Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 158 - Chạm Trán




Chương 158 - Chạm Trán

Cánh cửa vừa mở, mùi h·ôi t·hối không chịu nổi bốc ra, cùng với đó là luồng không khí âm lãnh thoát khỏi sự ngột ngạt từ bên ngoài mà mắt thường có thể nhìn thấy được, bởi khí vụ màu đỏ lòm đặc trưng như máu của nó.

Chưa kịp đợi mọi người trấn tĩnh, t·iếng n·ổ súng của hai tên lính vang lên, phá nát bầu không khí vốn dĩ đã yên tĩnh này một cách triệt để. Phương lập tức tiến vào bên trong nhà, thứ mà hắn thấy không thể nào sốc hơn, bên dưới là những đoạn t·hi t·hể như bị loài thú dữ cắn xé. Nhưng thứ khủng kh·iếp lại chính là thứ nhanh như bóng ma kia, nhảy nhót né tránh khỏi từng loạt đạn của hai tên xạ thủ.

Phải biết, Đặc Nhiệm Binh là những người được đào tạo rất chuyên nghiệp, mỗi một người lính luôn được tuyển chọn từ những người tinh anh nhất trong quân đoàn. Cũng vì như vậy mà, tài năng thiện xạ của đám người này phải nói là vô cùng tinh chuẩn.

Ấy vậy mà hết một loạt đạn, vậy mà thứ sinh vật kỳ quái kia không hề có một vết xước. Từ mặt đất nó nhảy qua lại vài đường, rồi chạy nhanh khắp căn phòng hai mươi mét vuông. Như vậy, điều này làm sao có thể xảy ra.

Sau đó là một bước cao nhảy xổ lên cạnh tường, rồi bám lên thành cầu thang lên tầng trên, rồi nhảy ngược lên trần nhà. Sinh vật kia thè chiếc lưỡi dài ra như rắn, với gương mặt xếch ngược ra sau như đang đùa cợt khả năng của những tên lính kia.

Lúc này, toàn bộ tiểu đội đã tiến vào ngôi nhà, hình ảnh đáng sợ này lập tức khiến mọi người kinh hãi. Dường như thấy được sự sợ hãi của mọi người, sinh vật kia càng thêm phấn khích, từ trên trần nhà nó bò lại gần một chút, rồi nhảy xổ vào người của Trinh.

Bởi thân hình của nữ giới luôn là sự hấp dẫn với bất kỳ sinh vật nào, có đều với tên quái vật này mà nói, thì cơ thể của Trinh bất quá cũng chỉ là một gói thịt mềm mại hấp dẫn ngon lành mà thôi.



Nhưng mà làm sao để cho tên này có thể thực hiện ý đồ. Phương đã nhận thấy được khả năng nhanh nhẹn của nó vượt xa mọi tính toán, nên ngay lập tức, hắn lôi ra khẩu S12K mắc sau lưng, lên đạn một cách nhanh nhất có thể rồi canh chuẩn vào đỉnh đầu của sinh vật gớm ghiếc kia mà nổ súng.

Tầm suất của Min313 tuy sát thương vẫn có, nhưng với sự linh hoạt không như lẽ thường này, thì sát thương diện rộng của S12K lại là một lựa chọn tối ưu nhất lúc này. Sự nhanh nhẹn của sinh vật xem như cũng chỉ là thừa thải, bởi tầm suất diện rộng của khẩu shotgun này đã loại bỏ đi mọi sự tránh né của nó.

Ngay lập tức tiếng bạo tạc của khẩu súng đã xé nát đi một phần não bộ của nó, một thư chất lỏng sền sệt hôi tanh vung vãi. Con quái vật ngay lập tức vì lực xung kích mà quăng cơ thể qua một bên.

Huyết vụ tung toé khắp nơi, một nữa mặt của nó đã b·ị b·ắn nát như tương sọ. Nhưng cái thứ gớm ghiếc này sao khi ăn trọn một viên đạn 12 gauge lại vẫn còn lăn lộn gào thét thảm thiết. Phải mất thêm một loạt đoạn từ súng máy Min313 của đám lính mới có thể chấm dứt đi sự ghê tởm này.

Lúc này đám người bình tĩnh lại, một sự im lặng đáng sợ bao trùm cả không gian. Tiếng thở hổn hển của những tên lính trinh sát vẫn có thể nghe rõ mười mươi. Sự thật là trong q·uân đ·ội Đại Việt chỉ có đám người Đặc Nhiệm Binh Đoàn mới có thực chiến thực sự với đám quái nhân của thế giới này. Tất cả những kẻ khác cũng chỉ là tấm chiếu mới.

Đơn cử là bọn Skaven vốn là lũ bẩn thỉu hôi hám nhất trong đại lục, một số tên lại có ngoại hình kỳ dị như thể bị gán ghép từ nhiều bộ phận lại với nhau như một thứ thứ nghiệm c·hết tiệt của một tên giải phẩu điên rồ nào đó. Nhưng hiện tại, bọn người trinh sát của quân Việt chỉ mới thành lập chưa đầy năm, hay nói trắng ra chỉ là đám tân binh chưa trải sự đời.

Lần này lại thấy ngay con quái vật với sự nhanh nhẹn bất thường, khả năng linh hoạt như mèo nhưng lại có khả năng trèo ngược như lũ dơi trong đêm. Điều này khiến cho kinh nghiệm chiến đấu được đúc kết lại từ trong giáo án huấn luyện trở nên thừa thải. Hay nói một câu thật lòng là không đáng một xu

Lý thuyết luôn vẽ ra một cảnh tượng màu hồng, lúc nào cũng có cách giải quyết và luôn giành chiến thắng. Nhựng trong thực chiến lại là một sự thật tang khốc khác, chỉ với một khoảng khắc hay một sự đột phá cũng có thể xoay chuyển cục diện của cuộc chiến.



Lúc này, Trinh mới tiếng lại gần và hỏi.:

- Đây là thứ quái thú gì vậy, chẳng lẽ những xác c·hết này đều do nó gây ra.

Phương im lặng quan sát toàn trường, rồi mới bắt đầu nói.:

- Ta nghĩ bọn chúng không phải là dạng sinh vật sống bình thường. Ta có cảm giác không khí dị thường này chính là do bọn chúng gây ra.

Một tên lính trong tiểu đội Đặc Nhiệm Binh nhận nhiệm vụ quan sát tình hình xung quanh từ trên tầng lầu hốt hoảng từ cầu thang chạy xuống mà báo cáo.:

- Báo cáo đội trưởng, không phải chỉ có một con, mà cả thị trấn này đều phủ đầy bọn quái thú này.



Trinh mặt cắt không còn giọt máu, đám người nghe được tin cũng hết sức sợ hãi. Là một đội trưởng Phương lập tức động não cho ra ngay ý ý kiến của mình.:

- Bọn chúng như thế nào, có di chuyển về nơi này hay không.?

Tên lính kia nói tiếp.:

- Ta cũng không chắc chắn, nhưng có khả năng bọn chúng sẽ bị thu hút bởi âm thanh. Giờ chúng ta phải làm gì đây.

Trinh sau một hồi, cũng lấy lại bình tĩnh mà nói.:

- Việc quan trọng bây giờ là chúng ta phải rút lui khỏi nơi này. Thứ quái vật như vậy, không phải thứ là chúng ta có thể đối phó. Hơn nữa đại quân sẽ nguy hiểm nếu như tiến vào đây mà không có sự phòng bị.

Phương đồng ý với ý kiến của Trinh, rút lui để bảo toàn lực lượng là cách tốt nhất. Nhưng làm thế nào để truyền đạt tin tức ở nơi đây về hậu quân là mục tiêu tối thượng.

- Được rồi, Trinh đội phó nói đúng. Kéo cái xác kia về đi để nghiên cứu. Chúng ta phải rút về bên rìa ngoại ô tìm kiếm nơi an toàn để kêu gọi trợ giúp đồng thời thông báo tin tức này về cho chỉ huy.

Đám người lập tức thu dọn công việc gấp rút nhanh nhất có thể. Bởi tình thế hiện tại chỉ có thể rút khỏi nơi này càng nhanh càng tốt. Nhưng mà người tính thì hay lắm, tại khu vực ngoại ô quận El Pardo một đàn quỷ từ bên dưới cống ngầm lên đến cả ngàn sinh vật kỳ dị như đám người trinh sát của q·uân đ·ội Đại Việt vừa chui ra và tản mạng ra khắp nơi.

Một tiếng gầm gợn người vang lên từ một sinh vật cao đến năm mét, trên tay là một chiếc rìu cao đến ba mét với v·ết m·áu tươi còn động lại trên lưỡi đao. Mỗi khi nó bước đến đâu là đám sinh vật nhỏ thó kia lại bị doạ cho một phen bạt vía.

Nếu như không tránh ra né đường cho nó đi thì một là bị dẫm c·hết, còn không thì cũng bị một bạt tay mà quăng đi hàng chục mét c·hết tức tưởi. Hơi thở ra một làn khói xanh quỷ dị, trên đầu là hai chiếc chiếc sừng nhọn hoắc như một con trâu chiến, lạ kỳ ở chổ là khuôn mặt của nó như một con gấu chó nhưng lại chi chít những chiếc răng nhọn hoắc sẵn sàng nhai nuốt bất cứ một mớ thịt rắn chắc nào một cách dễ dàng.