Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 28 - Chúng Ta Là Đang Nghiêm Túc Bàn Chính Sự




Chương 28 - Chúng Ta Là Đang Nghiêm Túc Bàn Chính Sự

Phủ Thành Chủ, Thành Quảng Ninh. Trong phủ lúc này gồm có Huỳnh Minh và những danh tướng trong q·uân đ·ội của mình. Phạm Cự Lượng Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, Thượng Tướng Lục Quân Kutuzop, Thiếu Tá Nguyễn Bặc, Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng Cục Trưởng Cục Thanh Tra CTT Ngô Tuấn, Hoàng Hậu Ngọc Dung và Thành Chủ Quản Ninh Phùng Hưng.

Tất cả đều đang căng thẳng trước sa bàn chiến lược và những thông tin tình báo mà Ngô Tuấn mới có được:

- Bẩm bệ hạ, bên trong Bức Tường Băng xuôi ngược dòng sông băng, thẳng về phía Nam tám trăm dặm là một dãy núi đá lớn. Thần cho người đều tra phát hiện trong đó có hoạt động của bọn quái vật Người Chuột. Số lượng rất đông không thể nào đếm hết, ước tính có thể lên đến ba triệu tên, đây chỉ là vòng ngoài còn bên trong lòng núi như nào thì thần chưa biết được.

- Vũ khí bọn chúng sử dụng chủ yếu là v·ũ k·hí lạnh, nhưng có một số tên sử dụng hoả khí giống như loại Thần Cơ Doanh đời đầu mà Hồ Cục Trưởng đã từng sản xuất và một số loại v·ũ k·hí sử dụng hoả thuật, ngoài ra còn có một loại giống như Thần Cơ Pháo, thuộc loại biên chế củ của chúng ta nhưng trong rất nặng nề và to lớn.

- Thần chỉ có thể quan sát từ xa không thể tiếp cận được. Theo thần nhận thấy qua cách bố phòng của bọn này. Thì bọn chúng rất hỗn tạp, tổ chức theo dạng bày đàn, mặc dù là như vậy, nhưng bọn chúng không hề ngốc nghếch một chút nào, lại còn rất hung hăng và thô kệch nữa.

Huỳnh Minh nghe được tin tức cũng hết sức đau đầu. Bởi số lượng bọn Người Chuột này không ngờ lại nhiều đến như vậy. Ba trăm vạn người Skaven đối đầu với hai vạn. Ngẫm về chiến thuật, lợi thế về công nghệ cũng như là muối bỏ biển, không đáng nhắc đến bởi chỉ với chiến thuật biển người không ngại tổn thất thì một người lính Đại Việt phải chiến đấu với ba trăm tên người chuột Skaven.

May mắn chỉ nhờ vào bức tường, ngăn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Huỳnh Minh hướng mọi người hỏi kế:



- Các khanh thấy, kế sách vẹn toàn nhất hiện giờ là gì.?

Phạm Cự Lượng nhăn mày nói:

- Bẩm bệ hạ, quân ta mặc dù có lợi thế về v·ũ k·hí nhưng chênh lệch về số lượng là vấn đề rất đáng ngại. Thần đề nghị nên cải tạo lại công sự trước bức tường và trên bức tường ngăn cản sức t·ấn c·ông của bọn Skaven.

Huỳnh Minh gật đầu xem như đồng ý. Lúc này Ngọc Dung cũng thận trọng nhăn lại đôi mày liễu, đôi môi nhỏ xinh cũng mấp máy.

- Thưa bệ hạ, theo lời Ngô Cục Trưởng nói thì bọn người này sử dụng Hoả Thuật. Th·iếp chỉ sợ chúng sẽ cường công vào những chổ yếu hại của bức tường. Th·iếp thắc mắc một việc không biết bệ hạ có từng nghĩ qua chưa.?

Huỳnh Minh nghe say nghe mê tiếng nói lãnh lót của Ngọc Dung, ấy thế hắn cứ mặt dày mà ngắm nàng mà quên mất đang có các vị đại thần ở đây. Ngọc Dung vẫn cứ nhìn vào sa bàn nhăn đôi mày lại càng tôn lên vẻ ưu tư của thiếu phụ. Phạm Cự Lượng thấy Hoàng Đế bệ hạ này lại cho bọn hắn ăn cẩu lương đây. Đành ho nhẹ đánh gãy mới được:

- Khụ Khụ, bệ hạ, hoàng hậu có việc muốn tâu ar.

Huỳnh Minh giật mình một chút, cười cười xấu hổ nói:



- Ái Hậu có đều gì muốn nói cho ta nghe đây. Mỹ nhân lúc nào cũng có những câu hỏi hay. Ta và chúng đại thần lắng nghe nàng nha.

Chúng đại thần khoé môi giật giật, không ngờ vị Hoàng Đế bệ hạ lại đào hố bọn hắn đã đành, còn phát cẩu lương cực mặn nữa chứ. Ngọc Dung biết Huỳnh Minh lúc nào cũng hay trêu nàng. Ngay cả các vị đại thần đang có mặt ở đây, mà cũng không chịu xem, đây là khung cảnh này là gì.

- Bệ hạ. Th·iếp nói đây là chính sự mà.

Huỳnh Minh ha ha cười, vuốt vuốt cầm trơ trội chẳng có cộng râu nào:

- Rồi rồi rồi. Chính sự. Là chính sự ngar. Chúng ta đang nghiêm túc bàn chính sự mà, phải không ? Đâu, Nàng nói xem nào.

Chúng đại thần cảm thấy khó xử, bọn họ còn độc thân đó mà. Nếu không phải vì tình hình chiến sự nguy cấp thì họ sẽ dành cái phòng nơi này cho đôi nam nữ kia luyến tình. Một phần là vì hệ thống đưa về, lúc bọn họ còn là những thanh niên không ai quá ba mươi tuổi cả, nên ai cũng rất trẻ mà lại không hề ảnh hưởng đến thành tựu và sự nghiệp kiếp trước. Ngọc Dung liếc mắt nhìn Huỳnh Minh. Dường như là đang ẩn ý rằng "đêm nay, ta sẽ cho chàng biết thế nào là đau khổ, dám trêu ta phía trước bao nhiêu người, với cái hành động giơ giơ nấm đấm nhỏ". Nói không đùa chứ tên thư sinh như Huỳnh Minh không phải là đối thủ của một đã nữ, võ công đầy người như nàng. Ngọc Dung nói:



- Ngô Cục Trưởng, bọn chuột tướng mạo như thế nào, chúng có hình thể ra làm sao, ngài có thấy lũ chuột này có cánh không.?

Ngô Tuấn kỳ quái khi nghe Ngọc Dung hỏi như vậy, Ngô Tuấn khó hiểu hỏi lại:

- Bẩm Hoàng Hậu nương nương, lũ chuột này cũng giống như bọn Thú Nhân lần trước chúng ta gặp ở thành Gia Định, có điều bọn chúng trong thấp bé hơn, chiều cao giống như người Đại Việt ta, thân người đầu chuột, có lông mao khắp người, nhìn như lũ chuột cống đứng bằng hai chân vậy. Loại chuột có cánh, thần không thấy loại nào như thế.! Không biết vì sao Hoàng Hậu nương nương lại hỏi như vậy ạ.

Ngọc Dung, nhíu mày lại nói:

- Bệ hạ, th·iếp thật không hiểu, bọn chuột này thấp như chúng ta, muốn trèo thành là không thể nào. Thậm chí muốn công thành phải sử dụng rất nhiều khí cụ công thành. Tường thành cao đến gần cả trăm trượng. Bệ hạ có nghĩ rằng, chúng sẽ bay lên được bay không.?

Ngọc Dung vừa dứt lời, ai nấy cũng giật mình. Phải là như vậy. Tường thành rất cao lại rất dày. Cao hơn năm mươi mét, dày đến năm mét. Một chiết xe ngựa chày vù vù vẫn còn rộng. Huỳnh Minh mới nhớ lại hắn thực sự quá chủ quan đây. Lập tức phát ra mệnh lệnh.

- Kutuzop, mau tập trung binh sĩ cũng cố tường thành s·ử d·ụng s·úng Gatling bố trí dày đặt cho trẫm, Liên Châu Chiến Xa, đúng rồi Liên Châu Chiến Xa cũng mang lên. Phùng Hưng lập tức thiết lập các công sự phòng thủ thành Quảng Ninh ngay lập tức.

- Phạm Cự Lượng mau mau, nhanh chóng cũng cố binh lực và hậu cần cho trẫm. Không được để việc thiếu đạn dược và tiếp tế.

- Ngô Tuấn, khanh mau báo tin cho Trần Thủ Độ tin tức này. Đồng thời hỏi Trần khanh gia xem bọn Thú Nhân có biết thêm tin tức gì từ bọn người Chuột Skaven này không.? Khanh cũng mau liên hệ với bọn Thú Nhân bên tường thành xem, có trường hợp tương tự nào trong quá khứ, bọn chúng có khí cụ công thành gồm những loại nào. Có loại thú cưỡi bay hay công cụ bay không.?

Hàng loạt mệnh lệnh được đưa ra. Chúng đại thần mau chóng nhận lệnh rồi tản ra công việc tất bật lên. Mọi người lui ra chỉ còn lại Huỳnh Minh và Ngọc Dung. Huỳnh Minh tự trách mình tại sao lại quá chủ quan đi. Sao lại không nghĩ ra đều này sớm hơn. Tường cao hào sâu, chiến thuật rất xưa mà hắn không nghĩ đến, sở dĩ người cổ đại phải làm ra những thứ đó dùng để làm gì.

Hào sâu là một thứ để ngăn số lượng lớn địch quân càng quét, hắn cũng đã từng áp dụng cho chiến thuật đánh bọn Yêu Tinh cách đây một năm khi tiêu diệt lũ Sói kỵ trinh sát đó sao. Tường cao dùng để làm gì, là ngăn cản người khác vào thành bằng cách trèo hay dùng khí cụ công thành. Hắn không tin là bọn này không tìm cách để bay vào. Vì ở c·hiến t·ranh cổ đại ở thế giới trước, không phải Bắc quốc kể cả những vị vua người Việt quốc dưới thời Hoàng Đế họ Nguyễn cũng dùng chiến thuật dù lượn đó sao.