnh Minh, bởi vì là người được sinh ra và trưởng thành trong môi trường hiện đại công nghệ phát triển. Hùynh Minh thực sự cam không nổi những loại v·ũ k·hí này, nổ thì to mà kết quả thì lúc được lúc không, loạn kích và phủ đầu chiến thuật thì may ra mang lại chút ít hiệu quả. Chứ áp sát có khi một thanh kiếm còn tốt chán hơn một thanh hoả mai.

-----

Lúc này, hàng ngàn tên Skaven bắt đầu di chuyển về bức tường. Những khí cụ công thành to lớn được những con chuột cống cao hơn ba mét đi bằng bốn chân kéo về phía trước. Cứ một chiếc xe kéo như thế là có đến hai con chuột to lớn được mắc khung vào mà kéo. Ngoài ra còn có những con chuột cao đến sáu mét được tính khi cả bốn chân chạm đất, trên lưng vác thêm một khẩu đại pháo to lớn kèm theo hai khẩu súng volley gun được được ở hai bên ụ pháo, do một nhóm tầm bốn đến tên điều khiển, những tên khủng lồ như thế có đến cả vạn tên, cứ một trung đội là ít nhất có vài tên như thế. Phía dưới đất là hằng hà sa số lít nha lít nhít, có đến đến cả hàng chục vạn những con chuột cao thấp to nhỏ không đồng đều một chút nào hành quân về phía bức tường.

Đáng sợ hơn cả là một chi q·uân đ·ội Jezzail của bọn Skaven lên đến hai mười ngàn tên. Cứ ba tên làm một nhóm, một tên tải đạn, một tên xạ thủ, một tên vác khiên mang đao để hổ trợ xạ thủ bắn, đồng thời bảo vệ phía trước cho xạ thủ. Kỷ luật trong quân thì không ra sao cả nhưng mà sức mạnh của con chuột đầu đàn thách thức tất cả, thì không một tên lính tôm tép nào dám cãi lệnh, nhìn chung thì sức chiến đấu của bọn này cũng rất đáng gờm, bởi ăn sâu trong tiềm thức của mỗi tên Skaven là tàn sát, là p·há h·oại, là c·ướp b·óc. Tất cả đều phụng sự cho mục đích vĩ đại của hội đồng chúa tể mà không ai biết được những nhân vật đó là như thế nào, chỉ qua rất lâu và trong rất nhiều truyền thuyết mà cổ nhân đã kể lại một cách mơ hồ mà thôi.

-----

Quay trở lại với tình hình các bên đang đồn trú tại bức tường Băng này. Trong vòng một tuần đã có đến hơn mấy chục vụ v·a c·hạm lớn nhỏ giữa binh lính người Thằn Lằn và những sĩ quan binh lính người Việt. Như là đi đường không cẩn thận va vào nhau, quần áo không giống nhau cũng kiếm chuyện, nhìn đểu nhau, nói chuyện lớn tiếng cũng gây ra mâu thuẩn, khẩu phần ăn khác nhau cũng có chuyện. Và hôm nay là cuộc đụng chạm có chủ ý của một nhóm binh lính do tên Haras thân tín của tên Flamable dẫn đầu, và người mà hắn kiếm chuyện hôm nay lại là một trong những sĩ quan cấp cao của q·uân đ·ội Hoàng Gia Đại Việt, thiếu tá Nguyễn Bặc.

- Mắt của ngươi đi đường để ở đâu thế, loài người sâu bọ.

Nguyễn Bặc cũng hết sức phiền muộn vì lũ bò sát này. Trong lịch sử của lục địa thì bọn người thăn lằn này là những hậu duệ của loài rồng cổ đại, những cổ nhân sáng tạo ra thế giới này. Người Thằn Lằn là giống loài cổ xưa, là những chiến binh bảo vệ thềm lục địa khỏi những binh đoàn bóng tối của chủng tộc Deadends và Vampires cách đây hàng ngàn năm. Nhưng càng về sau thì sự khát máu và lạnh lùng ngày càng thể hiện rõ, không còn những cảm xúc như trước kia, ngày càng bị tha hoá bởi quyền lực, danh vọng, tiền tài vinh hoa phú quý. Một chủng tộc chỉ đi theo lợi ích của một nhóm nhỏ và bỏ qua phần lớn dân số còn lại có nghĩa là chủng tộc đó đang đi đến cuối nền văn minh thịnh vượng của mình. Nguyễn Bặc khó chịu mà trả lời:

- Ngươi có phiền hay không, đây là doanh trại của q·uân đ·ội Hoàng Gia Đại Việt, ngươi đi lòng vòng ở đây để làm cái gì ?

Tên Haras hắc hắc cười, hất mặt lênh vênh váo mà nói tiếp:

- Ngươi nói cái gì, q·uân đ·ội Hoàng Gia. Loài người yếu đuối chó nhà có tang như các ngươi mà cũng là Hoàng Gia. Đến con khỉ lùn nhà ngươi có dám đánh với ta một trận.

Nghe tên Haras sĩ nhục q·uân đ·ội của quốc gia, sĩ nhục loài người. Niềm kêu hãnh trong mỗi con người của người lính Đại Việt trỗi dậy, nhìn thấy bản mặt bò sát của hắn làm ra vẻ ngạo mạn kiêu căng khiến người khác chỉ muốn cho hắn một trận no đòn. Có tên còn muốn rút súng cho hắn một viên kẹo đồng, để xem hắn còn xem thường người khác được nữa hay không. Nhưng mà kỷ luật q·uân đ·ội do Hoàng Đế bệ hạ đặt ra không phải để chơi, nhẹ thì phạt tại ngũ, cấp độ cao hơn sẽ ra toà án binh, tội bất tuân kỷ luật, s·ử d·ụng s·úng đạn khi không có lệnh cấp trên sẽ là phạm tội nặng bản thân vừa b·ị b·ắt giam ở tù còn người thân cũng sẽ bị ảnh hưởng rất nặng.

Chứng kiến phản ứng hết thảy của binh sĩ dưới trướng, Nguyễn Bặc cũng xem như hài lòng vì không ai dại dột mắc bẫy của tên bò sát ngu ngốc kia. Từng là một danh tướng dưới thời nhà Đinh, Thái Bình Hoàng Đế. Cũng với các công trạng và kỹ năng hành quân, chiến đấu, dựng quốc lập công thì đối phó với tên bò sát Haras này là việc nhỏ như chơi đùa với trẻ con vậy. Đánh thắng tên này thì quá dễ, vấn đề làm sao để cho hắn chừa đi cái thối kêu căng ngạo mạn, đồng thời thể hiện uy thế của quốc gia trước các chủng tộc. Nguyễn Bặc nhếch mép mà nói:

- Tên Thạch Sùng nhà ngươi cũng muốn khiêu chiến ta, đánh bại một tên súc sinh như ngươi, có gì đáng tự hào. Không đánh, thắng ngươi không được lợi gì, kẻ khác không biết lại còn nói ta bắt nạt một tên yếu kém như ngươi, mất mặt lắm.

Nghe Nguyễn Bặc nói như thế, đám binh sĩ xung quanh ôm bụng cười ha hả, tên Haras này có làn da xám trắng, nếu như không phải nhờ lớp vảy và sừng trên đầu, bỏ qua thêm bộ áo giáp kim loại bên ngoài thì rất giống với Thạch Sùng đó nha. Bên phía người Thằn Lằn thì căm tức nhìn Nguyễn Bặc với đôi mắt huyết hồng, dường như muốn ăn tươi nuốt sống ngay lập tức. Lại nói về tên Haras này, khi hắn nghe Nguyễn Bặc nói như thế dòng máu lạnh trong người cũng tăng lên thêm máy độ, làn da xám trăng cũng nổi thêm mấy cộng gân xanh. Đùa cái gì. Một chủng tộc thuần khiết, là hậu duệ của loài rồng vĩ đại, ấy vậy mà trước mặt tên nhân loại này lại biến thành con Thạch Sùng, suốt ngày chỉ đu bám trên góc tường trần nhà hay sao. Cái này là sĩ nhục, trần trụi sĩ nhục.